chap 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1956.

Đồng hồ điểm 8 giờ tối, buổi họp mặt chính thức diễn ra.

Anne Lynn diện chiếc đầm màu xanh dương ngang vai cùng khăn choàng lông vũ trắng, điểm nhấn cho tổng thể trang phục là vòng cổ ngọc trai to bản. Trợ lý của cô- Jennie đã nói rằng đây là lựa chọn an toàn, với buổi họp diễn ra giờ này thì chẳng khác bữa tiệc rượu tối là bao. Sắc xanh dương không quá chói loà hay dễ bị hoà lẫn trong đám đông, vả lại còn tôn lên làn da trắng của cô, như vậy sẽ khiến người nhìn dễ có cảm tình hơn.

America's sweetheart, em nói vậy.

Trong căn phòng giờ không dưới ba mươi người, mà phần lớn ở đây đều là cánh đàn ông khiến bầu không khí ngột ngạt hơn đối với Anne. Cô thầm mong có Jennie ở bên lúc này, thay vì em đang lui mình vào chỗ khuất bóng kia quan sát. Đảo mắt xung quanh, cô nhìn thấy còn vài nữ diễn viên khác mới đến. Đó là Sally Chou, Irene Bae, Rosé và ồ, Sarah. Anne Lynn không mấy ngạc nhiên cho đến khi cô thấy Sarah, bởi lẽ nếu không nhầm thì cô ả vừa mới kết hôn với Yuta Nakamoto- doanh nhân bất động sản chưa tròn hai tuần.

Quả là một miếng bánh béo bở.

Trong số các nữ diễn viên có mặt trong phòng, cô cảm thấy Sally Chou là ứng viên cạnh tranh tiềm năng nhất. Nữ chính là một vũ công ballet nhiệt huyết chân ướt chân ráo vào nghề, nét thanh thuần dịu dàng có lẽ sẽ phù hợp hơn cả. Irene là diễn viên lâu năm, đã không còn vẻ thiếu nữ tươi sáng; Rosé vốn nổi tiếng mảng hát hơn diễn xuất, không phù hợp; Sarah vừa mới kết hôn, tin tức mà cả Hollywood đều hay biết, nhà sản xuất sẽ không mạo hiểm hình tượng này. Chỉ còn Sally; Anne và cô ấy khởi điểm làm diễn viên cùng lúc, từ khi ra mắt Sally đã gắn liền với vẻ đẹp thanh khiết, cộng thêm việc cô ấy biết múa nữa. Anne Lynn sẽ không thắc mắc gì nếu cô ấy lấy được vai diễn này.

Cô cúi chào từng người lướt qua mình rồi tìm một ghế trống gần cuối bàn, cách xa chỗ ồn ào huyên náo kia. Anne thà nghe những lời khen giả dối còn hơn phải tiếp xúc với các ông to mặt lớn kia, cánh đàn ông đã có vợ mà vẫn muốn có một cô minh tinh làm tình nhân. Nghĩ về nó đã khiến cô thấy buồn nôn, đàn ông!

"Đần đẹp đấy, Anne." Chưa nghe dứt câu, cô đã nhận ra giọng Sarah, ngẩng đầu lên mỉm cười. "Cảm ơn cô Nakamoto, tôi cũng thích chiếc đầm vàng của cô." Nụ cười trên môi Sarah thoáng đơ cứng rồi khôi phục lại bình thường, cuộc trò chuyện bắt đầu rôm rả như trước.

Tiếng gõ ly rượu vang lên làm mọi người chú ý, đổ dồn ánh mắt về phía người đang đứng, Mark Lee - vị đạo diễn trẻ tuổi đảm đương bộ phim.

"Giờ đã đầy đủ khách mời, chúng ta nên nâng ly chứ?"

"Tất nhiên rồi!" Tràng pháo tay và tiếng cười rộ lên, căn phòng vang tiếng cụng ly.

Trong lúc đó bỗng có một người đứng trước mặt cô, nhẹ gập người xuống giới thiệu. "Xin chào, cô Anne Lynn. Mời cô đi theo tôi, phía nhà đầu tư ngỏ lời muốn gặp mặt diễn viên để xem xét."

Anne quay đầu nhìn về phía Jennie, ra hiệu cho em biết mọi thứ vẫn ổn rồi rời khỏi căn phòng; một vị khách nam mới xuất hiện nhưng cô không quá quan tâm, vội vàng đi theo người nhân viên nọ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net