CHƯƠNG II - Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã khoảng một tháng trôi qua kể từ khi lời tuyên chiến chiến được đưa ra.

Trong căn phòng dành riêng cho các thành viên tiềm năng mới của Guild trên tầng chín là Ainz và những Thủ vệ Tầng. Mọi người ngồi quanh một chiếc bàn hình chữ C, đọc qua các tài liệu được chuẩn bị cho cuộc họp này.

Một chi tiết nhỏ khác với thông thường, đó là không chỉ có những Thủ vệ Tầng đang ở đây, đằng sau mỗi người họ là một Hầu gái và phía sau Ainz là Pestonia. Họ ở đó để hỗ trợ xử lí những việc vặt phát sinh và do đó chỉ lặng lẽ đứng sau các Thủ vệ và Ainz.

Ainz không hiểu được lý do tại sao họ lại im lặng đến vậy, có lẽ việc đó nhằm thể hiện họ chỉ là những công cụ, sẵn sàng để được sử dụng. Vì lý do đó, Ainz cố gắng không chú ý đến họ nhằm thỏa mãn mong muốn đó của các Hầu gái.

"Umu..."

Ainz đọc các tài liệu một cách nghiêm túc nhưng cảm thấy như thể khả năng tập trung của anh bị phá tan bởi sự hiện diện của Pestonia đang đứng phía sau. Tuy nhiên, anh vẫn cố gắng tập trung vào việc mình đang làm một cách tốt nhất có thể.

Vì họ sẽ phải trao đổi ý kiến của nhau về vấn đề này sau đó, nên Ainz có những suy nghĩ lo lắng như, sẽ thật xấu hổ nếu chốc nữa mình nói ra một cái gì đó ngu ngốc.

Dù sao thì, thứ này khác với các tài liệu mà Albedo vẫn thường gửi từ Nazarick liên quan đến các chủ đề như chính trị, kinh tế và luật pháp; đây là thứ mà ngay cả những người như Ainz cũng có thể hiểu được.

Ngay cả với sự đánh giá dễ dãi nhất, trí tuệ của Ainz cũng chỉ ở mức trung bình. Yêu cầu ai đó tìm ra những phẩm chất tiềm ẩn để anh có đủ năng lực cai trị một quốc gia sẽ là áp đặt cho họ những điều không thể. Điều đó không có nghĩa là anh lười biếng, thực tế anh là loại người siêng năng sẽ cố gắng hết khả năng của bản thân để giải quyết mọi vấn đề gặp phải. Điều này càng trở nên trầm trọng hơn bắt nguồn từ những hiểu lầm của các NPC trong Nazarick, những người có trí thông minh vượt trội hơn anh rất nhiều. Để đáp ứng lại mong đợi của họ, Ainz không thể lười biếng.

Lúc đầu, anh làm vậy vì mong muốn giữ được lòng trung thành của các NPC, nhưng hiện tại mọi thứ đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Giờ anh giống như một người cha đang cố gắng để không làm những đứa con của mình thất vọng.

Mọi thứ đã đến mức mà anh bắt đầu phải đọc sách về việc tự phát triển bản thân và kinh doanh. Anh cũng đã cố gắng hết sức để cải thiện kĩ năng chiến đấu của bản thân, một trong những thứ duy nhất anh có thể tự hào nói rằng mình có chuyên môn.

Mặc dù sẽ ổn khi để mọi việc lại cho Albedo và những người khác, nhưng vẫn còn rất nhiều vấn đề họ cảm thấy thấy cần thiết phải tham khảo ý kiến của Ainz. Nếu anh nói bất cứ điều gì ngu ngốc khi đó và họ đáp lại kiểu, "như ý nguyện của Ainz-sama, mọi thứ sẽ được thực hiện," và hành động ngay sau đó, nó có thể gây ra những thiệt hại nghiêm trọng. Để tránh kết cục đó, sự phát triển về kĩ năng cá nhân của Ainz là điều cần thiết.

Vì vậy, Ainz đã đặc biệt quan tâm đến tài liệu này và thậm chí còn tập trung đọc nó kĩ hơn bình thường.

Ainz, sau khi nghiền ngẫm xong phần lớn các tài liệu, xác nhận rằng đã đến lúc để lên tiếng,

"Giờ thì. Các ngươi đã đọc xong rồi chứ?"

"Vâng, Ainz-sama."

Với tư cách là người đại diện cho các Thủ vệ, Albedo liếc nhìn một lượt sau đó trả lời.

"Tốt lắm. Giờ— hmm, trước đó. Mặc dù đã một tháng kể từ khi chúng ta tuyên chiến với Vương quốc, chúng vẫn chưa phát hiện được các bước tiến quân của chúng ta. Bọn chúng hẳn vẫn nghĩ lực lượng của ta đang tập trung tại E-Rantel. Demiurge, làm tốt lắm. Khả năng quản lí một cách khép léo của ngươi khi đảm bảo không một mẩu thông tin nào bị lọt ra khiến ta rất ấn tượng."

"Thần hết sức hạnh phúc khi nhận được lời khen ngợi từ Chủ nhân."

"Ngoài ra, đe dọa và khiến cho giới quý tộc của Vương quốc mất đoàn kết dẫn đến nổi loạn cũng là một thành tựu hết sức tuyệt vời, Albedo."

"Cảm ơn người rất nhiều, Ainz-sama."

Albedo, cũng như Demiurge, cúi đầu cảm ơn lời khen ngợi của Ainz.

"—Umu. Vấn đề hiện tại rất quan trọng, vì vậy từ giờ hãy báo cáo chi tiết lại cho ta những việc các ngươi đã làm."

Ainz gõ nhẹ lên những trang tài liệu và xác nhận rằng cả hai đều hiểu ý anh. Anh gật đầu bằng phong thái phù hợp với một chúa tể tối cao rồi nhìn một lượt những Thủ vệ trước mặt mình. Mặc dù những hầu gái xung quanh cũng đang nhìn Ainz bằng ánh mắt hết sức nghiêm túc, anh buộc phải nén lại cảm giác thôi thúc muốn dành sự chú ý cho họ.

"Được rồi, giờ chúng ta hãy cùng trao đổi ý kiến của bản thân về vấn đề này. Đầu tiên, việc chiến thuật được triển khai ở đây có thể cho phép chúng ta chinh phục nhiều thành phố cùng lúc khiến ta rất hài lòng. Cocytus, ngươi đã làm rất tốt."

"Thần. Lấy. Làm. Vinh. Dự. Trước. Những. Lời. Khen. Ngợi. Của. Người. Nhưng. Việc. Đó. Chỉ. Có. Thể. Được. Thực. Hiện. Nhờ. Các. Quân. Đoàn. Undead. Mà. Ainz-sama. Đã. Giao. Cho. Thần. Nên. Đây. Có. Thể. Nói. Là. Công. Của. Ainz-sama. Sẽ. Không. Sai. Khi. Nói. Rằng. Thần. Đã. Không. Làm. Được. Gì. Cả"

"Đúng như những gì Cocytus vừa nói—"

Ainz đưa tay lên ngắt lời Albedo.

"—Không cần thiết phải tâng bốc ta. Cocytus, hãy nhận lấy lời khen ngợi từ ta. Như ta đã nói, ngươi đã làm rất tốt việc lần này."

"Vâng! Thần. Xin. Được. Cảm. Ơn!"

"Tốt lắm. Giờ đây, chúng ta có thể chinh phục các thành phố của Vương quốc mà không gặp phải bất kì trở ngại nào."

Khi cuộc chiến giữa Vương quốc Ma thuật của Ainz Ooal Gown và Vương quốc bắt đầu, họ đã áp dụng chiến thuật tấn công khu vực phía đông trước rồi sau đó mới tiến quân về phía bắc. Phía tây của Vương quốc— nơi tọa lạc thủ đô— sẽ tạm thời không bị động tới.

Mục đích chính của chiến thuật này là nhằm ngăn cản quân tiếp viện từ bên ngoài can thiệp vào cuộc chiến, đồng thời bao vây Vương quốc bằng cách chiếm quyền kiểm soát khu vực biên giới tiếp giáp với Nhà nước Cộng hòa và các quốc gia khác.

Đó là chiến thuật của Cocytus, một nước đi mà bản thân Ainz cũng đánh giá là rất xuất sắc.

"Ta nhận thấy tiềm năng của kế hoạch này là rất lớn— Giờ thì, Demiurge và Albedo, liên quan đến vấn đề kiểm soát thông tin, báo cáo đã chỉ ra rằng kế hoạch có khả năng thành công rất cao. Câu hỏi của ta là, dưới điều kiện nào thì nó sẽ thất bại? Demiurge, trả lời ta với tư cách là người đã đưa ra đề xuất này."

"Vâng! Chúng thần đã thiết lập giám sát toàn diện trên mọi con đường, chúng thần cũng đã gửi đám quỷ bóng đi trinh sát các thành phố lân cận. Nhưng, nếu có ẩn sĩ hoặc Druid, những người có xu hướng sống ẩn dật cách biệt khỏi nền văn minh, chúng ta sẽ không thể để mắt đến họ. Nếu thông tin bị rò rỉ, nó sẽ đến từ họ."

"Vậy hãy thảo luận vấn đề với Albedo, tăng cường mạng lưới giám sát cho đến khi những kẻ ngươi vừa đề cập cũng có thể được tìm ra."

"Thần đã rõ!"

"Được rồi, tiếp theo là—" Ainz chuyển sang một tập tài liệu khác và tiếp tục lật từng trang, "umu... một vài thành phố đã bị hủy diệt rồi, huh?"

Trong các trang này là tài liệu đầy đủ về việc chiến lược gì đã được sử dụng, ai đã tiến hành và nó đã hủy diệt hoàn toàn những thành phố nào. Mục được bổ sung gần đây nhất là về một thành phố đã bị phá hủy bởi Cocytus.

"...Để có thể không ngần ngại sử dụng một lực lượng nhỏ tấn công, phá hủy hoàn toàn và tàn sát tất cả cư dân của một thành phố. Giống như những gì Cocytus đã làm, những người còn lại cũng đã nghĩ ra rất nhiều phương thức khác nhau để chinh phục hết thành phố này đến thành phố khác. Ta thực sự hết sức ấn tượng."

Vương quốc Ma thuật đã khởi xướng một cuộc chiến tàn khốc, trong đó chính sách của họ là tiêu diệt hoàn toàn mọi thành phố và làng mạc theo cách của mình và tàn sát tất cả cư dân trong đó. Tất cả những gì còn sót lại sau cuộc tấn công bất ngờ của Vương quốc Ma thuật chỉ là tro tàn và đổ nát.

Nói đến điều đó, Ainz đột nhiên nhận thức rõ ánh mắt của một người nào đó, thứ hẳn đang gắn chặt vào anh.

Anh không thực hiện những hành động kinh khủng và tàn nhẫn này bởi vì bản thân mong muốn điều đó, có một mục đích ẩn sau đấy. Hi vọng là cô ấy có thể hiểu được điều đó, Ainz tự nhủ với chính mình.

"Cảm ơn Người rất nhiều, Ainz-sama." Albedo cúi đầu, khiến những Thủ vệ khác cũng làm theo. "Để xứng đáng với kì vọng của Ainz-sama, từ giờ trở đi, chúng thần xin nguyện dâng hiến cả trái tim mình để có thể phục vụ Người tốt hơn nữa"

"—Ah, umu. Ta rất cảm kích trước sự quyết tâm và lòng trung thành của các ngươi. Tiếp theo—"

Vậy là hết rồi, phải không nhỉ?

Ainz giả vờ ho rồi tiếp tục,

"—nhưng, ta lo rằng sẽ không có ai trong số các ngươi thất bại."

Trước khi những Thủ vệ có thể lộ ra những biểu cảm đầy khó hiểu của mình, Ainz tiếp tục,

"Cocytus, ngươi đã từng một lần nếm mùi thất bại trong trận chiến với tộc thằn lằn. Ta cho rằng ngươi hẳn đã học hỏi được rất nhiều từ trải nghiệm đó?

"Đúng. Như. Những. Gì. Ainz. Sama. Nói. Thần. Đã. Học. Được. Rất. Nhiều. Từ. Thất. Bại. Đó."

"Đó là những gì ta đang nói tới, các ngươi sẽ học được nhiều hơn từ những thất bại của bản thân. Không, ta cho rằng có một số bài học chỉ có thể có được thông qua những thất bại."

Thật vậy, khi còn ở Yggdrasil, người ta sẽ chỉ nghĩ đến việc cải thiện bản thân sau khi đã phải nhận lấy thất bại.

Thay đổi Nghề nghiệp, lựa chọn trang bị và tìm ra những chiến thuật mới. Nếu một người luôn chiến thắng, họ sẽ trở nên tự mãn và bất cẩn. Họ sẽ mất đi động lực để tự cải thiện bản thân.

Mặc dù cũng có những trường hợp ngoại lệ chẳng hạn như Touch Me-san.

Cậu ta đã không trải qua thất bại, tất cả những gì Tounch Me làm là cố gắng để trở nên mạnh mẽ hơn. Một người đàn ông luôn tìm kiếm sự phối hợp tốt nhất để tối đa hóa hiệu suất của bản thân đến mức ám ảnh, nên được coi là một ngoại lệ khi nghĩ đến những người chơi bình thường khác.

Đặt những ngoại lệ đó sang một bên, Ainz tin rằng có một số thứ mà người ta chỉ có thể học được thông qua thất bại.

Đó là lý do tại sao anh lại hy vọng sẽ có một số thất bại trong nỗ lực chinh phục các thành phố.

Đây là một phần của kế hoạch mà thất bại sẽ không gây ra những ảnh hưởng quá nghiêm trọng, có thể thử lại nhiều lần nếu muốn. Họ phải chuẩn bị cho những trận chiến trong tương lai chắc chắn sẽ xảy ra, mà nếu họ thua, đó sẽ là một thất bại hoàn toàn. Bây giờ họ phải tích lũy đủ kinh nghiệm nhằm tránh phải nhận lấy thất bại khi thời điểm đó đến.

Vì họ sẽ phải gánh chịu mất mát lớn về nhân lực, điều đó phải đem lại cho Nazarick một số lợi ích nhất định. Đúng vậy, lượng nhân lực bị mất nên được sử dụng theo cách có lợi nhất có thể.

Còn một chuyện khác— Ainz đã quyết định rằng anh nên chuẩn bị việc này sau khi nghe được mong muốn của hai người đó.

Được rồi, hành động tiếp theo sẽ là thứ quyết định thắng thua.

"Những người thông thái—" anh không thể nghĩ ra cần phải nói gì sau đó, anh đã quên mất câu thoại mà mình cất công chuẩn bị. "Hãy quên điều đó đi. Những kẻ ngu ngốc, học hỏi từ những thất bại của mình. Ta không có ý nói rằng các ngươi ngu ngốc, mà ta muốn chỉ ra rằng ngay cả những kẻ ngốc cũng có thể hiểu được tầm quan trọng của việc học hỏi thông qua các trải nghiệm của bản thân."

Ainz tự lấy làm thất vọng với bản thân.

Làm thế quái nào mà anh lại có thể quên được những lời mình muốn nói vào thời điểm quan trọng như vậy cơ chứ? Sao anh lại vô dụng thế này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net