[Đam][Tửu Tỳ ] Mèo con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Meow Meow "

Âm thanh phát ra từ ngôi nhà nhỏ bên cạnh đình viện thu hút sự chú ý của nam nhân đầy quyền lực đang ngồi trong sân uống rượu ngắm cảnh.

Cầm trong tay chén rượu, hắn bước về phía âm thanh ấy. Trong cơn say, hắn ngà ngà nhìn thấy sừng của Tỳ Mộc lấp ló sau cánh cửa đền.

Nhíu mày, Tửu Thôn Đồng Tử không kiềm được tự chủ. Khóe môi đã nhếch lên tạo thành một nụ cười vô cùng tự đắc, vô cùng kiêu ngạo. Thanh âm phát ra cũng là khí chất nữa oán trách, nữa vui vẻ.

- Tỳ Mộc, ngươi cuối cùng cũng tìm đến rồi? Dù ngươi tìm được, cũng đừng mơ tưởng có thể làm phiền bổn đại gia ta uống rượu.

Không có tiếng trả lời, chiếc sừng nhỏ ở bên cửa khẽ động một chút. Tửu Thôn càng cao hứng, đối chiếc sừng kia mà tiếp lời:

- Ngươi thường ngày thích bám theo bổn đại gia bảo " Bạn thân mau chi phối ta " đi mà. Sao bây giờ lại ngoan ngoãn không làm phiền nhã hứng của bổn đại gia?

Lần này cánh cửa phòng bật mở, chiếc sừng nhỏ quen thuộc cũng không còn ở đó. Hình bóng người phía sau cánh cửa, lại không phải người hắn nghĩ đến.

Thần Lạc đại nhân bế theo mèo nhỏ bước ra khỏi đình viện. Bàn tay dịu dàng vuốt ve nó, đặc biệt trên đầu con mèo ấy còn cài sừng của Tỳ Mộc. Ra là hắn nhầm lẫn, nụ cười trên môi cứng đờ trong phút chốc. Chẳng thể làm gì ngoài trừng mắt nhìn theo bóng nàng rời đi.

Ánh mắt của Thần Lạc không giấu nỗi ý cười, trước khi đi vẫn không quên thả cho hắn một câu trêu chọc " Quỷ vương bình tĩnh, quỷ tướng còn chưa về, ngài không cần phải lo lắng chuyện có kẻ đến phá rối nhã hứng của ngài đâu. "

Nửa lời phản kháng cũng không thốt ra nổi, tôn nghiêm của một quỷ vương, hắn không thể nào vứt bỏ. Hắn chỉ là nhìn thấy cái sừng đó, lại nhiều lần nhìn thấy tình huống ở nhiều liêu khác. Chỉ cần nơi này có sự xuất hiện của Tửu Thôn, rất nhanh Tỳ Mộc sẽ xuất hiện để phá hỏng nhã hứng của hắn.

Hắn đến đây nữa năm rồi, bóng dáng tên Tỳ Mộc đó lại không thấy đâu. Đôi lúc, tự hỏi có phải tên não bông ấy lại đi dụ dỗ nam nhân khác rồi hay không? Hay là lại lạc đường?

Tửu Thôn ngồi xuống bậc thang trước hiên, nhấp chén rượu trên tay. Bên cạnh bất ngờ lại xuất hiện vật thể lạ. Hắn lại không ngạc nhiên, cứ thuận tay vuốt nhẹ mớ lông trắng mềm mại ấy, lại nhẹ nhàng sờ vào chiếc sừng đỏ nhỏ nhắn được ai đó cài lên.

Mèo trắng cọ đầu vào tay hắn, sau đó lại vờn với bàn tay thô ráp ấy, đùa giỡn. Cứ mỗi lần với lên để bắt lấy tay hắn, mèo nhỏ lại kêu lên một tiếng "Meow "

Khóe môi bất giác cong lên, ánh nhìn cũng mang theo sự dịu dàng kì lạ.

Gió chiều thổi, mang theo lời thì thầm của kẻ nào đó theo ngọn gió phiêu bạt khắp kinh đô Bình An.

- Y và ngươi thật giống nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net