☕︎

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh sát lưu manh (Jimmy) x Trai bao (Sea)

*Trai bao ở đây là kiểu mấy em trai trẻ trung trắng trẻo đẹp trai được các phú bà, kim chủ bao nuôi hoặc làm bạn giường.

Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, độ chính xác của bản dịch và tác phẩm gốc chỉ khoảng 80%, vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép.

00

Không ai biết mọi chuyện đã phát triển như thế nào để dẫn đến tình trạng như bây giờ, nói tóm lại khi lý trí trở về, Jimmy đang ép chàng trai được mục tiêu trong nhiệm vụ lần này bao nuôi lên tường, giữ chặt cổ tay trắng trẻo của người ta và hôn lên.

Chàng trai đó trông rất đẹp mắt, người cũng dễ thương, đang ngồi im lặng trên bàn ăn, mắt không rời khỏi đĩa cua lớn. Khi Jimmy đang nâng cốc với nữ lão đại quyền lực của gia đình G, thì chàng trai ở phía bên kia đang nỗ lực đấu tranh với một chiếc càng cua mập ú.

Nghĩ đi nghĩ lại thì thật không công bằng, chỉ muốn nắm cổ người đó dạy dỗ quy tắc cho cậu ta.

Nữ lão đại ngồi ở vị trí chủ tọa. Cô ta khoảng ba mươi tuổi, bảo dưỡng rất tốt, mái tóc vàng dài xõa trên chiếc áo lông mới mua, môi đỏ chót ngậm đang một điếu thuốc. Cô ta liếc nhìn Jimmy, theo ánh mắt của anh đang rơi vào người Sea Tawinan, cười nhẹ: "Cảnh sát Jimmy cũng có hứng thú với bé Sea của tôi à?"

Tim Jimmy đang báo động lớn, nhưng anh không hề bộc lộ ra, nâng ly mừng rượu với cô ta: "Làm sao có thể, chỉ đang nghĩ vị tiên sinh này có bản lĩnh gì mà được cô ưu ái."

Bị điểm danh, Sea Tawinan ngẩng đầu khỏi đĩa thức ăn. Ánh mắt sắc bén trong chớp mắt, khi chạm tới ánh mắt của Jimmy lại đột ngột trở nên mềm mại. Cậu lại nhìn nữ lão đại, trong phút chốc đã đỏ cả mắt, đáng thương yếu đuối.

Jimmy nghĩ, nếu đây là một nhiệm vụ thẻ bài, thì Sea với tư cách là một NPC bất ngờ, và nhiệm vụ tiềm ẩn của cậu chính là khiến cho những người nhìn thấy cậu đều muốn trở thành mẹ của cậu.

Đối tượng nhiệm vụ lần này là nữ lão đại, vốn dĩ là mục tiêu mà Jimmy phải chinh phục. Cấp trên đã sắp xếp cho anh một thân phận cảnh sát tuần tra hoàn hảo, lợi dụng việc thu phí bảo kê do quan chức và doanh nhân móc nối để tiếp cận cô ta.

Khu vực này rất hỗn loạn, súng của cảnh sát còn dài hơn cả thắt lưng của đám thanh niên, đóng một chút tiền bảo kê để mua bình an vốn không phải chuyện to tát. Jimmy đã mất một tuần để biến mình thành một tên thiếu gia nhà giàu bị gia đình gửi tới đây để rèn luyện, nhưng khi thật sự gặp được mục tiêu của nhiệm vụ, mới phát hiện ra bên cạnh đối phương đã có người.

Jimmy lặng lẽ nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ hoe của Sea, mi mắt cụp xuống, che giấu một chút dao động trong lòng.

Hồi tưởng kết thúc. Jimmy lại nhìn người trước mặt. Người bị anh hôn đến mức thở không nổi, đang cúi đầu cố gắng điều chỉnh hô hấp. Từ góc độ của Jimmy thì chỉ có thể thấy vành tai đỏ bừng của cậu ta.

Khi cậu hôn nữ lão đại, tai cậu cũng đỏ như vậy sao?

Jimmy bất giác cảm thấy một cơn ghen vô cớ, không nhịn được mà nói: "Sao vẫn chưa hôn quen? Người phụ nữ đó không dạy cậu à?"

Nghe vậy, Sea không nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp co đầu gối nhằm vào giữa hai chân Jimmy mà đá. Jimmy nhanh chóng tránh sang một bên, làm cho cú đá đó trúng vào đùi, đau đến suýt ngã.

"Cảnh sát Jimmy vênh vang hống hách như vậy mà thể lực lại không ra gì nhỉ?" Sea không nương tay, đẩy anh ra, lau miệng, quay người đối diện gương nhà vệ sinh rửa mặt.

Nếu cú đá vừa rồi mà trúng đúng chỗ đó, thì giờ này chắc đã xong đời rồi. Jimmy thở phào nhẹ nhõm. Nhưng nhìn thấy Sea miệng lưỡi không tha người, vành tai lại đỏ ửng lên, anh vẫn muốn xáp lại mà trêu chọc: "Thể lực có được hay không, thì đêm nay thử xem sao."

Sea không chịu nổi, quay người vẩy một tay nước vào mặt anh: "Cảnh sát Jimmy, anh bây giờ với bà chủ đang là quan hệ hợp tác, nếu cô ta biết anh đang làm loạn với người của cô ta, thì anh nghĩ hợp tác của hai người có thể tiếp tục được không?"

"Vậy sao vừa nãy cậu còn chủ động hôn tôi, tôi còn giật mình cơ đấy."

Sea nghẹn lời, môi run rẩy hai lần, không thể phản bác lại. Chỉ tức giận xấu hổ, đưa tay tát một cái.

"Ê, vừa nãy cậu không như thế này đâu nhé" Jimmy bắt lấy cổ tay đang đưa tới với lực mạnh mẽ, cảm nhận sự mịn màng trong tay mình, "Vừa nãy giống như một chú cún con, sao bây giờ lại hung hăng thế?"

"Chó bị dồn vào đường cùng còn biết cắn người đấy." Sea Tawinan lạnh lùng đáp lại, đẩy anh ra rồi bước đi, nhưng bị Jimmy kéo lại, đặt người ngồi lên bồn rửa tay, hôn nhẹ lên khóe miệng.

"Thật dễ thương, tôi thích người dễ thương." Jimmy thỏa mãn xoa đầu cậu.

01

"Anh, anh giỏi thật đó." Trợ lý lần này của anh là Mã Mã Tương, chứng kiến tất cả, cười mà không cười.

"Cảm ơn, vẫn luôn thế mà." Jimmy cười, chọn hai miếng bánh nhỏ mang đi.

Tối nay anh đến quán bar đen của gia đình G để thu tiền, không nhận chuyển khoản, nên anh kêu Mã Mã Tương xách theo một túi tiền của ông chủ để thu tiền mặt. Danh nghĩa là để tiếp xúc gần với mùi tiền, không sợ bị cướp giữa đường.

Ông chủ nhìn dáng vẻ lêu lổng của anh, nhếch môi, ngoan ngoãn bảo trợ lý đi lấy tiền. Từng xấp tiền giấy vào túi tiền của Mã Mã Tương, anh ta trông giống như một người vận chuyển gạo lên thành phố vậy.

"Cảm ơn ông chủ, ông chủ hào phóng quá!" Jimmy cười, quay người định đi về. Mã Mã Tương trố mắt nhìn anh trai mình thành thục bị ông chủ giữ lại, giả vờ từ chối một lúc, sau đó ngồi xuống bàn có tầm nhìn tốt nhất và rượu đắt nhất, lấy bánh nhỏ mang theo ra ăn từng miếng một.

Mọi người xung quanh nhìn anh với ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc, nhưng anh không để ý, vui vẻ bảo ông chủ đi làm việc, đừng bận tâm đến anh, anh tự ngồi một chút rồi về.

Đợi khi mọi người đi hết, Mã Mã Tương khó khăn kéo túi tiền ngồi xuống bên cạnh Jimmy, khuyên nhủ: "Anh, bảo anh diễn thiếu gia nhà giàu, chứ không phải diễn kẻ ngốc."

"Cậu hiểu cái gì chứ, đây là chiến thuật của anh." Jimmy đẩy đầu hắn ta ra.

"Vậy bước tiếp theo của chiến thuật chúng ta là gì vậy anh?"

"Không phải đã đến rồi hay sao." Jimmy hất cằm về phía cầu thang, "Tán tỉnh cậu ta."

Khoan đã? Đầu Mã Mã Tương đầy dấu chấm hỏi nhỏ, vậy đây là chiến thuật của chúng ta hay chỉ của riêng anh?

02

"Làm gì vậy?" Sea bị Jimmy kéo lại, ấn vào ghế sô pha, trước mặt đẩy tới một miếng bánh kem nhỏ, màu vàng rực rỡ, khiến ánh mắt của Sea bị thu hút dù miệng vẫn hỏi làm gì.

Jimmy không khách sáo, nhét chiếc đĩa vào tay cậu, ra hiệu bằng cách hất cằm: "Nếm thử đi, ngon lắm, không có độc đâu."

Mã Mã Tương thề rằng hắn ta nhìn thấy hai chữ "đồ ngốc" trong ánh mắt của Sea Tawinan.

Thấy cậu không động đậy, Jimmy quyết định tự tay làm. Một tay nắm cằm Sea ép cậu mở miệng, còn tay kia múc một thìa bánh đưa vào miệng cậu: "Thế nào?"

Sea nhai nhai, mắt lập tức sáng lên, chớp chớp mắt nhìn Jimmy, gật đầu xác nhận: "Ngon!"

"Ngon là được rồi." Jimmy đẩy cả miếng bánh cho cậu, rồi đứng dậy gọi Mã Mã Tương, "Tôi đi đây."

"Hả?" Mã Mã Tương khó hiểu, liếc nhìn Sea một cái, sau đó mới xách túi tiền lớn chạy theo, "Ê ê ê, anh, chờ đã! Không phải, anh cũng giúp em chút đi chứ, cái này nặng lắm..."

Sea nhìn theo bóng lưng Jimmy rời đi, không tự chủ mà liếm môi, đôi má dường như vẫn còn lưu lại cảm giác từ đầu ngón tay của Jimmy.

"Anh, chúng ta đi ngay bây giờ sao?" Mã Mã Tương khó khăn nhét túi tiền vào cốp xe hỏi.

Jimmy không rõ ý, gật đầu: "Hay là cậu quay lại đó? Anh sẽ báo cáo thành tích hạng nhất cho cậu!"

Mã Mã Tương ngay lập tức tỏ vẻ đau khổ: "Thế thì chúng ta lặn lội từ xa xôi đến đây để làm gì vậy chứ."

"Không phải cậu đang xách theo túi tiền suốt dọc đường à."

"Thế cũng chẳng là gì, dù sao sau này cũng phải nộp lại." Mã Mã Tương lẩm bẩm.

Jimmy cười: "Cậu còn muốn ôm trọn à? Tham vọng không nhỏ đấy."

Cậu em trẻ bị Jimmy trêu chọc đến phát bực, quay mặt mà bực bội: "Thế anh nói đi, lần này chúng ta đến đây để làm gì?"

Jimmy nghĩ một lát, trong đầu hiện lên hình ảnh của Sea lúc ăn bánh. Da cậu ấy trắng, nên bị anh bóp nhẹ một chút đã ửng đỏ, kết hợp với đôi mắt luôn ngấn lệ, càng nhìn càng đẹp. Anh nuốt khan, bỗng thấy khát: "Chẳng phải là mang bữa khuya đến cho Sea hay sao."

Mã Mã Tương: ???

03

"Gần đây cậu thân thiết với Jimmy nhỉ."

Sea bị hỏi như vậy khi đang ở riêng với bà chủ. Cậu suy nghĩ một lúc, thăm dò đưa tay ôm người phụ nữ ngoài ba mươi vào lòng: "Anh ta gặp ai cũng thế, điên điên khùng khùng, sợ người ta không biết anh ta có tiền hay gì."

Bà chủ cười, không biết có tin hay không, tùy ý mà trò chuyện với Sea vài câu: "Thế cậu thấy anh ta thế nào?"

Sea giật mình, cắn mạnh vào đầu lưỡi để giữ bình tĩnh, nói: "Cũng bình thường thôi, em không giỏi nhìn người, chỉ thấy anh ta không đáng tin. Chị nhất định phải hợp tác với anh ta à? Cảnh sát khác không được sao?"

Cuối cùng thì bà chủ cũng bị câu nói có phần ngây thơ của Sea chọc cười, cô chui vào lòng Sea, vô tư xoay xoay một lọn tóc: "Tôi sẽ cân nhắc."

Tối nay Sea không về chỗ ở của bà chủ, cậu chớp chớp đôi mắt ướt át nói ở nhà có việc. Bà chủ vừa thăm dò cậu xong, lúc này mới yên tâm không nghi ngờ gì, đồng ý ngay và cho người đưa cậu về.

Khi còn một đoạn ngắn nữa là tới nhà, cậu gọi dừng lại: "Bác tài, cho tôi xuống đây đi, phía trước khó quay đầu."

Tài xế nhíu mày, nhưng nhớ đến lời dặn của bà chủ: "Không phiền đâu, để tôi đưa cậu đến tận nơi."

Sea Tawinan cố tình ậm ừ: "Ừm... gần đây ở phía trước đó bị kiểm tra gắt gao lắm." Thấy tài xế có vẻ dao động, cậu tiếp lời, "Trong giai đoạn đặc biệt này, đừng gây phiền phức cho bà chủ."

Cậu thuận lợi xuống xe ở ngã tư.

Cuối cùng cũng thoát khỏi giám sát và đám theo dõi, Sea thở phào, vận động cơ thể, khi ngẩng đầu lên, chẳng ai có thể liên tưởng được cậu với người con trai hay khóc bên cạnh bà chủ là một người. Cậu bước nhanh về nhà, khi đi qua một con ngõ nhỏ, đột nhiên có một bàn tay thò ra kéo cậu vào.

Sea giật mình, theo phản xạ mà tung đấm ra. Người đó đã đoán trước được và chặn lại ngay. Sea không ngừng lại, một chiêu không thành liền đá lên, nhưng bị người đó bắt được, nâng chân cậu lên, cả người ngã vào lòng người kia.

"Anh..." Cậu chưa kịp nói thì môi đã bị chặn lại. Cậu bị giữ chân, ép vào một bức tường đỏ dưới ánh đèn đường.

Người kia hôn dữ dội, ngậm lấy môi và răng của cậu, quấn quýt trao đổi hơi thở, khiến Sea không thở nổi. Cậu ra sức đấm vào ngực người đó, nhưng đối phương không lên tiếng, lại còn kéo khóa quần cậu ra.

"Anh!" Sea muốn phát điên, hai chân bị buộc quanh eo người kia, không còn chút sức lực, cổ tay bị giữ chặt trên tường, không thể phản kháng lại.

"Là tôi." Jimmy nói. Anh ta tinh quái nháy mắt, ghé sát tai Sea hỏi: "Nghe nói cậu nói xấu tôi với bà chủ, muốn thay đổi tôi?"

Sea phản công: "Tin tức của cảnh sát nhạy thật."

"Phải vậy thôi." Jimmy cười khẽ, "Đừng chơi xấu tôi mà, chơi cách khác đi, có được không?"

Trong ngõ tối, ánh đèn đường cố gắng tỏa sáng. Hai bóng người quấn lấy nhau, một người bị ép vào tường, người kia phía sau. Quần của Sea bị kéo xuống nửa chừng, mắc lại ở đùi, cắn môi chịu đựng sự xâm phạm của Jimmy. Người kia thở dốc, trán đẫm mồ hôi, hành động mạnh mẽ.

"Jim... Jimmy..." Nắm đấm của cậu yếu ớt, đập vào tường, phát ra tiếng rên rỉ như thú con không có sức lực. Jimmy từ từ mở nắm đấm của cậu ra, mười ngón tay đan vào nhau, tiến vào bên trong cậu.

"Có thú vị không?" Jimmy thở dốc, vẫn đang đẩy, giọng trầm thấp hỏi cậu.

Câu trả lời là một tiếng hét: "Cút!"

04

Mã Mã Tương cảm thấy gần đây anh Jimmy của mình có gì đó kỳ lạ. Nhiệm vụ vẫn được chú ý, đối phó với bà chủ rất tốt. Lần trước đến quán bar không chỉ để đưa bánh kem cho Sea, mà còn tiện thể ghi nhớ bố trí của quán bar vào đầu, sau khi về liền nhanh chóng xác định các lộ tuyến.

Chỉ là lúc rảnh rỗi, Jimmy luôn nhìn chằm chằm vào ngón trỏ tay trái của anh.

Đêm đó, Sea đã nhẹ nhàng hôn lên ngón trỏ của anh, nói với anh: "Đây là chiếc nhẫn mà em tặng cho anh."

Lời thề bằng một nụ hôn.

Lãng mạn quá, Sea Tawinan.

Jimmy nghĩ vẩn vơ.

Điện thoại reo lên, Jimmy nhìn vào, là một người bạn ở bên trụ sở chính tên là Force. Hắn ta hỏi về tiến độ công việc, rồi lại hỏi anh có muốn chơi một ván không.

Jimmy nói: "Ông đây không có tâm trạng."

Force hiếm khi gặp khó khăn, nói rằng người yêu Book của hắn muốn chơi Liên Quân, nhưng hắn không rành mấy thứ này.

Nói đến chuyện người yêu, Jimmy càng bực mình, hừ một tiếng rồi định cúp máy. Force ở bên kia máy níu kéo anh lại, bỗng nhiên nảy ra ý tưởng: "Này, tao đã nói với mày là nhiệm vụ lần này không chỉ có một nội gián chưa?"

Jimmy: "Gì? Mày nói lúc mày đang nằm mơ à?"

Force kêu lên một tràng "chết rồi chết rồi", che loa điện thoại rồi hét lên hỏi Book. Jimmy kiên nhẫn chờ phản hồi của hắn, không lâu sau điện thoại có tiếng động, giọng của Force xuất hiện trở lại: "Có một nội gián thứ hai. Vừa mới chuyển đến chỗ bọn tao cách đây hai tháng, chưa kịp nói với mày. Tên gì ấy nhỉ... Ồ, đúng rồi, tên là Sea Tawinan."

"Biết rồi... Đợi đã, tên gì?"

"Sea Tawinan, mày điếc à?"

Jimmy ngay lập tức nổi giận, chửi vào loa điện thoại: "Mày mới điếc đó, đồ ngu" cúp máy rồi vội vàng đi ra ngoài.

Mã Mã Tương mang hai bát tom yum đi vào, bị khí thế sát thần của Jimmy dọa cho giật mình, đầu óc chưa kịp phản ứng thì cơ thể đã tránh sang hai bước: "Anh... không ăn à?"

Jimmy liếc nhìn bát mì trong tay hắn: "Bớt ăn tom yum lại."

"Hả? Tại sao ạ?" Mã Mã Tương ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của anh mà hỏi.

Từ xa vang lên tiếng của Jimmy: "Vì ông đây không thích!"

05

Buổi trưa, quán bar của gia đình G chưa chính thức mở cửa. Vài nhân vật chính đều không có mặt ở đó, Sea đang ngồi ở quầy bar, buồn chán chơi trò làm nhà bánh gừng.

Cửa lớn đột ngột bị đẩy ra, một luồng gió lạnh lùa vào. Nhân viên đang quét dọn lập tức nhắc nhở: "Xin lỗi, chúng tôi chưa mở cửa... Ơ! Tiên sinh! Vị tiên sinh này!"

Sự náo động nhỏ này thu hút sự chú ý của Sea, cậu ngẩng đầu lên khỏi ngôi nhà bánh gừng trước mặt, chỉ kịp thấy một bóng đen, người đã bị tóm đi. Jimmy như nhiều lần trước, tóm lấy cậu kéo ra ngoài, sắc mặt cực kỳ tệ.

Sea gọi anh vài tiếng nhưng không có phản hồi, thấy mọi người xung quanh bắt đầu nhìn với ánh mắt khác lạ, cậu lo lắng, sợ rằng thân phận của mình sẽ bại lộ và liên lụy đến cậu ấm ngốc nghếch này. Trong cơn hoảng loạn, cậu lớn tiếng gọi: "Jimmy, thả em ra!"

Anh không thèm để ý, lạnh lùng nói: "Không muốn bị anh làm thì im miệng đi."

Sea bị lời nói hung ác của anh dọa cho kinh ngạc, đến khi bị nhét vào xe của Jimmy vẫn chưa kịp phản ứng lại.

Họ lái xe về căn hộ cho thuê của Jimmy. Nơi này tạm trú, bố trí đơn sơ, một phòng nhỏ chỉ có một chiếc giường lớn tạm coi là được. Sea bị ném lên giường, vừa định chống người dậy thì Jimmy đã đè lên.

Jimmy cắn vào cổ cậu, mút mạnh, ôm chặt thân thể của Sea run rẩy hỏi: "Tại sao không nói với anh?"

Sea mơ hồ: "Nói gì với anh?"

"...Em có biết Force không?"

Ánh mắt cậu lập tức trở nên sắc bén, không quan tâm đến hoàn cảnh hiện tại, liền lật người đè Jimmy xuống giường, tay bóp cổ anh hỏi: "Sao anh biết tên này?"

Jimmy nhìn cậu trìu mến, nói: "Vì anh đến đây để giúp em mà."

Ánh mắt Sea trống rỗng.

Nhân lúc Sea đang ngẩn người, Jimmy giành lại thế chủ động. Anh mạnh mẽ đè cậu xuống dưới, cúi đầu hôn vào xương quai xanh nổi bật.

"Có muốn anh không?" Trong cơn hỗn loạn, Jimmy nắm tay Sea đặt lên ngực mình, trịnh trọng hỏi cậu.

Lông mi của Sea run rẩy, giọng khàn khàn trả lời: "...Muốn."

Muốn chứ.

06

Sau khi xác định mối quan hệ, Jimmy trở nên kiêu ngạo hơn. Khi đi đến quán bar, anh thường mang theo vài món ăn, thức uống, sợ đứa trẻ nhà mình ở đó sẽ chịu ấm ức. Bà chủ ẩn ý muốn đưa Sea cho anh, Jimmy cười, học đòi hành động ngớ ngẩn y như thật, còn dám nói: "Được thôi, bà chủ đưa em ấy cho tôi đi. Đảm bảo tôi sẽ nuôi em ấy trắng trẻo mập mạp."

Bà chủ còn cười rất vui, để cho Sea tự chọn. Sea không phải là người dễ bị bắt nạt, đối diện với tình huống khó xử như thế này, cậu chỉ cười nhạt, mắt đỏ hoe, nước mắt nói rơi là rơi. Nhìn thấy cả hai người đều xót xa, vội vàng cười trừ, chuyển chủ đề.

Tối hôm đó, Jimmy trêu chọc cậu, bắt cậu phải nói thật. Sea bị treo giữa chừng, rất khó chịu, lại còn bị Jimmy ép buộc trả lời những câu hỏi ngớ ngẩn, tức giận cắn vào vai anh và bảo anh nhanh lên.

Khi ăn tối, Sea gầm gừ dưới gầm bàn.

Đối diện là bà chủ, bên cạnh là chú mèo tối qua nằm dưới thân mình khóc không ngừng. Sea không biết sống chết, đầu ngón chân trượt dọc theo đùi của anh, đặt lên chỗ nhạy cảm, lướt qua lướt lại, mặt mày làm ra vẻ ngây thơ vô tội, từng miếng từng miếng tôm, ăn trông thật ngon miệng.

Jimmy cố nhịn đến đỏ cả mắt, máu dồn lên cả bên trên lẫn bên dưới. Bà chủ quan tâm hỏi anh có muốn nghỉ ngơi không, Jimmy chỉ có thể cười khổ lắc đầu: đùa à, hôm nay quần chật lắm.

Vì vậy, anh giả vờ làm rơi đũa, cúi xuống nhặt, đó chính là lời cảnh báo thầm lặng. Nhưng Sea hình như không hiểu ý của anh, cười một cách dịu dàng: "Cảnh sát Jimmy cẩn thận một chút."

Hai chân cậu vẫn lắc lư qua lại.

Jimmy gọi điện cho Force, nói: "Hoặc là mày đẩy nhanh hành động, hoặc là tao bỏ cuộc ngay bây giờ, chọn một đi."

Đầu Force đầy dấu chấm hỏi: "Mày muốn hành động thì hành động đi, không phải đã cho mày quyền rồi hay sao?"

"... " Jimmy chân thành đề nghị, "Force, nhanh về hưu rồi về nhà sinh con với Book đi, trí nhớ của mày nên nhường chỗ cho người khác rồi."

07

Sea đứng dưới đèn đường, cười đẹp và đáng yêu, nũng nịu với bà chủ, đòi uống Bloody Mary, nói rằng đàn ông thực thụ đều nên uống loại rượu này. Jimmy nhìn cậu nũng nịu với người phụ nữ đó, tức đến mức mặt méo mó.

"Bé Sea không thể uống rượu đó, nó rất mạnh, chúng ta đổi loại khác được không?" Bà chủ xoa đầu Sea, kiên nhẫn hỏi.

Cậu ngoan ngoãn, nghe lời cười dịu dàng, sát lại gần bà chủ, dán chặt vào người bà ta, không hề để ý đến tay mình đã lặng lẽ cầm súng chĩa vào eo bà ta.

Trong chớp mắt, tình hình thay đổi. Jimmy lao vào đầu tiên, giơ súng hét lên "Đừng động đậy." Những người phục kích trong vai khách hàng lập tức xuất hiện hưởng ứng, tiếng súng vang lên không ngừng. Jimmy nấp dưới quầy bar, cẩn thận chờ tin tức từ máy nghe trộm trên người Sea.

"Thật ra tôi sớm biết là cậu." Bà chủ đột nhiên nói.

"Tại sao?"

Ánh mắt người phụ nữ đột nhiên trở nên buồn bã, bà ta nhìn Sea say đắm, đưa tay vuốt ve: "Nhìn ánh mắt của anh ta khi nhìn cậu."

Sea hiểu ra.

Có lẽ anh vẫn chưa phải là một nội gián đủ tốt. Anh có thể ứng biến trong mọi tình huống, nhưng vẫn chưa học được cách che giấu ánh mắt khi đối diện với người mình yêu.

Sea nói: "Xin lỗi."

Cò súng nổ.

08

"Hôm đó anh nghe thấy, cô ấy nói thích em."

"... Mau lên!"

"Em còn nói xin lỗi với cô ấy."

"Mẹ kiếp, sao lúc đó không nói "anh yêu em" luôn cho rồi! Jimmy!"

Tác giả giải thích câu này mang hàm ý là: "Em chỉ nói "xin lỗi" với cô ta thôi mà anh đã ghen đến thế này, chắc lúc đó em mà nói "anh yêu em" với cô ta thì chắc anh tức đến chết luôn rồi"

Jimmy hôn cậu thật sâu, động tác bên dưới không ngừng: "Không được, Sea chỉ được nói em yêu anh với một mình Jimmy thôi."

end.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net