os : can I love you ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Luân là một chàng trai tốt , đúng vậy , rất tốt ! Vừa thông minh , dịu dàng , giỏi thể thao là con trai mà đôi lúc chúng tôi phải nghĩ cậu ta là " thụ " đấy ! Với nụ cười làm tô đậm vẻ điển trai cao 1m78 đó ,đã làm xao xuyến biết bao đứa con gái trường tôi .
Về phần tôi , chỉ là 1 con mọt sách , tôi học không giỏi , mà còn là otaku chính hiệu , tôi có 3 căn bệnh lạ :
- sợ ánh nắng
- sợ chỗ đông người
- sợ trai đẹp
- sợ bị soi mói ....
- ủa , Lam ? 4 cái mà ? :- con Trinh nó vừa đếm vừa nói
- ờ ...
tôi gần như thờ ơ , chậm chạp , với chiều cao 1m55 mà cân nặng 50kg , chắc các bạn cũng đoán được tôi khá tròn nhỉ ... ?
- Lam này :- Trinh khều tôi một cái
- hở....?
- Mày thấy tao sao ? :- vừa nói nó vừa vuốt tóc
Về mặt vẻ đẹp này , tôi phải thừa nhận nó xinh lắm . Da trắng như hoa bưởi , mắt nâu đen to tròn , tóc đen dài chấm eo. Thân hình 1m60 , mà 45kg , nó rất dễ thương .....
Vội né vô bóng cây tránh nắng, tôi trả lời :
- như cứt....
- xí... này mày ơi ....
- hở
- tao hiện đang.... thích 1 người...
- ai ?
Nó cứ kéo kéo vạt áo , mặt thì đỏ phừng phừng , miệng lấp bấp...
- tri....trịnh ....kiêm ....l..l..luân...
Tôi thì không ngạc nhiên mấy , cũng vờ diễn sâu :
- ghê vãi , mà...thằng đó là 11A1 , tụi mình là 11A13 đó....
- nhưng tao...tao..tao...
Càng nói mặt càng đỏ , hầy , kì này thằng luân kia....sẽ mệt đây ....
À mọi người không biết rõ nhỉ...
Tôi và Luân là thanh mai trúc mã, đi đâu cũng có nhau ...
Nhà thì đối diện nhau , như thể cả xóm nghĩ chúng tôi là người yêu cơ đấy...
Sau khi cả trường về hết. Chắc chắn chỉ còn lại vài người , con Trinh kéo tôi sang lớp A1. Biết ngay là cậu ta còn trong lớp làm bài mà ...Trịnh Kiêm Luân ấy!
- mày bắt chuyện ....giùm t đi...t ngại quá....
Theo một thói quen , tôi rút quyển sách ra tính ném vô đầu cậu ấy. Mà sực nhớ...mối quan hệ thanh mai trúc mã này. Cả trường chẳng ai biết cả...
- anou...cho hỏi cậu là Luân phải không ?
Vì ánh nắng chiếu ngược nên chỉ thấy mỗi tôi. Cậu ta thở nhẹ , rồi trả lời :
- Ờ , tao nè , sao nghe giọng xa cách vậy ? Có gì không L....
- Có 1 người cần nói chuyện với cậu ....
Con Trinh bước ra , nó đứng kế tôi mặt lã chã mồ hôi :
- ki...êm L...Luân à , tớ là...Thái Trinh...lớp 11A13....tớ ....tớ...th ..thích....:- nó lý nhí chữ cuối : c...ậu..
- thật xin lỗi cậu. Tớ thích người khác rồi...

cậu vẫn giữ được nụ cười tươi ấy , sao mà hài hòa với ánh nắng chiều một cách lạ thường ...

Tôi quay mặt đi. Chuyện thường ngày ở huyện mà...vừa bước ra khỏi cửa , tôi lại nghe câu nói mà hình như trước giờ luôn bỏ lỡ :
- cậu ...đang thích cô gái nào ư ?
- ừ
Tôi khựng lại ...buồn quá...
- cô ấy như thế nào ?
- à là....
Tôi bước đi nhanh thật nhanh để không nghe thấy , thật sự là tôi thích Luân...tình cảm này là đơn phương ...từ cấp 2 rồi...từ lúc mà cậu ta đứng lên bảo vệ tôi vào cái ngày nhục nhã ấy.....

~.~

Ngày hôm ấy cô lớp 7 , có 1 sự kiện đã chứng minh cô là thiếu nữ
Ngày đầu tiên cô bị bà dì đến thăm
Cô vẫn không hay không biết cầm quyển truyện đi qua đi lại .
Đến khi một đường máu rỉ xuống bên chân , cô lập tức cuốn quít lên chạy nhanh vào phòng y tế , với dáng vẻ mập ú tròn mũm mĩm kia , là tâm điểm cho nhiều người chọc ghẹo.
Giữa đường là một đám con trai , họ thấy thú vui đang đến gần , liền xô cô ngã xuống đất . Gương mặt cô lạnh lùng mà nói :
- này ! Tránh ra đi ! Tôi cần vào phòng y tế
Đám con trai bễu môi , cười :
- cục mỡ như m. Có vào phòng y tế thì ăn hết dụng cụ y tế mà thôi! Ha ha ha .....
Cô tức giận nghiến răng. Bụng bỗng dưng đau thắt lại. Cô co ro ôm bụng thầm cầu cứu ai đó.., trong vô thức , cô thầm nói :
- Kiêm Luân ơi...cứu tôi với...Luân ơi....
Cô biết kêu như vậy thì ai mà nghe !

Bỗng dưng trời đất chao đảo sau tiếng đổ vở. Cô được bế lên , ơn trời...

Mở mắt ti hí ra nhìn , Luân đang nhấc cô lên chạy hết sức đến phòng y tế , dưới chân là 1 lũ bại trận bị xử 1 cách thảm hại . Vô cùng ngạc nhiên trước sự xuất hiện của cậu , cô vùng vẫy :
- tôi nặng lắm. Bỏ xuống đi !
Cậu nhíu mày hét to :
- mày bị ngu hả Lam ! Nặng cái đầu mày , 1m42 , nặng 39kg như m. Là mũm mĩm. Không phải béo !
- tôi...
- ba má tao mà biết m bị ăn hiếp. Chắc tao chết
-....
- Lần sau có bị như vậy , cứ hét tên tao vậy đi , tao sẽ tới bên mày !

~.~

Đứng ngay xe đạp mà tim đau thắt , hưm... Lần đó cậu ta nhẹ nhàng lắm ...mà ai thì tên Trịnh Kiêm Luân ấy cũng nhẹ nhàng mà
Đạp xe một mình về nhà , nhìn nhà đối diện chưa có dấu hiệu ai về nhà cả , cô thở phào.
Đang trong giấc ngủ ngon. Thì con Trinh gọi điện ý ới khiến bản thân cảm thấy bực mình , giọng ngáy ngủ nghe máy :
- hửm....
- ê mày , Luân vừa công bố mẫu người lý tưởng lên trên facebook, Instal, v...v... á
- kệ nó....
- mày nữa. Đọc đi !
Rồi nó cúp máy cái pặc ._.
Hơ....cái con heo gì thế này....
Vứt điện thoại một bên , cô lại lôi 1 chồng manga ra đọc .
Cộp cộp cộp
Cây " thần linh " gõ cửa sổ phòng cô , lại là hắn...
Ấn mạnh vào nơi ngực trái đang đau buốt, chắc về bạn gái mới nữa đây.....
Mở cửa xong , giựt cây " thần linh " qua , đó là cây gậy dài ơi là dài để chúng tôi gõ cửa phòng của nhau hồi còn nhỏ xíu.
- .....
- tối nay mày rãnh không ??
- chi ?
- đi chơi
- không rãnh ...
Vừa đóng cửa sổ lại thì thấy cậu đưa lên 2 bộ vest đen và trắng , cậu ta nhìn tôi bằng ánh mắt chân thật. Ánh mắt mặt trời :
- đen và trắng , mày thích cái nào?
- đen
- okay ! Đi đi ! Đi ăn tối , tao bao !
- ....
- ăn sushi , Kimbap , takoyaki , bánh cá nướng , kem ba....
- ừ rồi !
Tôi trợn mắt lên , phồng má nói :
- cậu tính biến tôi thành heo à !
Trịnh Kiêm Luân cười tươi như ánh nắng :
- mày có thành heo cũng không sao ! Tao nuôi mày cả đời cũng được mà !
Rầm , đóng cửa sổ lại quay qua chỗ khác , tránh ánh mát rạng ngời như đi xuyên tim cô
Dựa vào tường mà thở mạnh một cái
Giơ tay ôm lấy đôi gò má đang đỏ phừng phừng của mình, cô than thầm :đồ ngốc tôi thích cậu ...
~.~
Diện một bộ đầm hở vai ngang màu đen,chân váy xòe chạm tới đầu gối, tóc xõa ngang vai làm tôn nên vẻ cố chấp và trong sáng , đi đôi giày cổ cao màu đen làm tôn lên nước da trắng ngần của cô ....thành quả của thích trốn nắng và lười đi chơi là đây ! Thêm một lớp son đỏ mộng nhạt trên môi , khiến cô rất đẹp !
Kiêm Luân vừa mở cửa ra , anh hét to :
- con điên kia ! Lâu qu...
Anh như chết đứ đừ tại chỗ....
Trong với bộ đồ , cô nhìn như một thiên thần sa ngã. Đôi vai trắng mút như thế để lộ ra , chẳng khác nào thử thách " Trịnh Kiêm Luân có phải là đàn ông hay không! "

- khụ khụ

anh ho khan vài tiếng , rồi nói tiếp :

- con gái con đứa !! Mày tính ăn mặt như thế mà ra đường sao ? Lại đây coi !

Cô ngẩn ngơ một lúc rồi bước tới bên anh , anh cởi áo khoác ra và khoác lên vai cô và thủ thỉ :

- trời lạnh lắm ...

Ba mẹ cô đi làm tối ngày , tận 8-9h mới về , ba mẹ anh thì đi công tác rất lâu , đôi khi 1 năm về chỉ 3-4 lần thăm con mình

Nên họ để 2 đứa nhỏ tự thân nương tựa lẫn nhau , mọi thứ như một cốt truyện ngôn tình mà ai cũng muốn , nhưng nỗi đau của người trong cuộc thì chỉ có họ mới hiểu rõ .

- Trước tiên đi tiệc với tao chút nhé ?

- Hở ?

- Tại sinh nhật thằng bạn tao , nó kêu dẫn ghệ tới , mà tao không có ghệ , tao chỉ có mày thôi , nên mày đi với tao nha ?

- Ơ...tôi tưởng cậu có bạn gái chứ ? Hay đang yêu thầm chứ gì ?

- Mày....đồ thiểu năng , đi lẹ đi , con heo !

Trịnh Kiêm Luân dí ngón tay lên trán , tay kia nắm tay cô dẫn đi lên chiếc xe dream tồi tàn , cô rốt cuộc không hiểu , nhà anh giàu sụ thế kia , mà tại sao lại phải đi chiếc xe rẻ bèo như thế này ?

~.~

Trời chập tối , ánh đèn đường làm tô điểm thêm vẻ không gian đêm nhột nhịp , có một kẻ đang chở một người đơn phương mà si tình , người si tình tim đập nhanh , tay cứ giơ lên giơ xuống như muốn ôm lấy ai đó

Mà người si tình đâu biết , kẻ ngồi trước cô , lại mong muốn được cô ôm , dù chỉ là phút chốc .

- Này .... Lam , lạnh không

Cái tiếng gió rít vào mùa mưa nơi Sài thành rất lạnh , cô đút tay vào túi áo , lắc đầu nói :

- Không hề , cậu ngồi trước mới lạnh, có cần tôi trả áo khoác không ?

- đồ điên , giữ đi !

cô im lặng , anh cũng im lặng , con nhỏ này thật biết cách làm kết thúc cuộc nói chuyện mà ! Anh lí nhí nói ....tôi thì lạnh lắm nên mau ôm tôi đi ....
tiếng gío cuốn câu nói của Trịnh Kiêm Luân đi mất , 2 người không ai nói với ai câu nào
KÍTTTTTTT
Xe thắng gấp , cô chúi thẳng mặt vào lưng anh , bực quá mà .
BỐP - đánh thẳng vào lưng thằng trước mặt
- đm thằng điên !
- mày có sao không ?Mải mê chạy mà t quên mất vừa đi qua nhà thằng đó rồi...
- cậu.....-.-
- nè Lam.....lát nữa giả làm ghệ của tao nha?
-cậu không sợ tôi xấu à?
anh cười khì khì như 1 đứa trẻ , gãi đầu ngây ngô nói:
- tao không chê mày xấu , không ai dám bén mảng tới dung nhan của mày
- thằng điên ! Hâm !
mặt đỏ lự ngồi trên yên xe..sau tất cả, liệu khi Luân có bạn gái, cô còn đựơc hít hà mùi mồ hôi sau khi chơi bóng rổ của cậu không? Em đã quen với tấm lưng của anh rồi ,làm sao em bỏ đựơc đây?
sau khi buổi tịêc sinh nhật chấm dứt , như lời hứa, anh chở cô đi ăn hàng vặt...
đang nhâm nhi cái bánh donut, vị béo ngậy hòa tan cùng buổi tối ấm áp....nơi có anh bên cô...
- nè luân ...
- hửm?
anh quay lại mặt.đối.mặt với nhau, bỗng chốc cô trở nên lúng túng , nói bừa..lẫn lộn
- tui...th...ích...
anh nghiêng đầu 1 bên , cười xòa :
- mày thích ăn gì nữa hả? ừ đi ! tao bao
nói làm liền, anh đứng lên , liền bị kéo lại
cô ngồi dưới nấc thang công viên , tay níu vạt áo của anh
- tôi...có được phép..........
anh ngồi chồm hỏm xuống , xoa đầu cô, vô cùng nhẹ nhàng :
- mày muốn có bạn trai sao?
- tui....không...!
- mày thích thằng nào ư?
- ừm
- nó như thế nào? kể tao nghe?
- uiss!! nhảm nhí! Luân , mày thích ai sao?
bỗng mặt anh đỏ lên , lắc đầu nguầy nguậy :
- tao không có....
- nói dối!
- tao....thật ra thích một người ...
cô lòng trĩu nặng...gặng cười:
- biết ngay mà :))tụi mình ít tâm sự hồi lớp 10 đến gìơ, mày nói xem , có phải con Chi 11A2 không?
anh lắc đầu
- con Khanh A3? con Tú A4?
- không đâu đồ ngốc à, nhỏ đó ngốc lắm, toàn bị đồ ăn dụ dỗ mà thôi
- ngốc dữ vậy hả?
- ừ, rất ngốc ! không biết lo cho bản thân gì sấc !
- úi?
- hề hề , mày nhột chưa ?
-.....
không gian lại im lặng
- Luân à...tui thích Luân đựơc không...?
anh nghệch mặt....nhìn cô ...
cô cười lớn , đưa tay vén tóc mái của anh:
- ngốc xít! không được đâu ! cậu và tôi là 2 thế giới khác nhau, tôi chỉ đùa thôi...ha ha
anh nắm lấy bàn tay cô, rồi ôm cô , thủ thỉ :
- nãy tao chỉ uống 6 ly rượu .....xin lỗi nếu tao có say....nhưng mà ...mày có thể thích tao, không cần xin phép đâu....
cô đẩy anh ra, càng đẩy thì anh càng ghì chặt , anh ép tới nổi cô không thể thở....
- này đồ ngốc, cậu tính giết tôi à....tôi không...thể thở...này....
anh bỗng dưng hôn phớt lên má cô, rồi ôm tiếp, cười tươi - một nụ cười của kẻ say :
- em mà chết thì cớ gì tôi phải sống ? em đấy....tôi thích em lắm...
- hả...ả....đồ điên ! :- cô hất tay anh ra :- cậu say rồi ! hèn gì nãy gìơ cười hoài!
anh cuối xuống đất, gãi đầu và cừơi ngu ngốc :
- Lam là đồ ngốc ...tao biết là mày thích tao, nhưng làm quái nào bằng tao thích mày....
-...ca..cái...gì...?????
cô trợn mắt , im lặng ....
- tao thích mày từ lúc còn nhỏ xíu , 17 năm , tao thích mày hồi 7 tuổi , 10 năm rồi! bây gìơ mày phải là của tao!
- ......
- lam à , mày giận t sao?
không thấy cô nói gì , anh níu tay cô nhõng nhẽo
- tu...i ...tui không...giận cậu..
- lam à, làm.ghệ.tao.nha.
-....
- rồi sau này làm.vợ.tao.luôn
-....
-sẵn làm má.của.con.tao.nữa....
- nhiều vậy ?
- mày trốn không được đâu! tao đã thích mày rồi, thì không ai đựơc thích mày nữa !
- cậu....
- vậy nha!
nói rồi cậu hun cái chụt vào má của lam
cô đơ người ...đêm nay thật lạ....có phải....cô đã thành người yêu của luân không?
- ủa vậy tui ...là gì của luân...?
- BẠN GÁI!
dứt khoác luôn!
rồi Luân kề mặt xuống vai cô, thì thầm...
- em có muốn làm mẹ ngay không..????:- rồi hun thêm cái chụt vào má của cô
cô mặt đỏ đến mang tai, tát cái bốp vào mặt anh :
- tự cậu mà sinh! tôi không sinh!
- bé yêu à...vợ à....người yêu à!!! Sao em tát anh ???!!!!
- sến quá đi haha
cả 2 cười lăn ra đất , dựa vào nhau mà cười,hình như cả 2 không để ý , nơi đâu đó ....
---------
- mẹ của Lam à , em ngồi yên để tôi quay clip lại làm bằng chứng cho phụ huynh của nhóc Luân !! Hay em muốn hạ sanh thêm 1 đứa nữa hả ?
- cha của Lam , anh dám hành hạ tôi sao???
- em ngồi yên nào !! chúng ta sắp có xui gia rồi mà! xui gia lại là bạn thân của chúng ta....bái phục !




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net