Trung tâm quản thúc SCP (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Quyền truy cập cấp 6]

[Một đoạn hội thoại không rõ ràng]

■■: (giọng nữ) Tôi đã quyết định rồi, dựa vào khả năng hiện tại của chúng ta căn bản không thể chống lại được (tiếng nhiễu sóng át đi nửa câu còn lại) ........Lựa chọn này là kết quả tốt nhất.

■■■: Nhưng hiện tại không phải chúng ta có ■■■■ sao, nếu hắn thuận lợi lớn lên vậy thì (nghe không rõ tiếng).........

■■: Lớp màn bảo hộ càng ngày càng mỏng, chỉ sợ chúng ta đến muộn rồi. SCP ngày càng bạo động, một khi xảy ra chuyện chúng tổng tiến công, chúng ta sẽ không thể chống đỡ nổi.

■■■: Nhưng mà ngài.....

■■: (ngắt lời) Tôi đã đưa ra quyết định rồi, hơn nữa kết quả kia chưa chắc đã xảy ra không phải sao? Đây là kế hoạch xấu nhất......cũng có thể là kế hoạch tốt nhất.

■■■: Vậy chúng ta có cần nói cho ■■■■ không?

■■: Không cần nói cho hắn. Nếu thật sự phải đi đến bước đó, tôi sẽ lưu lại chỉ lệnh trong chương trình, sau này tôi sẽ tìm cơ hội nói nguyên do cho hắn.

■■■: (im lặng) (tiếng thở dài)

Ghi chú: Do dữ liệu bị tổn hại bởi sự kiện ■■■■■ xảy ra năm 2480, nguồn gốc của đoạn đối thoại này không được rõ ràng, nhưng vì được lưu trữ trong tệp tài liệu [quyền truy cập cấp 6] nên chúng tôi vì thận trọng mà không cắt bỏ.

=================

[Hồ sơ mật]

Tên đối tượng: "Golden Beast" – Hoàng Kim chi Thú.

Số hiệu: SCP-1000 - Golden Beast - Hoàng Kim chi Thú.

Mô tả: Sự kiện xảy ra vào ngày 21/05/2356, là một trong những tai nạn gây ra tổn hại nghiêm trọng nhất của Trung tâm, trực tiếp làm cho trung tâm khu A hoàn toàn bị phá hủy, hầu hết khu B và khu C bị hư hại, dữ liệu của trung tâm nghiên cứu gần như hoàn toàn biến mất, 2/3 SCP tháo chạy và không thể truy bắt. Trực tiếp và gián tiếp khiến cho tiểu đội MTF Alpha, Gamma, Delta, Sigma bị diệt toàn quân, có 45 đặc công cấp A tử vong, 23 người trọng thương; có 24 đặc công cấp B tử vong và 5 người trọng thương.

[Hồ sơ phỏng vấn] 24/05/2356

Người được phỏng vấn: đặc công cấp A may mắn sống sót.

Người phỏng vấn: mã số-D

D: Anh là người sống sót duy nhất còn lại trong sự kiện Hoàng Kim chi Thú, đúng không?

Người được phỏng vấn: Đúng vậy, tôi là đội trưởng của tiểu đội A-12, đội viên của tôi đều đã thiệt mạng trong thảm họa đó.

D: Mong anh có thể miêu tả cụ thể tình hình ngày đó một chút.

Người được phỏng vấn: Ngày hôm đó tiểu đội của tôi đang thực hành huấn luyện hằng ngày thì đột nhiên Sở trung tâm bị chấn động dữ dội, sau đấy tiếng cảnh báo vang lên yêu cầu tất cả lính đặc công phải di chuyển ra bên ngoài và sẵn sàng công tác chuẩn bị chiến đấu, vì vậy tôi liền vội vàng cùng các đồng đội đã trang bị vũ khí xông ra. Sau đó tôi thấy một con thú rơi xuống trung tâm với tốc độ cực nhanh..... Trời đất ơi, đến tận bây giờ tôi vẫn không thể quên nổi. Cả người nó đều được bao phủ trong một tầng ánh sáng vàng, căn bản không thể nhìn ra được nó trông như thế nào, chỉ thấy trên đầu nó có một hoa văn rất sáng đang tỏa ra sấm sét, đằng sau còn có một chiếc đuôi cực dài.

Chúng tôi không dám nhìn nó, chỉ cần chúng tôi cố gắng phân biệt vẻ ngoài của nó sẽ lập tức có dấu hiệu mất kiểm soát. Chúng tôi giương súng lên cảnh giác, dã thú kia hình như là bị thương, máu trên người nó tí tách nhỏ xuống mặt đất, sau đó nó quằn quại lao về phía trung tâm đập phá..... Sau đó chúng tôi nghe thấy một tiếng nổ mạnh, toàn bộ khu A hoàn toàn biến thành bình địa.

Có 2 đội viên của tôi thiệt mạng do bị sóng xung kích quét qua mà chưa kịp né tránh, tôi đưa số đội viên còn lại chạy đến khu A, dã thú kia tựa hồ rất đau đớn, không ngừng nôn ra nội tạng. Người anh em mở đường phía trước hét thảm một tiếng, ngay tại chỗ xuất hiện đặc điểm của sinh vật thần thoại, sau đó gục xuống mà chết..... Lúc này chúng tôi mới ý thức được rằng đây chính là một Cổ Thần thực sự, vì thế chúng tôi vội vàng lùi lại tránh đối mặt với nó. Đa số các anh em của tôi đều chết do mất khống chế, còn tôi bị chặn lại tầm nhìn nên mới may mắn sống sót.

D: Sau đó thì sao? Ngài ấy đã làm gì?

Người được phỏng vấn: Sau đó...... Sau đó trí nhớ của tôi cực kì rối rắm. Hình như tôi nghe thấy tiếng nói của SCP-219, đầu tôi đau kinh khủng, con hoàng kim thú kia dừng lại như là nghe ngóng cái gì đó, sau đó đứng dậy biến thành một con rồng biến mất trên bầu trời, không rõ tung tích. Rada của hệ thống vì trận nổ đầu tiên mà bị hư hỏng, không thể quét được dao động năng lượng của nó, từ đó không thấy nó nữa.

D: Đã hiểu, cảm ơn sự phối hợp của anh. Anh có xuất hiện di chứng nào không?

Người được phỏng vấn: Không có, chỉ có triệu chứng hơi mất kiểm soát chút thôi, nhưng không có cảm giác bị Cổ Thần theo dõi.

D: Được rồi, cảm ơn sự phối hợp của anh.

[Ghi chú]: Người ta cho rằng [Hoàng Kim chi Thú] là một vị Cổ Thần, không rõ nắm giữ quyền hành gì bởi nó không được thể hiện ra. Sự kiện này đã gióng lên một hồi chuông cảnh báo đối với chúng ta, không biết vì sao trận chiến giữa các vị thần lại trực tiếp xuất hiện ngay trên bầu trời ở Sở trung tâm, cũng không biết vì sao rõ ràng là trận chiến của thần, vậy mà lại không gây ra thêm bất cứ hậu quả nghiêm trọng nào hơn. Bởi trên lý thuyết, cuộc chiến giữa các vị thần có thể làm rung chuyển cả đại lục, thậm chí là uy hiếp nghiêm trọng tới cả địa cầu.

Có phán đoán cho rằng trận chiến này xảy ra trong Tinh Hải hư không, sau đấy bởi vì một số nguyên nhân nào đó mà [Hoàng Kim chi Thú] đã từ hư không lao xuống Sở trung tâm, sau đó lập tức trở về hư không để tiếp tục chiến đấu. Nhưng suy đoán này không có bằng chứng hợp lệ nào.

[Cập nhật] 07/01/2490

Đây là bản ghi chép duy nhất ghi lại việc [Hoàng Kim chi Thú] được nhìn thấy, kể từ đó không thấy nó xuất hiện nữa, không rõ là nó đã ngã xuống hay đã ngủ say. SCP-219 tỏ ra rất thân thiết và hòa bình với bản sao của [Hoàng Kim chi Thú] - [Pure White Thunder]. Có suy đoán cho rằng vị thần tên là "Thần Khải" có quen biết với [Hoàng Kim chi Thú], bởi vậy có người cho rằng vị Hoàng Kim chi Thú này có thể được biết với cái tên là Võ Thần "Thần Hành Hình" (suy đoán này gây ra rất nhiều tranh cãi giữa các nhà nghiên cứu), trong thần thoại có rất ít đề cập đến vị thần này, chỉ có nhắc tới đôi câu mà thôi.

Cũng có suy đoán cho rằng [Hoàng Kim chi Thú] là một hình thái khác của [Pure White Thunder], bởi trong vài giây ngắn ngủi được ghi lại cho thấy có một dao động năng lượng trùng khớp với [Pure White Thunder]. Nhưng suy đoán này không có chứng cứ đáng tin cậy nào, bởi suy đoán của con người về dao động năng lượng của Cổ Thần là rất không chính xác.

================

[Ngài đang kiểm tra hồ sơ cần quyền truy cập cấp 6, vui lòng chú ý tới mức độ ổn định tinh thần của bản thân.]

[Chào mừng ngài, 05-10]

05-10: Tìm kiếm Hoàng Kim chi Thú.

[Đã tìm thấy: SCP-1000- Golden Beast - Hoàng Kim chi Thú]

05-10: Tìm kiếm Hoàng Kim chi Thú – kế hoạch nhân bản.

[Tạm chưa tìm thấy kết quả.]

05-10: Tìm kiếm Susanoo.

[Đã tìm được hồ sơ: White Thunder - Thuần Bạch chi Lôi]

05-10: Yo? Thú vị đấy. Kế hoạch nhân bản Pure White Thunder đều đã thất bại, trong hệ thống cũng không có kế hoạch nhân bản của Hoàng Kim chi Thú, vậy Susanoo đến từ đâu?

05-10: Càng ngày càng thú vị nhỉ, ha ha.......

[Bạn có muốn xóa lịch sử tìm kiếm không? Y/N]

[Y]

[Đã xóa, nguồn lệnh: 05-10]

-------------------

[Hồ sơ mật]

[Hãy chú ý, ngài đang truy cập vào hồ sơ mật cấp A, xin vui lòng xác nhận cấp thẩm quyền của ngài trên cấp 5, trạng thái ổn định tinh thần trên cấp A!]

[Vui lòng nhập thẻ ID]

[Đang xác minh danh tính.....]

[Chào mừng ngài, 05-10 "Nguồn■■"]

-------------------

Tên sự kiện: Daylight Sinks – [Pure White Thunder]

Mã sự kiện: SCP-001- WT - Daylight Sinks

Người ghi chép: ■■■

Thời gian: 31/12/2356

Ký lục: Ngày 31 tháng 12 năm 2356, chúng ta đau đớn khi chứng kiến vị Cổ Thần thân thiện với con người nhất, [Pure White Thunder], đã ngã xuống. Hãy thứ lỗi cho tôi vì dùng giọng nói phi hàn lâm và thiếu cẩn thận để làm bản ghi chép này, bởi mọi người trong trung tâm đang khó có thể che dấu cảm xúc nặng nề của mình vào lúc này.

Từ lúc được nhìn thấy tới nay, [Pure White Thunder] là vị thần duy nhất tỏ ra thân thiện với con người. Ngài từng dùng thần cách của mình dựng lên một màn chắn khổng lồ ở khu 11, giúp cho khu 11 không trở thành sân chơi của [Kẻ nuốt chửng thế giới] và cũng đẩy lùi vị Tà Thần kia trở về dải ngân hà. Ngài là một tồn tại thân thiện thật sự, ngài đã phá vỡ nhận thức phổ biến của chúng ta về tính trật tự vô định của Cổ Thần, thời khắc mà ngài xuất hiện, ngài đã luôn bảo vệ sự an toàn của nhân loại, vô số người ca ngợi sự tồn tại của ngài nhưng lại không ai biết tôn danh của ngài là gì.

Ngày 20 tháng 12 năm 2356, vệ tinh của chúng ta phát hiện trên dải ngân hà có một luồng năng lượng cực lớn đang va chạm, theo phân tích, một phần dao động năng lượng này có sự trùng khớp cao với [Kẻ nuốt chửng thế giới], một phần khác có thể là từ [Pure White Thunder]. Ngay sau đó tất cả hình ảnh từ vệ tinh đều mất liên lạc. Ngày đó có thể thấy được rất nhiều vệ tinh rơi xuống bầu khí quyển và bùng cháy dữ dội. Từ đó, trận chiến bên ngoài vũ trụ ấy, chúng ta đã không thể nào biết được.

Ngày 24 tháng 12 năm 2356, một luồng sấm sét rơi xuống từ bầu trời, giống hệt như mô tả vào ngày 1/3/2310, một lớp lá chắn bằng lôi điện màu vàng bao phủ lên toàn bộ đại lục.

Ngày 27 tháng 12 năm 2356, trận chiến đã dần chuyển từ vũ trụ sang đến tầng khí quyển, có thể nhìn thấy bóng dáng hình rắn đang va chạm và chiến đấu với lôi vân vàng kim, Trung tâm đã lập tức thông báo cho các quốc gia lân cận hạ lệnh cấm toàn bộ người dân không được ngẩng đầu nhìn lên không trung, đề phòng việc nhìn thấy Cổ Thần dẫn đến tình huống mất khống chế và tử vong. Trận chiến lúc đó đã gây nhiễu loạn bầu khí quyển, tình trạng biến đổi khí hậu như bão lốc, mưa to, sóng thần xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới.

Ngày 31 tháng 12 năm 2356, cuộc chiến giữa các vị thần kéo dài 11 ngày cũng đi đến hồi kết. Căn cứ theo kết quả của thiết bị theo dõi, [Pure White Thunder] dùng trường kiếm đâm xuyên qua [Kẻ nuốt chửng thế giới] và đẩy lui hắn trở về biển sao, bản thân ngài cũng vụn vỡ tan biến vào hư không.

Song song với đó mặt trời trên đỉnh đầu tối sầm lại, nhật thực toàn phần xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới. Chúng tôi không rõ vì sao mặt trời lại khuất bóng, xem ra có thể là do quyền năng gió lốc và lôi điện của [Pure White Thunder] chứ không phải là do liên quan tới mặt trời. Di thể của [Pure White Thunder] rơi xuống biển, Trung tâm đã phải từ bỏ kế hoạch trục vớt sau nhiều lần nỗ lực vô ích.

Bây giờ hồ sơ của vị thần [Pure White Thunder] được niêm phong tại đây. Đây là một vị thần đáng kính, tuy rằng chúng tôi không biết tôn danh và thần thoại của Ngài ấy, nhưng chúng tôi nguyện khắc ghi Ngài, đưa sự tích của Ngài ca tụng đời đời kiếp kiếp.

--------------------------

[Lời nhắn] 28/04/2495

05-10: Thật đáng thương, không ngờ dưới góc nhìn của nhân loại ngay cả tôn danh cũng không lưu lại.... Ngay cả ta cũng không khỏi ngậm ngùi. Không nghĩ tới đây lại thực sự khớp với câu nói của ta với hắn lúc ấy.

Để ta đến giúp các ngươi đi, trăm năm khóc cầu cho tôn danh này, vậy mà lại có thể từ vị thần đối địch với ta mà biết được~ chỉ là ngẫm lại, ngay cả ta cũng không thể không vì hắn mà cảm thấy muộn phiền.

Ngài là gió bão vô tận

Là Thần Hành Quyết cai quản chính nghĩa

Là người thủ hộ cho thế gian vạn vật

Chỉ là dù cho tôn danh này được cất lên cũng sẽ không có bất cứ ai đáp lại cả. Thế giới hoàn hảo này đang có một tồn tại thú vị hơn làm cho thế giới này trở thành thế giới thú vị nhất.

05-10: Thôi vậy, nếu bây giờ chân tướng quá rõ ràng thì sẽ không còn vui nữa.

[Bạn có muốn xóa lời nhắn này không? Y/N]

[Y]

[Đã xóa lời nhắn, nguồn lệnh: 05-10]

=============

"Xin cho thần ca ngợi Đấng toàn năng, vị thần vĩ đại nhất:

Xà Thần nuốt chửng vạn vật

Người hủy diệt trật tự

Chư thần chi vương tồn tại cùng thiên địa

Tử nguyệt trên cao là đôi mắt của Ngài

Khe nứt nơi sông núi là lớp vảy của Ngài

Ngài cắn nuốt thiên địa, mặt trời cùng ngôi sao, quét sạch gió bão trên mặt đất.

Mở mắt là hửng đông, nhắm mắt là chiều tà

Ngài vẫy tay đó là nhân gian, ngài khép tay đó là tận thế

Ngài là chủ nhân vĩ đại nhất, là Vạn Giới chi Vương!"

Máu của mười một đứa trẻ được dâng lên cho sự tồn tại vĩ đại.

Ca ngợi ngài, [Kẻ nuốt chửng thế giới]! Xin hãy rủ lòng thương xót cho tín đồ của ngài, dùng sức mạnh thiêng liêng ấy vỗ về chúng thần! Xin hãy ban cho chúng thần sự phồn vinh hưng thịnh, xin hãy cho chúng thần sống mãi!"

Susanoo mở choàng mắt.

"Thời gian hiện tại: 01/05/2495 06:31

Địa điểm: Special Placement-132 (chủ sở hữu: Susanoo)

"Chào buổi sáng [Pure White Thunder], [Amaterasu] sẵn sàng phục vụ bạn."

Susanoo thở hồng hộc, mồ hôi tuôn ra trên trán, sau lưng lẫn trước ngực, nhuộm ướt một mảnh trên tấm ga trải giường.

Nội dung trong giấc mơ vừa qua dần phai nhạt đi như bị dội rửa, anh cố gắng nhớ lại nhưng không có tác dụng, rất nhanh anh chỉ nhớ rằng bản thân mình vừa mơ một giấc mơ chẳng mấy tốt đẹp, chỉ cảm thấy sự rùng mình ớn lạnh đang ùn ùn kéo đến.

Anh nặng nề hít thở mấy hơi, với tay lấy chiếc cốc trên đầu giường, chiếc cốc kia trượt khỏi tay vỡ tan tành.

Susanoo giơ tay lên, nhìn đôi tay đang run rẩy lộ rõ gân xanh, hiển nhiên là khống chế lực độ không tốt.

Anh hít sâu một hơi, đi tắm để lấy lại bình tĩnh.

"[Amaterasu], giúp tôi quét tinh thần." Giọng anh hơi khàn khàn.

"Đã rõ. Đang quét trạng thái tinh thần..... Đã phân tích xong, mức độ mất kiểm soát: Không."

Susanoo vô lực chạm trán vào vách tường, cau chặt mày lại.

Hôm qua là một SCP mất kiểm soát, lần này lại là báo động vàng khiến cho ba nhân viên nghiên cứu tử vong. Liên tục thất thủ đã mang đến một làn khói mịt mù bao trùm lên nơi trú ẩn, hiện tại toàn bộ sở trung tâm đều đã siết chặt thiết quân luật.

Dưới tình huống này Susanoo lại có một giấc mơ không nhớ rõ nội dung, dù thế nào đây cũng không phải là một điềm báo tốt đẹp gì.

"Bạn đã nhận được một email từ [Yamata no Orochi]." [Amaterasu] thân thiện nhắc nhở.

Susanoo mở email ra.

--------------------

Kính gửi [Pure White Thunder]:

Rất vui khi có một lí do chính đáng để làm phiền anh.

Tổng bộ hi vọng sau này anh có thể ở cùng tôi trong một khoảng thời gian và đợi lệnh từ trung tâm nghiên cứu, đồng thời cũng để phòng ngừa khả năng anh bị mất kiểm soát. Đương nhiên, sau khi anh đến thì tạm thời anh sẽ không thể rời khỏi trung tâm nghiên cứu, có điều chắc anh cũng đã quen với cuộc sống trong đây rồi.

Mặc kệ là thân phận gì tôi sẽ chăm sóc anh thật tốt ~ Tôi mong chúng ta sẽ sống cùng nhau thật hạnh phúc.

Trân trọng,

[Yamata no Orochi]

--------------------------

Susanoo nghẹn lại. Anh hiểu ý của tổng bộ, Yamata no Orochi với tư cách là người phụ trách của anh, từ theo dõi sức khỏe đến trạng thái tinh thần là thích hợp nhất, nhưng bọn họ đã hơn một năm không ở chung cũng không hợp tác với nhau rồi, không biết vì sao đột nhiên lại để Yamata no Orochi nhận nhiệm vụ này.

Trung tâm nghiên cứu tuy không nhỏ nhưng cũng không phải là lớn, căn phòng anh ở trước đây sớm đã bị dọn đi ngay khi anh vừa dọn ra, không biết bây giờ còn có thể tìm được phòng trống nào hay không.

Nếu không tìm được phòng trống, nói không chừng anh sẽ phải nằm nghỉ trên bàn thí nghiệm của Yamata no Orochi vậy....... Tuy đã quen với việc nằm đó để kiểm tra sức khỏe nhưng bắt anh nằm ngủ trên đó thì thực sự là làm khó cho anh.

Susanoo mang theo vẻ mặt không vui đến viện nghiên cứu.

Bầu không khí bên trong trung tâm nghiên cứu rất khác so với thường ngày, có vẻ như được thắt chặt hơn rất nhiều. Nhân viên nghiên cứu khoác áo dài trắng tới tới lui lui cùng tổ hành động mặc trang phục tác chiến, ai ai cũng nghiêm túc, đang thấp giọng bàn tán, mật độ tuần tra dày gấp đôi bình thường. Nhìn thấy Susanoo, bọn họ gật gật đầu, đánh tiếng chào hỏi.

Lúc Yamata no Orochi tới, nụ cười trên mặt hắn có vẻ rất không ăn khớp và đầy bất thường.

"Chào buổi sáng, Susanoo." Hắn mặc chiếc áo khoác giống như những người xung quanh nhưng không hiểu sao khi chiếc áo kia mặc trên người hắn lại toát ra vẻ vừa cấm dục vừa lịch thiệp.

"Chào buổi sáng." Susanoo chào hỏi cho có lệ.

"Sao trông anh không được vui, ai khiến Susanoo giận dỗi thế?" Yamata no Orochi hỏi.

".....Không có. Tìm phòng cho tôi ở trước đã."

"Nơi ở ấy à......" Khóe miệng Yamata no Orochi cong lên, "Đương nhiên là ở cùng phòng với tôi."

Susanoo nhíu mày: "Phòng nghỉ của anh không phải chỉ có một chiếc giường thôi sao?"

"Nếu anh bằng lòng........Đương nhiên tôi sẽ không phản đối việc ngủ chung giường với anh đâu." Yamata no Orochi cười.

"Tôi không muốn." Khóe miệng Susanoo co lại.

"Thật sự không muốn sao? Tôi nhớ rõ trước đây lúc ở trên chiếc giường đó...... anh rất hưng phấn mà, còn chủ động ôm thắt lưng tôi rồi hôn, cuối cùng trực tiếp ôm tôi ngủ thiếp đi trên chiếc giường đó."

Susanoo quay đầu bỏ đi.

"Đừng giận mà, Susanoo đại nhân, đùa chút thôi. Hiện tại nơi đó đã có hai chiếc giường rồi, là hôm qua tôi đặc biệt xin bên hậu cần đấy." Yamata no Orochi giữ chặt Susanoo, bày ra gương mặt tươi cười đầy vô tội lại ngoan ngoãn.

Hắn nhìn Susanoo mím môi, mày nhăn chặt lại, trên khuôn mặt tuấn tú đầy vẻ không hài lòng.

"Tôi rất nhớ em......tìm em cũng thật lâu, đến trong mơ cũng mơ về em." Yamata no Orochi cúi đầu nói, "Đừng giận nữa nhé."

Lông mi dài dưới lớp kính màu vàng rủ xuống tạo thành một bóng mờ trên mặt hắn, đôi môi mỏng hơi mím lại, trông có chút mất mác.

Lửa giận trong lòng Susanoo không biết trút vào đâu, anh biết mình nên nắm lấy cổ áo của Yamata no Orochi bảo hắn đừng có nói như vậy nữa, bọn họ đã chia tay rồi.

Nhưng khi anh mở miệng, lại vẫn không thể nói ra những lời độc ác kia.

Cuối cùng anh chỉ im lặng đi theo Yamata no Orochi vào phòng nghỉ của hắn.

Phòng nghỉ không lớn, miễn cưỡng nhét được hai chiếc giường nhỏ trông khá chật chội. Hai chiếc giường nhỏ đặt cạnh nhau, Susanoo kéo một chiếc vào trong góc, cách chiếc kia vài bước chân.

Yamata no Orochi khoanh tay dựa vào bên cửa nhìn động tác của anh, thở dài: "Nếu như vậy có thể khiến anh vui vẻ hơn....."

Susanoo xoay người, trực tiếp rời khỏi phòng: "Đi thôi, kiểm tra tinh thần cho tôi."

Hình như đùa hơi quá trớn rồi, Yamata no Orochi nghĩ nghĩ. Nhưng Susanoo tức giận cũng thật đáng yêu.....

Nhất là lúc tức giận lại phải kiềm chế để không trút lên đầu hắn, trông cực kỳ giống như đang làm nũng vậy.

Hắn nhếch miệng.

Bọn họ quay về phòng nghiên cứu.

"Tối qua anh lại nằm mơ phải không?" Yamata no Orochi cầm cuốn sổ, hỏi.

"Đúng vậy..... Nhưng tôi không thể nhớ rõ mình đã mơ thấy cái gì, chỉ nhớ là một giấc mơ không mấy tốt đẹp." Susanoo trả lời.

"Không nhớ nội dung thì hơi khó." Yamata no Orochi có chút phiền não, "Trước đây anh rất ít khi nằm mơ, mà gần đây lại nằm mơ liên tục, kiểm tra sức khỏe lại không xảy ra vấn đề gì cả, tôi đoán có thể là do ảnh hưởng của SCP, gần đây anh có tiếp xúc với SCP nào không?"

"Chỉ có Đại Xà Thần và Enchanted Slough..... Nói như vậy quả thực là gần đây đa phần tôi toàn tiếp xúc với những thứ liên quan tới rắn, tôi nhớ mang máng giấc mơ đêm qua cũng liên quan tới rắn." Susanoo nhắm hai mắt lại hồi tưởng.

"Trước mắt chúng tôi cũng chưa phát hiện được sự liên quan giữa Đại Xà Thần và Enchanted Slough, vậy nên rất khó để xác định mộng cảnh của anh." Yamata no Orochi thở dài, "Đêm nay lúc ngủ anh hãy mang theo thiết bị kiểm tra vỏ đại não, tôi sẽ thực

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net