8/Viết loại văn bạn thích, tự chọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đề:
8/ Viết loại văn bạn thích, tự chọn
Gửi cho _HoaSua-Team_
Đây là văn tả cảnh vì tớ giỏi nhất loại này!! Mong được nhận
-------------------------------------------------
Tôi ngồi trên xích đu, nhẹ đung đưa

Ngước nhìn lên trời, đôi mắt tím tro tôi chợt loé một tia sáng nhỏ rồi vụt tắt

Tôi nhìn xuống chân mình, mái tóc tím sẫm dài qua vai khẽ rũ xuống, che đi đôi mắt tím tro kia đang gợn sóng

Tôi cố gắng điều chỉnh cảm xúc để không nhớ về "ngày đó" cái ngày tôi không bao giờ quên

Thân ba mẹ đổ rạp xuống đất, một màu huyết tương nhiễm đẫm khuôn mặt non nớt kia

Đôi mắt màu tím tro lung linh kia hiện lên một vẻ hốt hoảng xen lẫn vài tia bất ngờ

"Ba, mẹ!!"

Hôm đó trời mưa tầm tã không lấy một tia nắng, từng giọt nước mưa như hoà quyện vào những giọt nước mắt của cô bé ấy

Mái tóc tím sẫm xoã ngang vai bết dính ôm sát mặt cô bé đó

Mắt cô đỏ hoe, cổ họng khô khốc phát ra từng tiếng thút thít

Khi cảnh sát tới, đã quá muộn. Họ chỉ thấy một cô bé quỳ dưới hai cái xác sớm đã lạnh

Đôi mắt cô bé vô hồn, mắt cô đỏ hoe như đã khóc rất nhiều

Và ngay lúc họ đến, cô bé đã ngất xỉu do chịu một cú sốc lớn

Và tôi là cô bé đó... một đứa được gọi với danh "Mồ Côi"...

Từng đám mây đen che khuất bầu trời

Tôi lẳng lặng ngồi trên xích đu, nhìn bầu trời bằng ánh mắt không cảm xúc

Những đám mây đen che đi thứ gọi là 'mặt trời' kia

Từng ánh sáng của mặt trời len lỏi qua những đám mây đen chiếu rọi xuống nơi tôi đang ngồi

Mái tóc và đôi mắt màu tím của tôi như phát sáng, và cuối cùng, thứ ánh sáng kia vụt tắt. Giống như thứ mà ông trời đã cho ta gia đình và nhẫn tâm lấy đi gia đình của ta trong một đêm

Cụp mi mắt xuống, xích đu cũng ngừng đung đưa. Một lần nữa mở mắt ra, từng giọt mưa nhỏ rơi xuống

Mùi hơi đất bốc lên làm tôi khó chịu, tôi khẽ nhăn mày lại và sau khi thích ứng với cái mùi đó, chân mày tôi giãn ra

Sóng mũi tôi cay xè, tôi muốn khóc mà nước mắt tôi đã cạn. Tôi đã khóc quá nhiều rồi

Từng giọt mưa thấm đẫm bộ trang phục học sinh cấp ba của tôi, bộ đồ dính nước ôm sát cơ thể làm tôi khó chịu

Lấy một cái áo khoát và khoát nhẹ lên người, tôi đung đưa xích đu và lấy tay hứng những giọt mưa nhỏ

Mưa càng ngày nặng hơn, từng giọt nước mưa như tạt vào cơ thể tôi, khẽ vuốt mái tóc dính nước đã bết vào mặt

Tôi dùng chân khẽ đùa nghịch với những vũng nước nhỏ

Tôi rất thích mưa và cũng rất ghét mưa

Khi mưa sẽ không ai phát hiện tôi khóc, không ai phát hiện tôi buồn

Nhưng...

Mưa lại lấy đi ba mẹ của tôi, tôi ghét trời mưa

Mưa không có dấu hiệu ngưng lại mà lại càng mạnh hơn

Sương mù che phủ mắt tôi, che đi những toà nhà chỉ để lại phong cảnh công viên nhỏ

Những giọt nước mưa đùa nghịch trên xích đu rồi lại đến cầu trượt

Sau cơn mưa trời lại sáng...

Mây mù dần tản ra, lộ diện mặt trời vàng chói sáng, lấy tay che mắt lại thứ ánh sáng mà bóng tối không cần

Từng tia sáng chiếu rọi trên thân hình nhỏ bé của cô, chiếu sáng cả công viên, soi rọi cả lối đường

Mây trắng nhẹ bay bổng trên trời cao, uốn lượn và vô tư, không quan tâm thứ gì

Gió thổi bay đi mái tóc tím sẫm đã dính nước của cô, từng lọn tóc bay đi trong gió

Gió thổi bay những tán lá đã dính nước, những giọt nước mưa còn đọng lại trên từng chiếc lá như viên kim cương sáng bóng trong ánh mặt trời

Nhưng tôi thì không

Tôi không thể nào toả sáng như viên kim cương lấp láng ấy được, mãi mãi chỉ có thể làm người vô hình, một viên đá lót đường cho bọn nam nữ chính vươn lên

Tôi biết tôi không phải nữ chính của cuộc đời mình, tôi không biết được tương lai, tôi không biết thiên mệnh của mình

Nhưng tôi biết

Mình sẽ mãi mãi chỉ là đá lót đường thôi...
-------------------------------------------------
Trời tôi thề là không biết mình đang viết cái gì luôn:))

Tâm lí 'tôi' vặn vẹo dữ:vv

Cái này là lấy một phần quá khứ của tôi á nên tâm lí nhân vật này khá giống tôi

Nhưng giờ tớ lạc quan yêu đời rồi nhé:33

Tag: _HoaSua-Team_
Mong được team nhận xét:33 lần đầu tớ viết văn tả cảnh chi tiết như vậy nên mong được nhận xét ạ:3

~Thân ái~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net