Lưu lại một mạng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi Cho Ha-Jeun, Jason đều đã bắt đầu lộ ra thần sắc hoài nghi, Lisa đột nhiên động tay.

Chỉ thấy, người phụ nữ đưa ngón tay trắng nõn như ngọc ra, nhẹ nhàng quấn một lọn tóc bên tai lên ra vẻ thưởng thức, trong lúc giơ tay lên, ống tay áo chậm rãi trượt tới khủy tay, vì vậy mà vòng Kim Ti được quấn trên cổ tay của Lisa trong nháy mắt đập vào mắt của Eugene...

Cùng lúc đó, con ngươi của cô dừng trên người Eugene giống như dã thú đã nhìn trúng con mồi mà con mồi đó đích thị đã rơi vào bẫy, âm thanh phát ra giống như đến từ địa ngục u ám không ánh sáng, nhưng lại cực êm ái mở miệng nói: "Anh nói là... Cái này sao?"

Kiếp trước, Jeon Jungkook bất luận bàn bạc bất kì chuyện cơ mật gì cũng đều không cấm kỵ cô, cho nên những đồ vật mà cô biết đến không chỉ dừng lại ở đây.

Chẳng qua là cô không bao giờ nghĩ tới, ban đầu vì buồn chán không có việc gì làm rãnh rỗi ngồi nghe những chuyện này, vậy mà giờ đây dưới tình huống này lại phát huy được tác dụng lớn như vậy...

Theo góc độ của Eugene, rõ ràng thấy được trên cổ tay thanh mảnh của Lisa là một cái vòng tay cực kì đơn giản, không có bất kỳ trang sức dư thừa nào – một vòng Kim Ti vàng.

Eugene vẻ mặt giễu cợt nhất thời cứng lại, con ngươi bởi vì kinh hoàng mà kịch liệt co rúc, hơn nữa thân thể theo bản năng mà nhanh chóng lui về sau một bước.

Tất cả mọi người đều cho là vũ khí của Hắc Quả Phụ có bao nhiêu phức tạp cùng đáng sợ, nhưng chỉ có người từng xem qua mới biết, thật ra thì vũ khí trong tin đồn khát máu làm kinh hãi người khác tới cực hạn kia, chẳng qua chỉ là một cái vòng Kim Ti đơn giản mà thôi.

Nhưng cái vòng Kim Ti này đã dính vô số máu của nhiều cao thủ trong truyền thuyết...

Sau khi nhìn thấy vòng Kim Ti kia xong, Eugene đã sớm không còn bình tĩnh như lúc nãy, thân thể run lẩy bẩy, hoàn toàn rối loạn lên: "Vâng... Cảm ơn phu nhân... Hôm nay gặp qua... Quả... Quả nhiên mở rộng tầm mắt..."

Lời nói của Eugene bời vì sợ hãi mà hoàn toàn lộn xộn, bởi hắn đã thấy rõ trong mắt của đối phương nổi lên sát ý nồng đậm, chỉ cần đối phương động ngón tay một cái thôi là tính mạng của hắn liền khó giữ.

Quả nhiên, hắn vừa muốn xoay người lại, sau lưng liền truyền tới âm thanh thản nhiên của Lisa: "Nếu anh hiểu biết rõ về vòng Kim Ti của tôi như vậy, thì dĩ nhiên cũng hẳn biết là... Người nào gặp qua nó... Sẽ có kết quả như thế nào rồi chứ."

Đương nhiên là hắn biết... Người gặp qua vòng Kim Ti ... Tất cả đều chết hết rồi...

Nhìn thấy trong mắt Hắc Quả Phụ ngày càng có sát ý mạnh mẽ, Eugene thân thể cứng ngắc, một câu cũng không dám nói, vội vàng nhìn về phía Cho Ha-Jeun mở miệng: "Lão đại, chúng ta rút lui thôi, không cần phải vì một nhiệm vụ thế này mà tốn thời gian ở đây!"


Đây chính là Death Rose, nếu như chọc giận đối phương, cả tổ chức của bọn họ đều sẽ đi vào chỗ chết.

Cho Ha-Jeun nhìn thấy phản ứng này của Eugene, là biết chắc rằng hắn đã xem qua vũ khí của đối phương, xác định cô chính là Hắc Quả Phụ, vì vậy quyết định thật nhanh, trong nháy mắt nhìn về phía tất cả thuộc hạ mở miệng: "Tất cả mọi người, lập tức rút lui!"

Nói xong hướng về phía Lisa hơi cúi người nói: "Nếu những người này là người mà phu nhân muốn, chúng tôi đương nhiên không dám tơ tưởng đến nữa, chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay lập tức, hôm nay nếu có đắc tội xin phu nhân lượng tình tha thứ!"

"Ha ha..."

Đoàn người đang muốn đi, sau lưng lại truyền đến một tiếng cười làm bọn hắn rợn cả tóc gáy.

Cô lười biếng chống tay lên vai của thuộc hạ, quay đầu nhìn về đám thuộc hạ sau lưng mình, mở miệng nói: "Thật là, đã lâu không có gặp phải những người không biết sống chết như vậy, thật là thú vị! Mọi người nói xem, có phải không?"

Ám vệ Bok Shin nghe được lời nói của Lisa, lập tức thuận theo lời nói của cô, ánh mắt lạnh lẽo quét về phía đám người của Thí Huyết Minh – nhóm người đang chuẩn bị chạy trốn, lạnh giọng mở miệng nói: "Đứng lại! Chủ nhân cho phép các người đi chưa? Nếu đã biết rõ quy tắc của chủ nhân tôi, còn dám chơi trò này sao, Cho thủ lĩnh, người đã nghĩ xong hậu quả mà mình phải nhận rồi chứ?"

Nghe nói như vậy, bước chân của Cho Ha-Jeun nhất thời cứng đờ, mà trong lúc đó lưng của Eugene đều đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Ý này của đối phương, rõ ràng là muốn lấy mạng của hắn!

Vào lúc này Eugene đã vô cùng hối hận, hối hận chính mình mới vừa rồi lại quá manh động nhất thời lại đi mạo hiểm.

Nhưng lúc này dù nói gì hay làm gì cũng đều không kịp nữa rồi.

Vì vậy, Eugene lập tức quay sang Cho Ha-Jeun mở miệng nói: "Lão đại, dù bọn họ là người của Death Rose thì thế nào? Bọn họ đã ẩn náo suốt mười năm nay, ai mà biết được thực lực của bọn họ bây giờ có giỏi như trước đây nữa không? Nói không chừng nảy giờ chỉ làm bộ làm tịch mà thôi! Chúng ta cùng nhau tiến lên! Nhất định có thể tiêu diệt được bọn hắn! Đến lúc đó há chẳng phải là danh tiếng đại thắng của chúng ta càng thêm vang dội hay sao?"

Một đám thuộc hạ đứng sau lưng Lisa nghe đến đó, giống như đã nghe được chuyện gì đó cực kỳ buồn cười, quay sang nhìn nhau cười lớn.

"Ha ha ha ha ha... Chủ tử người nói không sai... Thật sự là đã lâu rồi chúng ta chưa từng gặp qua chuyện thú vị như vậy!"

"Chẳng phải bây giờ bọn họ muốn biết thực lực của Death Rose lúc này sao? Không bằng bây giờ chúng ta cùng bọn họ chơi đùa một chút đi!"

"Đừng đùa một cái liền chết hết nha! Phải sống thì mới có trò vui tiếp theo được nha!"

Tiếng cười chói tai điên cuồng của những người đó, vang dội cả một vùng, khiến cho xương cốt người nghe phát rét.

Lúc này Cho Ha-Jeun dù bình tĩnh đến mấy nhưng đã hoàn toàn không chịu nổi nữa, hắn ta – chủ của Thí Huyết Minh – người khác mới nghe đến tên đã sợ mất mật, thế mà ở trước mặt những người này lại nhỏ bé đến mức giống như con cừu chuẩn bị dâng đến miệng cọp.

Cho Ha-Jeun nhìn Eugene lớn tiếng la lên: "Cậu câm miệng lại cho tôi?!"

Một mình hắn chết thì không nói làm gì, nhưng hiện tại lại có thể liên lụy tới cả tổ chức, tổ chức mà hắn vất vả tạo ra đều có thể bị hủy diệt tại nơi này và ngay bây giờ!

Không có biện pháp nào khác...

Vì bảo toàn cho tổ chức, Eugene, phải chết.

Đại não của Cho Ha-Jeun nhanh chóng chuyển động, rất nhanh liền đưa ra sự lựa chọn, vô cùng nhanh chóng làm cho người khác không kịp chuẩn bị mà giựt súng trong tay người hề giơ lên, nhắm ngay đầu của Eugene.

"Lão đại! Anh..."

"Đoàng ——" một tiếng vang thật lớn, lời nói của Eugene còn chưa kịp thoát ra khỏi miệng, đã bị Cho Ha-Jeun dùng một phát súng bắn nát đầu.

Thịt vụn cùng máu bị súng bắn nổ tung, văng tung tóe đầy mặt người bên cạnh, trong không khí nồng đậm mùi máu tanh làm người ta muốn nôn mửa.

"Phu nhân, là tôi quản giáo thuộc hạ không nghiêm, thuộc hạ của tôi không hiểu chuyện, làm cho phu nhân tức giận! Hiện tại tôi đã xử lý xong người này, xin phu nhân bớt giận!" Cho Ha-Jeun nói xong liền một mực duy trì động tác cúi đầu tạ lỗi, giống như đang chờ đợi phán xét.

Trên trán Cho Ha-Jeun mồ hôi hột từng giọt từng giọt một rơi xuống đất...

Không biết qua bao lâu, thuộc hạ bên người Hắc Quả Phụ nhìn thoáng qua chủ nhân của mình như muốn xin phép ý kiến, sau đó mới lạnh lùng liếc nhìn Cho Ha-Jeun mở miệng nói: "Cút!"

"Vâng... Cảm ơn phu nhân... Cảm ơn phu nhân tha tội..." Chỉ một chữ mà làm cho Cho Ha-Jeun như được đặc xá, liên tục nói cám ơn, sau đó chỉ huy tất cả thuộc hạ của mình vội vàng rút lui, hắn ta như rất sợ đối phương đổi ý, ngay cả một giây đều không dám dừng lại.

Một đám người trong chốc lát chạy đi ngay cả bóng dáng cũng không thấy?

Rút lui...

Thí Huyết Minh lại... rút lui như vậy...

Đám người Yeong đứng tại chỗ, trơ mắt nhìn đám người của Thí Huyết Minh rút đi như gió, kinh ngạc không thôi.

Vừa mới hồi phục tinh thần ngay sau đó lại là sự tuyệt vọng cùng sợ hãi lớn hơn.

Nếu là Thí Huyết Minh bọn họ có lẽ còn có sức mà đánh một trận, nhưng đây là Death Rose, bọn họ ngay cả chỗ để né tránh cũng không có...

Toàn bộ đám người Ryu Yeong đều như gặp đại địch mà nhìn chằm chằm về phía nhóm người đối diện kia.

Sau khi người Thí Huyết Minh rời đi, tất cả ám vệ bên người Lisa vẫn như cũ không dám hành động thiếu suy nghĩ, theo bản năng vẫn duy trì trạng thái ngụy trang, chờ đợi chỉ thị của cô.

Ban đầu bọn họ cũng giống như đám người Ryu Yeong không hiểu tại sao ông chủ nhà mình lại lựa chọn một cô gái nhìn yếu đuối mảnh mai như đóa hoa như vậy.

Nhưng trải qua sự việc lần này, từ việc Lisa cự tuyệt rời đi, rồi đến nơi khác để cho bọn họ thay đổi quần áo ngụy trang, sau đó đến chuyện làm cho Thí Huyết Minh toàn bộ rút lui, tất cả đủ để cho bọn họ có cái nhìn khác về cô, thậm chí đáy mắt còn có một tia kính nể...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC