Chịch Vợ Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Lại là một ngày mệt mỏi ở Cục Pháp thuật, dù không chút biểu tình, Thánh Nhân Sa Mạc vẫn lộ rõ vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt. Anh bước những bước dài, chỉ muốn nhanh chóng trở về dinh thự của mình để giải tỏa bức bối trong người.

    Mồ hôi túa ra đầy trên khuôn mặt điển trai của Orter Madl, làm đệm mũi của chiếc kính nửa gọng trượt nhẹ xuống sống mũi cao của anh. Orter rùng mình, nếu không về nhanh thì anh sẽ chết mất.

    Thánh Nhân Sa Mạc hơi khom lưng đi về dinh thự của mình, chỉ khi bước chân vào cửa thì anh mới dám thẳng lưng. Orter gằm gừ nhẹ khi thấy đũng quần căng lên, vội cởi giày, dựa hơi ma pháp riêng của mình tạo một xoáy cát nhỏ, nhanh nhanh chóng chóng đưa cơ thể lên phòng ngủ trên tầng.

     Khi cánh cửa phòng ngủ đóng lại, Orter tới cạnh chiếc giường êm ái của mình và tháo kính xuống, đặt nó trên tay. Thị lực của Orter kém đi rõ ràng, anh nở một nụ cười hiếm có khi vuốt nhẹ bên càng kính mỏng manh.

     "Đúng là không có em thì tôi không làm gì được." Đầu ngón tay hơi chai thô không kiềm được lướt quanh gọng kính, Orter dịu dàng nâng niu nó, bàn tay còn lại lần theo vách tường cho tới khi chạm được vào một khung tranh to. 

     "Đã năm năm rồi..." Orter thì thầm. Khung tranh anh đặt làm theo yêu cầu được chế tác tinh xảo, nó dành cho bức ảnh lớn được treo giữa phòng ngủ của anh, một bức ảnh anh ngồi trên một cái ghế sang trọng.

     Orter Madl không phải một người ham vật chất, nhưng thời điểm chụp bức ảnh lớn kia, anh đã ăn bận bộ đồ sang và đắt nhất mình có, vì bức ảnh đó là ảnh cưới của anh. Nếu không nhìn kỹ càng, khó mà thấy được phần đuôi càng kính của vị Thánh Nhân vốn luôn là đệm đen nay lại mang trên mình một đôi đệm đuôi càng màu nâu đất, phù hợp hài hòa với bộ đồ sang trọng.

     "Kỷ niệm năm năm ngày cưới..." Orter phì cười khi mò tới bàn làm việc trong phòng, sờ lộn xộn vào ngăn tủ trên cùng vì anh không định đeo lại kính. Một lúc sau, khi chạm tới một chiếc hộp khóa nhỏ bằng bàn tay, Orter định hình phép thuật cát của mình để tạo ra một chiếc khóa, mở chiếc hộp nhỏ.

     Bên trong là một đôi đệm đuôi nâu đất làm bằng loại chất dẻo cao cấp, bàn tay chậm rãi vuốt ve càng kính của chiếc kính nửa gọng, ngón tay trườn xuống, nhẹ nhàng tháo chiếc đệm màu đen ra. Hôn lên phần đuôi trần, anh đeo phụ kiện trong hộp cho chiếc kính.

     "Em luôn đẹp trong bộ đồ cưới, anh cứ ngỡ như mình mới gặp nhau ngày hôm qua..." Orter, Thánh Nhân Sa Mạc luôn cay nghiệt và nghiêm khắc ở Cục Pháp thuật, suy cho cùng vẫn là một người đàn ông mê dại trong tình yêu. Chiếc kính này đến với anh như một thánh ân, cho anh khả năng thấy được ánh sáng cuối con đường (không phải Ryoh Grantz), bên anh trên mọi chiến trường khắc nghiệt nhất.

     Rồi từ biết ơn, Orter Madl biết yêu. Sau đó đám cưới của họ diễn ra âm thầm trong phòng ngủ, chỉ họ biết là đủ.

     Orter nhẹ nhàng gỡ từng bên tròng ra khỏi chiếc kính tri kỉ của anh. "Dường như trải qua càng nhiều thì em lại càng dày dặn nhỉ?" Một câu hỏi ngớ ngẩn khi anh dùng đầu ngón tay miết nhẹ tròng kính dày cộp. "Một chút dạo đầu nhé?" Vị Thánh Nhân chạm vào đũng quần, lần mò cởi bỏ và móc con cu của mình ra.

     Con cu của anh không chiều ý mấy người hâm mộ nữ lắm, chỉ dày ở mức hai ngón tay của nam trưởng thành khum lại, nhưng lại vừa khít với khe nối hai viền gọng chiếc kính. Vì vạn vật luôn luôn không hoàn hảo, Orter và báu vật của anh lại hoàn hảo cho nhau.

     Hai tròng kính được Orter cho vào miệng liếm láp, khi lấy ra còn mang theo một sợi nước bọt dài rồi đứt gãy và chảy xuống yết hầu anh. Năm ngón tay chai rát vì cầm đũa giữ hai tròng úp vào hai bên đầu cu hồng hồng, vuốt lên xuống để cây hàng trượt qua khe giữa của hai tấm kính trong.

     Orter hơi rên rỉ và gầm gừ trong cổ họng, con cu của anh cương to thêm một chút. Không để một mình hưởng thụ, Thánh Nhân Sa Mạc nâng nhẹ gọng kính lên, khoang miệng anh tiết đầy dãi như đang đứng trước một món ngon khó lòng cưỡng lại.

     Cái lưỡi mỏng ướt đẫm nước bọt của Orter liếm vào khe giữ tròng của chiếc kính, chồi cảm chạm khe nhỏ lập tức truyền lên cảm giác kích thích, làm lưỡi anh hóp lại một chút trước khi tiếp tục lướt vòng trên gọng. Anh ghé môi lại, vì là kính nửa gọng nên khi áp môi vào, gọng kính vừa khít đường cong môi anh.

     Orter hôn lên đường cong của bạn đời, cái lưỡi tiếp tục điệu valse nhịp nhàng xoay vòng trên thân người tình ngàn đêm. Nước bọt ứ đầy khe khớp tròng, lại trào ngược lại khuôn miệng của Orter, sau cùng anh lưu luyến rời khỏi nụ hôn, kéo ra một vệt nước bọt dài, chảy từ gọng xuống ngực áo anh.

     Con cu đang trườn nhanh qua hai tròng kính cong và dày, nó rùng mình một chút, rồi bắn ra thứ tạp chất đặc sệt, lợt trắng. Hai mảnh kính trong suốt mờ đục đi, bị bao phủ bởi thứ dịch dục vọng của Orter.

     "Thật là hư hỏng, tôi nói em đấy." Một nụ cười nhếch mép hiện lên trên khuôn mặt đẫm mồ hôi của vị Thánh Nhân, anh vuốt nhẹ con cu lại đang có dấu hiệu ngẩng đầu, nhìn về khe gọng nhỏ nhắn, ướt nhẹp. Anh cạ cu lên đường cong bán nguyệt gợi cảm của bạn đời, rên rỉ khi chất dãi bám vào phần thân cứng cáp của anh theo mỗi lần nhấp qua.

     Tay của Orter cũng không yên phận, hai ngón cái phớt qua chút tinh dịch trên cặp tròng đã mờ đục, rồi dùng thứ tạp chất đó day day hai hột ve đệm mũi. Chân gá bị kéo căng khi Thánh Nhân Sa Mạc banh rộng khoảng cách giữa hai hột ve.

     Orter cuối cùng cũng rời con cu đã ướt khỏi phần gọng mà anh cho rằng đã mỏi mệt. "Đến phần chính nhỉ?" Anh thở hổn hển khi nói. Con cu bật dậy căng tràn nhựa sống nhưng hai ve đệm lại bắt đầu khô khan, Orter gấp gáp lấy lưỡi gẩy hai hột ve, khoang miệng ừng ục nước bọt tiết ra tràn khỏi khóe miệng anh chỉ để có nhanh nhất có thể làm trơn hai hạt đậu nhỏ hình bầu dục.

     Khi con cu của vị Thánh Nhân Sa Mạc nứng đến phát phình, những chân gá kính lại bị ngón cái thô bạo kéo căng ra lần nữa, cây hàng nóng trượt nhẹ vào giữa khoảng cách của hai bên viền gọng kính. Cây thịt khớp vào khe giữa, tạo áp lực lên viền trong của hai viền gọng, làm nó banh sang phía ngược lại, cầu gọng cũng bị ép giãn thẳng ra. Orter thả chân gá, hai hột ve đệm mũi lập tức theo lực đàn hồi tham lam vồ vập lên con cu cương cứng của anh.

     Orter giật tung người trước sự tiến tới dồn dập của bạn đời, cu của anh rung rinh phấn khích. "Nói hư hỏng, quả không sai." Anh nói với giọng đầy nhục dục, hông bắt đầu đưa đẩy khi giữ hai càng kính để báu vật của anh không thoát ra được.

     Đôi càng bằng kim loại mảnh dẻ, dù được giữ bởi những ngón tay cầm đũa lâu năm mà chai sạn nhưng vẫn bị trơn tuột đi vì một lớp mồ hôi đọng lại bên trên. Orter vì thế mà hơi không kìm được phát ra một câu cằn nhằn, anh lướt ngón tay xuống thấp hơn một chút, giữ vào đường cong khúc khuỷu nối với đuôi càng. 

     Vì ướt át của tình dục, hai chiếc đệm đuôi càng nâu đất đã không giữ được vẻ trang trọng như trong ngày cưới của nó và vị Thánh Nhân, các loại tình dịch làm màu nâu mịn trở nên loang lổ. Orter càng nhìn thì càng đánh mất con người điềm tĩnh anh luôn thể hiện, những cú thúc ngày càng nhanh hơn, kèm theo một cơn thủy triều khoái cảm tình dục.

     Ve đệm mũi đầy chất dãi ôm chặt cây thịt đang điên cuồng ma sát giữa khe nhỏ của chúng. Đôi chân gá cứ banh ra mỗi khi nuốt con cu của Orter, rồi khít lại mỗi lần anh rút cây hàng.

     Orter sung sức thúc mạnh, run rẩy và rên rỉ khi hai ve đệm cứ bóp chặt con cu của anh. Mọi cơ quan tiếp nhận cảm giác trên cây thịt tạo một cơn bão kích thích dẫn truyền lên trung ương thần kinh, thổi bay lý trí cuối cùng của anh.

     Một cú nổ mạnh bùng lên trong đầu Orter, tầm nhìn lờ mờ trở nên mù lòa trong một tích tắc. Vị Thánh Nhân Sa Mạc thở hổn hển khi con cu của anh xìu xuống, cảm nhận được nhớp nháp trên cơ thể bạn đời.

     "Chết thật." Orter vuốt mái tóc nhễ nhại mồ hôi. "Tôi chưa bao giờ trụ được quá lâu trước hai hột ve quyến rũ của em."

     "Tôi mệt quá... Hay là em phục vụ tôi đi." Anh thả chút cát để dẫn đường đến phòng tắm lớn. Khi nước trong bồn đã được xả đầy, Thánh Nhân và báu vật của anh thả mình vào làn nước, bàn tay lại ranh mãnh trượt nhẹ đôi đệm đuôi nâu đất đã bị vấy bẩn ra khỏi càng kính mảnh mai.

     Ở hình dáng thô, đầu đuôi càng của chiếc kính nửa gọng có hình chữ nhật với các góc được mài tù đi. Orter khỏa thân trong nước, hai bầu vú của anh ngâm nửa mình giữa dòng chảy, đôi quầng vú màu sẫm có dính chút cặn màu trắng. Anh dùng cái đầu đuôi nhỏ của bạn đời, móc và gẩy phần cặn đục khỏi rãnh núm ti của mình.

     "Em chu đáo quá..." Orter phì cười, lau nhanh phần cặn dính trên đuôi càng của chiếc kính báu vật của mình.

___________

     Giữa cái tiếng nhạc chói tai của rạp xiếc, đôi tay tên pháp sư cao kều dùng hai ngón tạo thành hai hình vòng tròn. "Ta muốn cái kính đó cơ."

     Một âm gằn giọng phát ra trong cổ họng Thánh Nhân Sa Mạc, anh nhìn lên đối thủ của mình. "Rất tiếc, ta không thể đưa nó cho ngươi được." 

     Không. 

     "Nếu không có kính ta sẽ khá vất vả để nhìn đường đấy." 

     Tuyệt đối không.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net