Dường như chúng ta đã dừng lại.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Em yêu Taeyeon nhất.

    Tae vẫn còn nhớ ý nguyên điệu bộ đáng yêu của em khi em nói yêu Tae.

     *

     Mình chia tay đi!

     Em đang đứng trước mặt tôi.Em đang nói ra lời đó thật nhẹ nhàng khiến tôi nghe được...tiếng trái tim đang vỡ vụn.

     Em chạy vội đi không kịp để tôi có cơ hội níu kéo nữa rồi.

     Tôi biết là tôi sai.

    Là tôi mắng em mỗi khi cãi vã.

    Là tôi bỏ bê em một mình.

    Là tôi,chính tôi đã đẩy em ra xa.

    Em có người mới rồi...

    Tôi mặc kệ những đau buồn xảy ra tôi cứ chạy đi thôi.Đôi chân cứ thế từng bước nặng nhọc.Chạy rất xa nhưng...tôi chưa xác định được điểm dừng.

    Chạy.

    Chạy thật xa.

    Chạy để trốn đi cái quá khứ ngọt ngào kia.

    Chạy khỏi những lỗi lầm tôi gây ra.

    Đôi chân tôi bỗng dưng dừng lại.Mắt tôi bắt đàu nhoè đi.

   Tí tách tí tách.

   Là mắt tôi khóc hay tại mưa đây?

   Là tôi lạnh vì mưa hay kỉ niệm đẹp tinh ranh trốn vào mưa mà ùa về?

    Tôi khuỵ xuống.

    -À..Tiffany thật sự tớ rất thích cậu.

    -À...Tiffany Tae ghen.

    -À...Tiffany hôn Tae.

    -Tiffany đừng đi.

    Tôi đã quên nói với em câu quan trọng nhất rồi.Tôi phải làm sao đây?

    -Taeyeon em đã dặn Tae rồi mà,đừng đi ngoài trời mưa.Em thương lắm!

    Em ơi,tôi lại đi ra ngoài trời mưa này.Em đến đây thương hại Taeyeon đi này.Sao mãi Fany vẫn chưa đến thế? Tae lạnh lắm rồi này.

Gào thét như một kẻ điên khi những hình ảnh ngọt ngào của em cứ lũ đánh tôi tới tấp.


Thời gian gần đầy chúng ta có một chút cãi vã,có nhiều lời làm nhau tổn thương nhưng đều xoa dịu nhau bằng tình yêu chân thành.

Nhưng lần này tôi quá đáng quá phải không em? Tôi ích kỉ khi nói rằng tôi không còn yêu em chỉ vì tôi quá tức giận phải không?

Tôi xin lỗi vì đã khiến đôi mắt toả nắng của em rơi lệ.

Tôi xin lỗi.

Xin lỗi vì tất cả.

Bình yên tôi đã lỡ đánh rơi nơi em.Vậy thì bây giờ tôi nên làm gì để lấy lại nó đây?

Tôi vẫn còn yêu em rất nhiều.Tôi sẽ gửi tình yêu của tôi trong những giấc ngủ của em.Tôi sẽ không bao giờ ngừng lại việc đó.

Biết đâu được mình gặp nhau trên đường mà nhịp đập trái tim vẫn liên hồi vì rung động thì tốt em nhỉ?

"Tiffany à! Taeyeon này.

Tae xin lỗi em nhiều lắm,Tae hư quá rồi.Tae làm em khóc xưng cả mắt:( em ơi Tae lạnh quá,em đến ôm Tae đi.Tae yêu em.

Tae biết em chưa có người mới.Tae biết cô gái Fany của Tae yêu rất chân thành,biết hết đấy nhé!"

Tôi lấy hết can đảm gửi dòng tin nhắn đến dãy số tôi thuộc lòng.

Em nói có người mới rồi.Xin Tae hãy dừng lại!

Dòng tin nhắn của em chặn ngang dòng suy nghĩ của tôi.

Cười khổ một cái,tôi nhắn lại:

Em hãy ở nhà,Tae nhất định sẽ về! Xin em hãy đợi.

Mặt dày nhắn lại.Tôi đứng phắt dậy.

Chạy.

Chạy thật nhanh về với em.

Chạy thật nhanh để viết tiếp hành trình yêu mang tên Taeyeon và Tiffany.

*

Tôi sững người.

Em...

Hình bóng lẻ loi của em đang cô đơn dưới ánh đèn đường màu vàng nơi căn nhà cuối phố ấy.

Tae xin lỗi em.

-Tiffany!!!!

Tôi hét to.

Nàng quay lại.Nàng như chôn chân tại chỗ vậy.Tay đang cầm chiếc điện thoại mà nắm chặt như muốn vỡ tan ra.

Thật nhanh chạy đến chỗ em.

Ôm chặt lấy cơ thể đang run lên vì lạnh,tôi chỉ biết liên hồi xin lỗi.

-Xin lỗi em!

-Tae xin lỗi em.

-Là Tae sai.

-....


Nàng nhẹ nhàng tách khỏi cái ôm.Tôi hơi sửng sốt nhưng rồi lại đau lắm.

Mắt cô ấy đã sưng lên vì khóc.

Tim tôi nhói lên từng nhịp vì thương.

Khuôn mặt bầu bĩnh của cô ấy đã biến mất mà thay vào đó là sự hốc hác đến đáng sợ.

Một lần nữa tôi lại thấy tim mình đang đập chậm,thật chậm lại...

-Em...

Tôi chặn lại câu nói của nàng bằng cái hôn không quá ấm áp vì nó đang dính nước mưa nhưng:

Tôi gửi sự chân thành.

Tôi gửi lời xin lỗi.

Và quan trọng...

Tôi gửi tình yêu.

-Tae xin lỗi em!Mình làm lại nhé?

Nàng quay đi.

Cánh cửa nhà được đóng hờ lại và tôi hiểu ý nàng! Nàng muốn tôi vào nhà.

-Sao?-Nàng lạnh giọng.

-Em ơi...cho Taeyeon xin lỗi nhé?-Mắt tôi đã ngấn lệ dù đã cố hết sức ngăn nó rồi.

-Tae làm em khóc...-Nàng nói như bị đánh úp bằng nước mắt của tôi.

-Là do Tae,Tae sai rồi! Là Tae không tốt,em ơi.... Xin em hãy cho Tae viết hết chặng đường của chúng ta nhé!

Chậm thật chậm nàng tiến lại bên tôi.Cầm lấy tôi tay của tôi rồi nói:

   -Taeyeon em đã dặn Tae rồi mà,đừng đi ngoài trời mưa.Em thương lắm!

Người tôi mềm nhũn ra.Em yêu tôi nhiều vậy sao Tiffany? Em bỏ qua cho tôi-Một kẻ ích kỉ này sao?

-Em...Tae xin lỗi...

-Vào tắm và thay quần áo đi Tae.

Tôi bị nàng chặn họng bằng sự quan tâm và lo lắng ở tận sâu trong ánh mắt ấy.

*

*

*

Thật đẹp.

Em thật đẹp.

Ánh nắng của buổi sáng tốt lành len lói qua mái tóc màu đen ấy.Em khẽ thở nhẹ khi tôi vuốt lấy mái tóc ấy.

Mỗi sáng,chúng ta đều như vậy nhưng sao hôm nay nó đặc biệt quá em ạ! Nó như một chương mới khi tưởng chừng kết thúc đã ập tới.

Khẽ mở mắt.

Em cười nhẹ với tôi.

Làm sao mà lại có được hai Mặt Trời trên Trái đấy vậy?

Làm sao tình yêu lại kì diệu đến thế?

Tại sao tưởng như đã kết thúc nhưng trái tim và tình yêu vẫn nguyên vẹn?

Tại sao em như một thiên thần và bỏ qua những giây phút bốc đồng giữa chúng ta vậy Tiffany?

-Good Morning~~~-Nàng ngái ngủ nói phá ngang dòng suy nghĩ của tôi.

-Yêu em!-Tôi hôn lên chóp mũi nàng.

Nàng mè nheo mấy tiếng rồi nhanh chóng rúc sâu vào lồng ngực.

-Em ơi...-Tôi gọi.

-Nae~

-Tae xin lỗi em...-Tôi hối lỗi.

-Nae~

-Tại sao em lại nói chia tay?-Tôi thắc mắc vì sao lại nói chia tay hôm qua và hôm nay chúng tôi lại trong vòng tay nhau.

-...

-...-Tôi không hỏi lại vì tôi biết nàng không muốn trả lời.

-Em ơi,em có yêu Tae không?

-Có...

-Đừng khóc nữa em nhé.Chúng ta sẽ tiếp tục,không bao giờ dừng lại nhé?

-Phải là cùng nhau nhé?-Nàng hỏi.

-Phải nắm thật chặt tay-Giọng tôi chắc nịch.

Yêu nhau được lâu rồi.

Những lúc tôi gần gũi với em nhịp tim của tôi vẫn đập nhanh như lúc đầu.

Bình yên đã chót đánh rơi nơi em.Tôi không phải đi quá xa để có thể tìm được nó.Chỉ đơn giản tôi sẽ đến nơi có người mang tên Tiffany.

Bức tranh màu buồn của tôi cũng vì em mà loé sáng.

Cuộc sống của tôi có hai Mặt Trời cũng là do em tạo nên một cái.

-Em yêu Tae nhiều lắm đúng không?

-Nae.

-Có bao giờ bỏ Tae không?

-Never!!!

Những câu nói yêu tôi của em tôi sẽ không bao giờ quên được.

Tôi đã từng nghĩ chúng ta sẽ là một câu chuyện buồn và một kết thúc mở...

Nhưng em là thiên thần.

Em không muốn cái kết bất hạnh phải không?

Tôi làm thiên thần khóc phải không?

Taeyeon yêu em,vậy nên Fany đừng khóc nữa nhé!

Tae không quan trọng chúng ta sẽ đi được bao xa.Tae chỉ quan tâm chúng ta đi cùng nhau như thế nào.

Chặn đường này tên là :TaeNy.Vậy nên phải có Taeyeon và Tiffany đó em!

Giữ em thật chặt.

Yêu em thật nhiều.

Không làm em khóc.

Tình yêu không có gì quá hoa mĩ cầu kì với Tae em ạ.

Nó chỉ đơn giản mang tên:TIFFANY.



____END CHAP_____

AUTHOR:_quqn8_
Hãy share và comment đóng góp ý kiến ạ.Ấn ngôi sao bé nhỏ thì tốt quá ạ=))) em định viết SE nhưng tâm can không cho phép=))
MỌI NGƯỜI LÊN WATTPAD THEO DÕI : _quqn8_ để đọc thêm nhiều fic ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net