Love you like a bowl of noodles

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[Kakao group của nhân viên thư viện]


Nhân viên 4

Các người...

Thằng kia hổng có nhào dô quánh thằng Ong!

Nhân viên 1

Chứ sao nữa?

Nhân viên 4

Nó đứng im như tượng rồi!

Nhân viên 2

Ủa là sao....

Nhân viên 3

Ôi chết mẹ....

Tui đề nghị hôm nay thư viện uống trà qua bữa đi!

Chứ ngọt vầy ai chịu nỏi?

Thủ thư

Bố khỉ hai con mặt ngựa này chúng mày có nói rõ ra không?😑

Nhân viên 3

Thằng kia đứng im rồi!

Hình như nó thấy mặt thằng Ong bị bầm nguyên cục to tướng rồi á.

Đưa tay lên xoa mặt thằng nhỏ

Hỏi nó có sao mà bị bầm vậy???

Nhân viên 4

Trời máaaaaaaaa

Tao thấy thằng kia hùng hổ lắm,tường tính dô quánh nhau chớ.

Ai ngờ nó soft một cục vậy đâu TT

Nhân viên 4

Ôi giồi ôi các người,thằng Ong cứng quá không chịu nói, nó kéo thằng Ong đi luôn rồi=))

Nhân viên 2

Ê bà thủ thư

Tụi nó ra cổng rồi,xin miếng live stream cái nèo!

Thủ thư

Không có live đâu-.-

Nhân viên 2

...

Thủ thư

Tụi bay nghe thì tao trực tiếp=))


Nhân viên 4

:))má ,thiết nghĩ nên đổi tên cái nhóm này thành hội đẩy đôi chim cúc cu luôn đi:)))


Nhân viên 3

Dám lắm chứ trời
Sáng giờ thấy chả con mẹ nào làm việc,toàn hóng vụ mặt bằng của thằng Ong xong tới đôi chẻ này🤣


Thủ thư

Ô chúng mày ơi.
Hai thằng dắt nhau ra cái xe mì đối diện rồi,dẹp trực tiếp đi.

Nhân viên 1

.....

Nhân viên 2

Tụi này bị rảnh hả trời?

Vùng vằng đã đời xong kéo nhau đi ăn mì?:D??

Nhân viên 3

Tui thấy tụi mình rảnh hơn đó:)))

Nhân viên 4

Không phản đối!

Nhân viên 1

+1

Thủ thư

+2

Nhân viên 2
....

....
Thủ thư đã đổi tên cuộc trò truyện thành Hội bà thím ủng hộ đôi chim cúc cu.

------------------
Thứ 4 ngày 22 tháng 8 năm 2018
N

hật kí của Kang Daniel
Chời đất cha mẹ ơi :)

Hôm nọ thằng Ong tránh mặt tui á,xong tui thấy đứng trong thư viện nên tức quá lao vô luôn.

Ai ngờ thằng này có tật giật mình,thấy tui lao vô thì ba chân bốn cẳng chạy mất. Rồi 2 đứa rượt nhau vòng vòng trong thư viện,riết rồi y như cái nhà trẻ.

May mà thằng này có một mẩu hà,tất nhiên thân là thành viên đội bóng rổ quốc gia tui đã bắt kịp nó rồi chứ sao?

Lúc rượt thì hùng hổ lắm,trong đầu nghĩ ra đủ thứ,nào là bắt được nó thì sẽ làm thế nào,mắng chửi ra sao,có nên tỏ tình với nó luôn không,hỏi má nó có thích mèo không,hỏi ông chú nó muốn nuôi thêm một con chó không...

Nghĩ thì nhiều vậy á,mà rốt cuộc,lúc túm được tay nó thì lại câm như hến.

Tui túm tay ghì người nó lại,cái nó quay mặt ra. Mẹ nó trên mặt thằng này có nguyên cục bầm to tướng,ở ngoài có bông băng mà nhìn sưng lên thế kia chắc chắn là bầm rồi,tui thấy thì hết hồn,người đứng im một khúc, xót thấy bà nội,còn nghĩ ngợi gì nữa?chữ trong đầu bay sạch,người tức thấy mẹ mà không nói ra được.

Nó thấy tui đứng im trừng nó không nói tiếng nào thì người mới lùi lùi lại,co ro y chang con mèo không dám nhìn thẳng á trời ơi tức thì tức thiệt mà simkummm kinh khủng khiếppppp TT

:) ủa rồi cái gì cũng phải vô vấn đề chính chứ?Tức thì tức thiệt,xót cũng xót đó cơ mà cũng phải hỏi cho ra lẽ nhá!ủa bộ dui lắm hả trời mà khi không tự nhiên tránh mặt tôi?

Rồi đó,tất nhiên là Daniel này kéo tay nó xềnh xệch ra mì đối diện để hỏi chuyện chứ sao? Mà thằng này cũng cứng dữ thần,tui kéo nó cũng có chịu đi đâu?sức thì như con mèo mà vùng vằng một lúc cũng hỏng thấy mệt hả?xong còn la oai oái lên hỏi tui muốn kéo nó đi đâu nữa chứ,tất nhiên là cho con đi gặp thằng pồ con chứ gì nữa hả con trai?¯\_(シ)_/¯

--------------------------------------------------

[Flashback]

Daniel:
Mau ăn đi!

Seongwu:
....

Seongwu:
... đưa tui ra đây...rồi chỉ ăn mì thôi sao?

Daniel:
Đúng vậy!
Nên là mau ăn đi,để tôi hỏi chuyện cậu!

Seongwu:
.....chuyện gì?

........

Seongwu:
....
Này,nhìn gì trên mặt tôi đấy?

Daniel:
Cái đó ở đâu ra?

Seongwu:
Cái nào?

Daniel:
Cái mà bữa giờ cậu không có nhưng tự dưng hôm nay lại có.

Seongwu:
...bữa giờ không có mà hôm nay lại có?....đẹp trai hả?

Daniel:
....( -_-)

Seongwu:
Ủa mà tui nhớ ngày nào tui chả đẹp?

Daniel:
.....
Thật sự tính đánh trống lảng?

...........

Seongwu:
Á á đừng có đụng vào,đau chết đi được!

Daniel:
Này giỡn mặt tôi đấy hả?cục băng to chình ình thế kia,cậu tưởng tôi bị mù chắc?

.........

Daniel:
Này!đừng có mà che cái má lại!đụng một tí đã la oai oái rồi,còn không phải là rất đau?

Seongwu:
...tôi bị té xe.

Daniel:
Bốc phét! Ngã xe kiểu gì cái mặt dí xuống đường mà lại bị bầm chứ không phải trầy hay xước gì thế kia?

Seongwu:
....

Daniel:
Này,đừng có nói là cậu đi gây sự rồi bị thằng nào đấy quật vào một cú đấy nhé!

Seongwu:
Yah!

Daniel:
Còn không thành tâm khai báo đi?

Seongwu:
Có gì mà khai,té xe thì đã nói là té xe rồi! Tin hay không thì tùy.

Daniel:
....

Bỏ đi,cậu xử lí cho xong tô mì đã,nguội hết cả nước!

Seongwu:
Thật?cậu tin hả?

Daniel:
Không

Seongwu:
....

Daniel:
Tôi đi hỏi Park Woojin.

Daniel:
Bớt nói lại,ăn đi !

.........

Seongwu:này,mì của cậu có trứng kìa,sao của tui không có?

.........

Seongwu:
ơ này,tui không phải heo đâu,những 2 quả trứng ăn làm sao hết?

.........

Seongwu:
Cái này là cậu tự cho,tui chưa mở miệng xin đâu nên đừng có mà đòi lại đấy nhá!

Daniel:
Được rồi,ngoan ngoãn ăn đi.

..........




































........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net