Chuyên mục câu hỏi cho OTP (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chắc mọi người cũng biết đây là tập cuối của chương trình rồi. Vậy nên hôm nay sẽ là sự xuất hiện của hai người quan trọng nhất. Tập đầu là sự xuất hiện của kẻ đứng đầu trong bộ ba cường quốc, vậy tập cuối sẽ là hai người còn lại.

Chào mừng đến với chương trình, China và Russia!

China: Lâu quá không xuất hiện ta tưởng mình bị lãng quên luôn rồi~

UN: Không đời nào. Đặc biệt nhất nên mới để cuối đó.

Russia: Được rồi, bắt đầu đi.

UN: Thường gọi nhau bằng tên thường hay tên thân mật?

China: Ta gọi thằng bé bằng tên thân mật, thường thì là Rus hoặc gấu con, lâu lâu hứng lên thì gọi nhóc con. Còn thằng bé thì chỉ gọi ta bằng tên thường thôi.

UN: Ehem! Vì sao hay gọi tên thân mật hơn tên thường?

China: Gọi như vậy nghe gần gũi hơn. Ngoài ra nó khiến bản thân đặc biệt hơn những người khác. Chỉ có ta mới được gọi em ấy là gấu con, nghe như mình là ngoại lệ của nó. Cũng hay mà.

Russia: Ta không gọi tên thân mật của anh ấy. - Lời anh vừa dứt thì bảng câu hỏi của UN hiện lên câu hỏi phụ.

UN: Vì sao?

Russia: Anh ấy nói gọi vậy nghe hơi vô lễ nên anh ấy không thích. Và ta cũng không nghĩ là anh ấy hợp với mấy kiểu gọi đó.

UN: Bạn có thích cái tên thân mật đối phương đặt cho mình không?

Russia: Nghe hơi trẻ con và có chút sến...

UN: Nghĩa là không thích?

Russia: Có lẽ vậy.

UN: Miêu tả tính cách đối phương.

Russia: Chơi với USA lâu quá nên giống hắn khá nhiều. Tham lam, trăng hoa, suốt ngày khiến người ta yêu mình rồi biến mất tăm. Có những suy nghĩ điên điên khùng khùng không khác gì hắn, nhưng biết kiềm chế nên không quá rõ ràng, đụng tới lợi ích của bản thân thì người nhà cũng không tha. Trong hoàn cảnh nào cũng cười, cười nhiều quá rồi không phân biệt nổi bản thân có đang vui thật hay không, rất giả tạo.

China: Không tới mức lạnh lùng. Rất ngoan khi ở riêng với ta, nhưng lại rất quậy khi ở với những người khác, đặc biệt là USA. Thường xuyên đánh nhau, nói chuyện với ngài USSR cũng không được lễ phép lắm, nhưng nằm ở mức chấp nhận được. Tốt với bạn bè thân thiết, không giỏi kiểm soát hành vi và cảm xúc với người thằng bé ghét nên rất dễ dẫn tới đánh nhau. Hồi trước khá tin người, nhưng chơi với USA nhiều quá nên giờ cũng không còn vậy nữa.

UN: "Nói chung ai bị tha hoá thì cứ tìm USA hỏi tội..." - Ba người này chính là kiếp nạn thứ 82 của UN, theo nhận xét của y thì tính ba người này giống nhau y đúc. Giả dạng nhau chưa chắc đã có ai nhận ra. Và hai người này cũng là minh chứng rõ nhất cho việc ai chơi với USA đều sẽ bị tha hoá quên luôn đường về.

UN: Gặp nhau như thế nào?

Russia: Ta nhớ là lúc nhỏ, nhưng cũng vì là lúc nhỏ nên ta không nhớ rõ lắm.

China: Lúc đó thằng bé chỉ mới năm tuổi thôi. Ta được ngài USSR đưa đến chỗ của ngài ấy, xem như chính thức gia nhập cộng sản, ngay khi ta vừa bước vào thì có một đứa bé nhào vào người ta, đó là Russia đấy. Thằng bé bám dính lấy ta từ đó tới giờ.

UN: Nêu một ưu điểm của đối phương mà bạn nhìn thấy đầu tiên?

China: Thông minh. Thẳng bé thật sự rất giỏi so với độ tuổi của nó lúc đó. Mới năm tuổi mà đã đọc hiểu và thuộc hết cả một quyển sách triết học rồi.

Russia: Đẹp, đẹp và đẹp. Có thể nói nhan sắc của anh ấy đủ để người khác bỏ quên mọi tội ác của anh ấy. Cái đẹp đánh chết cái nết đó.

UN: Bạn thích tính cách nào của đối phương nhất?

China: Rất ngoan, từ nhỏ đến lớn đều rất ngoan.

UN: "Ngoan... Ừ... Ngoan... Cứ cho là NGOAN đi!" - Sau nhiều năm nhìn anh và USA cãi nhau, một ngày một trận nhỏ, ba ngày một trận lớn, mỗi lần cãi nhau là sẽ có đánh nhau, trong đầu y đã chẳng thể dung hợp anh vào chữ ngoan nữa.

Russia: Ờm... Giả tạo?

UN: Vì sao? - Y rất hoài nghi nhân sinh khi nghe điều anh vừa nói. Theo kiến thức của y, giả tạo đâu phải một thứ sinh ra để được yêu thích.

Russia: Ít nhất nó khiến ta đỡ tổn thương. Cứ hiểu là dù anh ấy không yêu ta nhưng anh ấy vẫn sẽ thể hiện như đang yêu ta. Chứ thật ra để tìm từ anh ấy một cái gì đó để thích ngoài nhan sắc, anh ấy chẳng có gì.

UN: "Hóa ra vẫn chưa yêu đến ngu luôn à?" - Y rất mừng vì anh vẫn giữ được chút lí trí của mình.

Nhìn qua gã thì thấy gã vẫn rất bình tĩnh ngồi chờ câu hỏi tiếp theo với cái quạt phe phẩy trên tay, trông không có gì là tức giận khi nghe anh nói vậy như cách một người đang yêu phải làm.

Nói thật, dù tính y rất tốt, nhưng nghe người yêu nói mình thế vẫn sẽ tức giận.

UN: Cái gì của đối phương bạn nghĩ là quan trọng nhất với đối phương?

Russia: Tiền, lãnh thổ.

China: Người dân, chủ quyền, lợi ích quốc gia.

UN: Nếu phải tặng đối phương một món quà, bạn nghĩ đối phương thích được tặng gì nhất? Vì sao?

Russia: Tiền, thật nhiều tiền. Ngươi nói anh ấy còn thích gì ngoài tiền à?

UN: "Không cãi được..."

China: Thật ra vẫn còn lựa chọn khác, nhưng đúng là tiền là là món quà tuyệt nhất.

UN: Ví dụ?

China: Ví dụ như thằng bé tự biến mình thành một đứa trẻ, mọi thứ đều như một đứa trẻ để ta chăm sóc. Chủ yếu là cho ta được trải nghiệm cảm giác của quá khứ.

UN: Thế ngài sẽ tặng gì?

China: Ta không chắc, ta tặng rất nhiều quà cho thằng bé, cái nào nó cũng thích nên ta chẳng biết nó thích cái gì nhất.

Ngoài mặt thì gã nói thế, nhưng khi kết câu, gã còn làm khẩu hình miệng để nói thêm nhưng không phát ra tiếng. Cái câu đó mới là đáp án thật sự.

China: "Miễn là đồ ta tặng là được."

UN: Từng nói dối đối phương chưa? Bị phát hiện hay tự khai?

Russia: Cũng có, countryhumans nào mà không có những lời nói dối chứ.  Ảnh nuôi ta từ nhỏ tới lớn, có rất ít chuyện ta không thể qua mắt được anh ấy. Chỉ có những chuyện liên quan đến bí mật quốc gia ta nhất quyết giấu thì anh ấy sẽ không biết.

China: Nhiều là đằng khác. Ta không nói em ấy cũng chẳng biết, có mấy chuyện ta giấu đến giờ em ấy còn chưa biết nữa.

UN: Không tò mò sao ngài Russia?

Russia: Tò mò làm gì, countryhumans luôn có bí mật của bản thân mà, đặc biệt là anh ấy đấy. Có tò mò anh ấy cũng chẳng nói. Có những chuyện ta cũng vậy mà.

UN: Khi yêu nhau, có bị gia đình ngăn cấm không? Vì sao?

Russia: Không. Tuy đúng là hồi xưa anh ấy có lỗi với cha ta nhưng cha ta cũng yêu kẻ thù nên đâu nói gì được. Ông nội ta cũng không thích China, nhưng nếu phản đối thì ông ta cũng không lấy được vợ nữa.

UN: "Thâm độc!"

China: Có. Qing phản đối kịch liệt việc này. Vì cha ta vừa sợ vừa ghét Russian Empire, mà em ấy lại là cháu hắn nên cha ta không muốn.

UN: Bạn nghĩ đối phương có thường xuyên ghen không?

China: Có. Ta hay tỏ ra thân thiết hoặc mập mờ với người khác nên em ấy hay ghen lắm.

Russia: Không. Ảnh trăng hoa như vậy nên anh ấy chẳng quan tâm ta đi với ai. Giờ ta đi ngoại tình anh ấy chưa chắc đã quan tâm chứ đừng nói là ghen.

China: Thật ra ta có ghen nhưng thằng bé không phát hiện thôi. Dù sao con gấu này chẳng thể rời khỏi ta được, chạy đi đâu rồi cũng về với ta thôi nên ta cũng không cần thể hiện ra. - Gã thì thầm vào tai y  với tiếng cười khúc khích, nụ cười của kẻ chiến thắng là đây chứ đâu.

UN: Đối phương thường hay ghen với ai?

Russia: Không có. Nếu có thì ta nghĩ là Vietnam. Quan hệ giữa ta và anh ấy khá tốt, hồi xưa nhiều người cũng nghĩ ta và anh ấy yêu nhau.

China: Chắc là USA. Hồi trước có một thời gian ta và USA là tình nhân và còn mập mờ với nhau nữa, đến giờ hắn hay nói mấy câu như đang tán tỉnh ta nên Rus ghen thôi.

UN: "Yêu phải redflag là như này à? Đáng sợ quá!"

UN: Khi ghen đối phương thường có những biểu hiện gì?

China: Chỉ muốn nhào vào đấm người ta, và chắc chắn nó sẽ đấm người ta. Đứng trước mặt ta thì cái mặt không khác gì mặt đưa tang.

Russia: Nếu có thì chắc là ngồi im như không có gì chờ xong chuyện thôi.

UN: Hậu quả sau cơn ghen như thế nào?

China: Chẳng có gì nhiều, hầu như là phục vụ nó một đêm là xong, thằng nhóc này dễ quên mấy chuyện đó lắm. - Gã cười cười xoa đầu anh.

UN: "Đó là cả một vấn đề đó! Có chỗ nào gọi là chẳng có gì nhiều hả!?"

Russia: Không có gì hết, cùng lắm là đột nhiên anh ấy chủ động hôn ta một cái thôi.

UN: Tình dục hay tình yêu?

China: Cả hai được không? Ăn cơm thiếu đồ ăn thì ăn thế nào, nhạt nhẽo lắm. Bắt chọn một thì ta không chọn đâu.

Russia: Ta nghiêng về phía tình yêu hơn.

UN: Tôi tưởng không được đụng vào ngài ấy một ngày là ngài chết chứ? - Y thốt lên một cách ngạc nhiên.

Russia: Điên à!? Có khi hai tuần ta mới đụng vào anh ấy một lần đấy!

UN: "Uầy! Sống tồi như ngài China sao vớ được chồng xịn thế?"

UN: Thường hẹn hò ở đâu? Bao lâu một lần?

China: Không cố định lắm, thích đi đâu là đi thôi, có khi là nước ta, có khi nước em ấy, có khi thì tới một nước khác chơi, chán rồi thì chơi ở đây thôi. Cứ khi nào hứng lên là đi, không có địa điểm hay thời gian cố định.

UN: Kể một kỉ niệm đáng nhớ trong lúc hẹn hò.

China: Không có gì đặc biệt, cứ đi chơi với nhau như bình thường thôi mà. Hoặc là có nhưng ta già rồi, công việc nhiều quá nên ta không đủ khả năng để nhớ.

Russia: Chính xác là không có. Đối với bọn ta thì mấy ngày hẹn hò như thời gian xả stress vậy, chỉ đơn giản là đi chơi với nhau thôi, không có ý định tạo ra một kỉ niệm đáng nhớ nào. Nhưng vốn dĩ mỗi lần hẹn hò đã là một kỉ niệm đáng nhớ rồi.

UN: Tần suất quan hệ?

Russia: Thường thì một tuần một lần, lâu lâu thì thời gian dài ra, nếu ta thấy anh ấy nhiều việc quá thì có khi cả tháng cũng không đụng đến anh ấy, để anh ấy nghỉ ngơi nữa.

China: Lắm lúc muốn làm nhiều hơn với em ấy, nhưng đối với nó thì sức khoẻ của ta luôn là ưu tiên hàng đầu nên nó không chịu.

UN: Ngài có thì ngài hưởng đi ngài. Không phải ai cũng được như ngài đâu. - Y nhìn gã với một ánh mắt khinh bỉ, có mà không biết trân trọng thì tới lúc mất đừng tiếc. Người khác ước còn không được đó.

China: Haha! Như France à? - Gã cười đùa.

UN: Hầu hết. - Y nhún vai.

UN: Địa điểm quan hệ thường xuyên là?

Russia: Ngoài phòng khách.

China: Làm ngoài đó thú vị hơn làm trong phòng ngủ đấy. - Gã nói và mặt còn không thèm đỏ.

UN: Nếu được, bạn muốn thử làm với đối phương ở đâu?

Russia: Không có.

China: Hừm... Phòng họp chính của trang viên. - Gã nói xong là y hoảng hồn luôn.

UN: Tôi mong cho ước muốn này của ngài đừng bao giờ là thật! - Y chưa muốn đi dọn chiến trường cho bọn họ đâu.

China: Ơ kìa? - Gã tiếc nuối nhìn y.

UN: Không có ơ kìa! Không bao giờ có chuyện đó đâu!  - Y phản đối kịch liệt.

UN: Từng thử qua ở những nơi nào?

China: Phòng ngủ, phòng khách, phòng bếp, phòng tắm, khách sạn, phòng họp của bộ ba cường quốc-

UN: Stop! Hai người làm trong đó rồi ai dọn!? USA chẳng lẽ không nói gì à!? - Y sợ hãi cắt ngang lời gã.

China: Đương nhiên là Rus dọn.

Russia: Chắc chắn là tên đó có nói. Nhưng là nói cho vui thôi, miễn bọn ta không đụng tới ghế hắn ngồi thì hắn chẳng ý kiến gì.

UN: "Má! Ba cái người này..." - Y hạn hán lời.

UN: Có điều gì đặc biệt muốn thử trải qua cùng đối phương trong lúc ấy?

Russia: Ta nghĩ là không, vì gần như cái gì anh ấy cũng thử qua rồi.

China: Có ai đó có thể phát hiện chuyện bọn ta đang làm. - Gã cười rất thích thú.

UN: Cái đó thì phải sợ chứ!? Chuyện như thế ngài còn muốn bị ai phát hiện à!? - Y rất nghi ngờ những gì đang có trong não của gã. Y thấy Russia bắt đầu ngại rồi, nhưng gã thì đến một chút đỏ trên mặt cũng không có nữa.

China: Vậy mới kích thích chứ~ Ca-

Russia: Em nghĩ anh đừng nói về vấn đề này nữa! - Anh chịu không nổi nên bịt miệng gã lại rồi.

UN: Có lời nào muốn nói với đối phương không?

Russia: Anh nên ít trăng hoa và đam mê với tình dục lại.

China: Em nên thoải mái một chút, đừng quản chặt như vậy.

UN: Sau cùng, cảm ơn sự hợp tác và thành thật của hai vị. Hẹn gặp lại vào cuộc họp ba ngày nữa!

China: Trời ơi! - Gã than vãn.

Cảm ơn quý vị khán giả đã kiên nhẫn theo dõi chương trình này!
___________________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net