CHƯƠNG III: VỊ VUA CUỐI CÙNG - Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lượng lớn tài liệu đã được tập hợp trong phòng cùng với một số quan chức bộ nội vụ. Biểu cảm của họ rất khó coi, lý do là bởi khối lượng công việc đang không ngừng tăng lên một cách chóng mặt. Một lý do khác là tình trạng hiểm nghèo của Vương quốc ở thời điểm hiện tại.

Zanac vươn cánh tay phải đã ký hàng núi tài liệu đến đến mức bắt đầu nhức mỏi của anh lên, và xoay bả vai của mình. Anh có thể nghe thấy tiếng cơ thể mình kêu cót két khi làm vậy.

Dường như cơ thể anh, giống như những người khác, đang khao khát được nghỉ ngơi một cách tuyệt vọng.

Mặc dù anh muốn được nghỉ ngơi dù chỉ một chút, nhưng thật không may, số lượng công việc được đưa tới căn phòng này ngày càng tăng lên.

Trong trường hợp đó, anh nên tìm thêm người để hỗ trợ giải quyết lượng công việc hiện tại hoặc phân phối công việc của mình cho người khác. Thật không may, không có ai mà Zanac có thể tin tưởng ủy thác công việc của mình. Nếu bất cứ ai muốn tiếp quản khối lượng công việc của Zanac, đó sẽ phải là một thành viên khác trong gia đình hoàng gia.

Zanac có lý do riêng khi không nhờ đến sự giúp đỡ từ cha hoặc Renner.

Sự thật là, anh có sự hỗ trợ từ một người chỉ là anh không thể gọi người đó lúc này.

Zanac nhấc cây bút của mình lên một lần nữa, nhìn lướt qua tài liệu được đặt trước mặt anh, sau đó ký tên và đóng dấu.

Sau khi lặp đi lặp lại hành động đó đến lần thứ tám, một tiếng gõ cửa vang lên.

Có thể nghe thấy những tiếng thở dài từ những người trong phòng. Đây có lẽ lại là một núi tài liệu khác cần phải giải quyết.

Một trong số những quan chức, người có tiếng thở nặng nề nghe rất thiếu tự nhiên, như thể tiếng lợn nái, đứng dậy và đi về phía cửa với tốc độ sên bò. Chuyển động của anh ta chậm chạp đến mức như thể anh ta tin rằng càng di chuyển chậm bao nhiêu thì khối lượng công việc bản thân phải xử lí càng ít đi bấy nhiêu.

Một hiệp sĩ đứng ngoài cửa.

"Thần thật sự xin lỗi vì phải làm phiền ngài vào lúc bận rộn như thế này, nhưng Renner-sama mong được nói chuyện với Bệ hạ."

Đó không phải là những gì anh dự đoán, nhưng đây vẫn là một vấn đề rắc rối không kém.

"Ta đang bận, vậy nên không. Hãy bảo lại với công chúa rằng nếu có điều cần nói thì hãy gặp ta vào bữa tối."

Kể từ khi anh trai anh mất tích, Zanac và gia đình mình đã cố gắng ăn tối cùng nhau nhiều nhất có thể. Những ngày vừa qua là ngoại lệ, Renner có lẽ đã phải ăn một mình trong một khoảng thời gian.

Mặc dù vậy, hẳn con bé cũng chẳng cảm thấy cô đơn. Trong lúc thiếu người giúp việc như hiện tại, con bé chắc sẽ chọn ăn tối với Climb và Brain. Renner có lẽ đang hạnh phúc hơn bao giờ hết, có lẽ hơn cả Zanac hoặc cha của anh.

"Vâng, thưa Bệ hạ."

Vị hiệp sĩ đóng cửa lại và rời đi, nhưng Zanac biết Renner sẽ không đời nào chấp nhận cái cớ đó.

Zanac dừng viết và ra lệnh cho vị quan, người đang định quay về chỗ của mình, giữ nguyên vị trí.

Khoảng một phút sau, tiếng gõ cửa lại vang lên và vị hiệp sĩ kia lại xuất hiện với cùng một lời nhắn từ công chúa.

"Thần hết sức xin lỗi, thưa Bệ hạ. Công chúa, cô ấy nói rằng... Nếu ngài không muốn nhận phải vài tin đồn không hay thì hãy gặp cô ấy ngay lập tức."

Con bé thực sự đe dọa một cách nghiêm túc? Zanac nở một nụ cười gượng gạo. Mặc dù anh không tin rằng em gái mình thực sự sẽ làm như vậy, nhưng nếu cô sẵn sàng đe dọa anh, có lẽ anh nên lắng nghe những gì cô nói. Nếu có những tin đồn không hay bị lan truyền, chắc chắn khối lượng công việc của anh sẽ còn tăng nhanh hơn nữa.

Anh chỉ phải cư xử như đang phải hành động trái với ý muốn của mình.

"Ta hiểu rồi, để công chúa qua, nhưng không ai ngoại trừ Renner được vào. Hai người kia, cứ để bọn họ chờ ở phòng bên cạnh."

"Vâng, thưa Bệ hạ."

Dựa trên việc vị hiệp sĩ kia trả lời ngay lập tức, Zanac có thể nói nhận định của anh là chính xác, hai người kia cũng đi cùng con bé.

Brain là chiến binh mạnh nhất của Vương quốc, với sức mạnh vô song. Climb cũng mạnh mẽ hơn những chiến binh thông thường. Để hai người đó ở lại trong cung điện suốt ngày và làm vệ sĩ của Renner thực sự là lãng phí tài năng.

Hai người đó không được phân công trực tiếp bởi cung điện hoàng gia mà thay vào đó được trả công thông qua quĩ riêng của Renner và bởi vậy bọn họ là thuộc hạ trực tiếp dưới quyền con bé. Zanac không thể nói gì thêm về việc này.

Sau khi vị hiệp sĩ đóng cánh cửa lại, Zanac quay sang những quan lại vẫn đang cặm cụi làm việc trong phòng và nói,

"Các ngươi, em gái ta sẽ tới đây sớm thôi, ta nên làm gì với con bé đây? Hãy lấy làm vui mừng, đến lúc giải lao một chút rồi. Chúng ta có ba giờ. Nghỉ ngơi sau đó quay trở lại đây và sẵn sàng cho công việc."

Đám quan lại nở một nụ cười mệt mỏi và bước ra khỏi phòng với những bước chân nặng nề như thể họ là một đám xác sống vậy.

Công chúa Renner bước vào phòng ngay sau đó. Không giống như những quan chức vừa mới rời đi, trên gương mặt con bé là một nụ cười tỏa nắng.

"Onii-sama, thứ lỗi cho em khi nói điều này, nhưng những vị quan của bộ nội vụ sẽ làm việc hiệu quả hơn nếu anh để họ nghỉ ngơi đầy đủ. Người ta thường có xu hướng phạm nhiều sai lầm khi mệt mỏi. Nhân tiện thì, Onii-sama ổn chứ?"

Zanac xoa cái cằm đã lâu không cạo râu của mình. Anh đã phải làm việc trong khoảng thời gian tương đương với những quan chức đó nên đương nhiên là anh cũng mệt mỏi chẳng khác gì họ. Anh muốn được nghỉ ngơi, nhưng là một người đứng đầu, có quá nhiều thứ mà anh buộc phải gánh vác.

"Ta thật sự nghĩ rằng ta nên thuê một người nào đó có thể giả mạo chữ kí của mình."

"Em biết một người có thể giả mạo chữ kí của cha đấy, em có nên đưa hắn tới?"

Renner lặng lẽ nhìn Zanac. Anh hiểu rõ câu hỏi của con bé, nhưng hỏi lại cho chắc vẫn tốt hơn.

"—Ý em là sao?"

"Cha của chúng ta vẫn ổn chứ?"

Zanac mỉm cười một cách gượng gạo.

"Oy oy... em nghĩ rằng ta sẽ âm mưu giết cha sao? Với tình hình hiện tại...? Cha đang không khỏe, ông ấy đang nghỉ ngơi trong phòng. Ta nghi ngờ việc cha có thể nghỉ ngơi nổi khi cứ phải nghĩ đến trách nhiệm của một vị vua. Vậy nên đó là lí do em, với tư cách là một công chúa, không nên gặp ông ấy vào lúc này. Xin lỗi~"

Renner trả lời anh bằng một nụ cười. Sau khi nhìn thấy điều đó, anh hiểu rõ rằng con bé đã đoán ra tất cả.

"Onii-sama, không cần thiết phải nói dối làm gì. Onii-sama, ngay cả khi không có binh lính của Hầu tước Raeven, anh vẫn có đủ nhân lực để đặt cha chúng ta dưới sự kiểm soát của mình. Bộ trưởng Nội vụ và Quốc phòng hẳn đã ngả về phe của Onii-sama... Vậy cha đã dự định làm gì?"

"Ông ấy vẫn muốn đàm phán với Vương quốc Ma thuật."

Bởi vậy, Zanac đã phải đứng ra tiếp quản quyền lực và xử lí mọi thứ tốt nhất có thể.

Vì đã nhốt cha của mình lại, anh phải tự mình gánh vác tất cả những vấn đề này. Nếu anh yêu cầu sự giúp đỡ của cha vào lúc này, anh thực sự sẽ trở thành kẻ thất bại thảm hại.

"Mmmm... Dù vậy, em hiểu được suy nghĩ của cha. Sau cùng thì, ông ấy đã phải chứng kiến cảnh 200,000 người bị xóa sổ chỉ trong chớp mắt..."

Cộng thêm cả việc ông ấy đã mất Gazef Stronoff và đứa con trai cả của mình. Zanac không nói ra những lời đó mà chỉ tự càu nhàu với chính mình.

"Ta hiểu được mong muốn dàn xếp việc này thông qua đàm phán của cha, để giảm thiểu thiệt hại xuống mức thấp nhất có thể, nhưng mọi thứ đã bị đẩy đến tình trạng mà giải quyết thông qua đàm phán là hoàn toàn bất khả thi."

Zanac lấy ra một tờ giấy khổng lồ và trải nó lên bàn.

Đó không phải một đống giấy vụn thông thường, mà là một tờ giấy trắng và mỏng. Trên đó là bản đồ đầy đủ của Vương quốc được vẽ bằng phép [Sao chép].

"Nhìn đi. Nhiều thành phố của Vương quốc đã sụp đổ trước sự xâm lăng của Vương quốc Ma thuật."

Vô số dấu 'X' được đánh dấu ở phía bắc và phía đông Vương quốc, hơn một nửa số thành phố đã bị đánh dấu. Những người có hiểu biết sẽ nhận định được kích thước của các thành phố và hiểu được rằng, đó là mái nhà của rất nhiều người. Những người đủ thông minh sẽ biết rằng nếu bản đồ này bao gồm cả các ngôi làng, số lượng dấu 'X' hẳn sẽ tăng lên nhiều lần.

Zanac vạch một con đường trên bản đồ bằng ngón tay.

"Mặc dù trông thì có vẻ như Vương quốc Ma thuật đã không có bất kì động thái gì kể từ khi chiến tranh bắt đầu, bọn họ thật ra đã tiến hành xâm lược từ phía bắc."

Renner nhìn vào đất nước nơi ngón tay Zanac đang dừng lại.

"Để gây áp lực lên các quốc gia lân cận như Nhà nước Cộng hòa, để ngăn chặn bất kì sự viện trợ nào được gửi tới cho chúng ta, phải không?"

"Đúng vậy. Chúng ta đã nhầm tưởng rằng bọn họ không có bất kì động thái nào và thực ra việc tuyên chiến chỉ là một hành động đe dọa. Trong khi người cha ngây thơ của chúng ta vẫn hi vọng vào việc đàm phán với bọn chúng, mọi thứ đã được tiến hành trong bóng tối. Các thành phố bị phá hủy còn người dân của Vương quốc bị tàn sát."

Zanac nghiến răng thành tiếng.

"...Đúng là một đám mọi rợ. Thật không thể tha thứ."

Những người có thể chịu đựng được điều này không xứng đáng để được coi là hoàng tộc.

"Vậy Vương quốc Ma thuật đã không có ý định đàm phán với chúng ta ngay từ đầu. Hẳn là bọn họ đang lên kế hoạch cho một thứ gì đó không thể ngờ tới? Phải vậy không?"

"Em nói đúng, những việc sẽ xảy ra sau này— có lẽ sẽ là một cuộc xâm lược công khai."

Zanac gật đầu.

Đó là lý do tại sao anh phải cố gắng kêu gọi mọi quý tộc trong quốc gia tập hợp lực lượng.

"Em gái yêu quí của ta, làm ơn dùng tới trí tuệ kiệt xuất của mình và nói ta nghe. Tại sao chúng ta lại có thể không nhận thấy sự xâm lược của Vương quốc Ma thuật? Tại sao chúng ta lại không nhận được bất kì một tin tình báo nào về các bước tiến quân của bọn chúng cho đến tận khi thành phố cực bắc E-Naüru thông báo bị kẻ thù tấn công?"

Khi Vương quốc Ma thuật bao vây một thành phố, người ta nói rằng không có một ai có thể thoát khỏi cuộc thảm sát. Tuy nhiên, để chắc chắn rằng không có thông tin nào bị rò rỉ quả là một kỳ tích gần như không thể tồn tại. Rốt cuộc, thương nhân và khách du lịch vẫn di chuyển khắp nơi ngay cả trong thời chiến.

Làm thế nào mà bọn chúng có thể kiểm soát tất cả nguồn thông tin?

Liệu đây có phải một ma thuật nào đó của Vua Pháp sư?

"Onii-sama cũng có thể nhận ra được điều đó phải không? Vương quốc Ma thuật đã khóa chặt tất cả nguồn tin của chúng ta."

"Ah... vậy là em cũng nghĩ thế. Nếu vậy, những dấu 'X' ở đây hẳn cũng chỉ là bề nổi của tảng băng chìm."

"Nếu như đây không phải hành động của Vương quốc Ma thuật, mọi thứ sẽ dễ giải thích hơn nhiều. Trong số chúng ta có kẻ phản bội."

Khả năng cao một số quan chức bộ nội vụ đã phản bội và đã báo cáo thông tin sai lệch. Khả năng khác là một số quý tộc của Vương quốc đã về phe Vương quốc Ma thuật và đang gửi báo cáo sai.

Ngón tay Zanac tiếp tục lần theo dấu vết trên bản đồ. Anh suy ngẫm, quý tộc nào có thể bị tha hóa và thao túng một lượng thông tin khổng lồ như vậy.

Zanac dừng lại trên một thành phố và anh di chuyển ngón tay sang một bên để không che mất tên của thành phố đó.

"...Oy em gái đáng yêu của ta, hẳn là em đã nhận ra rồi phải không, quý tộc nào đã phản bội chúng ta?"

"Còn khả năng nào khác sao?"

Con bé có thể hoàn toàn nhìn thấu anh. Mặc dù trong quá khứ anh đã cảm thấy trí tuệ xuất chúng của em gái mình thật phiền phức, nhưng giờ đây nó lại trở nên đáng tin cậy hơn bao giờ hết.

"...Ta có thể chỉ ra một số người có khả năng kiểm soát từng đó thông tin ở thủ đô. Bộ trưởng Quốc phòng là một ví dụ, nhưng ngay cả hắn cũng không thể kiểm soát những dòng thương nhân và du khách đến và đi khỏi thủ đô. Việc một người ở thủ đô có thể khóa chặt mọi nguồn thông tin như vậy là hoàn toàn vô lí."

"Nếu anh có thể suy luận được đến đây, hẳn Onii-sama đã có câu trả lời cho mình rồi... Đó là Hầu tước Raeven."

"—Làm sao mà? Không thể nào."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net