Giới thiệu bạn gái cho cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái này sao mà có ngụ ý như đang muốn nói "Bạn gái giận tôi" vậy ta!?

Ông chủ nhà cô giống như thiên thần cao cao tại thượng không dính khói bụi trần gian lại là người như thế này?

Thư ký cảm giác như mình quả thật đã trải qua một kiếp mới rồi. Thời gian từ từ trôi qua, trong lúc vô tình, Lisa đã chờ ở bên ngoài hơn hai giờ.

Thư ký thỉnh thoảng dò đầu nhìn phòng họp, vẻ mặt rõ ràng có chút lúng túng, "Trợ lý Kang rõ ràng nói lập tức xong mà, tại sao lâu như vậy chứ, thật xin lỗi Kim tiên sinh... Có thể là trong hội nghị đã gặp vấn đề gì đó khó giải quyết cho nên...."

Ông chủ sẽ không phải thực sự đang giận dỗi chứ? Dù sao lần trước, ông chủ chính là người muốn trước thời hạn kết thúc hội nghị để đi ra ngoài mà.

"Không sao, công việc quan trọng, cô cũng đi làm việc của cô đi, không cần ở lại nơi này với tôi đâu." Lisa tốt bụng mà mở miệng nói.

Trong tay thư ký quả thật còn có một chồng tài liệu cần giải quyết, nghe vậy không thể làm gì khác hơn là lưu luyến không rời mà đi trước.

Cùng lúc đó, bên trong phòng họp.

Dựa theo chương trình bình thường, hội nghị hẳn đã sớm kết thúc, kết quả chẳng biết tại sao lại kéo dài đến bây giờ.

Mắt thấy sắc trời càng ngày càng tối, hội nghị vẫn không có dấu hiệu muốn chấm dứt, Lisa không nhịn được lấy điện thoại di động ra gửi cho Jungkook một tin nhắn: "Anh chừng nào thì xong?"

Cô xác định mắt mình xuyên qua cửa sổ thủy tinh nhìn thấy Jungkook dù đang nghe nhân viên báo cáo nhưng cũng cầm điện thoại di động lên nhìn một cái.

Nhưng sau khi xem xong, tầm mắt anh liền dời đi không có bất kỳ phản ứng nào nữa. Lisa không thể làm gì khác hơn là tiếp tục chờ đợi.

Một lát sau, thấy hội nghị còn không có kết thúc, cô lại gửi thêm một cái nữa "Còn chưa xong sao?"

Liên tục gửi mấy cái tin nhắn đều không có phản ứng lại của Jungkook, Lisa gục xuống bàn, chậm chạp mà ấn xuống mấy chữ: "Cải trắng em hái cũng sắp hư rồi."

Cho đến khi sắc trời đã hoàn toàn tối xuống, Jungkook cuối cùng cũng từ trong phòng họp đi ra.

Một đám người quản lý cấp cao bị hành thê thảm cho nên dù muốn bát quái cũng không dám nhìn lên, vừa ra tới cửa tất cả đều đi hết, chạy còn nhanh hơn thỏ, chỉ có Soo-wang đi theo phía sau mà thôi.

Jungkook bước chân dài, mắt nhìn thẳng bước nhanh hướng phía trước đi tới, đồng thời đối với Soo-wang một bên phân phó "Đặt vé đi Paris chuyến tiếp theo cho tôi."

Soo-wang cẩn thận từng li từng tí liếc mắt nhìn trộm Lisa một cái, không dám trễ nãi, liền vội vàng lên tiếng đáp lại: "Vâng, thuộc hạ lập tức đi đặt vé đây!"

Dựa theo một trận tiếng bước chân lộp cộp đi ra, Lisa thấy Jungkook rốt cuộc cũng đã ra ngoài, lập tức đứng lên, kết quả, mới vừa đứng dậy liền nghe được chuyện Jungkook dường như muốn ra nước ngoài đi công tác.

Cô sửng sốt một chút đang muốn mở miệng, một giây kế tiếp lại truyền tới thanh âm "Rào" vang lên.

Bởi vì đứng dậy quá mau, một túi lớn đồ trong ngực cô thoáng cái đều rơi trên mặt đất.

Bên trong túi có rau cải thịt nồi lẩu, trừ cái đó ra còn có các loại vật dụng thường ngày như bàn chải đánh răng hay khăn lông, chắc là đồ cô chuẩn bị để chuyển tới nhà trọ dùng đây mà.

Nhìn thấy những vật tán loạn trên mặt đất kia, thần sắc Jungkook trong nháy mắt càng lạnh hơn mấy phần.

Nhưng mà, liền ở giây tiếp theo anh lại nhìn thấy...

Lisa chuẩn bị những thứ đồ dùng hàng ngày kia bất kể là bàn chải đánh răng hay khăn lông, khăn tắm, dép, tất cả đều là hai phần. Một bộ màu hồng, một bộ màu xanh da trời, hơn nữa đều là nhãn hiệu mà anh thường dùng, chắc là cô đã đến Cẩm Viên tìm người giúp việc lấy giùm cô rồi.

Nhìn thấy hai phần đồ dùng hàng ngày kia, sắc mặt của Jungkook chớp nhoáng biến đổi, trong nháy mắt dừng bước chân lại.

Lisa cúi người xuống, từng món từng món đem đồ vật nhặt trở về, sau đó ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên, lẩm bẩm hỏi: "Anh phải đi công tác sao, em tới tìm anh là muốn cùng anh cùng nhau ăn mừng, nhưng anh..."

Jungkook mấp máy môi, mặt không thay đổi mà mở miệng "Không có, là Soo-wang phải đi công tác."

Kang Soo-wang: " Hả?"

"Không phải là anh phải đi sao?" Lisa hơi có chút ảm đạm, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời khôi phục lại mấy phần tươi tỉnh.

"Không phải." Người nào đó mặt không đổi sắc mà mở miệng nói.

"!" Kang Soo-wang quả thật là mặt không còn lời nào để nói nữa.

Ông chủ, không phải như vậy a, thuộc hạ lúc nào muốn đi ra khỏi công ty để đi công tác cơ chứ?

Không phải là chính ngài muốn đi sao? Kì nghỉ cuối năm của thuộc hạ hôm nay ngài mới vừa phê chuẩn xuống rồi đấy ngài quên rồi sao?

Soo-wang nhớ đến tình trạng gần đây của Lisa, mặc dù lần này là ông chủ chính miệng đáp ứng thả cô ấy đi ra ngoài, nhưng đoán chừng vẫn ôm lấy hy vọng để cho cô ấy ở bên ngoài chịu thiệt một chút, sau đó cam tâm tình nguyện trở về cùng với ngài ấy đúng không.

Nhưng ai mà biết được, từ khi ông chủ thả tự do cho cô xong, cô gái này không chỉ không đụng bất kì chướng ngại nào, còn ở bên ngoài ăn sung mặc sướng, càng ngày càng thoát khỏi sự khống chế của ông chủ mình, chỉ cần có cơ hội liền muốn lẩn tránh càng xa càng tốt, ông chủ của hắn làm sao có thể thuận khí đây!

Anh vốn cho là ông chủ nhà mình lần này tức giận nhất định sẽ kéo dài lâu một chút, kết quả, cô gái này lại có thể có biện pháp rời khỏi Cẩm Viên an toàn, còn muốn ông chủ cùng mình đi nữa chứ.

Cuối cùng, một người trợ lý nào đó chỉ có thể lệ rơi đầy mặt nhìn lấy một người Boss nào đó, phút trước mới tuyên bố phải đi Paris để công tác giây sau đó liền đi theo Lisa tới tham quan nhà mới, mà chính mình lại bị khổ sai ép buộc mà đi công tác thay.

Vạn Cảnh Danh Uyển.

"Chính là chỗ này" Lisa mở cửa, nhấn công tắc mở điện bên tường, lại lấy cho Jungkook một đôi dép.

Con ngươi trong trẻo lạnh lùng củaJungkook hướng bên trong nhà hơi nhìn lướt qua, ngay sau đó lại thấy được Lisa mở ra một cái rương ở góc tường, ánh mắt u ám càng ngày càng đậm.

Cô căn bản là không có đem nhiều hành lý qua, rõ ràng cô chẳng qua là coi nơi này như chỗ đặt chân tạm thời để thuận lợi công tác mà thôi, ngược lại đồ vật thường dùng của anh lại chuẩn bị không ít, cơ hồ là đầy đủ mọi thứ, dép đi dưới chân cũng giống như ở Cẩm Viên.

Lisa một bên đem nguyên liệu nấu ăn trong túi xách tới phòng bếp, một bên mở miệng nói "Thật ra thì hoàn cảnh nhà trọ này cũng tương đối mà thôi, nhưng em sợ anh nếu muốn ở đây thì sẽ không quen cho lắm, cho nên liền dứt khoát để cho người giúp việc trong nhà đem đồ vật thường dùng của anh chuẩn bị một phần ở bên này, a, nếu không phải lo lắng hù dọa đến người khác thì ngay cả Đại Bạch em cũng muốn mang tới đây chơi, cũng còn may là bên này nếu như không có việc cần thiết thì em cũng sẽ không thường ở lại đâu, đúng rồi, anh yêu à, anh có muốn ăn món gì không?"

Cô đang vùi đầu rửa rau, nói được nửa câu, sau lưng bên hông đột nhiên bị ôm lại, một giây kế tiếp, cô bị nam nhân phía sau dùng sức kéo vào một lồng ngực nóng bỏng.

Trong phút chốc, khí tức quen thuộc rõ ràng che ngợp bầu trời xâm nhập tất cả giác quan của cô.

Cô không kịp chuẩn bị gì mà bị Jungkook ôm lấy từ phía sau, cô nháy mắt một cái, động tác trên tay dừng một chút hỏi: "Anh làm sao thế?"

Sau lưng, nam nhân không nói một lời đem cô ấn vào trong ngực thêm vài phần, hơi lạnh hôn xuống, từng cái một lần lượt rơi vào bên tai của cô, cổ cô,...

"Keng —— "

Ngay vào lúc này, ngoài cửa một trận tiếng chuông đột nhiên vang lên.

Lisa vội vàng quay đầu nói "Có người nhấn chuông cửa để em ra ngoài mở cửa!"

Jungkook đáy mắt âm thầm dâng lên một cơn sóng nhỏ, hiển nhiên bởi vì bị quấy rầy mà rất bất mãn.

"Ngoan ngoãn ha, em đi xem một chút đó là ai, có thể đó là người của công ty nha."

Hôm nay là ngày đầu tiên cô dọn tới đây, cho nên chỉ có người của công ty mới biết cô ở nơi này mà thôi, chẳng lẽ là người Joo Hong Gwang phái tới sao?

Jungkook cơ hồ chưa bao giờ lộ mặt ở bên ngoài cho nên người bên ngoài hầu như không có biết đến anh là ai, coi như bị nhìn thấy cũng không có gì, vì vậy Lisa không lo lắng chút nào.

Sau khi trấn an được Jeon Jungkook Lisa liền đi mở cửa.

"Đến đây, đến đây!" Lisa mở cửa phòng ra.

Trong nháy mắt cửa mở ra, bên ngoài cánh cửa kia là một gương mặt tuấn tú chói mắt, Lisa nhất thời có chút ngoài ý muốn nói "Won SeokWoo là anh sao?"

Lisa thấy Won SeokWoo đột nhiên xuất hiện tại cửa phòng mình, trong tay xách theo túi lớn túi nhỏ, hoảng hốt thật lâu mới hồi phục lại tinh thần, kinh ngạc mở miệng nói: "Đây là..."

"Tôi mới từ bên anh Yang biết được tin cậu chuyển đến sát vách phòng tôi, cho nên tới thăm hỏi một chút" Won SeokWoo lịch sự mở miệng.

Lisa nghe vậy, nhất thời kinh ngạc hướng về phía bên cạnh nhìn một cái "Anh ở chỗ này sao?"

Thần sắc Won SeokWoo hơi có chút bất đắc dĩ mà trả lời: "Vốn là ở tại biệt thự Thành Đông bên kia, bất quá cậu cũng biết rồi, bởi vì sự việc đoạn thời gian trước, tất cả chỗ ở tư nhân của tôi đều bị tiết lộ cả rồi, cho nên liền tạm thời dời về bên này ở..."

Cô lúc này mới sáng tỏ "Thì ra là như vậy."

Lisa nói xong không khỏi nhìn Won SeokWoo nhiều hơn một cái, chỉ thấy anh ta hôm nay mặc quần jean, áo da jacket màu đen, bên trong áo sơ mi in hoa, đi đôi giày chơi bóng màu trắng, tai trái đeo một chiếc khuyên tai màu bạc có ký hiệu hình mũi tên, tóc ngắn màu nâu hơi chút hỗn độn.

Ăn mặc rất tùy ý lại nhàn nhã, nhìn qua tự nhiên lại có vẻ đẹp trai, bởi vì bề ngoài xuất sắc cùng khí thế do xuất hiện đã lâu trước ống kính cho nên tùy tiện đứng cũng là một bộ dạng làm người khác không dời mắt được.

Nhưng mà, gây chú ý cho người khác nhất vẫn là cặp mắt kia, sáng ngời có thần, giống như khơi lên hai ngọn lửa.

Đối lập với ngày đó tại phòng họp Hoàn Cầu nhìn thấy anh ta chán chường âm trầm, giờ phút này trạng thái của Won SeokWoo đã tốt hơn rất nhiều rồi.

Won SeokWoo trong ấn tượng của cô là người sẽ đem fan hâm mộ chọc ghẹo phải gào khóc, là người sẽ khiêm tốn khom người chín mươi độ đi đỡ một tiền bối lâu năm, sẽ lái Ferrari màu đỏ sậm chạy nhanh trên đường chính, cũng sẵn sàng nuôi mèo hoang ở ven đường...

Nhìn như thế cô tự nhiên không kềm chế được trong tâm xuất hiện chút mềm mại.

Tự do như là trận gió thoáng qua, chói mắt giống như nắng gắt trên đỉnh đầu, bất cứ lúc nào đều có thể dùng nhiệt tình cùng thiện lương của anh ta cuốn hút mọi người chung quanh.

Đây mới thực sự là Won SeokWoo.

Kiếp trước cô thích Won SeokWoo cũng là do cô cảm thấy được cổ nhiệt liệt tự do trên người anh ta, cô thật sự đã cảm động rất nhiều.

Chính là bởi vì quá tốt đẹp cho nên kiếp trước khi anh ta ngã xuống mới làm người ta đặc biệt tiếc thương.

Cũng còn may, đời này, viên ngọc sáng ngời như ánh sao nay vẫn sáng lấp lánh như cũ...

Won SeokWoo bị đối phương dùng đôi mắt liễm diễm kia chăm chú nhìn, lại chẳng biết tại sao trong lòng không khỏi căng thẳng ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng nói "Hy vọng không có quấy rầy đến cậu..."

Lisa phục hồi lại tinh thần vội mở miệng nói "Làm sao như vậy được, mời vào!"

Không nghĩ tới trùng hợp như vậy, Won SeokWoo lại có thể ở bên cạnh phòng cô, còn tới cửa thăm hỏi cô nữa chứ.

Ách, vào lúc này Jungkook vẫn còn ở bên trong đấy, cô phải làm sao bây giờ?

Người ta đã tự mình xách theo nhiều đồ như vậy đến cửa thăm hỏi, cô cũng không thể ngay cả cánh cửa cũng không để cho người ta vào!

Không có cách nào khác Lisa chỉ có thể trước đem người đưa vào trong.

Cũng còn may cô bây giờ là con trai, hệ số an toàn rất cao.

Bên kia, Won SeokWoo mới vừa bước vào cửa, liền nhìn thấy trên ghế sa lon có một người đang ngồi thần sắc không khỏi sửng sốt một chút.

Thật sự là bởi vì bề ngoài và khí chất của người đàn ông kia quá mức bắt mắt.

Anh ta luôn rất có lòng tin đối với bề ngoài của mình, bình thường tùy tiện chụp một tấm hình đều có vô số fan bình luận, nhưng đối mặt với người đàn ông trước mắt này làm cho sự nổi bật của anh ta giảm xuống trầm trọng, trong nháy mắt ảm đạm đi rất nhiều.

Nếu như anh ta là anh tuấn đẹp trai thì người đàn ông trước mắt này quả thật là người hại nước hại dân.


"Vị này là..." Won SeokWoo theo bản năng hỏi.

"Uhm, vị này là bạn tôi Jeon... Jeon Cửu..." Lissa giới thiệu đơn giản một cái, sau đó hơi chút khẩn trương nhìn về phía Jeon Jungkook mở miệng nói "A Cửu, đây là Won SeokWoo là diễn viên rất nổi danh gần đây, trước đây em đã có đề cập với anh rồi đấy!"

Lisa nói xong nuốt nước miếng, âm thầm cầu nguyện hy vọng Jungkook không cần tức giận...

Một giây trôi qua, hai giây trôi qua, ba giây trôi qua.

Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của Jungkook dừng lại chốc lát trên người Won SeokWoo, sau đó, mặt không thay đổi mà mở miệng: "Chào anh?."

Won SeokWoo hơi gật đầu một cái: "Chào anh!"

Jungkook khí thế quá mức khiếp người, lúc ánh mắt nhìn về phía anh ta – Jeon Jungkook, chẳng biết tại sao cho anh ta – Won SeokWoo có một loại ảo giác không rét mà run.

Won SeokWoo nhìn về phía Lisa, thử hỏi dò: "Bạn của cậu là người ở trong giới sao "

Thấy Jungkook không có tức giận, Lisa thở phào nhẹ nhõm trả lời "Không phải đâu, anh ấy là người ngoài giới, là người làm ăn."

Won SeokWoo nghe vậy tỏ vẻ sáng tỏ gật đầu.

Nếu là người trong giới, lấy điều kiện dáng vẻ bề ngoài nghịch thiên như vậy chỉ sợ sớm đã bùng phát rồi, không có lý nào anh ta chưa từng thấy qua.

Lisa nói với Won SeokWoo "Tùy tiện ngồi nha, tôi mới chuyển đến ngày hôm nay, cái gì cũng chưa có sửa sang hay sắp xếp lại đâu, cho nên đồ đạc có chút loạn, anh muốn uống gì, à mà hiện tại hình như tôi chỉ có nước sôi thôi, để tôi đi tìm một chút xem có trà hay không"

Won SeokWoo vội mở miệng nói "Không cần vậy đâu, nước lạnh là được rồi, trước đây cậu giúp tôi ân tình lớn như vậy, tôi còn chưa kịp cám ơn cậu, vốn nghĩ muốn tối nay mời cậu ăn một bữa cơm, nhưng mà nhìn tình hình hiện tại giống như cậu đang có khách, chắc không tiện lắm, vậy để tôi... "

Lisa rót cho anh ta ly nước rồi nói "Anh khách khí quá rồi, vì nguyên nhân gì tôi giúp anh trước kia tôi cũng đã nói qua rồi, cho nên thật ra thì anh cũng không cần cám ơn tôi đâu."

"Tôi biết, nhưng Joo tổng là Joo tổng, tôi là tôi. Lần này nếu như không phải có cậu giúp đỡ, tôi biết rất rõ kết cục mà mình có thể nhận được sẽ là gì rồi."

Won SeokWoo che giấu đáy mắt còn sót lại chút lo lắng, lúc nhìn về phía người thanh niên đối diện ánh mắt nhu hòa không ít, cười một tiếng mở miệng nói: "Tôi vẫn đang suy nghĩ rốt cuộc nên dùng biện pháp nào để cảm ơn cậu, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không có nhiều phương thức thích hợp, nếu cậu không cảm thấy quá đường đột thì để tôi giới thiệu bạn gái cho cậu có được không? "

Lisa nghe vậy lảo đảo thiếu chút nữa đem ly nước trong tay vứt đi, chưa tỉnh hồn mà hướng về người nào đó đang ngồi trên ghế sa lon nhìn một cái, ngay sau đó vội vàng cự tuyệt nói: "Khụ khụ, không cần cảm ơn, tôi đã có bạn gái rồi!"

Hơn nữa chính chủ đặc biệt còn đang ở đây có được không!

Won SeokWoo nghe vậy thầm nghĩ, có bạn gái? Chẳng lẽ là người mà đêm hôm đó trong điện thoại anh ta nghe được giọng sao.

"Như vậy cũng tốt a, vậy cậu ngày nào rảnh rỗi, chúng ta tìm thời gian ăn một bữa cơm, không cho phép cậu từ chối bữa cơm này nhất định tôi phải mời cậu!" Thái độ của Won SeokWoo rất kiên quyết mà nói.

Lisa cảm thấy, cho dù chính mình lúc này thân phận là một người đàn ông, nhưng ngay trước mặt Jungkook đáp ứng lời mời của một người đàn ông khác, cũng tuyệt đối là muốn chết mà.

Quả nhiên, khi cô nhìn về phía Jungkook, cô nhạy bén phát hiện ra sắc mặt của anh từ khi nghe Won SeokWoo nói phải giới thiệu bạn gái cho cô liền bắt đầu không được bình thường cho lắm.

Nhưng thái độ của Won SeokWoo kiên quyết như vậy, nếu cô thật sự từ chối thì không được tốt cho lắm.

Ngay tại thời điểm Lisa đang khổ sở không biết trả lời như thế nào, lúc này, Jungkook lại chủ động lên tiếng: "Won tiên sinh có thể lưu lại cùng nhau dùng bữa cơm nhạt này được không?."

Nghe được lời nói của Jungkook, Lisa quả thật là thụ sủng nhược kinh.

Quả nhiên ban đầu chủ ý của cô khi cải trang thành nam để ra ngoài là vô cùng sáng suốt, Jeon Jungkook lại có thể dễ dàng nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, quả thật là cô không cách nào tin tưởng được!

Lisa chợt thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Won SeokWoo mở miệng nói "Thực sự không cần khách khí như vậy đâu, uhm, hôm nay bạn của tôi sang đây cùng với tôi, chúng tôi chuẩn bị ở nhà nấu ăn làm tiệc liên hoan, nếu như anh không ngại vậy thì tới ăn cùng đi."

Won SeokWoo ngược lại không có ý kiến phản bác gì đáp lại: "Dĩ nhiên không ngại, thật ra thì ở nhà ngược lại thuận lợi hơn, chẳng qua là, không phải là tôi mới là người nên mời cậu sao?"

"Ai, đều là người trong giới mà, chú trọng nhiều như vậy làm gì chứ! Đừng lề mề nữa cứ quyết định như vậy đi! Giờ tôi đi rửa rau chuẩn bị nấu ăn đây!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net