Extra 1: Together in Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng đầu tiên mở đầu cho năm học mới ở Hogwarts.

Ở Đại Sảnh Đường.

Ba dãy bàn nhà Hufflepuff, Ravenclaw và Gryffindor vô cùng náo nhiệt, vui vẻ. Ngược lại, dãy bàn của các rắn nhỏ Slytherin đặc biệt lại im lặng hơn mọi ngày.

Dù xuất thân từ quý tộc thì cũng chỉ là những thiếu niên trẻ tuổi, dù không huyên náo như ba nhà còn lại, tiếng trò chuyện, trêu chọc vui vẻ vẫn có.

Chỉ là thủ lĩnh năm tư...

Các rắn nhỏ liếc mắt, nhìn nhau rồi không ai hẹn ai cùng tập trung về một phía.

Người thừa kế gia tộc Malfoy và gia tộc Slytherin, đối tượng trong mộng của bao nữ nam sinh Hogwarts và là con rể vàng của các gia đình phù thủy quý tộc, Lucius Malfoy vẫn vô cùng điển trai với nụ cười ưu nhã nhưng đôi mắt lam xám kia không cười, thể hiện rõ tâm trạng khó chịu, buồn bực đến đáng sợ.

Áp suất thấp đến mức bầu không khí toàn bộ dãy bàn Slytherin như bị đông cứng.

Trong khi tất cả rắn nhỏ im lặng, hạ thấp sự tồn tại của bản thân, chỉ có Severus lén lút nhìn bộ dạng thú vị của Lucius, cười thầm.

Nhưng nghĩ tới hôm qua, Severus lập tức lạnh mặt, dời mắt đi. Hoàn toàn lơ đẹp người đang âm thầm ai oán nhìn mình.

Lucius nhìn hoàng tử bé nhà mình từ trong trạng thái cười, kế đến là bừng tỉnh và kết thúc bằng hành động lơ đẹp anh.

Bất cứ biểu cảm nào của Sev đều có lực hấp dẫn đáng báo động đối với anh.

Nhưng hoàng tử bé của anh đã ban lệnh cấm.

Lucius chỉ có thể hối hận vì sự ngu xuẩn nhất thời của bản thân vào đêm qua.

•••

"Sev, anh thấy bản thân như vậy chắc là không xong rồi.”

“Cái gì không xong?”

“Anh thấy là mình yêu em quá rồi, cả đời này anh tiêu rồi."

"Em cười cái gì, hoàng tử bé của anh?”

"Luke, em yêu anh. Anh là của em hôm nay và cũng là của tất cả ngày mai."

"Được, chính em nói. Ước định một đời đó. Không cho em hối hận."

Sau khi trịnh trọng tỏ rõ tâm ý cho nhau, Lucius vui vẻ kéo Severus về giường.

Severus ngồi trên giường, Lucius đứng trước mặt, cúi lưng nhẹ nhàng tỉ mỉ lau khô mái tóc đen nhánh ẩm ướt của cậu.

Nhìn khuôn mặt đẹp tới xuất thần của Lucius, Severus không nhịn được, giả vờ lơ đãng, hỏi một câu.

"Luke, anh thường dạo đêm lắm sao? Rõ ràng là em không nghe tiếng gõ cửa, sao anh vào được?"

"À, khi giành được chức Thủ lĩnh năm nhất, anh chọn ở một mình. Tình cờ phát hiện trong căn phòng đó có lối ngầm thông tới các phòng của ký túc xá Slytherin và vài căn phòng học, khá thích hợp để dạo đêm đấy."

Lucius vừa lau khô tóc, vừa trả lời Severus.

"Anh đã sử dụng lối ngầm này để làm gì rồi?"

Mái tóc đen mềm mại của Severus đã khô, Lucius định trả lời thì phát hiện một điều hết sức thú vị.

'Hoàng tử bé là đang bí mật tra khảo mình sao? Em ấy đáng yêu chết mất. Trêu em ấy một chút.'

"Sev, nếu dùng lối ngầm này để bí mật hẹn hò thì rất là thuận tiện phải không? Dù sao lối đi chỉ có một chiều từ phòng anh, không sợ bị phát hiện. Tốt vô cùng."

Lucius không trả lời câu hỏi của cậu, ngược lại nói một câu như thế khiến Severus cúi đầu nhìn đôi giày đen của Lucius, mặt hơi trầm lại.

'Vậy là Luke đã sử dụng lối ngầm này để....'

"Sev, tối nay anh ngủ lại, được không?"

"Hoàng tử bé của anh ơi, em sao vậy?"

"Hừm, em hơi mệt rồi. Có lẽ vài 'tháng' đầu, em sẽ rất 'bận rộn' để làm quen với Hogwarts và anh cũng còn công việc của Thủ lĩnh năm, à không, còn việc giành chức Thủ lĩnh nhà nữa. Em và anh có lẽ sẽ khó gặp nhau đấy. Sẽ ổn thôi, phải không, Luke thân mến?"

Severus ngẩng mặt, cười đến sáng lạn, xinh đẹp về phía anh nhưng nghe từ câu chữ, thậm chí là cố ý nhấn mạnh từ 'tháng', 'bận rộn', Lucius cảm thấy mình đã rớt vào cái hố ngu xuẩn rồi.

Kết quả, Lucius trợn mắt nhìn cái cửa gỗ đen đóng sầm vào mặt, như thể chế nhạo sự ngu xuẩn nhất thời vì mụ mị tình yêu khiến anh chọc vào ổ kiến lửa.

•••

Không thể gặp, yêu đương và hẹn hò với hoàng tử bé của anh vì 'bận rộn trong vài tháng', Lucius sẽ phát điên mất.

Những ngày kế tiếp là chuỗi ngày đau buồn đối với Lucius, chỉ có thể giương đôi mắt lam xám xinh đẹp mang theo ủy khuất, ai oán nhìn theo dáng người của Severus đi tới đi lui mà chẳng thể làm gì.

Sau ngày cánh cửa sập vào mặt Lucius thì tới đêm hôm sau, Severus đã chặn luôn lối ngầm, thế hiện rõ sự tức giận, hờn dỗi và không muốn thấy anh.

Tội nghiệp nhất là các rắn nhỏ, luôn nơm nớp lo sợ sẽ chọc tới Lucius, người sẽ nở nụ cười tươi mà phun nọc độc.

Mãi cho tới ngày tranh chức thủ lĩnh trong nội bộ Slytherin.

Với ký ức và kinh nghiệm thực chiến kiếp trước, Lucius nhanh chóng và dễ dàng có được chức Thủ Lĩnh Nhà, quyền lực chỉ sau Chủ Nhiệm Slytherin trong bốn năm tiếp theo.

Xong xuôi, Lucius quay về phòng, sắp xếp một chút, rồi từ lối ngầm đi tới phòng Severus.

Ban đầu, Lucius đã dùng chút thủ đoạn để Severus ở một mình một phòng.

Là bạn đời linh hồn của anh thì sao có thể ở chung với người khác chứ.

Nếu không Lucius sẽ giết chết kẻ kia mất.

Mấy ngày trước, Lucius dùng đường ngầm tới phòng Severus nhưng lần nào cũng bị chặn lại.

Hôm nay, cánh cửa dễ dàng mở ra khiến Lucius hơi bất ngờ mà đờ người ra.

"Chúc mừng anh đã giành được chức Thủ Lĩnh Nhà, Luke."

Nhìn vẻ mặt cứng đơ phía cửa đá đối diện, Severus đang ngồi trên giường như đã chờ đợi từ trước, bình thản chúc mừng người yêu của cậu.

Và tiếp theo, cậu bị anh ôm chặt, đè cứng lên giường mà nhận lấy một nụ hôn tình yêu kiểu Pháp tiêu chuẩn.

Cũng không phải chỉ có Lucius nhớ nhung người yêu thôi đâu.

"Hoàng tử bé, Sev, em yêu. Ngoại trừ đi dạo đêm ra, anh chỉ dùng lối ngầm để đi tới phòng em thôi, chỉ mình em thôi."

Lucius vùi mặt vào vai cậu, cọ cọ mái tóc bạch kim mềm mượt vào gò má khiến cậu nhồn nhột, lầm bầm rầu rĩ nhận sai.

"Thật?". Severus nhịn cười vì vẻ đáng yêu hiếm có của anh, hỏi.

"Thề trên tình yêu của đôi ta, hoàng tử bé của anh."

Lucius nhổm dậy, thâm tình nhìn thẳng vào mắt cậu, trịnh trọng tuyên bố.

Nhìn đôi mắt mang vẻ hoài nghi (giả vờ) của cậu, Lucius nói tiếp.

"Sau này anh sẽ không bao giờ nói dối em, anh chắc chắn làm được."

"Luke, trả lời em, anh bị bạo động pháp thuật liên tục trước khi gặp em phải không?"

Nghe được lời này của Lucius, Severus lập tức hỏi.

Lucius im bặt.

Rớt thẳng vào bẫy của Sev rồi.

"Làm sao mà em biết?"

Lucius nằm thẳng, lật Severus nằm trên người mình, thở dài mà thẳng thắn thừa nhận.

"Ngài Abraxas đã gửi thư lẫn cuốn sách nói về bạn đời linh hồn cho em."

Severus vùi đầu vào lồng ngực rắn rỏi của anh mà nói.

Lucius ôm chặt lấy cậu, khe khẽ vỗ về trấn an sự run rẩy nơi đầu vai còn nhỏ gầy.

"Anh không sao, ngoại trừ cha, chú Voldy, em và ngài Prince ra, chẳng ai hay biết cả."

"Kiếp trước anh vì em nhận hết Avada Kedavra (Lời nguyền giết chóc). Kiếp này lại vì ký ức mà bạo động pháp thuật liên tục, nguy cơ lõi pháp thuật vỡ tăng theo từng năm, có khả năng trở thành Á phù thủy. Nếu ngài Abraxas không gửi thư, có phải anh sẽ giấu nhẹm cho tới lúc chúng ta về với vòng tay Merlin phải không, Luke?"

"Severus, kiếp trước tự ti vì khác biệt thân phận mà anh bỏ lỡ em, kiếp này anh không muốn ở trước mặt em, để lộ bản thân chật vật thế nào vì bạo động pháp thuật. Anh chưa từng hối hận, nhờ có ký ức mà ta tìm được nhau, nên em đừng tự đổ lỗi cho bản thân được không?"

Cảm thấy lồng ngực nóng ẩm vì người trong lòng, Lucius ôm lấy Severus nghiêng về một phía khiến cậu vùi đầu càng sâu về phía tim anh.

Thông qua thư và sách, Severus thông minh như thế, làm sao không đoán được tình trạng của Lucius trước khi gặp cậu.

Càng biết rõ, cậu càng đau lòng gấp bội và càng tự trách mình. Trách vì cậu không mơ thấy ký ức kiếp trước sớm hơn, vì cậu không sớm tìm anh, vì bản thân không tìm hiểu tình trạng của anh.

Một lúc lâu sau đó, tiếng nức nở khó kiềm nén dần nhỏ đi, rồi im lặng.

Lucius chỉ lặng lẽ ôm lấy Severus vào phòng tắm, thay cậu rửa khuôn mặt lem nhem như bé mèo, thay cho cậu một bộ đồ ngủ ấm áp, rồi thả người cậu vào chiếc giường êm ái.

Anh định rời đi thì vạt áo bị túm lại.

Đêm hôm đó, dưới lớp chăn ấm áp, hai con người ôm lấy nhau, vỗ về những nỗi buồn, nỗi đau, điều khiến họ cảm thấy khủng hoảng và nhấm nháp lấy tình yêu của nhau, chữa lành những vết thương trong tim.

Ánh trăng bạc dịu dàng tỏa sáng giữa màn đêm ôm lấy mọi nỗi niềm và cuốn chúng đi theo làn gió đêm đi thật xa đến tận chân trời.

Nhường chỗ ánh sáng dần ló dạng, mặt trời dần lên cao mang theo ánh sáng tươi tắn, sức sống cho ngày mới.

Hôm nay là Chủ Nhật.

Rất thích hợp để lười biếng hay đơn giản là ở cạnh người yêu.

Cả ngày hôm đó, không rắn nhỏ nào nhìn thấy người thừa kế của Prince và Thủ Lĩnh Nhà, huynh trưởng Malfoy của bọn họ đâu cả.

Vậy cả hai người họ ở đâu?

Tránh đi tất cả mọi người, anh và cậu dạo quanh trường, tới Rừng Cấm rồi tới những chỗ bí mật trong trường mà chỉ họ biết nhờ ký ức kiếp trước.

Suốt cả ngày hôm ấy, hai bàn tay nắm lấy nhau không rời.

Thi thoảng họ ôm ấp nhau dưới nắng vàng, hôn nhau dưới bóng râm mát mẻ của tán cây cao cao hay lén lút thân mật ở chỗ tối của Thư viện.

Thật yên bình và ngọt ngào biết bao.

Đó chính là dư vị của tình yêu.

~~~~~~~

Severus năm hai. Lucius năm năm.

Giáng Sinh là ngày lễ không thể bỏ qua ở Hogwarts.

Lucius đã mời Severus làm bạn cặp của mình.

Severus đã sử dụng dược của ông mình gửi để hóa thân thành một thiếu nữ, cũng anh tới vũ hội Giáng sinh.

Tại sao ông của Severus, Reginald Prince lại làm vậy?

Quay ngược về mùa hè sau khi Severus, Lucius kết thúc năm nhất và năm tư.

Lucius đã cùng cha mình và Voldermort tới dinh thự để có một cuộc trò chuyện nghiêm túc về tương lai của anh và Severus.

Reginald ngoại trừ không cam tâm vì cháu mình thành hoa có chủ quá sớm, thì ông không có gì bất mãn với Lucius cả.

Chỉ là Severus còn quá nhỏ để thông báo đính hôn, đặc biệt khi bạn đời linh hồn của cậu đã có danh tiếng nhất định trong vòng phù thủy quý tộc. Đến khi đó, cháu ông có thể là mục tiêu công kích ngoài sáng lẫn trong tối.

Cả Abraxas và Voldermort đều đồng ý điều này.

Vì thế, cho đến khi Severus đạt được thành tựu và địa vị nhất định, mối quan hệ của anh và cậu phải giữ bí mật để đảm bảo an toàn cho Severus.

Và gia chủ Prince còn ra thêm một điều kiện bắt buộc.

Dù Lucius không thích cách mấy thì hai vị trưởng bối nhà anh đều đã đồng ý và hứa hẹn chắc chắn.

Cứ như thế mối quan hệ yêu đương của hai người được cả trưởng bối hai bên chấp thuận.

Ở phòng Severus.

Thay xong y phục. Severus ngồi nhớ về ngày trưởng bối hai bên gặp nhau mà lắc đầu cười cười.

Từ lối ngầm, Lucius bước vào phòng.

Một thân lễ phục trắng lịch lãm cao ráo, đầy ưu nhã và quý khí.

Mái tóc bạch kim sáng chói được cột lệch sang một bên lộ rõ khuôn mặt đàn ông ngày càng tuấn tú, cứng rắn. Đôi mắt lam xám sáng lên sự kinh ngạc, say mê, ẩn ẩn âm trầm.

"Sev, bạn nhảy của anh, em đã sẵn sàng chưa?"

Lucius cúi người, lịch thiệp đưa tay ra chờ đợi cậu.

Severus, lúc này là một thiếu nữ với bộ lễ phục là chiếc đầm trơn đen cocktail dài đến gót chân, ôm sát lấy thân mình, lộ ra từng đường cong xinh đẹp xen lẫn nét quyến rũ còn non nớt.

Mái tóc đen dài xoăn xoăn buông thả lên bờ vai gầy cùng cánh tay trần trắng muốt, gợn sóng đến eo nhỏ.

Chiếc đầm còn xẻ cao ở bên trái, ở ngang đùi thon còn cột một chiếc nơ lụa mảnh màu rượu vang, thu hút ánh nhìn cực kỳ.

Đôi cao gót dây lộ ra từng ngón chân hồng hào xinh xắn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp được trang điểm nhẹ, từ mũi trở xuống được che chắn bằng miếng lụa mỏng màu đen, khuôn mặt thấp thoáng nửa kín nửa hở càng khiến thiếu nữ tóc đen thêm phần thu hút, quyến rũ và tràn đầy mê hoặc bí ẩn.

"Em mong chờ năm ba lắm đấy, Luke. Khi đó, anh sẽ là bạn nhảy của em."

Nắm lấy bàn tay thon dài đang đưa ra, Severus thuận theo đứng lên, choàng lấy cánh tay anh, bờ môi mọng buông ra đôi lời trêu chọc.

"Anh không ngại. Làm bạn nhảy kiêm bạn đời tương lai của người thừa kế Prince, anh rất có lời đấy, em yêu."

Mặt dày trêu chọc lại hoàng tử bé nhà mình, Lucius nhận được cái nhéo yêu đau điếng người.

Chẳng rõ vũ hội Giáng Sinh ngày ấy xảy ra chuyện gì.

Chỉ biết hôm ấy, tất cả động vật nhỏ các nhà ở Hogwarts đồng loạt tìm kiếm cô thiếu nữ tóc đen thần bí đấy.

Các nam sinh thì say mê bởi vẻ đẹp bí ẩn của nàng, ranh ghét với Lucius. Nữ sinh thì ranh ghét nhưng lại không kiềm được mà bị nàng cuốn hút.

Thậm chí các rắn nhỏ cũng hỏi bóng hỏi gió Thủ Lĩnh Nhà của bọn họ vài lần nhưng đều bị Lucius dẫn dắt đi.

Tất cả nữ sinh tóc đen trong trường đều lọt vào tầm ngắm của các học sinh.

Nhưng không một ai có thể đoán được đó là người thừa kế của gia tộc Prince hóa trang thành.

•••

Severus năm ba. Lucius năm sáu.

Voldermort hiện nay ngoại trừ đứng đầu Tử Thần Thực Tử, gia chủ gia tộc Slytherin, hắn còn đảm nhiệm chức Giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám ở Hogwarts.

Hiển nhiên là vũ hội Giáng Sinh năm trước, hắn biết rõ thiếu nữ tóc đen, bạn nhảy của Lucius là ai.

Để đáp lễ cho Reginald và Severus, Voldermort không chỉ nhờ Abraxas gửi dược cho Lucius, mà còn mời bạn đời tới tham dự vũ hội ở Hogwarts.

Thuận đường cùng nhau ngắm con trai mình hóa trang thành nàng thơ gì.

Và hiển nhiên kết quả đã khiến nhị vị trưởng bối nhà Malfoy cực kỳ vui vẻ một quãng thời gian dài.

Bộ lễ phục đen hoàn mỹ tôn lên thân mình cao gầy nhưng thẳng tắp, tôn lên khí chất lạnh nhạt, ung dung của Severus.

Mái tóc đen ngày thường xõa ngang vai, lúc này buộc cao lộ ra đường nét khuôn mặt thiếu niên giao thoa với tuổi trưởng thành.

Đôi mắt đen vốn lạnh lùng, trầm tĩnh vào thời điểm nhìn bạn nhảy bên cạnh, mang theo sự ôn hòa, dịu dàng quyến luyến chưa từng thấy.

Bạn nhảy của Severus so với Thủ Lĩnh Nhà Slytherin năm trước tuyệt đối có lực sát thương tương đương nhau.

Mái tóc bạch kim suông dài như lụa, chạm đầu gối, điểm xuyến dây trang sức ngọc trai quý giá, rực rỡ chói mắt được phủ lên mái tóc ấy.

Chiếc đầm bạc cocktail đuôi cá lấp lánh ánh sao trời, ôm sát thân hình hoàn mĩ, mười phần quyến rũ.

Hai cánh tay trắng nõn thon thả mang đôi găng tay lưới dài màu trắng.

Từng nhịp bước đi, lộ ra đôi cao gót pha lê trong suốt ôm lấy gót chân trắng nõn, xinh đẹp.

Trên chiếc cổ nhỏ nhắn, thon dài của nàng được thắt nơ bởi một sợi dây lụa bạc.

Khuôn mặt của nàng thơ nhỏ nhắn, từng đường nét như được tạo hóa ưu ái hết mực.

Nhưng đôi mắt nàng thơ đã bị một tấm lưới mềm mại che đậy, vừa đủ cho nàng thấy đường đi nhưng lại giấu đi đôi mắt không cho ai hay.

Một nàng thơ thuần khiết, xinh đẹp hơn cả Veela, mang theo loại bí ẩn thần thánh thu hút khó nói nên lời.

Khiến cho toàn bộ động vật nhỏ của Hogwarts lần thứ hai náo động.

Khác với Lucius, không một rắn nhỏ nào dám tới bắt chuyện với Severus cả.

Chỉ cần vừa lơ đãng hỏi về nàng thơ là lập tức bị bậc thầy trẻ tuổi nhất giới phù thủy nước Anh phun nọc độc đến xanh mặt.

Còn Lucius thì bị cha và chú Voldy gửi thư kèm vài hình ảnh trêu chọc. Thậm chí là ông của Severus cũng gửi thư, ngấm ngầm tỏ vẻ hài lòng với anh.

Biết được, Severus cũng không nể mặt mà cười vô cùng sảng khoái.

Lucius cũng chỉ có thể tự hờn dỗi một mình.

Ở thời điểm này, Severus đã trở thành bậc thầy trẻ tuổi nhất giới phù thủy nước Anh vì đã thành công hoàn mỹ vượt qua ba bài kiểm tra chứng nhận bậc thầy độc dược của Hiệp Hội Độc dược.

Severus và Lucius kết thúc năm ba và năm sáu ở Hogwarts.

Hè tháng tám, tất cả các gia tộc bậc nhất đều nhận được thư mời.

Thư mời về lễ đính hôn giữa ba gia tộc Malfoy, Prince và Slytherin.

Giữa người thừa kế gia tộc Prince, Severus Prince.

Cùng người thừa kế gia tộc Malfoy và gia tộc Slytherin, Lucius Malfoy.

Ừ thì không một chút gió, một dấu hiệu hay bất cứ tin tức nào.

Nên toàn bộ giới quý tộc lẫn toàn bộ phù thủy nước Anh bùng phát hỗn loạn một phen.

Trong khi người lớn đang đau đầu vì nên tặng lễ vật như thế nào, các động vật nhỏ sau khi suy ngẫm thì họ phát hiện ra một điều.

'À, thì ra hai người nọ là hai người bọn họ.'

Tất nhiên là các động vật nhỏ chỉ nghĩ trong lòng và không dám nói cho cha mẹ biết.

Lỡ như nhắc đến, họ sẽ bị Malfoy và Prince thủ tiêu mất.

Một mùa hè hỗn loạn với tin tức đính hôn chấn động qua đi.

•••

Severus năm tư. Lucius năm bảy.

Lễ đính hôn đã xong. Lucius cứ thế quang minh chính đại mà dính lấy Severus.

Mỹ danh là bồi dưỡng tình cảm và hiển nhiên ai dám nói gì.

Phù thủy nhỏ toàn bộ Hogwarts đều ngầm hiểu với nhau.

Chỉ cần nơi nào xuất hiện cả hai người họ, tuyệt đối không có một bóng người làm phiền.

Lucius vô cùng hài lòng vì đám học sinh thức thời, ôm lấy Severus đang đỏ mặt vùng vẫy, phun nọc độc với mình.

Severus hiện tại đã có địa vị trong giới độc dược, được mọi người tung hô thiên tài trăm năm có một vì phát minh ra thần chú mới, Sectumsempra (Cắt sâu mãi mãi).

Lucius đã quen với mọi sự vụ của gia tộc Malfoy, đang tiến hành lịch lãm và làm quen với Tử Thần Thực Tử.

Vì thế, để tiện hơn, Lucius lấy quyền hạn của Thủ Lĩnh Nhà Slytherin, sắp xếp anh và Severus ở chung một phòng.

Severus phản đối thế nào cũng không được, còn bị con người da mặt dày kia lấy lý do thuận tiện chăm sóc lẫn nhau và một nụ hôn phản biện lại.

Các rắn nhỏ khác chỉ gật gù và gật gù nhìn bọn họ.

Voldermort thì hài lòng nhìn Lucius, tán thưởng da mặt dày của anh.

•••

Severus năm năm. Lucius đã tốt nghiệp.

Lúc này chỉ còn Severus ở lại Hogwarts.

Dù là Thủ lĩnh năm, Thủ Lĩnh Nhà hay bất kỳ rắn nhỏ nào đều không dám làm khó cậu.

Severus đã dành toàn bộ thời gian để học vượt cấp với mục đích tốt nghiệp sớm.

Không chỉ thế, cậu đã thành công thay đổi Lang dược dành cho người sói với hiệu quả vượt trội, giúp cậu thành công đạt được vị trí thành viên trẻ nhất của Hiệp hội độc dược nước Anh.

Không chỉ địa vị mà cả danh tiếng của Severus lúc này như diều gặp gió.

Sau lễ tốt nghiệp, Lucius lập tức tiếp nhận vị trí gia chủ gia tộc Malfoy.

Xử lý sự vụ của gia tộc, học tập sự vụ gia tộc Slytherin, từng bước làm quen với Tử Thần Thực Tử, có thể nói Lucius bận rộn đến tối tăm mặt mũi.

Hai người họ ngày thường bận rộn, không thể gặp nhau nhưng bất cứ ngày lễ nào trong năm cũng tuyệt đối không vắng mặt.

Nghĩ tới việc năm sau Severus sẽ tốt nghiệp, Lucius âm thầm thở dài phiền não mà nhớ tới lời của ông Severus.

•••

Năm thứ sáu, Severus tốt nghiệp.

Mặc dù đã đáp ứng điều kiện bắt buộc của gia chủ Prince, Lucius vẫn cảm thấy không cam tâm khi hai người phải xa nhau ba năm.

Ông Reginald Prince chỉ đồng ý cho hai người kết hôn sau khi Severus đi lịch lãm ba năm ở bên ngoài để nâng cao trình độ độc dược lẫn pháp thuật của cậu.

Khi đi, không được quay về thăm nhà.

Đây là truyền thống bắt buộc của gia tộc Prince nên Lucius chỉ có thể cam chịu.

Bọn họ đều đặn gửi thư cho nhau trong suốt ba năm, không một lần dứt gãy.

Thi thoảng Lucius còn Độn thổ xuyên quốc gia để thăm hoàng tử bé nhà mình nhưng cũng chỉ có vài lần.

Hai người bọn họ, ai cũng đều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net