TOO MUCH COFFEE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sungwoon chưa từng thích cà phê, nó đắng và anh nghĩ rằng cuộc đời mình đã đủ đắng mà không cần thêm cà phê rồi.

Tất cả bạn bè của Sungwoon đều đã có bạn trai hoặc bạn gái, trong khi anh vẫn hẹn hò với chiếc macbook của mình. Sungwoon là một nhà văn, rất nổi tiếng. Tiểu thuyết của anh luôn nằm trong top bán chạy ở tất cả các nhà sách. Anh viết sách về khoa học viễn tưởng, đương nhiên là không có yếu tố lãng mạn rồi, bởi vì nó quá tầm thường với anh, hai người gặp gỡ, ghét rồi yêu, từ bạn bè thành người yêu, vân vân... Rất điển hình đúng không? Không phải là vì anh chưa từng hẹn hò đâu, đúng là anh thật sự chưa từng hẹn hò nhưng nó không phải lý do đâu. Đó là cách mà Sungwoon luôn thuyết phục bản thân mình.

Mọi người bảo rằng Sungwoon là một người mau chán. Món ăn yêu thích cứ thay đổi mỗi ngày, kiểu tóc, quần áo, thậm chí cả chuyên ngành của anh ở trường đại học cũng đã đổi tận ba lần. Anh tốt nghiệp chuyên ngành Âm nhạc nhưng bây giờ lại trờ thành nhà văn. Bố mẹ anh chỉ có thể cảm thấy thật tạ ơn khi mà cuối cùng Sungwoon đã có thể chi trả cho mọi chi phí của bản thân.

Và bây giờ, Sungwoon lại bắt đầu cảm thấy chán nản. Anh đang bị kẹt ý tưởng viết lách. Quản lý của anh yêu cầu anh hãy viết một thể loại mới, hoặc ít nhất hãy thêm một tí yêu đương vào truyện để thu hút những fan trẻ tuổi chứ. Sungwoon chỉ "vâng vâng vâng" một cách chán nản và quyết định ra ngoài để tìm ý tưởng.

Anh nhìn thấy một quán cà phê, nó chỉ nằm đối diện căn hộ của anh thôi, làm thế nào anh lại chưa từng biết đến nó nhỉ? Sungwoon quyết định sẽ đến quán cà phê này.

"Too much coffee"

Tên cho một quán cà phê đây á?

"Chào mừng đến với Too much Coffee", một nhân viên tiếp đón anh.

Sungwoon chọn món sữa Vani lắc và bánh Rainbow. Anh thích đồ ngọt, và não của anh thì luôn cần đường. Sau khi chọn món, anh đến ngồi tại một góc trong quán. Nhà văn thì thường sẽ nhìn ngoài cửa sổ để tìm ý tưởng. Nhưng Sungwoon thì không, anh không thích nhìn thấy nhiều người và chọn một chỗ quay lưng lại với cửa sổ.

"Sữa lắc Vani và bánh Rainbow, chúc quý khách ngon miệng"

Sungwoon nói cám ơn, mà không nhìn đến người phục vụ. Tuy nhiên anh lại nhận ra rằng thay vì quay trở lại quầy phục vụ, người phục vụ kia lại ngồi ở một chiếc bàn đối diện với anh. Sungwoon tò mò nhìn cậu ta, có vẻ như cậu ta là quản lý của quán này bởi vì đồng phục của cậu ấy có chút khác, có một cái laptop, giấy tờ và một tách cà phê đen đậm đặc trên bàn cậu ấy. Tách cà phê đó chắc hẳn rất đắng đây, quá là khác với ngoại hình của cậu trai này – mái tóc gọn gàng, quá đẹp trai, cặp mắt kính kia thật quyến rũ và... 3 nốt ruồi bé bé trên má trái của cậu ấy nữa.

Chàng trai kia dường như nhận ra có người đang nhìn chằm chằm mình. Và hiện tại cậu ấy đang cười với Sungwoon, nụ cười khiến Sungwoon giật mình và nhanh chóng nhìn vào chiếc macbook của mình với gương mặt đang đỏ lên.

"Dễ thương thật" – có thể Sungwoon nghe lầm. Mặt của anh lại càng đỏ hơn.

Sungwoon cuối người thật thấp và hy vọng rằng bản thân đủ nhỏ nhắn như bạn bè anh hay nói, để có thể ẩn nấp sau chiếc macbook của mình.

#Next day#

Sungwoon lại đến quán cà phê nọ. Hôm nay anh chọn món Vani latte và một chiếc bánh phô mai. Anh muốn thử uống latte. Bởi anh nghe bạn mình nói rằng mức ít đắng nhất của cà phê chính là latte, dành cho những ai muốn học uống cà phê. Hy vọng là nó không quá đắng.

Anh ngồi ở chiếc bàn lần trước, nhìn sang chiếc bàn đối diện và thở dài, một cặp học sinh trung học đang ngồi ở đó. Họ trông thật hạnh phúc. Sungwoon thầm nghĩ: "Mình có nên hẹn hò không nhỉ?"

"Vani latte và bánh phô mai, đây là syrup. Nếu cần gì thêm quý khách hãy gọi tôi. Xin mời thưởng thức". Một lần nữa, cậu quản lý kia lại mang món ra cho Sungwoon kèm theo nụ cười ngọt lịm ấy. Có lẽ cậu ấy biết Sungwoon ưa vị ngọt nên đã cho thêm phần syrup.

Sungwoon ngại ngùng nói cảm ơn và tiếp tục đánh máy. Thật sự thì anh chỉ giả vờ như đang đánh máy thôi, bởi anh chẳng thể suy nghĩ được gì cả khi mà anh chàng đẹp trai kia cứ nhìn mình.

#Next day#

Sungwoon lại đến quán cà phê, không phải bởi vì muốn gặp cậu quản lý đẹp trai kia đâu. Đương nhiên rồi. Anh chỉ muốn thử set món ăn của ngày thứ Tư thôi, Caramel macchiato và Pancake chuối. Sungwoon thích bánh pancake và gặp gỡ cậu quản lý chỉ là việc phụ. Đúng rồi. Hãy để anh nghĩ như thế thôi.

Sungwoon ngồi vị trí quen thuộc của mình. Phần ăn của anh lần này được mang ra khá nhanh.

"Caramel Macchiato và Pancake chuối. Hãy thưởng thức set món ăn của ngày thứ Tư ạ". Bánh pancake Sungwoon yêu thích được mang tới cùng với nụ cười anh yêu thích thêm cả phần đường và syrup nữa.

Sungwoon đã tập cười hàng giờ trước đó. Và bây giờ anh có thể cười đáp trả khi nói cám ơn. Nhưng anh không ngờ rằng cậu quản lý bỗng nhiên đỏ mặt và nhanh chóng quay trờ về quầy tính tiền.

Sungwoon cố nhìn cậu quản lý đang đứng sau quầy. Nhưng rồi nó cũng kết thúc khi mà chỉ có việc nhìn như thế, bởi không ai dám di chuyển nhiều hơn cả.

#3 days later#

Dù rất muốn đến quán cà phê mỗi ngày, nhưng Sungwoon vẫn còn công việc. Anh cần phải họp với nhà xuất bản và đạo diễn phim vì họ muốn chuyển thể tiểu thuyết của anh. Cuộc họp kéo dài cả 2 ngày.

Sau khi đã lấy lại vẻ điển trai của mình, Sungwoon đến quán cà phê lúc 4 giờ chiều.

Hôm nay là thứ Sáu và quán có vẻ đông đúc hơn bình thường. May mắn là chỗ ngồi quen thuộc của Sungwoon vẫn còn trống và anh phấn khích đi đến đó.

Sungwoon chọn bánh Tiramisu và Americano. Anh nghĩ là giờ anh đã sẵn sàng để uống món Americano nổi tiếng, thật tò mò với vị của nó quá. Tại sao mọi người thích nó nhỉ? Sao cậu quản lý đẹp trai kia lại thích nó chứ?

Nói về cậu quản lý đẹp trai, như mọi khi, cậu ấy vẫn mang cho anh thêm phần đường và sữa và một nụ cười thật là ngọt. Sungwoon thật sự nhớ cậu ấy và muốn nhìn nụ cười đó lâu hơn. Tuy nhiên khi quán cà phê dần dần đông hơn nữa, cậu quản lý rốt cuộc cũng bận bịu phục vụ những vị khách khác. Cậu ta thậm chí còn chẳng thèm nhìn Sungwoon thêm lần nào, và còn nở nụ cười ngọt ngào yêu thích của Sungwoon với rất nhiều vị khách khác, nhất là những cô nàng đang hí hửng tán tỉnh cậu ta.

Sungwoon không thể không cảm thấy ghen tị. Nhưng cuối cùng anh là ai chứ? Chỉ là một vị khách bình thường. Sao anh lại có thể nghĩ rằng cậu ta sẽ chú ý đến anh nhiều hơn. Sungwoon cố gắng không nghĩ nữa và tập trung vào viết sách, Americano với anh vẫn là quá đắng.

Đã 7 giờ tối. Sungwoon bắt đầu đói bụng và quyết về nhà ăn tối. Anh thu dọn đồ đạc và bước ra khỏi quán. Nhưng trước khi anh chuẩn bị sang đường đề về căn hộ của mình, ai đó bỗng nắm lấy tay anh. Sungwoon hoảng hốt nhưng không thể giận dữ với người đang nắm tay mình.

Ngay trước mặt Sungwoon, cậu quản lý đẹp trai đang mặc một chiếc áo len đậm màu bên dưới áo sơ mi trắng, và chiếc quần jean bó. Cậu ta không vuốt tóc lên nữa, nhưng trông vẫn đẹp trai thần sầu.

Cậu quản lý hồi hộp giới thiệu bản thân.

"Chào anh, em là Ong Seongwoo. Là chủ quán cà phê. Em đã ra quy định với các nhân viên của mình là không được tán tỉnh hay yêu đương với khách hàng. Nhưng mà từ khi anh tới quán của em, em cảm thấy thật ngu ngốc khi ra cái quy định đó. Em không thể nhịn được nữa, anh hãy cho em biết tên đi và làm bạn trai của em nha. »

Sungwoon choáng váng. Cậu quản lý mà anh đang thầm thương trộm nhớ cũng như thế với anh và đang đề nghị anh làm bạn trai của cậu ta ? Anh đang mơ sao ?

Không nhận được sự đáp trả từ người mình mong nhớ, Seongwoo cố nói thêm lần nữa : « Em bị trúng tiếng sét ái tình với anh rồi, em muốn chúng ta hẹn hò ngay bây giờ và sau đó có thể tìm hiểu nhau sau. Nếu anh không thích em, em xin lỗi, anh không cần phải nói tên với em để sau này em không cần phải đau khổ mỗi khi nhìn thấy tên của anh »

« Ha Sungwoon » Sungwoon gấp gáp trả lời.

"Ha Sungwoonssi, tức là anh đồng ý?"

Sungwoon gật đầu một cách đáng yêu và bật cười khi thấy Seongwoo hét lên và giơ tay ăn mừng.

Sungwoon đề nghị bạn trai của anh ăn tối cùng mình tại căn hộ. Và Seongwoo vui vẻ đồng ý, nắm lấy tay anh thật chặt.

#A week later#
Hiện tại Sungwoon đang viết một quyển tiểu thuyết khoa học viễn tưởng lãng mạn ở chỗ ngồi quen thuộc trong quán cà phê, bên cạnh là cậu người yêu điển trai. Seongwoo nói rằng quán cà phê này là của cậu, cậu không cần phải phục vụ khách hàng. Cậu chỉ làm điều đó với Sungwoon thôi. Thật ra thì chỗ ngồi quen thuộc của Sungwoon chính là chỗ ngồi của chủ quán và cậu chỉ dành nó cho Sungwoon mỗi khi anh đến. Đó là lý do vì sao mà Sungwoon luôn có thể ngồi ở vị trí yêu thích của mình.

Hôm nay Seongwoo cho Sungwoon ăn bánh Socola pancake chuối với sữa Vani lắc. Seongwoo không muốn bạn trai của mình phải uống mấy thứ mà anh ấy không thích. Cậu thích một Sungwoon mê đồ ngọt vì Sungwoon xứng đáng với tất cả những điều ngọt ngào trên thế giới này.

Và bây giờ thì, Sungwoon lo rằng tiểu thuyết của anh sẽ trở nên quá gà bông chích chích đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net