Trong mắt bạn, tất cả các khuyết điểm của crush đều trở nên đáng yêu ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nếu mày tìm được ba điểm tốt của Kang Daniel, thì bọn tao đồng ý giúp mày." Đây là lời của Hwang Mẫu hậu nói với Ong Công chúa của tối hôm trước.

Cả tuần sau đó, Ong đại nam thần sắm vai trinh sát cấp cao, bám theo Daniel 24/7. Cứ có hành động nào được coi là tốt đẹp của cậu, anh sẽ tỉ mỉ ghi vào sổ, sau đó ngồi nghiền ngẫm, sau đó lại tự hào mình đúng là đã thích đúng người!

Sinh viên đại học X thường xuyên bắt gặp Ong nam thần ngồi cười ngu một mình, họ sẽ dụi mắt tưởng là mình nhìn nhầm, nhưng sau khi chắc chắn đó là Ong nam thần, mọi người đều á lên một cách hãi hùng rồi biến xa với tốc độ ánh sáng.

Rõ ràng đây không phải Ong nam thần kun ngầu lãnh đạm thường ngày! Đại sư hyunh, sư phụ bị bắt đi rồi!

"Mày nói tao nghe xem nào!" Dongho và Minhyun hếch mặt lên ngồi trên ghế, nói với Seongwoo đang bò lê trên giường.

Anh lập tức hăng hái, lật lật quyển sổ nhỏ, dõng dạc đọc to như học sinh cấp một học thuộc bài.

"Một, thứ hai tức ngày mười sáu tháng tư năm hai ngàn không trăm mười tám, Daniel của tao đã bắt gặp một chú mèo bị thương trên đường. Em ấy đã không ngần ngại dùng tấm lòng từ ái bao dung để mang chú mèo ấy về kí túc xá chăm bẵm. Qua dẫn chứng trên, ta có thể thấy Kang Daniel là một người yêu động vật, một nhân cách vàng được ánh sáng của Đảng và nhà nước soi rọi, một cá thể mang đức nhân ái được gột rửa bởi triết học Mác Lênin-"

"Tém lại giùm tao đi mày!"

"Hai, thứ tư ngày mười tám tháng tư năm hai ngàn không trăm mười tám, hai người bạn của Daniel là Kim Jaehwan và Im Youngmin đã cúp tiết quản lí kinh tế vì quá buồn ngủ, nhưng em ấy đã không khai báo cho giáo sư mà tận lực giúp hai người họ qua trót lọt. Qua đây, ta có thể đấy Daniel là người hết lòng vì bạn bè, không quản khó khăn nặng nhọc, em ấy sẽ luôn giúp đỡ hết mình."

"Tao thấy cái này được đó!"

"Được cái đầu mày chứ được!"

"Thứ ba. . ." Seongwoo nói đến đây thì đỏ bừng hai má, ánh mắt trở nên dịu dàng đi rất nhiều " Em ấy biết tao theo dõi em ấy, nhưng không nói gì cả. Em ấy biết tao thích em ấy nhưng lại không bỏ mặc tao ngập ngụa giữa đống thính của mình mà hằng ngày luôn cung cấp thính mới khiến tim tao xao xiến ~ Mỗi khi ngẩng lên đều nhìn thấy em ấy đang nhìn tao, rồi sau đó sẽ cười với tao! Em ấy là một người vô cùng có tinh thần trách nhiệm, đã tung thính rồi thì nhất quyết sẽ gom thính về chứ không để mặc thính trôi bơ vơ!"

Minhyun và Dongho ra bề đăm chiêu.

"Sao, như vậy vẫn không được hả?" Seongwoo như chú mèo nhỏ xìu hai cái tai xuống.

"Để bọn tao xem xét đã!" Minhyun nói xong thì lăn lên giường nhắm mắt, Dongho rất nhanh sau đó cũng chìm vào mộng đẹp.

Nhưng Ong Seongwoo đâu có dễ dàng bỏ cuộc như thế.

Nửa đêm, Minhyun buồn đi vệ sinh, định dậy để giải quyết. Nhưng thánh thần ơi nó vừa mở mắt ra thì đã thấy một cặp mắt nhìn nó chằm chằm, làm thằng bé sợ mất mật lăn ùm xuống giường.

Kí túc xá nam vang vọng tiếng kêu thất thanh như lợn bị cắt tiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net