odd eye circle.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khoảng bóng tối vô định của Daniel, có lần em bảo Seongwoo rằng em thấy ba vầng trăng khuyết.

Seongwoo hỏi em, 'Em thấy trăng khuyết chưa, Dani?' Em lại bối rối vò nát vạt áo của mình, đầu cúi xuống.

'Em thấy chúng một lần, năm em tám tuổi.'

Và thế là tần suất em thấy ba vầng trăng khuyết trong giấc mơ của mình một nhiều lên, thậm chí ngay cả khi ánh nắng giòn rụm của mùa hè như đang đốt cháy làn da yếu ớt của em.

Seongwoo dạo này để ý, cứ khi trăng rằm, Daniel đang ngủ lại rúc vào người anh ta, bàn tay nắm chặt lấy bả vai, đôi mắt ướt lệ và một câu nói quen thuộc,

'Con không cố ý, xin ngài, xin ngài hãy tha thứ cho tội nghiệt của con..'

Seongwoo nhẩm đi nhẩm lại câu nói cũng được mười tám mùa trăng tròn. Nhưng anh ta không nói với Daniel, và em cũng chẳng hề hay biết gì về hành động của mình.



You are my sunshine, my only sunshine
You make me happy when skies are grey..

Chiếc máy hát cũ lặp đi lặp lại một bài hát, và như thói quen hay nói chuyện một mình của Daniel, em khe khẽ nhấc môi luyến láy theo âm điệu.

'You are my moonlight, my only moonlight-'

Daniel ôm con mèo của em khẽ vuốt ve, đôi mắt đẹp dán vào khoảng không mông lung. Em nghe tiếng động, nghe tiếng bước của giày da.

'Anh không phải Seongwoo, đúng chứ?'

Gió se lạnh ùa vào nhà, mơn trớn trên lớp áo mỏng của em và bờ môi lạnh ngắt nhấp ngừng hỏi chuyện.

'Xin chào, tôi là Hwang Minhyun. Tôi đến đây để tìm một người tên là Hong Seo-'

'Đủ rồi!!!'

Daniel hét lên.

'Anh cảnh sát đẹp trai, Seongwoo bây giờ không có ở nhà. Phiền anh ra khỏi nhà của tôi, hoặc trời hôm nay sẽ khóc ra pha lê đấy.'

Chàng ta ngạc nhiên. Người tên Minhyun kia không mặc quân phục, và người đang nói chuyện với anh ta không quay đầu lại. Gần đó cũng không có một cái gương nào, vậy vì sao chàng trai kia biết anh là cảnh sát?

'Anh biết súng ở đây hợp pháp chứ? À mà, anh ta là Ong Seongwoo. Ong.Seong.Woo.'

Daniel quay đầu lại, đôi mắt ánh lên một vầng trăng khuyết màu hồng.

Chàng ta vội vã lùi ra sau, rời khỏi cửa.

Đêm đó em nằm trên đùi Seongwoo, đan năm ngón vào bàn tay anh.

'Seongwoo.'

'Hôn em một cái, được chứ?'

Và Seongwoo cúi đầu xuống, đặt nhẹ lên làn môi anh đào của em một nụ hôn thoảng như chuồn chuồn đậu xuống mặt nước.

'Có phải chúng ta chưa bao giờ có một nụ hôn thật sự, anh nhỉ?'

Nói rồi em kéo cổ áo Seongwoo xuống, áp môi mình vào môi anh, đưa lưỡi vào khoang miệng anh, hai đầu lưỡi giao hòa, như thể làm một, như thể chúng không được chạm nhau một lần nào nữa.

Em cuộn tròn trong lồng ngực Seongwoo đón một mùa trăng tròn thứ mười chín với đôi mắt mở.

'Anh ơi, em thấy ba mặt trăng.'

'Nhưng lần này em chỉ thấy được hai mặt trăng tròn.'

'Một là Mặt Trăng quay quanh chúng ta, hai là Mặt Trăng quay quanh em.'

Seongwoo chạm tay vào tóc em, hít hà nơi hương thơm của em.

'Mặt Trăng quay quanh em ư?'

Daniel ôm chặt Seongwoo, ướt đẫm cả một mảng áo.

'Anh là Mặt Trăng của em. Là Mặt Trăng tròn nhất ở đây.'

Khoảng không tĩnh lặng lại được phá vỡ bởi tông giọng trầm của Seongwoo.

'Thế mặt trăng còn lại đâu?'

Daniel nhấp ngừng, giọng yếu hẳn đi, thủ thỉ vào tai anh như sắp bị bóp nghẹt:

'Là tội nghiệt của em, em lỡ che khuất nó rồi..'

Vầng trăng hồng khuyết một lần nữa hiện lên trong ánh mắt của em, trong khi trời hạ bên ngoài đang khóc từng hạt mưa đá.








*

shot này xin được giải thích một ít:

khi ánh mắt của daniel hiện lên trăng khuyết màu hồng có nghĩa em đang tiếc nuối và muốn níu kéo ba mặt trăng - ở đây là hiểu là wanna one lại, nhưng em không thể. hành động tiếp theo của daniel là hôn seongwoo. cái hôn này cho ta thấy đây như một lời chào cuối cùng, một cái gì đó vừa mới vừa cũ - như daniel đã chạm môi seongwoo nhiều lần nhưng lại chưa hôn - sẽ kết thúc và mở ra.

mười tám mùa trăng tượng trưng cho mười tám tháng của wanna one, và theo mạch truyện, daniel đã không còn nhìn thấy đủ ba mặt trăng vào mùa trăng thứ mười chín. điều này cho ta thấy ít nhiều sự chia lìa.

shot này đầy rẫy những bất ngờ và vẫn sẽ chờ đợi các bạn khám phá đó :>




**




xin chào, một lời chào vô cùng chân thành của -moonluna đây (xin mạn phép xưng trân).

đây là shot cuối cùng của trân trong series ongniel-bad dreams cũng như shot cuối cùng trong tất cả các tác phẩm, xin lỗi vì đã không đi đến điểm cuối cùng như đã hứa..

mình rất vui, rất cảm động vì các bạn đã vote fic, đã chờ đợi fic, đã góp ý cho fic của mình, nhưng một cách tồi tệ nào đó, mình đã không thể một lần nữa làm hài lòng các readers của mình (tuy ít lắm nhưng mình yêu tất cả các cậu ㅠㅠ)

đến đây khi kỉ nguyên ba mặt trăng kết thúc, mình nhân cơ hội này sẽ chào tạm biệt các cậu một thời gian, và khi một kỉ nguyên mới mở ra, mình sẽ quay trở lại. vì vậy đừng lo nhé :3.

gửi một tình yêu chân thành nhất đến tất cả các cậu,

171127 - 00:00
trân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net