[Oneshot][SA][HunHan] 30 Câu Phỏng Vấn Gia Đình Văn Hóa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

30 CÂU PHỎNG VẤN GIA ĐÌNH VĂN HÓA

Title: 30 Câu Phỏng Vấn Gia Đình Văn Hóa

Author: JU NOAH aka Lạc/Lượng

Pairing: HunHan (cái tên đã nói lên tất cả)

Rating: T

Categories: Humour

Disclaimer: Các bạn nhỏ là của nhau, tác giả chỉ là bình bông. Và nhắc lại đây chỉ là hư cấu, tác giả không chịu trách nhiệm về bất cứ vấn đề nào phát sinh.

A/N: Xin mạn phép cho bạn Lạc sử dụng cái tên đã lâu không ai gọi - Kaoru, để dễ bề tự sướng. Kao-chan rạng ngời mà không chói lóa xuất chiến.

***

Nhân vật được phỏng phấn: Gia đình văn hóa của Oh Sehun và Luhan

Nhân vật chủ trì phỏng vấn: Hiitachin Kaoru

1.

Kaoru: Xin mạn phép được hỏi tên của hai vị. (cười vô cùng sáng lạn)

Luhan: Bản đại gia sống không thay tên, chết không đổi họ, họ Lộc tên Hàm là quý danh của gia đây.

Kaoru: Dạo này Lộc gia hình như xem hơi nhiều phim kiếm hiệp nha. (ngáp)

Sehun: Tại hạ Ngự Tiền Tứ Phẩm Đới Đao Hộ Vệ...Ấy chết, nhầm. Là thanh niên thủ đô Oh Sehun.

Kaoru: Có cái màn tên tuổi mà cũng không xong. (bất mãn)

2.

Kaoru: Năm nay hai anh đã được bao nhiêu xuân xanh?

Luhan: (chỉ Sehun) Tôi lớn hơn cậu ấy bốn tuổi.

Sehun: (chỉ Luhan) Tôi nhỏ hơn anh ấy bốn tuổi.

Kaoru: Hai anh làm trò khỉ gì vậy? Chống người thi hành công vụ à?

3.

Kaoru: Câu hỏi thứ ba, trong hai người ai là công ai là thụ, thuật ngữ chuyên ngành người ta hay còn gọi là seme hay uke đó.

Sehun : Đương nhiên tôi đây là tổng công. (hất tóc)

Kaoru: Cái dáng này thật là công sao? (lau mồ hôi)

Luhan: Đừng có nhìn tôi. Nó là công chẳng nhẽ anh mày cũng là công? IQ chú em chắc không thấp đến mức không hiểu chứ? (mắt lóe sáng)

Kaoru: Vâng! Em đã hiểu. Phỏng vấn hai anh thật là vất vả.

4.

Kaoru: Lần đầu tiên hai người gặp nhau đã suy nghĩ như thế nào về đối phương?

Sehun: Không biết! Lúc đó nhìn tóc anh ấy vừa dài vừa xù, cạo tỉa lởm chởm, giống du đãng côn đồ, có mỗi cái mặt là đẹp. Cho nên vừa nhìn đã muốn chạy mất dép, lấy đâu ra suy với nghĩ. (ăn ngay một bạt tai của Tiểu Lộc)

Luhan: Thằng nhóc láo xược. (nghiến răng, quay sang nhìn máy quay cười hiền hậu) Lần đầu tiên thấy cậu ta, tôi chỉ nghĩ nhìn mặt nó thật giống trẻ thiểu năng trí tuệ, cho nên mới muốn bảo vệ nó.

Kaoru: Và chúng ta đã biết ý định muốn bảo vệ Sehun của Luhan xuất phát từ đâu. Đời quả không như là mơ.

5.

Kaoru: Hãy nhận xét sơ bộ về đối phương.

Sehun: Đại khái là cũng thiểu năng không kém gì tôi, lúc cần thông minh thì đơ đơ, mà lúc không cần thông minh lại cứ tài lanh tài loẹt. Nhưng mà tôi thích! (cười tà)

Kaoru: Theo chuẩn đoán của tôi, anh hết thuốc chữa rồi!

Luhan: Hắn ta...đẹp trai.

Kaoru: Ớ, chỉ một từ thế thôi sao?

Luhan: (kéo tay, nói nhỏ) Bởi vì chỉ có duy nhất một điểm tốt đó thôi, chú muốn anh kể hết điểm xấu để mai khỏi bước xuống giường sao?

Kaoru: (bộ mặt cảm thông)

6.

Kaoru: Bây giờ hãy tự kiểm bản thân và đưa ra nhận xét về mình.

Sehun: Tôi rất ngây thơ.

Kaoru: Còn tôi thì rất nghi ngờ cậu. (liếc xéo)

Luhan: Một từ thôi. Nam tính.

Kaoru: (xoa cằm) Anh đúng là nam thật, nhưng mà không có tính. (bị Luhan phi micro vào đầu)

7.

Kaoru: Hai người thường gọi nhau như thế nào?

Luhan: Sehun, Sehunnie, Huân Huân, Tiểu Bạch Cửu, Đao Nhi. Vân vân và mây mây, nghĩ ra tên nào thì kêu tên đó.

Sehun: Luhan, Tiểu Lộc, Lộc Heo, Lộc Hợi và ti tỉ các nickname có liên quan tới nai và heo.

Kaoru: Tình cảm hai người thật tốt, toàn là nickname hiếm có khó tìm.

8.

Kaoru: Đã có khi nào giận nhau, cãi nhau hay đánh nhau chưa?

Sehun: Là hồi anh ấy bỏ tôi đi chơi chung với anh Bánh Bao, còn có anh Thỏ Ngọc nữa. Bỏ rơi người ta trong kí túc xá nguyên ngày luôn. (làm mặt mèo, khóc sướt mướt)

Kaoru: Ai vừa nói mình là tổng công ấy nhỉ?

Luhan: Chú em tin lời nó thì xác định là bán lúa giống. Cứ làm như mình vô tội, hôm trước người nào đó trộm bóp của Joonmyun rồi dấm dúi trốn tôi ra tiệm net luyện Liên Minh Huyền Thoại với Jongin ấy, thù này tôi còn chưa quên đâu nhé!

Kaoru: (thì thào vào máy quay) Hai tên này bắt thóp nhau ghê quá!

HunHan: (đồng thanh, trừng mắt) Thằng kia nói gì hả?

Kaoru: (cắn khăn) Không, không có gì! Next, next, next! Câu tiếp theo!

9.

Kaoru: Sở thích của hai người khi rảnh rỗi là gì?

Luhan: Nghe nhạc, ăn, ngủ...Hình như chỉ có bấy nhiêu.

Kaoru: Hèn chi cậu Oh toàn gọi anh là heo. (bĩu môi)

Sehun: Tôi thích nghe nhạc, đọc sách, đặc biệt là truyện tranh nha.

Kaoru: Xin mạn phép hỏi cậu Oh đọc truyện gì sách gì?

Sehun: Yaoi!

Kaoru: (ôm mũi) Rất ngắn gọn và súc tích. Cảm ơn lời thú nhận chân thành của anh.

10.

Kaoru: Hai người có bao giờ đọc fanfic không?

Luhan: Có. Nhưng tôi thề tôi mà biết được ai đã viết đống fanfic đó tôi đánh cho bể mặt. Hừ!

Kaoru: (luồn tay cất đống fanfic mới viết) Sao vậy?

Luhan: Vì chúng nó dám viết ông đây làm thụ! Anh mày rất nam tính, rất là nam tính nghe chưa?

Kaoru: (cười lén) Bệnh tưởng - căn bệnh thế kỉ của tất cả các đồng chí ở mặt dưới. Hớ hớ.

Sehun: Tôi đọc thường xuyên, trí tưởng tượng của fangirl rất là phong phú nha, nhưng mạn phép được gởi lời chào thân ái và quyết thắng đến các chị tác giả hay viết HanHun. (cười nguy hiểm)

11.

Kaoru: Món ăn yêu thích của từng người là gì?

Luhan: E hèm, chỉ cần có thịt là đủ.

Sehun: Xôi thịt và đậu hũ.

Luhan: (tán gối vô mặt Sehun)

Kaoru: Cũng là thịt, nhưng mà thêm vào một chữ nghe thật đê tiện đó Ngô thiếu gia.

Sehun: Anh là công anh có quyền, chú có ý kiến?

Kaoru: Em còn yêu đời, chưa muốn chết đâu. (lấy băng keo dán miệng)

12.

Kaoru: Vào ngày sinh nhật đối phương, các anh thường tặng gì.

Sehun: Một lô quần đùi cầu thủ. Rất thực tế đúng không? Không cần khen tôi đâu! (cười phớ lớ)

Luhan: Một xấp quần chíp màu hồng các thể loại, chấm bi này, sọc ca rô này, sọc vằn ngựa này.

Kaoru: (đổ mồ hôi) Cậu Oh thực sự thích sao?

Sehun: Tôi đã nói rồi, chỉ cần anh ấy đem thân làm quà là mĩ mãn đôi đường, bày vẽ làm gì cho tốn kém.

Luhan: Chừng nào mặt trời lặn hướng Đông cậu hãy mơ nhé!

13.

Kaoru: Sẽ làm gì khi đối phương ngoại tình?

Sehun: Tôi sẽ đi hái hoa.

Kaoru: (mặt đơ) Lạc đề rồi anh hai. Khi không cậu Lộc ngoại tình anh lại đi bứt bông.

Sehun: Để ngắt cánh xem nên xử gian phu hay dâm phụ trước.

Kaoru: Quả thật là thâm tàng bất lộ. Ngô thiếu gia, rất có cá tính. (nuốt nước miếng) Thế còn anh Lộc?

Luhan: Tuyệt đối nó sẽ không phản bội tôi đâu.

Kaoru: Tin tưởng vậy à? Đời mà, ai biết được chữ ngờ, lỡ như một ngày nào đó Ngô thiếu gia thay lòng đổi dạ thì sao? (bĩu môi)

Sehun: (đạp vào mặt MC) Thằng nhóc đừng thừa cơ đốt nhà người ta, ông đây chắc chắn không bao giờ ngoại tình nhé. (quay sang Luhan, cười te tởn) Cục cưng ngoan!

Kaoru: (ói kịch liệt)

14.

Kaoru: Xin hãy tiết lộ một thói quen kì quặc của đối phương.

Sehun: Vô cùng nhiều, nhưng điển hình nhất là thích khoe cơ bụng mặc dù vòng hai toàn mỡ. (thò tay xoa xoa)

Luhan: (đập bàn tay đang sàm sỡ) Ông đây không có nhé! Còn cậu thì sao, thích uống trà sữa bằng mũi xong rồi bắn ra bằng mắt.

Kaoru: (chạy đi tìm PD) Anh ơi, phiền anh đưa em vào viện trước khi em phát điên vì hai kẻ này.

15.

Kaoru: Hai người quan niệm về tình yêu thế nào?

Luhan: Là trái banh thôi mà, đến chân ai người đó đá, sút vào gôn thì quen nhau.

Sehun: Đại khái cũng như trà sữa, uống một lần rồi liền ghiền tới già.

Kaor: (xúc động) Tư tưởng của hai vị cũng khác người bình thường ha.

16.

Kaoru: Thích điểm nào nhất trên cơ thể đối phương?

Luhan: (nhe răng) Nốt ruồi trên cổ.

Kaoru: Mẹ kiếp, à không MC không nên chửi thề. Trời đất thánh thần anh quá trực tiếp luôn. Nhưng tôi thích. (cười ngu ngơ)

Sehun: (poker face) Nốt ruồi ở mông.

Mọi người còn lại tại phim trường: AI ĐÓ LÀM ƠN GỌI 115!!!!

17.

Kaoru: Thấy đối phương có điểm nào tốt?

Sehun: Tốt hết!

Kaoru: (nheo mắt) Câu trả lời quá thường mang tính chất nịnh nọt. Dẹp mọe đi. Luhan, anh nói.

Luhan: Tốt hết!

Kaoru: (quăng kịch bản) Tôi nghỉ việc.

18.

Kaoru: Thấy đối phương có khuyết điểm gì?

Sehun: (xòe bàn tay đếm ngón tay) Biến thái nè, ở dơ nè, đào bông nè...

Kaoru: Vừa rồi ai đã nói tốt hết hả? Mẹ kiếp vờn bố à? Luhan, đừng nói là...

Luhan: (cũng bắt đầu ngồi đếm) Tham ăn, điên loạn, ở dơ...

Kaoru: Từ từ mà kể, lão tử đi về ngủ.

19.

Kaoru: Thích người yêu ở điểm nào?

Luhan: Đầu óc đơn giản.

Kaoru: (khinh bỉ) Chứ không phải ý anh đang nói thằng nhỏ bị bệnh down hả?

Sehun: Thích hết!

Kaoru: (điềm nhiên xé kịch bản) Bỏ qua câu này.

20.

Kaoru: Không thích người kia ở điểm nào nhất?

Luhan: Ờ, chắc là ham chơi mà không dẫn anh mày theo. Tức không chịu được. (một chưởng tan xác cái bàn)

Kaoru: (lau mồ hôi trên mặt) Đừng nóng anh à, phải từ từ dạy bảo nó, con nít nào không ham chơi. Cậu Ngô?

Sehun: Có khi nào chịu ở nhà đâu mà dắt theo. Còn nữa, ghét nhất cái vụ cha nội này hay diện đồ hiệu nguyên cây. Bị cướp có ngày. Mà đợi cướp nó lột xong mấy đồ có giá trị dám công an cũng tới nơi rồi lắm, nhiều quá mà.

Kaoru: (tỉ mỉ ghi chép) Cũng nhiều tật quá he.

21.

Kaoru: Tự nhận hiểu rõ đối phương được bao nhiêu phần trăm?

Sehun: 100%. Con nai già đó thì có gì nhiều chứ. (ngay lập tức mỏ ăn trầu)

Luhan: (bẻ khớp) Ờ, giỏi. Tui già mà, cậu đi kiếm con bồ trẻ đi coi bằng thằng già này không.

Kaoru: Bạo lực gia đình là nên xử kín nha, Lộc gia trả lời câu hỏi của em đi chớ rồi hãy động thủ.

Luhan: (nghiêng đầu cười duyên) "Ừm".

Kaoru: (thở phào)

Luhan: ...Không phải là câu trả lời của ta!

(Một màn cẩu huyết diễn ra, MC bất lực đếm xem Ngô thiếu gia bị tát tổng cộng bao nhiêu cái)

22.

Kaoru: Câu này gắn mác mười tám dấu cộng nha. Khụ khụ khụ, lần đầu tiên của hai người là ở đâu.

Sehun: (giả điên) Lần đầu tiên là gì?

Luhan: (phụ họa) Tôi cũng không biết nó là gì.

Kaoru: (nhe nanh giơ vuốt) Con mẹ nó, hai người giả điên hả? Là cái bông cúc vầy nè, rồi lấy dưa leo nhét vô giữa vầy nè, hiểu chưa hả? (tích cực ra dấu miêu tả)

Hunhan: (đỏ mặt) Phòng tắm kí túc xá.

Kaoru: Đó, ngoan ngoãn trả lời vậy phải tốt không, làm ông mệt bở cả hơi tai.

23.

Kaoru: Khi đó hai người bao nhiêu tuổi?

Luhan: 21.

Sehun: 17.

Kaoru: ĐM, anh Lộc cưỡng X trẻ vị thành niên à? Vô tù xé lịch như chơi nha anh.

(Ngay sau đó MC nhập viện vì bị hành hung)

24.

Kaoru: Lúc nào thì người kia ngoan ngoãn nhất?

Luhan: (hậm hực) Lúc đòi hỏi...

Sehun: (hớn hở) Sau khi được đòi hỏi...

Kaoru: Mẹ kiếp, toàn bỏ lửng nội dung mười tám dấu cộng là sao? Tôi cần chân thật, CHÂN THẬT!

25.

Kaoru: Nếu lấy một loài thú để miêu tả về người yêu thì sẽ chọn con gì.

Sehun: Nai.

Kaoru: Biết thế nào cũng vậy mà. Nhàm chán!

Luhan: Mèo. Thật cmn thất thường, mềm không ăn mà rắn cũng không buôn.

Kaoru: Đề nghị các đồng chí còn lại ở đây thủ thân như ngọc đừng quen ai hết cho đỡ mệt xác.

26.

Kaoru: Cho nhận xét về gu ăn mặc của người kia.

Sehun: Lố bịch chả ra sao. Già mà không nên nết toàn khoe ngực khoe đùi. (mặt vẫn tỉnh)

Luhan: Mẹ kiếp còn dám nói ông già hả? Cậu thì cool lắm sao? 24/7 diện cả cây đen, ninja hả? (xắn quần nhào tới)

Kaoru: (thấp cổ bé họng) Hai người đ...đ...đừng, à mà thôi lỡ đánh luôn rồi cho tới bến đi.

27.

Kaoru: Thấy người kia mặc trang phục nào là đẹp nhất?

Luhan: Đại khái là sơ mi. Vừa có nét thư sinh lại vừa chững chạc. (đỏ mặt)

Kaoru: Anh Lộc đúng là có khiếu thẩm mỹ. Like x 1001.

Sehun: Quần ngắn áo thun, nhìn trẻ con rất dễ thương, phát ra loại ánh sáng khiến người ta muốn bảo vệ.

Kaoru: Rốt cuộc từ đầu tới giờ đã có được một câu trả lời nghiêm túc. Cơ mà ai hồi nãy mới chê người ta hả? (mắt híp lại thành hai đường chỉ)

Sehun: (tán dép vào mặt MC đáng thương) Ông mày chưa nói hết.

Kaoru: ...?

Sehun: Ra đường thì quần ngắn áo thun, TRƯỚC MẶT TÔI thì không mặc gì là đẹp nhất.

Kaoru + Luhan: BIẾT NGAY MÀ!

28.

Kaoru: Hai người hay nói lời lãng mạn nào dành cho nhau?

Sehun: Đứa nào soạn ra câu này bước ra đây! Câu hỏi gì soi mói đời sống riêng tư của vợ chồng nhà người ta quá vậy hả.

Kaoru: Không phải em anh ơi, cảm phiền trả lời nếu không PD trừ lương em đó. (khổ sở gặm mic nói không nên lời)

Luhan: (mất một lúc suy nghĩ) (đỏ mặt đằng hắng) Khi nào con ốc sên bò hết một vòng trái đất thì anh mới hết yêu em.

Kaoru + Sehun: QUỶ THẦN ƠI ẢNH NÓI THIỆT KÌA!

Kaoru: Anh quả là người tốt hiếm thấy, ngàn lần cảm kích anh. Cơ mà anh Lộc nói rồi thì Ngô thiếu gia còn chờ gì nữa.

Sehun: (miễn cưỡng) E hèm! Tiểu Lộc, anh nghe đây, em ngọng, em móm, em down, lại còn điếc, nói chung cả người không chỗ nào không khuyết tật, chỉ có trái t(r)uym là lành lặn. Cho nên em đã trao nó cho anh thì anh phải có trách nhiệm bảo quản nâng niu nó, biết chưa?

Kaoru: (rấm rứt chùi nước mắt) Ta tuyên bố hai con là vợ chồng. Cô dâu chú rể được phép hôn nhau.

29.

Kaoru: Hai người vừa đạt được danh hiệu gia đình văn hóa, vậy có bí kíp nào để cả hai có được hạnh phúc như ngày hôm nay?

Sehun: Kính vợ đắc thọ, sợ vợ sống lâu, nể vợ bớt ưu sầu, để vợ lên đầu là trường sinh bất lão.

Kaoru: Anh qua bên kia, nhập bọn với đám thê nô kia đi. (chỉ dàn tiểu công theo chủ nghĩa thờ vợ) Tới cậu Lộc.

Luhan: Thê nô khó kiếm, mà kiếm ra rồi thì không thể lãng phí mà không xài.

Kaoru: Xác cmn định anh cũng nữ vương. Qua kia làm quen cho có chị có em.

30.

Kaoru: Cảm giác của hai vị sau khi tham buổi phỏng vấn này là gì?

Sehun: Tôi muốn kiếm đứa nào ra mấy câu hỏi này để báo thù.

Kaoru: (cười miễn cưỡng) Hơ hơ hơ, em không biết, em không biết ai ra câu hỏi đâu nha. (<-thật ra là kẻ này chứ đâu)

Luhan: Cảm giác hả? ĐM, đi tong cả buổi tối nghỉ ngơi của gia đình người ta.

Kaoru: (lặng lẽ rút lui để tránh hậu họa) Hi hi hi hi, ở nhà còn mẹ già chờ em về ăn cơm. Cáo biệt mọi người em đi đây. Cảm ơn quý khán giả đã theo dõi chương trình. (chạy té khói)

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net