Full

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oshima Yuko có một cuộc tình không bình thường với một sự quen biết không bình thường. Cả hai tình cà gặp nhau trên mạng và điều làm cô cảm thấy ấn tượng ở người kia chính là những dòng status ngập tràn tâm trạng

Người khác cảm nhận thế giới bằng nhiều màu sắc nhưng thế giới tôi cảm nhận chỉ toàn sự đen tối

Một cô gái chỉ mới hai mươi mấy tuổi mà có cái nhìn bi quan như thế về cuộc sống thật khiến Yuko không khỏi tò mò mà lân la bắt chuyện làm quen. Cô gọi cô ấy bằng cái tên Nyan Nyan. Họ nói chuyện với nhau mỗi ngày và kì lạ thay Yuko luôn muốn dành hết những lời động viên an ủi cho cô ấy mỗi khi đọc được vài dòng status mới

Tình yêu vốn chỉ là cay đắng của ngọt ngào

Dần dần, Yuko nhận ra mình rất thích những câu chữ ấy và đồng thời cũng đã yêu luôn người viết ra chúng lúc nào không hay

Yuuchan: Tại sao cứ mãi chìm trong bóng tối của chính mình?

 

Nyan Nyan: Đơn giản vì cuộc sống này không hề tồn tại ánh sáng

 

Yuuchan: Tôi muốn trở thành ánh sáng của cậu

'

Nyan Nyan không trả lời cô ngay lập tức mà đến tận ba ngày sau

Nyan Nyan: Cậu không hề thấy đó là sai trái khi chúng ta chưa một lần chạm mặt?

 

Yuuchan: Tôi tin những gì trái tim mình muốn

Không chỉ đơn giản là một lời tỏ tình hay là một câu trả lời, Nyan Nyan luôn nói với cô bằng cái cách mà chỉ mình cô ấy có thể hiểu. Nhưng sự im lặng của cô ấy lúc đó, Yuko sẽ xem là đồng ý

Oshima Yuko có một tình yêu không bình thường với một người cô thậm chí là còn chưa biết được cái tên

Mối quan hệ từ người lạ trở thành người yêu tiến triển nhanh chóng, mặc dù trên danh nghĩa tình nhân nhưng Nyan Nyan và Yuko vẫn chưa chia sẻ cho nhau thêm gì nhiều. Đại khái là có biết thêm vài sở thích nho nhỏ rồi mọi thứ lại cứ như bình thường. Những cuộc nói chuyện vẫn cứ diễn ra hằng ngày, có chăng là kéo dài hơn một chút. Mỗi tối Yuko lại dành ra vài phút hỏi han hay là tin nhắn chúc ngủ ngon và Nyan Nyan đơn giản chỉ đáp lại hai tiếng “cảm ơn”. Chưa bao giờ họ trao nhau một lời yêu mặc dù trong tim mình biết được cảm giác dành cho đối phương

Tình yêu không chỉ thể hiện bằng lời

Yuuchan: Tôi muốn gặp cậu

 

Nyan Nyan: Tại sao lại đòi hỏi điều tôi không thể?

 

Yuuchan: Chỉ là muốn gặp, thế thôi

Cuộc hẹn đầu tiên là ở quán cafe mà Nyan Nyan thích, Yuko vì do quá nôn nóng nên đến sớm nửa tiếng. Cô bồn chồn không yên nhưng trên môi chưa giây nào tắt được nụ cười hạnh phúc

Đúng tám giờ, một người con gái bước vào quán

Yuko ngây ngô nhìn cô ấy

Thật sự khác xa những gì mà cô tưởng tượng

Cô gái hướng cô đi đến, liền nhận ra người yêu đang ngồi ở vị trí mà mình yêu thích

_ Xin chào! Nyan Nyan mỉm cười, nụ cười dễ thương làm Yuko mê mẫn

_ Ơ…chào, cậu ngồi đi

Mong muốn gặp nhau, bao nhiêu điều cần nói nhưng bây giờ khi đang đối diện nhau, cả hai đều không biết mình nên bắt đầu từ đâu

_ Tớ là Oshima Yuko

_ Tôi…à không, em là Maeda Atsuko

Yuko ngạc nhiên khi nghe Nyan Nyan xưng tên, cái chữ “em” đó là sao, bộ trông cô già đến thế à?

_ Đừng ngạc nhiên thế, em chỉ mới mười bảy tuổi

_ Hả? Chết, không khéo cô lại mang tiếng dụ dỗ trẻ vị thành niên mất

_ Yuko-san, chị có thể gọi em là Acchan

_ Acchan? Vậy cái tên Nyan Nyan…

_ Gọi em là Acchan! Atsuko nhấn mạnh mà mắt như đang tỏa ra hàn khí, Yuko đóng băng mà ngoan ngoãn gật đầu

Họ ngồi trò chuyện được một lúc thì Atsuko lại đòi đi ra ngoài chơi, con người cô ấy ở ngoài sao khác xa Nyan Nyan ở trên mạng khiến Yuko có chút nghi ngờ

_ Latte của em. Cô từ từ đưa ly Latte cho Atsuko với vẻ dò xét

Atsuko không biểu cảm nhiều chỉ đưa tay nhận, suốt buổi cô ấy không hề uống một giọt nào

Cô đưa Atsuko về nhà khi trời đã ngã chiều

_ Atsuko!

_ Vâng?

_ Chị thích em, em có thể cho chị một lời đáp thật sự?

Atsuko đưa mắt nhìn cô nhưng trong đó lại lộ ra một tia cười đùa

_ Thật à? Người chị thích là em sao?

_ Maeda Atsuko, chị thích em!

_ Vậy được, em đồng ý

Có một điều gì đó đáng ngờ đang xảy ra

Nằm ở nhà vắt tay lên trán suy nghĩ, cả cuộc hẹn hôm nay Atsuko đã cười rất nhiều, con người u ám mà cô nói chuyện hằng ngày cứ như đã được thay thế bằng một cô bé hồn nhiên, dễ thương và có phần hơi bá đạo. Chìm vào những suy nghĩ về người yêu mà mi mắt cô nặng dần, Yuko ngủ thiếp đi mà quên mất thói quen của mình

Hôm sau, Atsuko hẹn cô đi xem phim

_ Em thích phim tình cảm à? Cô bật cười khi nhìn thấy cái tựa phim vô cùng sến mà mình sắp xem

_ Không hề

Maeda Atsuko quả là một cô gái kì lạ, cô ấy chỉ toàn ngủ khi mọi người đang tập trung xem phim

Sau khi xem xong cô định đưa Atsuko đi ăn tối nhưng kế hoạch bị hủy bỏ bởi một người

_ Acchan đây là ai? Cô gái xuất hiện chặn mũi xe Yuko lại mà hùng hổ lôi Atsuko xuống

_ Bạn gái tôi

_ CÁI GÌ?

Để chứng mình, cô ấy quay sang hôn lên má cô một cái

Mắt cô gái kia như muốn nổ tung

_ Hiểu rồi chứ, đừng bám theo tôi nữa

Trên đường về, Yuko không nhịn được tò mò hỏi

_ Ai vậy Acchan?

_ Chỉ là một người đeo đuổi đuổi hoài mà vẫn đeo

Cô bật cười, Atsuko hôm nay thật hài hước mà trong lòng chẳng có một cảm giác gì gọi là ghen tuông

Việc thường xuyên hẹn hò đã khiến Yuko dần dần không lên mạng, những gì cần nói cô chỉ việc gọi điện hoặc nói ngay trong cuộc hẹn, làm vậy đỡ được cả một khoảng thời gian ngồi gõ chữ và đợi người kia trả lời. Hay nói đúng hơn, kể từ lúc gặp Atsuko, cô đã không nói chuyện với Nyan Nyan nữa

Atsuko tuy là người yêu nhưng lại chẳng bao giờ mở miệng đạp lại tình cảm của cô ngoài lời đồng ý hôm nọ. Đây là điểm giống nhau duy nhất giữa cô ấy và Nyan Nyan

Atsuko thích đồ uống ngọt nhưng Nyan Nyan lại thích Latte đắng

Atsuko ghiền cà chua nhưng Nyan Nyan lại ghét ăn rau

Yuko bỗng nhiên một ngày chợt nhận ra rằng, Atsuko là Atsuko, Nyan Nyan là Nyan Nyan. Hai người con gái đó hoàn toàn khác nhau. Vậy thì đâu mới là con người thật của cô ấy, đâu mới là con người mà Oshima Yuko cô yêu?

_ Maeda Atsuko em là ai?

_ Chị hỏi lạ vậy, đương nhiên là người yêu của chị! Atsuko chỉ nhìn cô mà bình thản đáp lại

_ Không đúng

_ Sao?

_ Người tôi yêu là Nyan Nyan và em…không phải cô ấy

Trái ngược với những gì cô nghĩ, Atsuko nhẹ nhàng đặt ly nước xuống mà mỉm cười như vừa trút được một gánh nặng

_ Đúng vậy, em không phải là Nyan Nyan, càng không phải là người chị yêu

Hai tay cô siết chặt, thì ra bản thân bị lừa lối bấy lâu mà không biết, cô đúng là kẻ ngốc nhất thế gian này khi tin vào thứ tình yêu ảo tưởng ấy

_ Tại sao lại làm thế với tôi?

_ Trước khi trách móc em hay Nyan Nyan, chị có vui lòng đi cùng em đến một nơi không?

Atsuko đưa cô về một ngôi nhà nhỏ ngoại thành, tránh xa khỏi những ồn ào của cuộc sống. Nơi đây đem lại cho cô cảm giác yên bình, nó giống như là cảm giác với Nyan Nyan vậy

Cô ấy mở cửa căn phòng duy nhất trong nhà, Yuko sững sờ nhìn cô gái ngồi bên cửa sổ

Thật xinh đẹp, khác xa với Atsuko, một vẻ đẹp câu dẫn hút hồn, một vẻ đẹp trưởng thành quyến rũ và một vẻ đẹp lạnh lùng bi quan

Cô nhìn Atsuko với ánh mắt khó hiểu

_ Nyan Nyan của chị đấy! Rồi cô ấy ra hiệu cho cô giữ im lặng khi cả hai bước vào phòng

Nyan Nyan nghe tiếng chân người liền quay sang

_ Em về rồi à, đi chơi vui vẻ không?

Giọng nói mềm mại, vô cùng êm tai cất lên, Yuko muốn ngã khụy tại chỗ

_ Không vui

_ Cậu ấy làm gì em buồn sao? Nàng nhíu mày, a trông cũng vô cùng đáng yêu nha  

Nhưng mà, nàng chỉ chuyên tâm nói chuyện với Atsuko trong khi cô đứng sờ sờ ra đó, không lẽ…

_ Đi chơi với người yêu của chị, chị không vui thì làm sao em vui được

Nghe thế, nàng liền tắt nụ cười và lại quay về phía cửa sổ

_ Xin lỗi em Acchan vì đã lôi em vào chuyện này, nhưng chưa bao giờ chị lại sợ đánh mất một ai đó đến vậy

_ Chị nên nói thật với chị ấy, Yuko-san sẽ thông cảm cho chị mà. Atsuko nháy mắt bảo cô đến gần hơn

_ Không thể, chị không thể làm gánh nặng cho người khác nữa

Đúng là vậy, Yuko thật sự đã nhìn thấy rõ, rõ ràng là nàng không hề nhìn thấy cô

Nàng không thể nhìn thấy gì cả

_ Vậy chị định nhờ vả em đến bao giờ, nếu như Yuko-san tiếp tục yêu chị, muốn cưới chị nhưng lại cầu hôn em thì sao?

Nàng khẽ giật mình, điều nàng lo sợ nhất rốt cuộc cũng đã bị đứa em gái kia nhìn thấu

_ Chị xin lỗi…

Atsuko tức giận đóng cửa phòng, nàng liền bật khóc

Yuko bối rối nhìn cô gái trước mắt, nửa muốn tiến đến ôm lấy nàng để an ủi, nửa lại không dám bước đến gần vì sợ trái tim bị từ chối

Nhưng nàng khóc càng ngày càng lớn, cuối cùng cô lại không thể chống lại ý muốn của bản thân mà ôm chặt nàng từ phía sau

Cảm giác yên bình thật

_ Atsuko?

_ Nyan Nyan, Nyan Nyan…

Một giọng nói lạ vang lên, nàng hoang mang khi nhận ra mình đang bị kìm chặt trong vòng tay người nào đó, cho đến khi người đó gọi tên Nyan Nyan

_ Yuuchan…Không, không thể được…

Nàng rơi vào trạng thái hoảng loạn, lập tức đẩy người đang ôm mình ra mà bỏ chạy nhưng liền va vào thành bàn mà ngã

Sao lại thế này?

Yuko nhận ra đau đớn đang chiếm trọn hết cơ thể cô khi nhìn người thương cự tuyệt mình

Cô run rẫy bước đến gần, chỉ vừa chạm nhẹ vào vai đã bị nàng hất ra, vô tình làm những thứ trên bàn rơi xuống. Một tờ giấy chi chít chữ thu hút sự chú ý của cô

Bệnh Án

 

Bệnh nhân: Kojima Haruna

 

Tình trạng: mất thị giác do tai nạn giao thông

Lý do để nàng trốn tránh, lừa dối cô đây sao?

_ Haruna…

_ Không, tôi không phải là Haruna!!!! Nàng ôm lấy đầu mà la hét, vùng vẫy nhất quyết không cho Yuko chạm vào mình

Yuko không nói một tiếng, giận dữ và tổn thương đang dần ăn mòn hết tâm trí cô. Nàng lừa cô, nói dối cô đã đành, bây giờ còn định đẩy cô đi hay sao? Kojima Haruna nàng lầm rồi, Oshima Yuko đây chính là kẻ cứng đầu nhất mà nàng chưa bao giờ gặp

Cô ngồi xuống bên cạnh, im lặng chờ nàng bình tĩnh trở lại, đôi mắt chăm chú ngắm kĩ dung nhan xinh đẹp

_ Đẹp quá!

_ Cậu chưa đi sao?

_ Tìm được cậu rồi, tớ làm sao có thể dễ dàng bỏ đi

Yuko cầm lấy bàn tay khẽ run của nàng, hôn nhẹ lên đấy

_ Tớ không quan tâm cậu có khuyết điểm gì, cho dù cậu không tốt hay xấu xí hay không thể nhìn thấy tớ, tớ vẫn muốn ở bên cạnh cậu. Tớ muốn mỗi ngày chăm sóc cậu, an ủi cậu, yêu thương cậu để cậu không thấy bi quan với cuộc sống này nữa. Kojima Haruna, tớ muốn là ánh sáng của cậu

_ Yuuchan nhưng…

Không ai được nói nhưng với Oshima Yuko cả và nếu Haruna còn định từ chối thêm nữa thì chắc chắn sẽ bị hôn đến ngạt thở mất

_ Không nói nữa, tớ phải có trách nhiệm chăm sóc bạn gái mình

Bá đạo quá, thế này thì có một trăm cái miệng cũng không nói lại

Kojima Haruna lúc trước làm một nhà văn nổi tiếng, nhan sắc, tiền tài và danh vọng nàng đều có cả nên khi tai nạn ập đến cướp đi đôi mắt, nàng liền rơi vào đáy sâu của sự tuyệt vọng. Nàng không thể sáng tác thêm bất cứ tác phẩm nào nữa, thanh danh sụp đổ, những người nàng xem trọng đều lần lượt xa lánh. Haruna mất dần niềm tin vào cuộc sống và từ bỏ luôn cả việc chữa lành đôi mắt của mình. Nàng không ngờ khi trở thành một người mù, nàng lại có thể nhìn rõ hơn sự giả dối của thế giới này. Vậy thì cần gì sáng mắt trở lại kia chứ

Nhưng bây giờ mọi thứ đã đổi khác, Yuko quả thật như là một thứ ánh sáng kì dịu soi rọi cuộc đời nàng. Vì cô, nàng đã có quyết tâm sống trở lại và đã chịu đi chữa mắt. Atsuko muốn khóc thét khi bà chị cứng đầu của mình cuối cùng đã thông suốt

Hôm nay là ngày phẫu thuật cho Haruna nhưng nàng không cho Yuko đến bệnh viện vì nàng cần cô ấy chuẩn bị tâm lý cho trường hợp xấu nhất

_ Cái quái gì, đến giờ vẫn còn chưa tin tưởng mình…

Đang lo lắng, bực mình, Yuko suýt đập luôn cái điện thoại khi nếu không kịp nhìn thấy số của Atsuko

_ Acchan tình hình…

_ Haruna bỏ đi rồi

Yuko lập tức lao ra khỏi nhà không suy nghĩ, cô không biết nên tìm nàng ở đâu nhưng đôi chân cứ tự động di chuyển không chịu ngừng. Và lần này có lẽ ông trời đã giúp cô tìm thấy Haruna đang ngồi ở một công viên gần nhà

_ Đồ ngốc! Cậu chạy đi đâu vậy? Cô đứng trước mặt nàng mà thở, dù muốn mắng cho một trận lắm nhưng hết hơi rồi

Haruna chỉ cúi mặt không đáp khiến Yuko bắt đầu cảm thấy lo sợ, không phải lại đang nghĩ đến chuyện bỏ cô đi đó chứ

_ Yuuchan tớ xin lỗi

_ Không sao, không sao! Cô ôm nàng vào lòng, tay xoa xoa đầu giúp Haruna bình tĩnh hơn

_ Nhưng mà…

_ Tớ vẫn muốn ở cạnh cậu

_ Yuuchan, cho dù cả đời tớ không thể nhìn thấy cậu?

_ Ừ ừ, ai bảo tớ yêu cậu quá làm gì

Cô phì cười vỗ đầu Haruna, rồi rút chiếc nhẫn trong túi ra đeo vào tay nàng

_ Đây này, dù hôm nay kết quả như thế nào thì tớ cũng đã chuẩn bị nhẫn để cầu hôn cậu. Bây giờ cậu đã là vợ tớ rồi nhá!

Yuko khoái chí nhìn chiếc nhẫn vừa khít trên ngón tay nàng rồi nhìn lên, ây lại đưa ra vẻ mặt ngây thơ đó để câu dẫn rồi

Nhếch môi cười gian, gương mặt cô tiến đến gần

Mắt nhắm lại

_ Ui da!!!! Yuko hét ầm lên mà xoa trán mình khi mới bị ai đó búng mạnh

_ Cầu hôn mà không quỳ xuống, người ta chưa đồng ý đã tự tiện đeo nhẫn lại còn tính hôn không xin phép. Oshima Yuko cậu đang quá đáng lắm rồi đấy nhé!

_ Ơ cậu…cậu…

_ Cậu cái gì?

_ Cậu nhìn thấy tớ sao?

Đáp án cho câu hỏi vô cùng thông minh đó là một cái búng mạnh nữa vào giữa trán

_ Cậu muốn mắt tớ khỏi nhìn thấy luôn phải không?

_ Không phải…nhưng mà Acchan…

_ Tại có người không chịu nghe con bé nói hết là đã tài lanh rồi

Đúng là cô tài lanh thật nhưng lúc đó là do đang quá lo lắng thôi mà

_ Vậy là cậu nhìn thấy được rồi!!!!

_ Nhờ vậy mới nhìn ra cậu là một tên vừa lùn vừa biến thái

Chậc chậc bá đạo quá, thì ra là Atsuko ở chung lâu ngày mới bị lây cái tính này của Haruna, thế mà dạo trước cứ tưởng nàng ngoan hiền thế nào

_ Oshima phu nhân, em dắt mũi tôi hơi nhiều rồi đấy! Chờ đó, tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời

Atsuko đứng trước nhà nhìn Haruna và Yuko tay trong tay trở về, trong lòng mừng thầm vì đã có người dại dột hốt của nợ nhà cô đi

_ Acchan…Kẻ đeo đuổi lại tìm đến rồi

_ Cậu muốn gì?

_ Tớ…Nhìn bộ dáng lắp bắp đó khiến cô không khỏi thở dài, thế này thì bao giờ cậu ta mới dám mở miệng nói thích cô đây

_ Ngày mai, bảy giờ sáng có mặt chở tôi đi chơi, không thì đừng mơ vác mặt đến gặp nữa. Nghe rõ cho Takahashi Minami!!!!

_ Vâng! Minami nghe thế mắt sáng rỡ, trong bụng đang tổ chức ăn mừng, công sức mấy năm theo đuổi đã được đền đáp rồi

 THE END

Chúc mọi người 8/3 vui vẻ

(Sinh nhật Jurina-chan mà không có quà rồi)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kojiyuu