Chương 25: Đi Sinh Nhật Cùng Tống Vĩ Đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi Tối
BIỆT THỰ CỐ THỊ
Thiên Lam thay quần áo, ăn mặc chỉnh tề nhìn vào trong gương. Hôm nay cô mặc chiếc váy đuôi cá màu vàng kim óng ánh, tóc xõa dài ngang vai, đi giày cao gót, trang điểm nhẹ nhàng, cô cong khóe miệng vừa cười vừa tự luyến 1 phen
"Ôi mỹ nhân nào xinh đẹp quá vậy!!!". Ngắm nghía 1 hồi cô bước xuống lầu chờ Tống Vĩ Đình đến, khoảng 20 phút sau anh lái xe đến đón cô 2 người cùng đến khách sạn. Đến nơi, cô đảo mắt 1 lượt tìm kiếm Khải Minh nhưng không thấy bóng dáng anh đâu, cô tìm cớ nói chuyện riêng với Thẩm Na để tránh mặt Tống Vĩ Đình 1 lát. Thẩm Na hôm nay trang điểm đậm đà, mặc 1 chiếc váy màu đỏ xẻ tà. Thiên Lam đánh giá Thẩm Na 1 lượt từ đầu đến chân
Thiên Lam: wow! hôm nay nhìn Na Na đại tiểu thư thật giống tiên nữ hạ phàm nha! Hahaha!
Thẩm Na: thôi bớt chọc mình đi lam lam. À mà sao không thấy Đường Thiếu đâu hết vậy?
Thiên Lam: mình định hỏi cậu đấy. Không biết sao từ bữa giờ, anh ta không gọi hay nhắn tin gì với mình cả, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của mình vậy!
Thẩm Na: có chuyện gì sao?
Thiên Lam: chuyện là... Cô thuật lại toàn bộ chuyện hôm trước ở trung tâm thương mại, cả chuyện cô năn nỉ Khải Minh cứu người làm anh ta bất mãn, cô cũng không vui theo... Nói đến đây, Thiên Lam dừng 1 chút, quan sát Thẩm Na
Thiên Lam: cậu nói chuyện với anh Vĩ Đình đi, mình ra ngoài 1 lát, ở đây tiếng nhạc ồn quá!

Cô nói xong cất bước ra ngoài, mở điện thoại vào wechat của Khải Minh, nhắn hỏi anh
Thiên Lam: Đường Đại Thiếu Gia anh đi chưa vậy, mau nhanh đến sinh nhật Na Na đi, tôi đến rồi, sắp đến giờ bắt đầu buổi tiệc rồi kìa! Cô nhắn gửi địa chỉ cho anh
KHÁCH SẠN GẤU TRÚC - ĐƯỜNG X - QUẬN Y
Sau chưa thấy xem tin gì hết vậy, có khi nào anh ta giận mình rồi không ta hay không thèm quan tâm tới mình? Nè nếu anh không tới, là rùa rụt đầu
"Chắc cách này mới đủ chọc anh ta ngứa thôi!"
Cô cất điện thoại vào túi xách rồi bước vào khách sạn đã đặt bàn ăn sẵn, cô ngồi cùng bàn với Thẩm Na, Tống Vĩ Đình ngồi cách 2 cái bàn, cô liếc mắt sang thì thấy anh đang chuyện trò rôm rả với 1 với khách hàng lớn, đến khi định thần lại cô há hốc mồm khi thấy Thẩm Na đang nhìn Tống Vĩ Đình không chớp mắt
Thiên Lam: nè đại tỷ, làm gì mà nhìn trai say đắm vậy, nước miếng rơi hết rồi kìa!
Thẩm Na đưa tay lên quẹt thì chả thấy gì, xấu hổ quay sang trách Thiên Lam: hứ! kệ mình! anh bảo anh ấy đẹp trai chứ!
Thiên Lam: cái tính mê trai này của cậu đúng là hết thuốc chữa rồi mà! Hehehe, chắc cô Na Na đây thích anh Vĩ Đình rồi đúng không. Vừa nói cô vừa che miệng cười xấu xa
Thẩm Na quay mặt sang chỗ khác, ấp úng nói: làm gì có, mình đơn thuần chỉ ngưỡng mộ anh ấy thôi, cậu bớt suy diễn lung tung đi!
Thiên Lam ngoái cổ sang bên kia thì thấy mặt Thẩm Na đã đỏ như tôm luộc, cô thong dong tiếp: đã nói không thích người ta mòa, sao mặt lại đỏ dữ vậy?hả?
Thẩm Na: không thèm nói với cậu nữa. Cô quay lưng bỏ đi chỗ khác. Thiên Lam cũng cất bước ra ngoài tìm bóng dáng Khải Minh, nhưng vẫn không thấy anh, cô bước vào trong, sau 1 hồi tặng quà chúc mừng Thẩm Na, cô bước ra ngoài hóng gió cho tâm trạng khuây khỏa, do trời tối lại không có áo khoác ngoài, Thiên Lam lấy tay xoa xoa bả vai, gió càng ngày càng lạnh thấu xương, cô cũng run lên bần bật. Lúc này, 1 đôi tay ân cần khoác áo vest lên cho cô, cô quay lại thấy người đó đang nở nụ cười với cô, Thiên Lam bất giác gọi 1 tiếng "Khải Minh", người kia cũng sửng sốt theo, đến khi định thần nhìn lại cô mới biết là Tống Vĩ Đình


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net