Hậu dính thính, bạn bị Hạ Chin nhập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tình hình thế nào?"

"Dính bả cấp độ cao, e là sắp đến giai đoạn giãy chết!"

Minhyun và Dongho nhìn thằng bạn thân mặc ngược quần đang ngồi cười ngu đến phá hoại phong cảnh, ghé tai nhau thầm thì.

"Em ấy nói muốn tình cờ gặp tao."

"Là một học sinh chưa bao giờ bỏ tiết, lại cố tình phạm lỗi để được lên gặp tao."

"Rõ ràng là em ấy cũng thích tao mà."

Seongwoo ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi mấy bện thường xuân vấn vít vào nhau, nhuộm xanh thẫm cả một bức tường.

"Mày thật sự nghĩ nó thích mày thay vì mấy em hoa khôi mắt to ngực bự? Chỉ với mấy cái lần đánh bả sởn da gà của nó mà mày đã đổ nó rồi? Tao thất vọng về mày quá Seongwoo ạ!"

Seongwoo quay sang nhìn Minhyun đang lắc đầu. Anh đưa tay lên ngực trái, dùng ánh mắt đờ đẫn của những kẻ si tình nhìn những giấc viển vông, sự dồn dập từ lồng ngực truyền rõ ràng đến lòng bàn tay.

"Biết là bả đấy, nhưng tao chẳng thể cưỡng lại được. Ánh mắt em ấy quá chân thành, lời nói em ấy quá ngọt ngào. Chúng mày có trách thì hãy trách trái tim ngu ngốc phản chủ này của tao, ngay từ khi gặp em ấy, ngay từ khi ánh mắt giao nhau, tao đã biết thứ tình cảm không thể chối bỏ. Tao nghĩ tim tao thật sự đã đánh rơi bên ấy mất rồi, từ nay về sau tao sẽ không thể yêu thêm ai!"

". . . Ấy Dongho mày bình tĩnh để tao nói chuyện với nó! Đm bỏ đôi tông của tao xuống đi, quà Jonghyun tặng đấy! Từ từ có gì nói sau, Seongwoo mày nhấc đít ra khỏi phòng đi tao sắp đéo giữ nổi nó rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net