Lời bạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào mọi người, tôi là Watari Wataru đây.

Cuối cùng mùa Hè đã đến rồi. Đã đến mùa thích hợp nhất để tôi rúc mình trong nhà, lười biếng ngồi xem phim hoạt hình rồi đọc truyện tranh trong phòng điều hòa rồi.

Không phải, không phải như vậy đâu. Chả qua tôi chỉ là một người quan tâm tới sức khỏe, không muốn ra ngoài để tránh ánh nắng chiếu thẳng vào người và giảm thiểu nguy cơ bị ung thư da mà thôi. Chứ không phải là vì tôi không có hẹn đi chơi gì đâu.

Cơ mà, mọi người phải chú ý vào đấy. Bởi vì người ta đã gọi đây là kì nghỉ hè rồi, nên nếu mọi người không ngoan ngoãn nghỉ ngơi ở nhà thì có khi sẽ gặp nguy hiểm về mặt pháp luật chứ chẳng đùa.

Nhắc đến chuyện nguy hiểm, mùa Hè đầy rẫy những hiểm nguy đó. Biển, rồi núi, rồi sông, Yutaka. ... Đấy là ca sĩ Enka rồi.

Ngoài ra vẫn còn rất nhiều mối nguy hiểm khác nữa. Bể bơi này, trung tâm trò chơi này, trung tâm thương mại, khu phố mua sắm, tàu điện khi đi làm, rồi công ty. Ngoài ra còn công ty. Tiếp theo là công ty. Hình như còn có cả công ty nữa. Và cuối cùng là công ty.

Khi lên tàu điện để đi làm, tôi có trông thấy một đám thanh niên đi Tokyo Destinyland. Trên đường về nhà, khi đang bám lấy tay cầm trong xe điện và gà gật, tôi lại trông thấy một cặp đôi đang đeo bờm hình tai chuột, gọi tắt là tai chuột.

Khi nhìn thấy những cảnh đó, tôi lại bất chợt suy nghĩ đến rất nhiều chuyện. Hồi đại học thì phải, tại sao tôi lại đi làm nhỉ? Tôi đi làm vì gì thế? Nguyên có gì khiến tôi đi làm ta? Nói chung, thực sự là tôi nghĩ nhiều chuyện lắm.

Gần đây, một ngày tôi ngủ trung bình khoảng ba tiếng. Nhưng bản thảo tập 5 xong rồi, có lẽ tạm thời tôi sẽ được giải thoát khỏi cuộc sống như vậy. Tôi muốn chào tạm biệt cái kiểu sống này lắm rồi ấy...

Tạm biệt cuộc sống một ngày chỉ ngủ ba tiếng! Xin chào cuộc sống một ngày chỉ ngủ một tiếng rưỡi mà thôi!

... Vậy là sao hả?

Ừm thì, đó là tiếng kêu sung sướng vì có rất nhiều độc giả đang đón chờ tác phẩm của tôi thôi... Nói thế nào nhỉ, tôi cũng muốn ngủ nhiều hơn một chút, nên ai đó có thể bao nuôi tôi được không? Xin mọi người hãy gửi thư thông báo "Tôi sẽ nuôi dưỡng cậu!" tới ban biên tập Gagaga Bunko của nhà xuất bản Shogakukan nhé! Tôi đợi đó.

Dù rằng rất nhiều người lo lắng cho tôi vì thấy công việc có vẻ vất vả, nhưng tôi rất thích làm việc và viết lách nên tôi ổn cả mà. Nói như vậy có nghĩa "Tôi, tôi hoàn toàn không thích làm việc gì hết nhá! Thật, thật đấy!". Tôi, tôi vô cùng ổn...

Tôi vẫn sẽ tiếp tục cố gắng hơn nữa!

Vì vậy, như nội dung được quảng cáo trên obi của cuốn này, không ngờ "Chuyện tình thanh xuân của tôi quả nhiên là sai lầm" đã được chuyển thể thành phim hoạt hình dài kì! Wa!

Hồi trước người ta hay bảo với tôi rằng "Tại sao một tác phẩm đoạt giải nhất lại bán ế đến mức tranh nhau vị trí cuối bảng như vậy?", "Nó ế đến mức tôi không hiểu sao nó được giải nhất nữa. Mà trái lại, giải nhất là thứ gì vậy?", "Watari Wataru – Logical Meltdowner, một thứ vũ khí khái niệm có thể đạp đổ khái niệm về giải nhất." Vậy mà nó đã được chuyển thể thành phim hoạt hình rồi...

Nhờ sự giúp đỡ của rất nhiều người mà tôi mới tới được đây. Nhờ có mọi người, tôi mới có thể bước vào lãnh địa ma thuật này. Tôi nhất định không thể làm được điều này nếu chỉ bằng sức của bản thân. Tất cả là nhờ có sự cổ vũ của mọi người. Tôi xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người.

Với niềm vui và lòng biết ơn là nguồn động lực, tôi sẽ tiếp tục gắn bó với Gagaga trong cả tập 5, tập 6, và các tập tiếp theo nữa!

Trong tập 5 này, chúng ta có thể nhìn thấy được nhiều chuyện hơn một chút, trái tim của cậu ấy cũng đã lay động một chút, thế giới của những chàng trai cô gái ấy cũng đã tiến về phía trước mà cũng trở lại phía sau một chút, và cũng có lúc chỉ mãi lòng vòng một chỗ. Những điều này có thể xuất hiện ở bất cứ nơi đâu, nhưng đây là câu chuyện của riêng một mình cậu ấy mà thôi. Giờ thì, không biết trong tập 6, mọi chuyện sẽ thế nào nhỉ?

Tập tới đây tôi cũng xin trông cậy vào sự giúp đỡ của mọi người! Tôi sẽ cố gắng dựa dẫm vào mọi người nhiều đến mức Thân Loan cũng phải bật khóc ở thế giới bên kia!

Tiếp sau đây là góc cảm ơn quen thuộc mọi khi.

Gửi thánh Ponkan ⑧. Không chỉ vẽ các tranh trong phần truyện chính, cậu còn vẽ vô số những bức tranh đặc biệt dùng trong các hoạt động khác nữa! Cậu đã vất vả nhiều rồi. Cuối cùng Totsuka cũng lên bìa! Hoan hô! Cảm ơn cậu nhiều lắm!

Gửi biên tập viên Hoshino. À, ừm... tôi... tôi thật sự, vô, vô cùng xin lỗi... Mà không phải, chuyện là... ừm... nhưng mà nếu nói thêm nữa thì sẽ thành ra tôi đang lí do lí trấu mất... Nói, nói chung, cảm ơn anh rất nhiều!

Gửi Watari Wataru. Cảm ơn cậu rất nhiều về những bình luận vô cùng tuyệt vời. Tôi không ngờ rằng nhờ lời gợi ý đột ngột của biên tập viên, cậu lại được viết bình luận cho obi. Cậu viết cái khỉ gì thế hả!

Gửi các vị tác giả khác. Cảm ơn các vị đã giúp đỡ tôi đàm phán với biên tập viên, bịa chuyện, hay bao che cho tôi khi tôi đang uống rượu dù tôi đã trễ hạn cuối lâu đến nỗi sắp ra được ngoài ngân hà rồi. Lần tới cũng mong mọi người giúp đỡ tôi thật nhiều.

Và cuối cùng, gửi các bạn độc giả. Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ tôi. Mỗi khi nhận được những dòng cảm nhận hay lời bình luận ấm áp của các bạn, cơn buồn ngủ hay đau hông, mệt mỏi của tôi đều bay biến hết. Chúng giống như những viên thuốc nho nhỏ vậy. Mặc dù, có vẻ sẽ còn rất nhiều chuyện xảy ra trong tác phẩm này, nhưng tôi vẫn hi vọng sẽ luôn nhận được sự yêu mến và động viên của các bạn như từ trước đến nay. Tôi thật sự cảm ơn các bạn nhiều. Tôi mong sẽ tiếp tục nhận được sự giúp đỡ của các bạn.

Bây giờ, cùng với những cảm xúc khi nói lên từ đó, lần này tôi xin phép được dừng bút tại đây.

Vào một ngày nào đó của tháng Sáu, tại một nơi nào đó ở tỉnh Chiba, tôi tự cảnh cáo mình khi ôm lấy những suy nghĩ còn ngọt ngào hơn cả MAX Cà phê.

Watari Wataru


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net