[ONESHOT] Phù Thủy Của Tình Yêu, Taeny | PG - 13 |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Ki 

Pairings : Cpl Taeny

Warnings : Không nặng lắm đâu

Category :Mysterzy

Rating: Pg-13

Note: Ý tưởng nhất thời, ủng hộ không khí sôi nổi của apma Taeny hiện nay, hai người đúng là làm cho shipper thống khổ, tuy khổ ơ cơ mà thích lắm ^o^, apma tung càng nhiều mm càng tốt hihi. Các rds cảm thấz dủ tuổi thỉ hãz tiếp tục vào đọc và cmt ủng hộ au ak, còn mấz nhóc từ 98er trở xuống thì suy nghĩ kỹ chút trước khi kéo xuống nhay, Au không chịu trách nhiệm nếu ngoan cố đâu ak 

)) Enjoy.

Đối với bạn phù thủy là gì ? Người ta cho rằng phù thủy là người có vẻ ngoài bí ẩn, uy lực và quyền thế, chuyên làm chuyện xấu, có khả năng xui khiến ma quỷ để hại người, ngay cả những căn bệnh quái ác như dịch hạch hay giông bão thiên tai cũng được người xưa coi là kết quả của thuật phù thủy. Tự xa xưa con người đã nhận thức rằng không nên thất tội với phù thủy.

Nhưng rất ít trong số họ không hề biết rằng, ngoài những tin đồn không xác thực như thế thì còn có môt loại phù thủy nữa đại điện cho tình yêu họ được gọi là devil love, không như truyền thuyết nhận định các devil love sỡ hữu gương mặt xinh đẹp, hút hồn bất cứ ai nhìn vào, ý chí lạnh lùng độc đoán, có thể sai khiến người khác chỉ bằng ánh mắt và nụ cười, họ hoàn toàn thay thế cho thần cupid. Tuy nhiên các devil love vẫn bị người đời xếp vào loại nguy hiểm bởi con người cho rằng devil love chằng bao giờ yêu thật lòng , quyến rũ người khác chỉ để trục lợi riêng và sau đó sẽ kết thúc bằng cái chết cua kẻ ngu ngốc tin vào tình yêu của devil love, devil love tồn tại song song với tình yêu và giả dối, họ co thể se duyên cũng có thể làm tan vỡ 1 cuộc tình. Họ luôn bất ngờ tiếp cận rồi cũng bất ngờ bóp nát trái tim con mồi. Tàn nhẫn là từ ngữ nhận xét duy nhất về tính cách của devil love thông qua những lời kể hiếm hoi.

Đóng lại cuốn sách mình đang đọc Taeyeon tự nói

- Phải chi mình gặp được Devil love một lần thì hay biết mấy, mình nghĩ devil love làm gì đáng sợ tới mức đó chứ.

Cô nhận ra mình đã ngồi ở thư viện trường quá lâu, bên ngoài trời đã chập choạng tối, nhìn vào điện thoại umma gọi nãy giờ hơn 5 cuộc, chắc umma lo phát sốt mất , cô đứng lên cất cuốn sách vào giỏ rồi nhanh chóng đi về.

Kim Taeyeon sinh ra rong mọt gia đình nho giáo có truyền thống tín ngưỡng thuật đạo, đã hai mươi lăm tuổi hiện là sinh viên đại học thứ tư về khoa học, cô đang phải tìm tài liệu mà giáo sư đề ra, chứng minh về một hiện tượng không có thật nhưng khiến con người phải lo sợ, đây là lí do cô ngồi cả buổi trong thư viện trường để tìm hiểu về devil love. Tuy gia đình sùng đạo nhưng do theo học ngành này nên đa phần Taeyeon chẳng bao giờ tin vào những chuyện viễn vong như thế, đơn giản chỉ là lời đồn thổi, làm hoang mang người dân. Dáng người khá nhỏ con, nước da trắng ngần, vẻ ngoải này đã làm không ít người lầm tưởng về ý chí và nghị lực của cô, Taeyeon là mẫu người kiên cường khó bị khuất phục và chỉ tin vào những gì bản thân mình cho là đúng.

Lê bước chân trên con đường quen thuộc về nhà, do trời đã tối nên từng cơn gió lạnh đầu đông cứ thay phiên nhau thổi qua khiến Taeyeon bất giác run người, gia tăng tốc độ của mình hơn, vượt qua một ngã tư lớn Taeyeon rẽ vào một con hẻm dẫn đến nhà, không gian vắng vẻ lạ thường, trên con đường dài hun hút chỉ có mình Taeyeon độc bước, rồi cô cảm thấy có người đi theo mình, lấy hết can đảm quay đầu lại, Taeyeon thở phào nhẹ nhỏm khi thấy một chú cún nhỏ đang lon ton phía sau mình. Tự nhủ tại sao hôm nay bản thân mình mình lại yếu vía đến thế, chắc là tại dư âm của cuốn sách phù thủy ban nãy. Khẽ lắc đầu một cái, Taeyon tiếp tục bước nhanh về nhà.

- Apma con đã về - Taeyeon nó lớn khi đang cởi giày của mình

- Sao con về trễ thế, đã vậy còn không nghe máy của umma nữa ? - bà Kim chất vấn

- Ô con xin lỗi, vì đã hông bắt mất của umma tại con chỉnh chế độ âm ạ, hôm nay con phải tìm tài liệu cho buổi thuyết giảng tháng sau để nộp cho giáo sư nên về hơi trễ.- taeyeon xà vào lòng umma của mình giải thích

- Con đã lớn rồi, đừng có làm cho thân già như ta lo nữa, lần sao phải nói trước cho umma biết nếu như có việc đột xuất nghe chưa. - bà kim vuốt đầu đứa trẻ lớn xác mà bà thương yêu nhất.

- Nae con biết rồi ! - Săn tiện kiễng chân thơm vào má của bà Kim một cái.

- Hai má con vào dùng cơm đi chứ, ta đói lắm rồi - Ông Kim lên tiếng

- Tới liền đây ! - Hai mẹ con phì cười rồi đồng thanh

Rửa tay ngồi vào bàn, do quá đói nên Taeyeon lập tức cầm đũa nhưng chưa kịp gắp thức ăn đã bị ông Kim đằng hắng

- Khoan đã con, phải cầu nguyện trước chứ.

Taeyen hơi khó chịu nhưng cũng phải theo lời,cô cho rằng đây là những thói quen mê tín quá đáng, ăn thì ăn thôi cần chi phức tạp thế. Kết thúc bữa ăn Taeyeon đi tắm rồi vào phòng của mình đọc tiếp cuốn sách về devil love. Càng đọc cô càng thấy phù thủy là vấn đề phi khoa học, nhìn đồng hồ bây giờ đã là 11g hơn, quyết định ngủ, Taeyeon đứng lên vươn vai vài cái rồi tắc đèn kéo chăn ngủ.

Sáng hôm sau ngồi trên giảng đường mà Taeyeon cứ ngủ gà ngủ gật, đến giáo sư cũng phải nhắc nhở vài lần, lí do là đêm qua cô đã không thể ngon giấc được, cô gặp ác mộng, Taeyeon thấy bản thân mình lạc vào một thế giới nào đó không hề có ánh sáng, lại bị rượt đuổi bởi một người bí ẩn, tệ nữa Taeyeon còn thấy mình ân ái với người đã rượt mình chạy chối chết, đặc biệt hơn cô chỉ ngửi được mùi hương chứ không biết hề biết mặt, thoắt ẩn thoắt hiện Tae lại thấy mình đứng trên con con hẻm vắng vẻ nơi đã gặp con chó tối qua, cảm xúc nó thật tới nổi cả giấc mơ từ đầu đến cuối cứ ám ảnh Taeyeon và theo cảm nhận Taeyeon chắc chắn đó là một người con gái. Mùi hương làm Taeyeon mê luyến, dù không biết mặt và có cảm giác sợ nhưng Taeyeon vẫn thắc mắc đó là ai ?

Hai đêm liền tiếp sau đó, Taeyen vẫn thấy cùng một giác mơ ấy, bất giác Taeyeon cảm thấy nhớ nhung, ngày thì mong mau mau đến đêm, đêm thì nhanh chóng đi ngủ, cốt yếu để gâp người đó. Nhưng kỳ lạ thay sau ba đêm như thế, thì cả một tuần sau Taeyeon chẳng thấy gì, cô trở nên bức rức, hay cáu kỉnh, nổi giận vô cớ, không thích tiếp xúc nhiều với ai.

Một tối như thường lệ, Taeyeon đi nghỉ sớm, nhưng hôm nay khó ngủ cực kỳ, Taeyeon đã lăn qua lộn lại nãy giờ muốn mòn cái giường vẫn không thể chợp mắt.

Phừng phực...~

Tiếng tấm rèm cửa sổ bị gió đêm thổi bay phấp phới làm Taeyeon khó chịu, cô nhớ lại trước khi ngủ mình đã chốt cửa rồi kia mà, dạo này đãng trí quá, áp đôi chân trần của mình xuống sàn nhà lạnh ngắt, Taeyeon thoáng rùng mình vì cái lạnh thấu xương đột ngột. Tiến đến cửa sổ, cô thẩn người vài giây vì cảnh vật ban đêm này, con hẻm vắng lặng, chỉ thấp thoáng vài ánh sáng yếu ớt của bóng đèn đường, xung quanh chỉ nghe được tiếng côn trùng kêu, tĩnh mịch một cách đáng sợ, nhanh tay đóng lại chiếc cữa, cả căn phòng tối thui, Taeyeon chuẩn bị cất bước đến giường thì nghe được giọng nói ngọt tựa thiên thần.

- Kim Taeyeon ! 

Tên của Taeyeon được gọi một cách nhẹ nhàng, Taeyeon hơi hoảng hốt xém tí là đã hét toáng lên, nhưng cô kịp ngăn lại vì nhận ra mùi hương quen thuộc, nó nồng nặc khắp phòng và làm Taeyeon bắt đầu mất kiểm soát, cố gắng nhìn trong bóng tối để tìm kiếm chủ của giọng nói đó

- Ai đó ?

- Đoán thử đi. - âm thanh trong trẻo lại vang lên

Taeyeon bức rức định mở đèn lên thì có một vòng tay tiến đến từ đằng sau, ôm lấy Taeyeon và ngăn cản lại hành động của cô, với sự tiếp xúc này Taeyeon khẳng định nàng là một người con gái. 

- Đừng bật đèn - Người nọ nói rồi phả một hơi ấm nóng vào cổ Taeyeon.

- Cô...cô là ai vậy ? - Taeyeon khó thở

- Chúng ta đã gặp nhau vài lần rồi mà, Taeyeon quên tôi rồi sao ? - Giọng nói trách móc vang lên.

- Tôi đã gặp cô khi nào chứ ? - Taeyeon nói

- Hứ...thậm chí tôi đã là người của Taeyeon rồi kia mà, Taeyeon nỡ nào nói như thế ? - Người lạ mặt nũng nịu

- Cô..cô là người đó sao, nó chỉ là giấc mơ thôi mà, vả lại tôi còn chưa biết mặt và tên cô nữa ! - Taeyeon hoang mang

- Ai bảo nó là mơ hả, đều là sự thật, tôi thích Taeyeon, tôi yêu Taeyeon, cứ gọi tôi là Tiffany .- Cái người tự xưng là Tiffany nói dứt câu thì mạnh bạo đẩy Taeyeon té lên giường.

Do dột ngột bị đẩy, nên Taeyeon té nằm thẳng đơ trên giường, vội vàng lật người qua, chưa kịp ngồi dậy đã bị người đó áp sát nằm lên trên mình, tim Taeyeon nhảy đập loạn xạ trong lồng ngực, đầu óc trống không, hình ảnh của giấc mơ lại hiện lên trong mắt Taeyeon. Nhờ thấp thoáng bóng đèn mờ ảo ngoài đường, Taeyeon thấy được một gương mặt tuyện hảo, hơn cả tiên nữ, suối tóc xõa dài ngang lưng, dôi mắt trong veo đẹp mê hồn người, nụ cười câu dẫn tà mị, nét đẹp làm lu mờ tâm trí của Taeyeon.

- Nói cho tôi biết Taeyeon có nhớ tôi không ? - Tiffany mỉm cười ma mị hỏi

- Tôi...tôi - Taeyeon ấp úng

- Có hay không - Tiffany kề gần vào dái tay của Taeyeon.

- C...có - Taeyeon run người vì nhột

- Thế Taeyeon thích tôi chứ ? - Tiffany dùng tay mân mê má của Taeyeon.

- Err thật ra... thật ra... tôi có chút cảm giác....uhm - câu nói của Taeyeon bị chặn lại bởi nụ hôn bất chợt từ Tiffany.

Cả hai dây dưa một hồi lâu, Taeyeon thực sự nhớ rất nhớ mùi vị này, cô cảm thấy thỏa mãn khi được lấp đầy cảm xúc, có lẽ Taeyeon đã đem lòng yêu người tên Tiffany này mất rồi, cả không gian trong phòng trở nên nóng bức, Taeyeon bạo dạng lật người mình lại đè Fany xuống dưới, Fany mỉm cười vì hành động của Taeyeon, tay hai người chà xát vào thân thể của đối phương trong khi môi không rời nhau, áo của taeyeon được Fany điêu luyện lột phăng ra tự khi nào, như được hướng dẫn, áo của Fany cũng được Taeyeon thực hiện tương tự, rồi thứ che chắn duy nhất còn lại cũng làm bạn với sàn nhà, hai thân thể trần trụi áp xát vào nhau, chán chê với đôi môi, Taeyeon tiến xuống chôn môi mình cái cổ cao kiêu hãnh của Tiffany, nó làm Fany phải phát ra tiếng rên khêu gợi.Tay chậm rãi lần tìm xuống phía dưới, từng động tác vụng về của Taeyeon khiến Tiffany càng khó chịu hơn, sau khi khỏa lấp cổ của Fany bằng những dấu hôn đỏ hồng, Taeyeon dần dần trượt xuống thấp hơn, Taeyeon thật sự không thể kìm chế bản thân mình lại nữa, có cái gì đó cứ kích thích bản năng của cô, há chăng là mùi hương đó, mỏi lần hít phải nó thì y như rằng Taeyeon cảm nhận được bên trong mình thét gào đầy ham muốn, chẳng cần suy nghĩ gì nữa, Taeyeon chỉ biết cô gái này phải là của riêng mình, vùi mặt vào nơi mềm mại nóng bỏng ấy, Taeyeon khiến Tiffany vặn vẽo người liên tục. 

- Taeyeon....ưr....tôi muốn...! - Fany khó nhọc nói

Nghe lời Fany nói, Taeyeon đột ngột cắn mạnh vào ngực cô nàng một cái làm cho Fany phải thét lên.

- Đau tôi....đồ ngốc.....

Trêu chọc xong Tiffany, ngay cả Taeyon cũng đang rất muốn, nên không chừng chừ nhiều, Taeyeon lập tức đưa tay tiến vào hang sâu huyền bí đầy mời gọi ấy, ngón tay của Taeyeon bị nó cuốn mất hút, cảm nhận được sự ấm nóng xung quanh tay, Taeyeon đẩy từng nhịp nhẹ nhàng uyển chuyển đều đặn, lực đẩy tăng dần vào từng cái đẩy, tay Tiffany bám chặt vào lưng của người phía trên mình tạo ra các dường dài rơm máu, tuy rất đau nhưng Taeyeon chẳng màng đến, cô chỉ lo tập chung vào chuyên môn thôi, Taeyeon đổ ập người xuống Tiffany kết thúc cuộc ân ái tốn sức, hai cơ thể trần trụi thở lấy thở để quấn lấy nhau.

Vì quá mệt nên Taeyeon thiếp đi lúc nào không hay, đến khi tỉnh dậy trời đã sáng, dáo giác tìm kiếm, Taeyeon hơi điên tiếc khi thấy chỉ có mõi một mình mình trong căn phòng, không có gì thay đổi, quần áo vẫn còn y nghuyên trên người, những ký ức nóng bỏng tối hôm qua chẳng lẽ là mơ nữa hay sau, không thể nào như thế. Taeyeon thất thần bước vào phòng tắm, nhìn mình trong gương không mảnh vải, Taeyeon hoảng sợ nếu là mơ vậy thì cái gì sẽ giải thích cho dường đỏ sau lưng cô đây, còn nếu thật thì trời chưa sáng cô gái đó đi đâu được chứ, hơn nữa đêm qua cô ta vào phòng mình bắt cách nào ? Nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu Taeyeon. Để cuối cùng Taeyeon rút ra kết luận mình chỉ bị ảo giác, do bị căng thẳng bởi việc học, còn dấu cết trên lưng thì có lẽ mình bị dị ứng gì đó. Taeyeon cố bác bỏ những lí thuyuết mơ hồ phi sự thật. Taeyeon quyết định sẽ đi du lịch một tuần để khuây khỏa đầu óc.

Xin phép gia đình cùng trường học, Taeyeon một mình đón xe đến đảo Choen Sun để nghỉ mát, đây là một hòn đảo rất tuyệt vời, phong cảnh đẹp mắt, là nơi có nhiều bãi biển nổi tiếng nhất đại hàn dân quốc, rất thích hợp cho đối tượng muốn thay đổi không khí cuộc sống. Tuyệt nhiên đến đây Taeyeon không hề gặp bất cứ chuyện gì khi đêm xuống, hầu hết các buổi tối Taeyeon ngủ rất ngon giấc, chỉ có một việc hơi phức tạp, Taeyeon bắt đầu nghĩ thần kinh mình có vấn đề bởi cô luôn hồi họp lo lắng cảm giác có người theo dõi mình mõi khi trên đường vắng. 

Rồi thì cũng tới thời hạn quay về, Taeyeon cũng phải tiếp tục sinh hoạt bình thường, trường học và về nhà, đó là hai nơi Taeyeon đi lại trong ngày. Nhưng khi trở lại căn phòng của mình, Taeyeon luôn thấy mụ mị khi màn đêm buông xuống, không biết bản thân mình làm những gì, và chỉ ý thức được sau khi thức dậy vào hôm sau, Taeyeon đã đề cập chuyện này với umma mình nhưng bà chỉ cười và bảo rằng cô thực sự có óc tưởng tượng phong phú, cô gái Tiffany vẫn có mặt đều đặn bên cạnh Taeyeon mỗi đêm, những cuộc mây mưa dài đăng đẳng khi cả hai chạm mặt, cảm xúc khó tả trong lòng Taeyeon tăng dần theo từng đêm, quần thâm đã bắt đầu xuất hiện trên mắt của Taeyeon, cả ngày Taeyeon không hề có sức lực làm gì khác ngoài ngồi đâu là gục đó, tinh thần đầy mệt mỏi, sức khỏa cũng theo đó giảm xuống đáng lo ngại. Đi khám bệnh bác sĩ cũng chỉ phán là do làm việc quá mức dẫn đến kiệt sức.

Một buổi chiều ,Taeyeon nặng nhọc lê từng bước chân về nhà, ngày hôm nay do trụ không nổi nên cô đã ngất xỉu rồi nằm trong phòng y tế đến giờ mới tỉnh, nhìn đồng hồ kém 5 tám giờ nên cô lật đật gọi cho umma và vội vàng đi về, đang đi thì một cơn mưa phùn bất chợt đổ xuống, ai ai cũng hối hả tìm chỗ trú, không ít phút sau đó, trên con đường chỉ còn xót lại vài người đội mưa di chuyển, trong đó có cả Taeyeon, vì đã khá trễ nên cô không muốn mất thời gian để trú nữa. Gia tăng cước bộ để tránh bị ướt nhiều.

Rầm ~

Điều đó khiến Taeyeon đâm sầm vào một bà lão khi quẹo hẻm, Taeyeon rối rít đỡ bà lão lên và không ngừng xin lỗi, chỉ có bà lão từ lúc bị Taeyeon đụng, bà đã nhìn chầm chầm cô không chóp mắt, biết được có chuyện bất thường, Taeyeon cũng lia mắt qua khuôn mặt bà lão, Taeyeon hơi giật mình bỏi dung nhan của bà lão, xấu đến nỗi nếu không muôn nói là giống quỷ ak, taeyeon run run

- Nae....bà không sao chứ, mặt cháu bị dính gì à ?

- Cô quả thật rất ngu ngốc, tại sao lại dám đùa giỡn với Devil love chứ ! 

- Hửm...bà nói gì cháu nmghe không rõ ạ ? - Taeyeon ngẩn người khi nghe bà nói đến Devil love

- Haiz....ta thật không biết tuổi trẻ các ngươi nghĩ gì nữa, liệu mà biết dừng lại đúng lúc không thôi đừng hối hận sau này. - Nói rồi bà khoát tay đi khuất trong cơn mưa.

Taeyeon càng rối loạn hơn vì hai câu nói của bà, cô xuất thần bước đi, chẳng lẽ những dự cảm trước đây của mình là đúng sao, lí nào cô sắp chết ????

Lại một buổi tối mất sức nữa, nhưng có điều lạ là Taeyeon không chợp mắt liền mà đưa tay ôm chặt Tiffany trong lòng

- Fany à hôm nay Tae muốn hỏi vài việc được không ?

- Uhm...Tae mnuốn hỏi gì ? - Fany khẽ chau mày, có bao giờ con người này thắc mắc gì đâu

- Em đến đây và ra đi bằng cách nào, em là người ở đâu và....

- Tae muốn biết về thân phận của em đúng không ? - Chưa đợi Taeyeon dứt câu Tiffany đã chen ngang

- Ứ đúng.... !

- Tae nghi ngờ em ? - Tiffany đanh mặt lại

- Không có, chỉ là...chỉ là .... Tae muốn biết - Tiếng Taeyeon nhỏ dần rồi tắt hẳn

- Được thôi, là do Taeyon nói chứ e không ép buộc, Tae đã từng nghe nói về devil love chưa ? - Tiffany qyau người đối mặt với Taeyeon

- Devil love...không lẽ ? - Taeyeon trợn mắt

- Đúng vậy, thật ra em là một phù thủy tập sự, ngày đó cũng do lời nói nhảm của Tae, âm thanh ấy truyền đến tay của lãnh chúa, ông ta tức giận nói Tae dám xem thường Devil love, nên phái em đến đây để trừng phạt Tae. - Tiffany nói rõ ràng lành mạch

- Hư...em giỡn vui thật đấy ? - Taeyeon mỉm cười ngây ngô

- Em không có nói chơi đâu, mạng Tae đã sắp vong rồi đó, lúc ấy em sẽ hoàn thành nhiệm vụ và trở thành một devil love thực thụ. - Tiffany vẫn từ tốn

- Em...em... đừng đùa nữa mà. - Taeyeon thấp thỏm kéo lấy hơi ấm trong lòng đang dần trôi ra xa

- Tae còn thời hạn ba ngày, không ai cứu được Tae đâu, chỉ trách là do Tae quá hồ đồ, không coi ai ra gì . - Tiffany nói

- Không, không phải mà...hãy nói đây chỉ là một vở kịch, em có yêu Tae mà đúng không ? - Taeyeon đã nhỏ lệ lắc đầu nói

- Vốn từ đầu chỉ là một mình Tae ngộ nhận thôi, tôi không có chút tình cảm gì với Tae cả, chẳng qua là vì nhiệm vụ . - Tiffany lạnh lùng khiến Taeyeon đau đớn.

- Tae không tin, em nói dối, thật em không có chút gì với tôi s ? 

- Căn bản một chút cũng không ? - Nói xong phất áo biến mất

Taeyeon thẫn thờ một mình trong đêm, là do cô đã xúc phạm đến thần linh, do cô sai, giờ trách ai được, nhưng cô không can tâm, Taeyeon đã dùng toàn bộ tâm để yêu Tiffany, người đã cướp dần sinh mạng của cô, những câu nói của Tiffany làm Taeyeon đau đớn, Taeyon nghĩ thế nào cũng không chấp nhận được Tiffany chưa từng có tình cảm với cô, trách mình vô dụng, trách mình ngu ngốc, trách mình...đã quá yếu duối.

Hai ngày liền sau đó Taeyeon im lặng không mở miệng nói tiếng nào, đôi mắt vô hồn luôn nhìn về một phía, sức tàn lực kiệt nằm trên giường mặc cho apma cô khóc hết nước mắt, giờ còn làm gì được, có thể nói là cô bất hiếu không phụng dưỡng cho apma, thôi hẹn lại kiếp sau vậy. Tối ngày định mệnh, Tae yeon rất nhớ hơi thở, cái mùi hương, cái thân hình nóng bgỏng ấy, Taeyeon đã chờ sẵn Tiffany đến đưa cô đi.

Thời gian nữa đêm, một cơn gió lớn đột ngột thổi lên, 1 thân ảnh mà taeyeon mong nhớ cũng xuất hiện, vẫn đẹp mê hồn, vẫn cách câu dẫn ấy, nhưng Taeyeon thấy nét mặt của tiffany không còn như trước, đúng thật rất tàn nhẫn. 

- Em đến đề đưa Tae đi !

- Tôi biết, tôi đã sẵn sàng rồi ! 

- Tae tình nguyện đi với em s ?

- Tôi còn có thể lựa chọn sao, tôi đã yêu cô đến phế tâm, thế nhưng đối với tôi cô chỉ đùa giỡn, tôi cũng chẳng thiết sống như thế này, thà là chấm dứt cho xong ?

- Tae có thể phản đối mà ?

- Tôi không muốn....sống thiếu cô.... tôi thật làm không được ?

Sau lời nói của Taeyeon là tràn cười của Tiffany vang lên, âm thanh ảm đạm thê lương. Thấp thoáng trên gương mặt kiều mị ấy đã lấp lánh giọt sương.

- Thật ngốc mà, Tae yêu em đến thế s ? - Tiffany tiến gần về phía Taeyeon

- Còn phải hỏi s, cô khóc làm gì chứ, trời sắp sáng rồi đó, cô mau thực hiện nhiệm vụ của mình đi. - Taeyon khó hiều

- Không cần phải hối em đâu, mục đích của em tới đây là vì điều này mà. - Nói rồi dùng sức nâng người Taeyeon lên phi thẳng ra ngoài, lao đi trong màng đêm.

Từ đó không ai còn nhìn thấy Taeyeon nữa, cô đã mất tích một cách âm thầm lặng lẽ, cảnh sát cũng không tìm ra tung tích gì, rồi vụ viêc của Taeyeon đi vào quên lãng, cuốn sách về Devil love là vật duy nhất còn xót lại nằm trên giường của Taeyeon vào ngày cô biến mất, người ta đồn thổi Taeyeon đã bị giới phù thủy ám hại, tuổi trẻ phải vong mạng sớm.

Hai năm sau 

Ở một thế giới khác, biệt lập hẳn với môi trường sống của con người, nơi mà ai cũng di chuyển bằng phép thuật, cuộc sống ở đây không có gì lạ so với người thường, trừ việc họ có khả năng phi thường.

Trong một ngôi nhà nhỏ:

- Hơ...hơ...baby đâu rồi, seo bang mỏi lưng quá cơ ! - Một dáng người nhỏ nhắng nói lớn khi đang cậm cụi khắc cái gì đó

- Đây rồi, mới đi có tí mà đã kêu rồi, thiếu em chút chắc Tae chết mất ! - Tiffany lắc đầu cười bóp bóp lưng cho con nguồi cô gọi là Seobang

- Đúng đó, chết thật đó,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net