Crow

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
bên cửa sổ hình ảnh của một Narcissa ôm Draco vào lòng dạy bé tập đọc, những mảnh ký ức của cha dạy bé chơi cờ đọng trong thư phòng, tiếng vọng cười non nớt không nặng ưu phiền của cậu chủ nhỏ Draco lần đầu cưỡi chổi tập bay, và vang trong phòng ngủ chính, hình ảnh bé Draco sợ ngủ một mình chui vào chăn cha mẹ, mẹ sẽ ru ngủ cậu bằng những câu hát, chuyện cổ tích, cha sẽ bao bọc cậu trong chăn ấm, hứa rằng sẽ chẳng có con quái vật nào dưới giường cậu.

Draco bé nhỏ sinh ra chính là ánh sao sáng nhất nơi bầu trời phương Bắc của cha mẹ.

***

"Cha mẹ là sự linh thiêng mà số phận ưu ái trao tặng cho từng người con", Peony nói sau khi nghe Draco kể về gia đình mình. Draco chỉ khẽ gật đầu cười.

"Cáo – loài vật khiến người ta nghĩ ngay đến độ xảo quyệt của chúng. Nhưng ít ai còn biết rằng, chúng chính là những con vật nhút nhát nhưng có thuộc tính thích nghi nhanh chóng, biển đổi bản chất cho hợp thời chúng sống. Với em, cáo là con vật sinh ra để tồn tại. Một đồng đội biết cách tồn tại, biết khi nào nên tiến và lùi. Chúng lừa đảo người ngoài để đổi lại lợi ích riêng cho mình. Và đây, những chú cáo ôm lấy một thân cây nhỏ đang vươn lên ánh mặt trời, tỏa mình, vươn xa. Cáo chính là biểu tượng của sự thông thái. Ba chú cáo, tương lai – hiện tại – quá khứ, hay cũng có thể là cha – mẹ – con cái.

Hẳn từ bé anh đã được dẫn dắt bởi những con cáo thực thụ. Em có thể nhìn thấy một bé Draco lớn lên biết tình toán cho mình, cậu rất tự tin, sẵn sàng khám phá mọi ngóc ngách trong nhà. Gia đình anh có tầm nhìn xa trông rộng, và tự tin bám vào cây gỗ vươn mình kia. Nhưng, chẳng phải chính vì bay quá gần mặt trời mà Icarus đã rơi xuống biển sâu, để rồi anh ta chết trong lòng nước lạnh hay sao"

Từ bé Draco đã nhận biết được vì sao cậu hơn những kẻ khác, vì chảy trong huyết quản cậu là dòng máu của gia tộc Malfoy – gia tộc máu trong hơn tất thảy. Do đó cậu chỉ được phép giao du với đám trẻ con Thuần Huyết khác. Những kẻ cao quý luôn thuộc về nhau.

Nếu bạn đánh rơi chiếc kim nhỏ vào bụi rậm, bạn sẽ làm gì?

Với pháp thuật, bạn có thể accio chiếc kim ra khỏi bụi rậm một cách dẽ dàng và nhanh chóng. Nhưng với Muggle họ sẽ phải mất một lúc lâu mới tìm ra được chiếc kim nhỏ. Họ sẽ đốt cháy cả bụi rậm để tìm nó, hoặc sử dụng cái gọi là nam châm để dò ra. Dù là gì đi nữa, họ đều phải cần có sự trợ giúp. Nếu bạn cần trợ giúp, bạn là kẻ yếu đuối. Và thế giới không dành cho kẻ yếu.

"Nhưng cha ơi, chẳng phải chúng ta cũng dùng đũa để accio chiếc kim sao ạ?" Draco năm tuổi hỏi cha nó.

"Nếu con đủ mạnh, con có thể thi triển phép thuật không cần đũa cũng như câu chú." Lucius trả lời. -"Draco, giữa một kẻ ngu ngốc thể hiện bản thân mình, để tình cảm dẫn dắt lý trí và một người biết ẩn mình giữa muôn ngàn chiếc mặt nạ tinh xảo, chôn cất tình cảm và nghe theo bộ não, ai sẽ là người sống sót?"

"Người đeo mặt nạ ạ", bé Draco cất giọng trong trẻo trả lời.

"Con có biết vì sao họ sống sót không?" Lucius tự hào hỏi.

"Vì không ai có thể tìm ra chính bản thân họ. Nếu kẻ thù ngươi không biết ngươi, hắn cũng sẽ không biết ngươi thích gì, trân trọng điều gì. Và khi đó, ngươi sẽ thắng ạ." Draco tươi cười trả lời, vì bé biết nụ cười lan dần trên gương mặt cha bé chính là đáp án cho câu trả lời của bé.

Lucius Malfoy dạy Draco thế nào đeo mặt nạ. Cha bé đã dẫn dắt bé, nuôi dưỡng và giáo dục bé một cách hoàn hảo. Thế nhưng người dạy bé thổi hồn vào từng chiếc mặt nạ lại chính là Narcissa Malfoy. Một chiếc mặt nạ tinh xảo chưa được gọi là hoàn hảo khi nó không mang cái "thật".

Cha bé đã dạy cho bé tạo một bộ mặt khi nghe người lớn nói chuyện ở các buổi từ thiện; con phải nâng cằm như thế nào, nhìn ra sao, mũi giày chân phải để ở đâu. Mẹ bé đã chỉ cho bé các biểu hiện cho sự quan tâm, thông hiểu và thông cảm với những kẻ khốn khổ được họ từ thiện. Không ai biết được ánh mắt cảm thông nên biểu lộ như thế nào trừ bậc thầy che dấu.

Vì sao con nên chơi với con bé Parkinson, vì nhà này am hiểu chính trị rất rõ, nhà họ như cá bơi trong nước khi đụng đến chính trị.

Tại sao con nên chơi với Zabini, vì mẹ thằng bé là một tượng đài để học hỏi trong việc che dấu tội ác, ví dụ điển hình về một người đàn bà thông minh và xảo quyệt. Và cũng là bài học để con ghi nhớ: không bao giờ đánh giá thấp nữ giới.

Cha biết hai thằng bé Crabbe và Goyle không thể thông minh như con, nhưng con hãy nhìn chúng là minh chứng về những kẻ không học, không sử dụng trí tuệ. Nhưng cha cũng muốn con biết rằng, thi thoảng, sức mạnh tay chân chính là quyền lực mà trí tuệ cần điều khiển.

Thằng nhỏ nhà Nott là đồng minh cho con sau này khi con cùng nó tham gia Tử Thần Thực Tử, cha muốn con chơi với nó vì nó là đứa thông minh và kín miệng.

Và tiếp xúc với chị em nhà Greengrass con sẽ học được cách đối xử với phụ nữ. Hai con bé nhà đó là hình ảnh của một người vợ tương lai biết thời thế, sẽ là người mẹ biết khi nào nên dạy con mình mềm mỏng và cứng rắn.

Cha cũng muốn con từ giờ theo học thầy Snape. Bùa chú và Nghệ Thuật Hắc Ám có thể quan trọng, nhưng chẳng gì có thể so sánh bằng việc con có thể kết thúc cuộc đời một con người khỏe mạnh chỉ bằng vài giọt dược. Hoặc giải dược một ngày nào đó sẽ là tất cả những gì mà con người tìm kiếm. Giữa Imperio một ai đó để họ hành động theo ý con và thỏ thẻ vào tai họ rằng: "Nếu ngươi không làm theo lời ta, con ngươi sẽ không có giải dược mà nhìn thấy bình minh ngày mai", cái nào mạnh mẽ hơn? Dược chính là chìa khóa, ngay cả Lương Y cũng phải am hiểu dược để chữa trị. Một giọt dược rơi vào nước, cả một thành phố đầu độc. Cha muốn con đạt tới trình độ chỉ cần nếm bất cứ vị dược nào, con cũng có thể nêu ra thành phần làm nên nó. Chế dược còn chính là học cách kiên nhẫn, hòa hợp giữa những thảo dược và tuân thủ trình tự.

Draco bé nhỏ của mẹ, con hay thường hỏi mẹ sự khác biệt giữa Thuần Huyết và Máu Bùn là gì, mẹ nghĩ rằng chẳng thể nào có sự khác biệt giữa chúng ta và bọn họ. Nhưng con hãy nhớ, giữa một phù thủy/pháp sư Thuần Huyết cưới một Máu Bùn thì khả năng một Á phù thủy/pháp sư ra đời là 25%. Còn nếu một Máu Lai kết hôn với Máu Bùn, khả năng sẽ tăng lên 50%. Và mẹ sẽ hỏi con rằng, liệu con có đủ can đảm để nói với con của con rằng nó không thể bay, trong khi con hoặc các anh chị nó có thể. Hay con có thể nhìn vào mắt nó và nói nó rằng con có thể biến chiếc tách thành gấu bông, đóng băng một ai đó, biến thành một con thú nào đó, nhưng con con thì không. Con con sẽ không biết tới những quyển sách tự đọc, sẽ không hiểu được thế nào là gia tinh, nhân ngư... Thay vì sống trong thế giới phép thuật – nơi mà con con sẽ không thể hòa hợp – thì con con sẽ phải sống với Muggle – nơi mà gia tinh và nhân ngư chỉ là cổ tích. Nếu con có thể nhìn vào mắt con con và giải thích những điều trên, thì con được quyền kết hôn với một Máu Bùn.

Và bé Draco đã được nhìn thấy vô vàn thứ mà những đứa trẻ Muggle khác không có. Bé được dạy kết bạn với những kẻ đem lại lợi ích cho mình, cũng như nhìn thấy điểm quan trọng của từng đứa mình tiếp xúc.

Gia đình bé dạy bé cách chọn bạn, tôn trọng điểm mạnh và lợi dụng điểm yếu của họ, dạy bé biết cách tự bảo vệ bản thân và tự hào về huyết quản nóng như dung nham núi lửa chảy trong người bé, dạy bé tránh những thiệt hại cho tương lai.

Những con cáo không dạy con mình sống. Chúng dạy con mình cách tồn tại và cả thế hệ sau.

***

Draco chạm vào tách mocha đã ấm dần, dường như gió đã ngưng thổi và nắng nhẹ đang phủ lên từng miếng gạch lát đường. Cậu đưa mắt đảo quanh, quán cafe nhỏ này hôm nay vắng khách, xa xa trong góc hai cô gái trẻ chụm đầu cười nói với nhau, bên cạnh, một đôi nam nữ đang yêu nhìn nhau âu yếm. Gió tuy ngừng, nhưng trời cứ mãi phảng phất cái se lạnh, Peony cổ trần, chỉ khoác một cái áo len trắng mỏng khiến cậu cảm thấy có chút lo lắng cho nàng. Nhẹ nhàng cậu gỡ khăn choàng cổ của mình, vòng nó qua chiếc cổ nhỏ trắng của Peony. Hành động khiến nàng ngạc nhiên tròn mắt nhìn Draco, nhưng cậu chỉ cười.

"Page of Cups. Khi em rút lá này, em thực sự không biết đây có phải là cho anh. Cho con người trẻ thơ trong anh. Nhân ngư mang theo chiếc chén đựng những tạo vật từ trên đất liền xuống lòng đại dương, nàng ẩn mình yên tĩnh ngắm nhìn những thứ đẹp đẽ ấy. Nhưng anh biết là em rút lá này ngược đúng không? Và khi Page of Cups ở lá ngược, về mặt tình cảm anh luôn cảm thấy bị chèn ép. Cậu nhóc Draco năm ấy chỉ nhìn thấy những thứ cha mẹ cậu cho phép cậu. Họ quá bảo bọc anh, họ chắt lọc những cái đẹp nhất của thế giới, của cuộc sống để cho anh. Cho nên, anh chỉ nhìn thấy những điểm tích cực mà quên mất rằng, cuộc sống cũng giống như một bức tranh đầy màu sắc, nếu như không có sự tương phản của màu đen, thì bức tranh sẽ không thể trọn vẹn.

Nhưng anh có biết rằng, Page of Cups thi thoảng còn có ý nghĩa một thông điệpbất ngờ. Một sự bất ngờ đang đến với bé Draco. Rằng trong tương lai không xa, bé Draco sẽ gặp một ai đó, một cái gì đó khiến bé nhìn nhận một thế giới khác", nói tới đây Peony chợt phì cười, giọng nàng tỏa ra một hơi ấm kì lạ len lỏi vào tim Draco.

"Sao em cười?", cậu hỏi, cũng tự tìm thấy chút vui vẻ trong nụ cười của nàng.

"Ace of Cups, Ace of Wands, Page of Cups. Cứ như cả ba đều nói rằng rồi Page of Cups sẽ cho anh ai đó, một con người của lửa, của sự cam đảm, của hành động, một người thích thám hiểm, thích tìm kiếm, và tự tin đến ngạo mạn, mà em nghĩ phải là ba người sẽ bước vào đời bé Draco ấy. Thế nhưng chỉ có cái người mang lửa này mới rực cháy trong anh. Một ai đó để lại cho anh cảm xúc của Ace of Cups – tình yêu đầu đời", Peony bĩu môi rồi lại nói "Để xem, nguyên tố lửa bao gồm: Bạch Dương, Sư Tử, Nhân Mã", vừa nói nàng lấy bút hí hửng ghi lên khăn giấy ăn số tháng sinh ứng với hoàng đạo nàng kể trên.

Nhưng Draco biết, cậu biết con người này. Vì trong cuộc đời cậu, chỉ có duy nhất một Đại Thử mà cậu biết.

***

Bạch Dương (20/3 – 18/4) – cung lửa thống lĩnh, có tính cách táo bạo, phiêu lưu và có khiếu sắp đặt mọi thứ đi vào quỹ đạo.

Sư Tử (23/7 – 22/8) – cung lửa ổn định, luôn sôi nổi, tự tin và quả quyết.

Nhân Mã (22/11 – 21/12) – cung lửa biến đổi, là cung độc lập, thích phiêu lưu và không gò bó.

Là những dòng Peony ghi trên giấy ăn, chữ nàng thanh mảnh, kéo dài ở những chữ g, l, p, q. Nét bút viết nhanh nhưng không tạo cảm giác rối, rất ít ai Draco từng gặp có thể để lại một dấu chấm trên chữ cái i và dấu gạch ngang qua chữ t, các chữ nguyên âm như a, o, e luôn có một nét dứt không nối liền mạch giữa những đường tròn. Một cách nào đó, chữ số 4 của nàng nếu nhìn không kĩ sẽ lại tưởng lầm chữ số 9.

Vừa đặt bút, nàng đưa tay hai tay áp sát tách latte đã dần lạnh của mình để tìm một hơi ấm, thế nhưng khi Draco hỏi nàng có muốn mặc áo khoác của cậu không thì chỉ nhận được một nụ cười từ chối. Như thể nghỉ ngơi một chút, nàng đưa tay xào bài và tiếp tục rút ba lá ngẫu nhiên.

***

Queen of pentacles – Eight of wands – Seven of pentacles

"Anh nhìn thấy gì ở lá Queen of Pentacles?", Peony hỏi, nàng ngẩng đầu nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng của phục vụ.

"Anh tưởng em đoán và anh kể chứ?", Draco trả lời bằng một câu hỏi, đảo mắt cùng nàng tìm phục vụ, cậu phát hiện ra cậu trai lúc nãy đang nói chuyện với cô nàng pha chế bên quầy. Draco giơ tay ra hiệu cần giúp đỡ, may mắn thay cô nàng pha chế nhìn thấy và hất tóc ra hiệu cho cậu trai. Cậu ta mỉm cười, nhanh chóng bước về phía Draco.

"Thì, anh cứ diễn tả nó xem nào, em có bảo anh đọc nó đâu nè", nàng tinh nghịch cười, vừa lúc cậu trai bước tới, Peony nói ngay – "Giữa chocolate mousse và chocolate crepe cái nào ngon hơn vậy bạn?"

"Còn tùy theo cô muốn ăn kiêng hay không?", vừa cười cậu trai trả lời. Câu trả lời khiến Peony bật cười khanh khách rồi mím môi. Nàng chọn chocolate crepe.

"Pansy bạn anh, mà biết em chắc sẽ khóc thét vì chế độ ăn của em", Draco nói sau khi cậu trai quay đi, mặc cho nàng có biết Pansy là ai hay không.

"Nah, em nghĩ đây có khi là lần cuối mình ăn chocolate ấy chứ", nàng nói, lại cái âm vang buồn bã mỏng manh. Nhưng chưa để cậu kịp hỏi, nàng lại hối thúc Draco tả lá Queen of Pentacles.

"Khác với màu xanh của lá cups trước, đây là một màu xanh lơ trộn với màu xanh đậm của biển về đêm, tạo cho anh cảm giác một buổi tối êm dịu. Người phụ nữ khiến anh liên tưởng tới Đất Mẹ, anh có cảm giác như bà đang mang trong mình một sinh linh, trên tay cầm một quả? Nó có phải là quả không thế? Chân bà chôn chặt trong rễ cội nguồn, đầu bà đội mặt trăng và mặt trời. Này phải Mẹ Thiên Nhiên không?", Draco vừa nhìn lá bài vừa diễn tả.

"Thường những lá Hoàng Gia luôn diễn tả tính cách một người. Đây là người khát khao được chăm sóc, có một tâm hồn rộng lượng và linh hồn ấm áp. Người này không những có tính cách đẹp đẽ như vậy mà còn là một người bảo vệ, đáng tin và thật thà. Về mặt hình ảnh, người phụ nữ trên tay cầm nguồn năng lượng của riêng mình, sẵn sàng ban phát nguồn năng lượng này cho bất cứ ai chạy tới cầu xin bà. Và nguồn năng lượng này ấm tựa như mặt trời, len lỏi trong giá lạnh, đâm chồi nảy mầm.

Thế nhưng lá bài không phải bao giờ cũng chỉ về phụ nữ. Em tin rằng đây chính là Ace of Wands của chúng ta. Người này có những tính cách như trên đấy, nhưng thực ra cực kì hướng nội, không những thế còn có những giác quan khá nhạy (Peony nói tới đây thì Draco chợt bật cười. Khiến nàng nhíu mày hỏi vì sao, nhưng cậu chỉ phất tay cho qua). Nhìn lá bài chỉ ra những đức tính chỉ có ở phụ nữ, nhưng không phải lúc nào bài cũng theo nghĩa đó. Chỉ là người này muốn chăm sóc, quan tâm những người thân của mình bằng hành động cụ thể, thực tế. Song, đây là một người cố chấp nhưng đừng buồn tính cách ngang bướng của người này. Vì họ sống với nhu cầu muốn quan tâm người khác, muốn cảm thấy mình luôn có ích với mọi người.

Muốn cưa đổ người này thì tốt nhất xem kĩ cách ăn nói cẩn thận, dùng những lời lẽ tôn trọng và kiên nhẫn giúp họ thấu hiểu tình thế. Ơ, sao anh cứ cười như thế?", Peony ngừng nói nhìn cậu.

"Em cứ mặc anh. Tiếp đi em", Draco lắc đầu từ chối trả lời. Nàng nheo mắt nhăn mũi khó hiểu nhìn cậu, nhưng dường như hiểu ra một điều gì đó. Nàng thay đổi sắc mặt chỉ bằng cách nhướng lông mày và mỉm cười.

"Người này thường thích sống kín tiếng, không muốn thể hiện bản thân. Thậm chí em nghĩ người này sẽ chẳng khoe khoang thành tích gì cả, hay nếu có gì bất công, người này cũng sẽ chỉ yên lặng chịu đựng, nhưng đấy là đừng quá dồn họ đến đường cùng nhé. Pentacles ảnh hưởng bởi nguyên tố Đất, nên người này ít để tâm đến bản thân mình, dẫn đến trường hợp tham công tiếc việc, cuối cùng tự tạo áp lực tâm lý cho bản thân, dễ rơi vào trạng thái căng thẳng. Tuy nhiên, trong đất có nước, nên đây lại có thể là một người suy nghĩ theo con tim, rất giỏi che giấu tình cảm.... là dồn nén tình cảm thì đúng hơn ấy.

Em không biết người anh đang nghĩ tới có đúng cái yếu tố trên hay không, nhưng em chắc một điều là đây là người có trí nhớ tốt, nhưng lại giỏi về thực hành hơn là lý thuyết. Chính vì cái nội hàm nước trong đất trên, người này rất khó thích nghi với hoàn cảnh, môi trường mới. Họ thường hay níu kéo các mối quan hệ cũ, chính vì dồn nén tình cảm, nên họ hoàn toàn tệ trong việc thổ lộ. Nên em hy vọng anh đã kiên nhẫn hơn với người này?", nói tới đây, Peony nhướng mày ý hỏi "Anh không có đủ kiên nhẫn đúng không?"

"Quay lại cái cung Sư Tử của em, em ghi là "luôn sôi nổi, tự tin và quả quyết" nhưng những gì em nói trên lại chẳng thể ăn nhập với Sư Tử cả", Draco gõ ngón tay vào dòng "Sư Tử (23/7 – 22/8) – cung lửa ổn định, luôn sôi nổi, tự tin và quả quyết" trên giấy ăn, nhướng mày rồi nhấp một ngụm mocha bấy giờ đã lạnh.

"Cung hoàng đạo còn tùy vào Điểm Mặt Trăng và Điểm Mọc của người để đọc rõ tính cách người ta. Đây là Mặt Trời Sư Tử, là cái tôi, là những gì họ thể hiện ra bên ngoài, giống hết lá Ace of Wands đưa ra. Còn về lá Queen of Pentacles nói về nội tâm, tính cách của một con người trải qua quá khứ, hoàn cảnh sống", nàng nhẹ nhàng giải thích, rồi chợt mỉm một nụ cười đầy ẩn ý – "Vậy tình đầu của anh là cung Sư Tử nha".

"Miễn bình luận", Draco đảo mắt qua bên trái tủm tỉm nói.

"Cô nàng Sư Tử này có đúng như em tả không?", Peony hỏi, nàng đã đoán và đây là lúc cậu điền trống chỗ còn thiếu.

"Không phải cô, mà là anh", Draco nhàn nhạt trả lời.

Harry Potter có lẽ đúng thật như những gì Peony tả. Nhưng Draco hoàn toàn không biết nội tâm Potter. Tất cả những gì Draco biết chỉ là cái vẻ bề ngoài, cái tôi Sư Tử của hắn.

Potter cực kì tự tin vào chính năng lực của hắn, nếu Sư Tử muốn có mặt trăng, thì chắc chắn hắn sẽ làm mọi thứ để có nó mặc cho sự vô lý và hoang đường đến mức nào. Thật ra, có bao giờ Draco thấy hắn suy nghĩ trước khi hành động đâu.

Và Potter đúng là để trái tim suy nghĩ thay cho cái não của hắn thiệt. Cứ thử nhìn những gì hắn đối xử với Weasley thì biết. Draco nghe đâu đó rằng lần đầu tiên Potter gặp mặt Weasley, chỉ vì vẻ mặt của thằng kia nhìn hộp cơm trưa nghèo nàn của nó mà Potter quyết định mua hết cả kẹo của xe đẩy trên tàu. Hay cả trong cuộc chiến ấy, hắn tự mình giao nộp bản thân chỉ muốn đổi lại mạng sống đám học sinh trong trường. Thi thoảng Draco tự hỏi không biết thằng này nó ngu hay là nó không biết sợ là gì.

Có một điều mà Draco luôn biết chắc chắn Harry Potter có, đó chính là khả năng lãnh đạo bẩm sinh. Muốn ví dụ, cứ nhìn Quân đoàn Dumbledore là biết. Một mình hắn dạy bọn kia cách chiến đấu, động viên và thậm chí thi thoảng chỉ dẫn chúng nó.

Đó là Harry Potter của Sư Tử, cái tôi nổi trội thể hiện bên ngoài. Và đó là những gì Draco biết.

Draco không biết sau năm thứ năm tại sao mắt Potter bỗng nhiên không còn sáng như trước nữa, cái ánh sáng hắt trong đôi mắt lục bảo ấy mờ dần, tràn đầy tiếc nuối và hối hận. Cũng từ sau năm thứ năm ấy, Draco bỗng nhận ra thằng kia đã thay đổi.

Thằng ấy bỗng nhiên cao hơn, nó đã không còn là thằng nhóc gầy gò yếu đuối mà Draco gặp trong tiệm của bà Malkin hôm nào. Từ một cây con nhỏ đang đâm chồi trong rừng, nay đã vươn cành đâm rễ sâu trong lòng đất, một cây thông cao lớn giữa hàng ngàn rừng thông. Mặt Potter không còn nét trẻ con của tụi mới lớn mà đã trưởng thành hoàn toàn, một người đàn ông thật sự, một người từng nhìn thấy cái chết. Không gì thúc đẩy sự trưởng thành ngoài chứng kiến một nỗi đau khủng khiếp như thế. Đôi mắt lục bảo đục ngầu như nước trong hồ bị bám một mảng rêu phong, lông mày rậm hơn, cánh mũi dường như gọn lại, bờ môi luôn nghiêm nghị mím chặt và đặc biệt là khuôn hàm nam tính đã bộc lộ ra ngoài. (Thế nhưng nếu nói điểm duy nhất Potter còn giữ lại sau quá trình phá kén chính là cái đầu bù xù như tổ quạ của hắn. Draco nhiều lần tự hỏi không biết tên kia có biết tới sự tồn tại của đồ vật gọi lược hay không).

Sau cái năm ấy, Potter đã lột xác trẻ thơ để trở thành một người trưởng thành.

Không những thể xác Potter thay đổi mà cả con người hắn cũng đổi thay theo.

Ví như trước kia, Draco chưa bao giờ cảm nhận thấy gì về Potter trừ sự ghét bỏ và mong muốn sự chú ý từ hắn, nay cậu bỗng nhiên cảm nhận được hắn qua năm giác quan.

Thị giác dễ dàng nhận ra sự thay đổi của thân thể, tướng đi của Potter kiên định và vững chắc hơn, bàn tay hắn dường như to hơn tay cậu một chút, đôi bàn tay có thể không che kín bầu trời, nhưng đủ để kéo ôm một ai đó vào lòng mạnh mẽ. Bờ vai Potter không còn gầy gò mà đã trở nên vươn rộng, đủ để làm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net