CHAP 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ngẩng đầu nhìn Yuri, thấy trong mắt Yuri chứa vài phần hài lòng, vẻ mặt đầy mong chờ. Đồ ăn bác gái làm thật sự rất ngon, màu sắc mê lòng người, mùi thơm nhẹ nhàng vương vấn trong mũi, nhìn là muốn ăn ngay rồi.


Nhưng cô vẫn quyết sẽ rời đi, nói với Yuri :" Cám ơn nhưng tôi không đói". Yuri ngồi yên trên ghế, không hề động đậy, nói :" Em từng nói chúng ta có thể làm bạn bè hay sao? Bạn bè ngay cả ăn cùng nhau một bữa cơm cũng không thể sao?".


Yuri nói rất đúng. Tình huống này mà cô cứ đòi bỏ về như vậy thực là kẻ hẹp hòi.


Yuri nhìn thấy cô đã đồng ý ngồi xuống, tâm tình trở nên tốt hơn, nói :" Đây, em nếm thử đi. Đây chính là món sở trường của dì Lee đó". Cô trầm ngâm một chút rồi cũng đưa lên miệng, thật sự vị rất ngon.


Nhìn thấy cô ăn rất ngon Yuri nói :" Yul có chuyện muốn nói với em". Cô ngẩng đầu lên hỏi :" Chuyện gì thế?".


Buông đũa xuống Yuri nói nhẹ nhàng :" Về chuyện trường học của Yulhyun, Yul muốn thương lượng với em một chút". Cô ngẩng đầu lên nhìn Yuri, không nói gì cả. Yuri được đà tiếp tục :" Tuổi thơ của con Yul đã không ở bên, Yul biết trường con đang theo học cũng rất tốt mà con cũng rất thích. Nhưng Yul thật sự hy vọng mình có nhiều thời gian dành cho con hơn, em cũng biết --- Yul đã bỏ lỡ quá lâu rồi --- về sau mỗi bước trưởng thành của con, Yul đều muốn mình sẽ ở bên con -- em -- em có thể đồng ý không?".

Yuri nói vô cùng chậm, giải thích vô cùng thận trọng, dường như sợ cô sẽ tức giận.


Cô trầm mặc một lúc rồi đáp :" Được". Yuri hưng phấn nhìn cô, cô đã đồng ý, đã đồng ý rồi! Yuri cứ tưởng là cô sẽ từ chối đề nghị của Yuri cơ.


Yuri dù sao cũng là appa, yêu cầu này tuyệt đối không có gì quá đáng cả. Seohyun thấy được ý cười thực vui vẻ trong mắt Yuri, buông đũa xuống, hỏi :" Còn gì nữa không? Chúng ta có thể nói luôn?"


Lúc trước cô đưa Yulhyun vào nội trú của trường là cũng bất đắc dĩ mới phải làm thế. Khi đó cô cũng vừa mới về nước, lại không dám nói với appa rằng cô đã sinh con, nên lúc đó đã để con ở chỗ Jessica trong một thời gian. Nhưng Jessica lúc đó cũng bận đến bù đầu với công việc ở tạp chí nên không có nhiều thời gian chăm sóc con Yulhyun cô.


Thời gian sau dưới sự trợ giúp của Jessica cô tìm được một trường học có nội trú. Sau đó cô dùng cách để nói lại với appa mọi chuyện, appa lúc đó nghe chuyện mà tức giận đến mức bệnh tim tái phát. Cũng may Yulhyun thích ứng vô cùng tốt, ở ký túc một thời gian cô mới dám đưa Yulhyun đến gặp appa mình.


Có lẽ là do quan hệ máu mủ, hoặc cũng có thể những năm gần đây appa cô vẫn sống thật tịch mịch, tuy vẫn rất tức giận với cô nhưng khi nhìn thấy đứa cháu đáng yêu kia thì cũng dịu đi vài phần. Về sau appa đã tha thứ cho cô, công lao hơn phân nửa phải nhờ vào Yulhyun. Thanh âm mềm mại như nước " Ông ngoại, ông ngoại" quả là thứ vũ khí tốt nhất trên thế gian này.


Cô đáp ứng lời đề nghị khiến Yuri cảm thấy rất vui vẻ, cười nói :" Không có gì nữa". Bỗng cảm thấy lời nói của mình là hơi vội vã, liền bổ sung :" Tạm thời-- tạm thời thì chưa có". Bữa cơm này hai người ngồi đối diện với nhau ăn thật thoải mái.


Ăn xong cô liền đứng dậy, chủ động thu dọn. Cũng không phải là cô cần cù, cô cũng muốn đứng dậy đi luôn nhưng dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết nếu hôm nay cô mà không dọn thì hẳn Yuri sẽ để đến ngày mai chờ bà Lee đến dọn mất. Quên đi, tốt nhất là để cô dọn vẫn hơn, coi như thù lao bữa hôm nay.


Yuri thấy thế liền ngăn tay cô nói :" Không cần, ngày nào dì Lee cũng đến dọn mà". Cô liếc Yuri một cái, nói :" Yuri không thấy bẩn sao?". Yuri nghe vậy liền cười khẽ, nghĩ lại cô quả thực rất yêu thích sạch sẽ, Yuri thế nhưng không hiểu nổi rằng cô đang mỉa mai mình.


Cô bỏ tay mình ra khỏi tay Yuri, đem chén đũa trên bàn đem dọn hết. Yuri muốn lấy lòng cô liền nói :" Để Yul giúp em". Lời vừa nói xong tay liền giành lấy mấy cái chén trong tay cô. Cô cũng chẳng khách khí, để Yuri đi vào phòng bếp còn mình thì đi lau bàn ăn.

Yuri tựa vào cửa phòng bếp, lẳng lặng nhìn cô đang rửa chén đũa. Ánh đèn mờ mờ của phòng bếp lan tỏa trên người cô, đem lại một cảm mờ ảo đầy mơ hồ.


Trước kia Yuri cũng rất nhiều lần đứng nhìn cô rửa chén nhưng chưa bao giờ có loại cảm tình đặc biệt như bây giờ. Có lẽ phải mất đi rồi thì con người ta mới thấy những điều xưa cũ quan trọng biết bao.


Yuri đã từng đối xử với cô chẳng ra gì, cũng chưa từng chủ động giúp cô làm việc nhà. Mọi việc trong phòng đều do một tay cô làm. Thậm chí lúc đó Yuri vẫn nghĩ những việc đó là hiển nhiên, không hề cảm thấy áy náy chút nào cả. Yuri thật sự là một kẻ tồi tệ.


Yuri bước vào phòng bếp, nhẹ giọng hỏi :" Có cần Yul giúp không?". Cô cảm thấy có chút nôn nao, một hồi lâu mới cười lạnh rồi nói :" Yuri sẽ giúp sao?".


Từ nhỏ đến lớn Yuri chưa từng đụng vào việc gì cả. Nhưng từ khi du học ở Mỹ rồi ở chung với cô, ngẫu nhiên cũng có làm 1,2 lần gì đó, nhưng lần nào rồi cũng đánh vỡ một cái gì đấy, liền sau đó mỗi lần nhìn thấy Yuri chuẩn bị muốn làm là cô đã ra tay ngăn chặn rồi. Vẫn luôn vừa tức giận nhưng luôn mang vài phần ý ngọt ngào nói với Yuri :" Quên đi, để Yul làm thì mỗi lần em đều phải tự mình thu dọn tàn cuộc. Không bằng để chính em làm thì tốt hơn".


Bây giờ nghĩ lại, những chuyện đó thật sự vừa ngọt ngào lại vừa đau đớn. Yuri đứng phía sau cô, cúi đầu nói :" Hyunie, cảm ơn em và cũng xin lỗi em". Tay cô đang làm việc bỗng dừng lại, rồi rất nhanh khôi phục như bình thường, thậm chí còn muốn nhanh hơn bình thường. Đặt 2 cái chén được rửa sạch vào giá, cất găng tay, quay đầu nói với Yuri :" Em về trước. Cám ơn bữa tối nay của Yuri".


Cô xoay người, chạm vào người Yuri rồi bước ra. Tay Yuri giơ lên, bắt lấy tay cô, nói :" Ngày mai Yul sẽ làm bữa sáng cho em". Cô hơi lay động, nhưng vẫn lắc đầu, cự tuyệt nói :" Không cần, thật sự không cần phải thế. Cảm ơn Yuri". Lời vừa dứt xong, cô rút tay nhanh chóng khỏi tay Yuri, bước ra về.


Nhưng Yuri không dễ dàng mà buông tay ra thế, nói :" Em muốn làm gì thì cũng đừng không quan tâm đến bản thân mình như thế. Em nếu hận Yul thì cứ đánh Yul đi, cứ mắng Yul đi. Đừng khiến bản thân mình phải chịu khổ". Theo điều tra thì Yuri biết khi cô sinh bị rong huyết, sinh mệnh cũng vài phần khó giữ. Sau lại vì chăm sóc con nhỏ nên thân thể không được điều trị tốt, cho nên hiện tại cô mới gầy yếu như thế này. Hết thảy, hết thảy đều là do Yuri không đúng. Nếu năm đó Yuri đi tìm cô dù chỉ một lần, gọi điện cho cô dù chỉ 1 lần, hiện tại sẽ không như thế này.


Cô dùng sức để rút khỏi tay Yuri, lạnh lùng nói :" Yuri, hình như là đã đề cao mình quá thì phải. Giờ phút này đây tôi với Yuri chỉ đơn giản là hàng xóm, sao tôi lại có thể dùng thân thể sức khỏe của mình mà đùa giỡn được?".


" Tốt lắm, vậy thì chứng mình cho Yul xem, ngày mai Yul sẽ đem bữa sáng cho em". Cô quay đầu nhìn Yuri, không để ý đến sự khiêu khích của Yuri nói :" Đừng suy nghĩ quá nhiều, tôi chỉ là không muốn ăn mà thôi.Tạm biệt".


Cô bước qua phòng khách, lúc sắp đến cửa thì Yuri đuổi theo sau, nói :" Vậy thì em hãy vì Yulhyun một chút". Tay cô đã chạm vào cửa chợt khựng lại, nhưng rồi rất nhanh mở cửa rồi bước ra.


Yuri lẳng lặng nhìn cánh cửa đóng sập trước mặt mình, giống như là lời cự tuyệt của cô dành cho Yuri vậy.


Vì tránh bị bà Lee lại mời sang ăn cơm nên cô liền trốn ở văn phòng làm thêm việc. Nhưng mới tránh được vài ngày thì đã đến ngày đi đón Yulhyun.


Ngày đón con Yuri mới sáng sớm đã điện thoại cho cô bảo :" Giữa trưa cùng nhau ăn bữa cơm nhé?". Cô ngẩng đầu nhìn đống văn kiện trong tay, đáp rành mạch :" Tôi không có thời gian". Âm thanh của Yuri trùng xuống vài bậc, nói tiếp :" Buổi chiều Yul cùng em đi đón Yulhyun, đến gặp cô giáo để nói về chuyện của con".


Cô dừng trong chốc lát rồi đáp :" Được". Giơ đồng hồ lên, đã đến giờ ăn trưa rồi, nhưng cô vẫn quyết định sẽ tiếp tục xử lý đống văn kiện trong tay lúc này.


Yuri rất sớm đã đến trước văn phòng để chờ cô. Khi cô vừa rời khỏi văn phòng liền nghe vài đồng sự không ngừng nói nhỏ to :" Wow, thật sự là quá đẹp mà". " Như thế nào mà có người đẹp như thế chứ?"." Hay là đi hỏi Seohyun, hai người hình như cũng có quan hệ ---", phỏng chừng có người đã nhìn thấy cô liền lập tức ngừng chuyện.


Cách lớp thủy tinh Yuri đã phát hiện ra cô, nhanh chóng đứng dậy. Trên mặt lộ ra nét cười thản nhiên, tao nhã thành thục, không thể phủ nhận được rằng lực sát thương của Yuri ngày càng mạnh theo năm tháng.


Cô ngồi trong xe, nhíu mày nói Yuri :" Về sau Yul đừng xuất hiện trong văn phòng của em nữa". Yuri quay đầu, nhìn cô đầy khó hiểu. Thấy vậy cô tức giận đáp :" Để tránh ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của mấy cô đồng nghiệp kia".


Nghe vậy Yuri bật cười :" Không bao gồm em trong đấy chứ?". Lãnh đạm nhìn Yuri, cô nói :" Đã không còn mắc thủy đậu nữa rồi". Yuri hiểu bệnh thủy đậu cả đời chỉ bị 1 lần, về sau sẽ không bị nhiễm nữa. Ý cô là đã sớm muốn miễn dịch rồi.


Trong xe Yuri hỏi ý kiến của cô, xem cô thích ăn món gì. Cô chỉ ngồi lẳng lặng, chống tay nhìn ra ngoài đường xe cộ đy lại như mắc cửi. Yuri đã ngồi chờ cô từ sau bữa trưa, lúc đó ánh nắng mắt trời ấm ấp chiếu sáng, một vài tia chói mắt làm Yuri không thể mở mắt ra nổi, nhưng dù sao bây giờ cũng đã là mùa thu, ánh nắng khiến người ta bỗng cảm thấy dễ chịu.


Lần nay gặp nhau nhưng biểu hiện của cô rất nhẹ nhàng khiến Yuri có chút ngây người. Mãi cho đến khi người phục vụ tiến vào rót thêm nước Yuri mới lấy lại chút tinh thần.


Thời điểm bữa ăn gần kết thúc, Yuri nhìn đồng hồ rồi nói chần chừ :" Yul có chút chuyện, muốn hỏi xem em có thể đi cùng Yul được chứ? Chỉ mất tầm 1 tiếng thôi".


Cô đem đũa để xuống, nói :" Chỗ nào thế?". Yuri uống một ngụm canh nói :" Bệnh viện". Tay cô bỗng dừng lại trong chốc lát, nói :" Được". Một tiếng coi như đồng ý.


Bệnh viện ngay gần nhà hàng, đi xe mất chỉ khoảng 20 phút. yuri ngừng xe, quay đầu sang nói với cô :" Em cùng Yul đi vào được chứ?". Cô liếc mắt sang nhìn Yuri, cau mày, nói :" Thân thể Yuri không được khỏe sao?". Nếu là thăm bệnh thì sẽ phải mua hoa quả đến, nhưng Yuri lại đi tay không, xem chừng là chính mình không khỏe nên mới đến đây.


Yuri nhìn chằm chằm vào mắt cô, quan sát vẻ mặt cô, rồi chậm chậm gật đầu :" Đợi lát nữa nếu có yêu cầu gì thì em có thể giúp Yul chứ?". Tư thế khẩn cầu như vậy làm cô khó có thể từ chối. Cô đành gật đầu đồng ý.


Khi bước vào bệnh viện hai người không có vào phòng khám bệnh, mà Yuri đưa cô đi mãi, đi mãi cho đến khi dừng lại trước căn phòng có treo biển " Viện trưởng".


Yuri gõ cửa, bên trong lập tức truyền ra tiếng người nói :" Mời vào". Đẩy cửa vào bên trong là một căn phòng rất rộng lớn. Có hai người đàn ông đã ngồi sẵn ở đó, một người hơn 50 tuổi, người kia thì đã đầu tóc bạc phơ, xem chừng phải 60-70 tuổi rồi.


Yuri tiến vào, cười thân mật :" Chào bác Oh". Sau đó cô quay đầu hướng vị thầy thuốc tóc bạc phơ kia nói :" Bác sĩ Hwang, xin chào. Lần này thực phiền toái cho ngài". Ngài Oh cười vui vẻ, vỗ lên bả vai Yuri nói :" Cháu đến thật đúng giờ".


Yuri hướng cô giới thiệu :" Đây là bác Oh, viện trưởng. Còn vị này là bác sĩ Hwang. Còn đây là tiểu thư Seohyun". Cô cũng khách khí gật đầu chào hỏi :" Viện trưởng Oh, xin chào, bác sĩ Hwang, xin chào". Hai vị trưởng bối cũng gật đầu chào cô.


Thư ký đem trà lên, Yuri cùng hai người bọn họ nói chuyện phiếm vài câu, Yuri liền cùng bác sĩ Hwang tiến vào căn phòng bên trong.


Cô hỏi viện trưởng một cách yếu ớt :" Yuri.. ---", viện trưởng Oh chỉ mỉm cười khẽ trả lời :" Không sao đâu, nó chỉ đến làm kiểm tra định kỳ mà thôi". Nghe vậy cô gật đầu nhẹ.


Thời gian trôi qua không lâu, Yuri bước ra cùng với bác sĩ Hwang. Thần sắc hai người không có gì biến đổi, bỗng dưng cô lại cảm thấy lòng mình bình yên. Nếu không có gì khác biệt thì hai người sẽ nhanh chóng cáo từ.


Chỉ thấy Yuri ngồi xuống bên cô nói :" Bác sĩ Hwang là bác sĩ rất nổi tiếng. Sắc mặt em dạo này không tốt lắm, nhân tiện đây để bác ý bắt mạch luôn được không?". Cô ngẩn người ra, không kịp phản ứng. Lúc này bác sĩ Hwang khách khí nói :" Seo tiểu thư, nếu không chê y thuật của tôi thì để tôi bắt mạch cho được chứ?".


Yuri ở bên cạnh liên tục gật đầu nói :" Thật sự cảm ơn bác sĩ Hwang ". Miệng nói cảm ơn, tay kéo tay cô, nói :" Em còn không cảm ơn bác sĩ Hwang đi. Bác sĩ Hwang không phải là ai cũng đồng ý bắt mạch đâu, hôm nay em rất may mắn đó".


Kết quả là sau khi bác sĩ Hwang bắt mạch thì bắt đầu nói ra một tràng thuật ngữ y học, nhưng đại ý là cô thân thể suy yếu, cần được bồi dưỡng nhiều. Sau đó ông liền kê cho cô một tháng uống thuốc Đông y. Đơn thuốc của bác sĩ Hwang được đưa cho một người rồi người rồi Yuri đi mua luôn cho cô, nói giờ tan tầm là cô có thể quay đến lấy.


Mãi cho đến khi lên xe cô vẫn không hiểu hôm nay là Yuri đi khám bệnh hay là cô đi khám bệnh nữa. Cứ tưởng đến để xem kết quả khám bệnh của Yuri, ai ngờ chẳng biết được gì cả, mà chính mình cũng bị đem ra để khám.


Cô hoài nghi hỏi Yuri :" Yul làm sao lại muốn đi khám?". Yuri chỉ cười nhẹ nhàng đáp :" Thời gian trước Yul cảm thấy ngực hơi khó chịu, làm kiểm tra thì không có gì bất thường cả, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng nên tìm đến bác sĩ Hwang. Dù sao cũng là danh y bậc nhất".


Yuri nếu cảm thấy như vậy, cho dù có tiền hay không thì đối với sức khỏe cũng phải quan tâm, kiểm tra vài lần cũng chẳng thấm tháp gì cả. Cô không nói gì thêm nữa.


Xe đi thẳng một đường đến trường học của Yulhyun. Tiếp đón bọn họ là cô giáo Bae, còn khá trẻ tuổi và xinh đẹp, sau khi nghe Seohyun nói chuyện thì uyển chuyển cười nói :" Chuyện này có chút khó khăn. Seo tiểu thư cũng biết trường chúng tôi toàn bộ đều cho các bé ở ký túc, nếu giờ có người muốn xin ngoại lệ, sợ về sau sẽ khó quản lý".


Yuri nhíu mày, nói :" Cô giáo Bae thật sự không thể dàn xếp được sao?". Cô giáo chỉ đáp lại bằng một cái lắc đầu, thái độ khá kiên quyết, giọng điệu mang vài phần khách khí :" Thật ngại quá, chủ tịch Kwon, nhưng phía chúng tôi thật sự không làm được".


Yuri không nói thêm nữa, gật đầu hiểu ý. Bỗng Yuri nói :" Xin lỗi nhưng tôi muốn vào nhà vệ sinh một chút".


Chỉ còn mình Seohyun trong phòng, vừa vặn cô muốn trao đổi chút với cô giáo về nhà trẻ gần nhất trong trường hợp nếu không xin được. Cô giáo mỉm cười đáp lại rất nhanh. Khi hai người đang nói chuyện bỗng trên bàn phát ra tiếng chuông điện thoại.


Cô giáo Bae xin phép đi nghe điện thoại. Vừa nhấc điện thoại lên trả lời, mới có vài giây trôi qua, sắc mặt tựa có điểm khác thường, ngẩng đầu liếc mắt về phía cô rồi lại thu lại nhanh chóng, đối với người trong điện thoại có vài phần cung kính đáp :" Được, được".


Mới cúp điện thoại xuống thì Yuri liền bước vào. Cô cũng đang chuẩn bị đứng dậy cáo từ. Lúc này bỗng nghe thấy cô giáo Bae khách khí nói :" Seo tiểu thư, chủ tịch Kwon, chuyện vừa rồi hai người đề cập đã có biện pháp. Trường chúng tôi sẽ đáp ứng nguyện vọng của hai vị. Cụ thể thời gian thế nào, do hai vị tự quyết định".


Cô nghe vậy liền cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên, mới có vài phút trước vị cô giáo này còn cự tuyệt vô cùng kiên quyết như thế nào mà giờ đã lập tức sửa lại? Xem ra nhất định có người đã làm chuyện mờ ám.


Cô quay đầu sang nhìn Yuri, chỉ thấy khóe miệng Yuri kéo thành một nụ cười nhạt, Yuri khách khí đáp :" Thật cảm ơn". Cô giáo cũng đáp lại :" Không cần cảm ơn. Giúp được hai vị còn là vinh dự của tôi ấy chứ. Nếu sau này có chuyện gì thì chỉ cần nói một tiếng với tôi là được rồi".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC