27. Vụ Lí Khán Hoa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Ta dâng lên cho Hoàng thượng một chén canh tuyệt tự, Người uống hết, nhõng nhẽo nói.

"Đến hạ độc cũng làm không xong."

Ta nhìn chén thuốc đã cạn đáy, giọng nói nhàn nhạt vang lên, tuyệt nhiên chẳng tìm ra nữa điểm vui mừng vì âm mưu hãm hại tiên long thành công.

"Chẳng phải làm rất tốt đó sao? Người không phải đã uống hết rồi sao? Từ nay về sau, người sẽ tuyệt tự tuyệt tôn, cô độc đến già."

Hoàng thượng ôn nhu lắc lắc đầu, chỉ cái chén đã rỗng không nói.

" Nhưng mà Hoàn nhi à, độc này là dành cho nữ nhân, không phải dành cho nam nhân uống. "

2.

Ta đưa một mỹ nhân vào vào tẩm cung của Hoàng thượng, ả dung mạo tuyệt mỹ, khí chất ôn nhu, nhất định có thể khiến Hoàng thượng mê đắm mà quên đi tất cả, bỏ bê triều chính.

Đêm đến, thái giám đem cái xác của người kia vứt ra ngoài, ta đứng ở cửa ngây người nói.

" Người không cần có thể cho ta mà."

Hoàng thượng nhìn ta mỉm cười như gió xuân.

" Đến ta còn không cần, sao có thể cho ngươi được. "

3.

Ta liên hệ với một vị lão tướng trong triều, hẹn ngày khởi binh, giết chết Hoàng thượng, để Người không kịp trở tay.

Ngày hẹn đã đến, trong cung lạnh lẽo cô tịch, Hoàng thượng cầm đầu của lão tướng cô đơn bước tới, thở dài nói.

" Tên giặc già này còn dám gọi tên ngươi, tên ngươi là để cho hắn gọi bừa như vậy sao? "

4.

Ta ở trong cung làm loạn bao nhiêu lần, vì họ không chịu an táng Tiên Đế, nên ta ném xác ngài xuống giếng.

Hoàng thượng tức giận bao đêm liền không ngủ, sau khi đánh ta mấy trận, ra lệnh cho người đóng một cỗ quan tài dày ba tấc, vớt những mảnh xương thịt của Tiên Đế lên.

Khi hạ táng Tiên Đế, ta mặc đồ tang, Hoàng thượng vừa dìu ta vừa than thở.

" Hoàn nhi ơi là Hoàn nhi, ông ta rốt cục có gì tốt chứ? "

5.

Sanh thần của ta, Hoàng thượng dẫn ta leo lên đài ngắm sao, hỏi ta muốn gì.

Ta chống cầm nhìn mấy vì sao sáng vượt qua cả dãy ngân hà xa xăm, chỉ để xuất hiện trước mắt ta trong thời khắc ngắn ngủi.

" Ta muốn giang sơn của người ."

Hoàng thượng vuốt sợi tóc bay loạn vì gió của ta, giọng nói vẫn nhẹ nhàng như mọi ngày.

" Cái này ta không thể cho ngươi, nếu ngươi thật sự muốn, ta đi dẹp cho ngươi một phương."

6.

Tháng 11, Hoàng thượng xuất chinh đánh Lương Quốc, ta đem kế hoạch tiến quân báo cho Hoàng đế Lương, đốt tổ miếu của Hoàng Thượng để cầu nguyện cho Lương Quốc.

Tháng 12, Hoàng thượng hồi triều trong bão bùng gió tuyết, trên mặt còn mang vết thương mới chưa kịp lành, vui mừng nắm tay ta nói.

" Ta đánh bại Lương Quốc rồi, từ này về sau, ngàn dặm phía Bắc đều là của Hoàn Châu ngươi đó. "

7.

Ta cắm một lưỡi dao vào tim Hoàng thượng, đồng tử Người co lại, lần đầu rơi nước mắt, nắm chặt vạt áo ta hỏi

" Hoàn nhi, ta rốt cục không tốt ở điểm nào? "

8.

Xác của Hoàng Thượng bị treo lên cổng thành. Trong đại điện, những vị lão thần đang lũ lượt đồn đoán xem để ai lên ngôi.

Ta đứng trên cổng thành, nhìn Hoàng đế đang từ từ thối rữa dưới chân, thở dài.

Năm ấy, khi Trương Gia Nguyên tiến lên ngôi vị hoàng đế, anh tuấn ngợp trời, một tay hắn cầm kiếm linh đánh tan bọn phản nghịch trong triều, một thân linh khí dồi dào định sẵn là chí tôn đứng trên vạn người.

Nhưng Lực Hoàn à, Trương Gia Nguyên đã giết chết người ngươi yêu thương nhất, nay đại thù đã báo, sao ngươi lại đau lòng rơi nước mắt thế này.

Phía dưới người trong cung hô hoán ầm ỹ, một mảng người hỗn độn nhốn nháo.

" Lực Hoàn bệ hạ, Ngài mau xuống đi. "

Được rồi, ta sẽ xuống...

Ta gieo mình xuống tường thành bên dưới, tan xương nát thịt.

Ta cuối cùng có thể đi theo người ta yêu thương nhất rồi. Chỉ có điều người này là ai, đến bản thân ta cũng không rõ...

END.
.
.
.

Vụ Lí Khán Hoa: Ngắm hoa trong sương mù, dù biết không thấy gì nhưng vẫn muốn đi vào bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net