Chapter 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Osamu nghĩ rằng mình đã rơi vào lưới tình với song sinh của mình cả đời này rồi.

Anh không hề biết mình có những cảm giác như thế này, cho đến khi anh trai hắn nói ra cảm giác của ảnh vào 1 đêm không lâu trước đây. Nhưng nó lại hợp lí lắ,. Khoảnh khắc những từ ấy thốt ra khỏi miệng Atsumu,Anh nghĩ mình nên nói với mày rằng anh thích mày theo cách lãng mạn,Samu. Như cách mà những cặp đôi khác. Như Mẹ và Bố mình. Anh có cảm giác với mày như thế. Mọi thứ như rơi vào đúng cách mà nó nên rơi.

Nó giải thích cho lý do tại sao Osamu cảm thấy tức giận đến đỏ cả mặt khi anh mình có bạn gái đầu tiên, vào cấp 2 . Tại sao Osamu luôn không thích những bạn cặp của anh mình, luôn cố gắng chỉ trích họ.

Anh luôn tự nói với chính mình rằng là do họ không đủ tốt với Atsumu,mặc dù anh luôn nói với Atsumu điều ngược lại. Giờ, rõ rằng cái thứ cảm xúc xấu xí, không thể chấp nhận nổi mà anh thấy là ghen tị. Nhưng không phải do anh trai anh bỏ anh một mình và đi hẹn hò. Thậm chí không phải vì đó là Atsumu mà anh ấy ghen tị. Anh ghen tị bởi từng người ấy đều có được Atsumu, theo cách mà Osamu sẽ không bao giờ có được.

Nhưng giờ.

Hiện tại họ đã ở bên nhau. Họ đã thành bạn trai với nhau, và dù họ không thể gọi người kia ở nơi công cộng. Nhưng sẽ không có gì ngăn cản họ làm thế 1 cách thoải mái tại nhà riêng của họ.

Như lần đầu tiên, khi Atsumu vòng tay qua eo của Osamu khi anh đang nấu bữa sáng muộn cho họ, và anh chào lại Atsumu bằng cách gọi hắn là đồ ngái ngủ, và Atsumu đã trả lời lại rằng, "Này, mày toàn nói chuyện với bạn trai mày như thế à ?"

Osamu đã đóng băng, suýt nữa thì rơi luôn quả trứng trong tay anh. Trái tim thì đập nhanh đến mức anh thấy nó sắp nổ tung luôn rồi. Anh cảm giác mọi thứ anh đang rơi. Anh nghĩ mình có thể đổ sập xuống, nếu như không có Atsumu bên cạnh và giữ lấy anh.

Trong khi đó, Atsumu đang lười biếng mà để lại 1 dấu trên cổ Osamu. Hắn có vể như không nhận ra Osamu đang hoảng loạn – 1 bằng chứng cho thấy hắn ta đang buồn ngủ. Hắn ta đang hạnh phúc, rõ ràng rồi. Thoải mái hơn với Osamu. Hắn chạm vào anh nhiều hơn, chỉ là những hành động nhỏ như đặt tay lên lưng Osamu khi anh di chuyển hoặc tựa đầu vào vai Osamu.Có vẻ như hắn đã cố kiềm chế lại trước đấy, nhưng giờ mọi thứ như được thoát ra ngoài hết vậy, hắn trở lại là người anh trai mà Osamu đã lớn lên cùng.

Hắn đã mất hết lí trí vì nó rồi . [ chỗ này tôi không biết là Osamu hay Atsumu nói nữa =)) ].

"Không," anh cố gắng nói ra những từ ấy khi anh đã lấy lại được bình tĩnh, "Chỉ anh mà thôi."

Osamu cũng nói như vậy,ít nhiều gì bây giờ, khi anh đẩy thứ kia vào bên trong anh trai mình 1 lần nữa. Thì thầm mà thú nhận vào tai hắn, trái tim thì nôn nao đến mức nó sẽ nổ tung nếu anh không nói những điều này, "Anh là mọi thứ mà em muốn."

Có thể đoán trước, khuôn mặt của Atsumu nhăn lại và hắn phải lấy tay che miệng mình lại để ngăn tiếng nức nở không vang lên.

Mặc dù Osamu biết những giọt nước mắt của Atsumu rơi xuống không phải vì buồn hay đau, nó vẫn đau khổ với anh khi phải chứng kiến cảnh sinh đôi của anh khóc. Đặc biệt là bởi anh ấy có cùng cảm giác với hắn. Anh biết Atsumu đang nghĩ gì trong đầu bây giờ, bởi anh cũng nghĩ cùng 1 với thứ với hắn.

Anh đã chờ bao lâu cho khoảnh khắc này, để được vào trong hắn ?

Và Atsumu nhìn thật rực rỡ lúc này, và nó đều được bày ra chỉ dành riêng cho anh, ngực trần, hai đầu ngực thì nhô lên, và cả cái dương vật đang cứng này nữa.

Osamu thực sự, thành thật rằng không thể tin được anh đã đến được đây, để có cái này.

Sớm thôi, anh sẽ phát hiện ra mình cũng đang nước mắt giàn giụa y như thế. Điều này làm Atsumu hoảng loạn, hắn trườn lên để ngồi dậy, trong khi dương vật của Osamu vẫn còn bên trong hắn. Nhẹ nhàng vén tóc sang một bên và ôm má anh để hỏi xem anh có sao không.

"Không, không, em không sao, thiệt đấy." Osamu chùi nước mắt, cố nghĩ ra 1 từ để nói . Và anh nghĩ ra. 1 câu trả lời hoàn hảo, cái có thể gạt đi mọi lo lắng của Atsumu chỉ trong 1 lần. "Chính anh đã từng nói như vậy, phải không ? Em chỉ là bị đầy [ kiểu tràn ngập trong cảm xúc á ] chút thôi."

Nó khiến Atsumu mỉm cười, và Osamu cũng nở 1 nụ cười đáp lại.

Họ luôn phản chiếu nhau theo cách này hay cách khác.

[ Wohh, câu cuối gây lú vãi, chính tôi dịch ra còn thấy khó hiểu kiểu gì ấy, nhưng theo phỏng đoán thì tôi nghĩ là "Sẽ không là việc riêng của 1 người mà cả 2 người đều phải.." kiểu thế hay sao ấy. ]

*Còn phần nữa là hết rồi, nhanh thật ấy, ừ thì dùng gg dịch chả nhanh =)) 

*À tôi còn định dịch thêm 1 bộ GoYuu nữa [ đương nhiên R18 ], đăng thế thôi chứ còn đang lằng nhằng vụ xin per mọi người ạ

 Cập nhập ngày 2/12 : Truyện đã có được sự cho phép từ tác giả, mà do số lượng từ quá dài nên bạn hãy đếm số tóc trên đầu bạn đi, bao giờ đếm xong cũng là lúc mình dịch xong truyện ó =))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net