Vanilla

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Anh thực sự điên rồi!"

"Nhưng chúng ta chỉ còn lại ban công trong danh sách."

Yoohan lắc đầu. Anh đẩy Jay ra và rời khỏi bàn bếp. Anh chưa sẵn sàng cho chủ nghĩa trưng bày, chỉ nghĩ đến nó thôi anh đã nổi da gà rồi. Chết tiệt, thắt lưng của anh đau nhói và anh cảm thấy chân mình run lên. Anh bước một bước và loạng choạng. Rất may, Jay đã đỡ được anh trước khi anh ta rơi xuống đất.

 "Thấy chưa, cho tôi nghỉ ngơi đi."

"Lên thì đi."

"Cái- này!" Yoohan bám lấy Jay khi hắn cuối xuống đất, một tay đặt dưới chân và tay kia đỡ lưng anh. Anh ta được đưa đến một phòng tắm khác ở phía dưới hành lang, nơi anh được đặt trong một chiếc bồn tắm. Jay ngồi trên sàn sau khi bật vòi, đặt tay lên đầu gối Yoohan và thỉnh thoảng sẽ kiểm tra nhiệt độ của nước.

"Đây là gì?"

"Suỵt, nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ tắm rửa và nấu bữa sáng cho em." 

Chà, bây giờ nhắc đến đồ ăn, anh lại cảm thấy hơi đói. Yoohan im lặng nhìn bóng dáng cao lớn rời khỏi phòng tắm. Anh nghe thấy âm thanh yếu ớt của vòi hoa sen từ đâu đó và một lúc sau, có tiếng chuyển động trong bếp. Anh đấu tranh tư tưởng xem có nên ở lại bồn tắm lâu hơn không.

 Anh ấy quyết định ở lại, cơ thể của anh cần sự nuông chiều này để có thể trở lại bình thường, ít nhất là bớt đau nhứt. Urgh, tên điên đó, thật là một con quái vật. Bản thân anh cũng khỏe mạnh nhưng sức chịu đựng của Jay chắc chắn rất khủng khiếp. Và trên hết, cơ thể anh bị bao phủ bởi những vết bầm và vết cắn. May thay, hầu hết chúng có thể được giấu bằng quần áo. Yoohan dành thời gian ngâm mình trong bồn tắm. Có vẻ như khoảnh khắc này sẽ là sự ân hận duy nhất của anh từ tiến độ của công việc ngày hôm nay. Anh chỉ có thể thở dài. 

Yoohan chỉ thoát ra khi nhận thấy các ngón tay của mình bị nhăn lại do ngâm nước quá lâu. hanh chóng lau khô người với suy nghĩ nên đi vào bếp ngay lập tức, nơi anh có thể nghe thấy Jay huýt sáo một giai điệu vui vẻ. Anh ấy cảm nhận được sự nguy hiểm ở đó và nếu hắn thấy anh khỏa thân thì sẽ lại đòi làm tình lần nữa mất. Phòng tắm này gần phòng ngủ, anh nên tìm quần áo ở đó. Yoohan băng qua hành lang và đi vào phòng của tên điên. Anh tìm một thứ gì đó đơn giản để mặc,  nhưng khi mở tủ quần áo thì chúng hầu hết đều là những chiếc áo sơ mi có cổ, cài cúc trông quá tinh khôi, khiến Yoohan phải e dè khi chọn chúng, tên điên có tủ quần áo nào khác không? Liếc quanh phòng một lượt, cuối cùng anh cũng tìm được một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu đen, mặc trên người tốt hơn là mặc những cái áo somi dài như váy với anh. Anh quyết định không mặc đồ lót mà anh tìm thấy. Thật là kỳ lạ nhưng ý nghĩ về việc Jay phát hiện ra rằng anh đã mặc qua quần lót của mình thì có phần xấu hổ. Với tất cả những trò ngu ngốc mà họ đã làm, Yoohan vẫn không thể không đỏ mặt. Hốt hoảng và mặt đỏ bừng, anh vội vã vào bếp. 

Jay đang dọn bàn thì bắt gặp Yoohan. Đôi mắt sắc sảo quét anh từ đầu đến chân ... và không ngừng quét. Trước sự kinh hoàng của Yoohan, một chiếc điện thoại xuất hiện và tên điên trông như đang chụp ảnh anh ấy.

"Này, cái gì-! Dừng lại!" Anh lao về phía Jay, hoàn toàn chỉ có ý định giật chiếc điện thoại ra khỏi tay hắn. Tuy nhiên, người đàn ông cao lớn đó có phản xạ tốt hơn, và điện thoại được giữ cao trên đầu Yoohan.

"Lee Yoohan, em nên biết rằng tôi sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội như kì quan này, khoảnh khắc em mặc áo sơmi của bạn trai mình, tôi đã lưu lại video."

Một video?! Tên điên này!

"Điều này nằm ngoài sự mong đợi của tôi. Không chỉ cặp mông ngon lành của em được che đi một nửa, dương vật của em còn lấp ló bên dưới lớp áo. Ahhh, áo sơ mi của tôi vừa đúng kích cỡ. Lúc này, tôi nghĩ em đang làm mọi cách để hấp dẫn tôi. Tuy nhiên, tôi hoan nghênh nó, vì vậy hãy quyến rũ tôi tất cả những gì em muốn. "

"Cái- anh- tôi không cố làm gì cả!"

"Chắc chắn, chắc chắn,"

 Yoohan trừng mắt nhìn Jay, lông của anh xù lên với giọng điệu nhẫn nhịn. "Anh không nghĩ rằng chưa đủ thành niên để giữ ảnh khoả thân trong điện thoại của mình ?"

"Khỏa thân?" Jay chế nhạo. "Thật là buồn cười. Hơn năm mươi phần trăm của em được che chắn rồi."

"What- urgh! Anh sẽ cảm thấy thế nào nếu tôi giữ những bức ảnh khiếm nhã của anh trong điện thoại của tôi?"

Một đôi lông mày nhướng lên và một nụ cười nhếch mép làm cong đôi môi của Jay. Một ngón tay cái kéo cạp quần thể thao của Jay. 

"Vậy hãy đi xem toàn bộ phần trước. Em có thể sử dụng nó để giải quyết vấn đề." 

Nhiều thứ lộ ra hơn khi Jae đẩy cạp quần và quần lót của mình xuống. 

"Tôi đang cảnh báo em, chỉ sử dụng nó khi chúng ta xa nhau. Em phải sử dụng nó thật tốt khi cương cứng."

"Dừng lại! Dừng lại!" 

Khỉ thật, anh thật ngu ngốc khi cố gắng lý luận với một người điên. "Giữ nó đi! Giữ nó đi! Sao anh không in nó ra rồi treo luôn lên hành lang luôn đi"

 Anh mỉa mai và điên cuồng tìm kiếm đồ lót của mình trong phòng khách. Nụ cười có má lúm đồng tiền hoàn toàn xấu xa khi Jay nhìn anh mặc lại quần lót. Chết tiệt, có phải  ta đang cân nhắc đến sự bộc phát mỉa mai của mình không? Yoohan thở dài cam chịu và ngồi trước bữa sáng. Yoohan vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy một bàn đồ ăn truyền thống đơn giản. Canh đậu tương, đậu sốt cà, trứng cuộn rong biển, rau chân vịt trộn, cá cơm xáo xì , kimchi, cơm và trà lúa mạch lạnh ... nhìn thật đã mắt. Anh phải thừa nhận, tên điên có tài năng nấu ăn. 

"Thôi nhìn ngắm đồ ăn đi."

Yoohan phớt lờ những tiếng cười khẽ và tập trung vào việc lấy lại năng lượng. Họ vẫn có cả ngày cho riêng mình và Jay sẽ không từ bỏ. Anh muốn chửi rủa thành tiếng một lần nữa khi nhớ lại rất nhiều lần anh đã khóc đòi Jay cho anh nghỉ ngơi trước đó. Lần duy nhất anh ấy được nghỉ là khi Jay bận hôn tất cả mọi thứ ... mọi thứ. Anh ấy không thể không trừng mắt nhìn Jay, người đang vui vẻ nhai thức ăn của mình.

"Anh không thực sự định dành cả ngày để làm tình đấy chứ, phải không?"

"..."

Yoohan nghi ngờ về sự im lặng và nụ cười nhỏ của Jay. Nghiêm túc mà nói, kẻ mất trí này sẽ là cái chết của anh. 

"Tôi nói thật đấy."

Có vẻ như lời nói của anh không có gì khác biệt, nếu có khác, nó chỉ khiến nụ cười có má lúm đồng tiền càng thêm sâu. Yoohan lắc đầu mệt mỏi và thề sẽ vứt bỏ tất cả các loại thuốc bổ chữa bệnh bằng thảo dược mà anh sẽ tìm thấy trong ngôi nhà này. Anh ta sẽ săn đến gói cuối cùng.

"Tại sao chúng ta không xem một bộ phim?"

Yoohan rạng rỡ trước lời đề nghị và gật đầu nhiệt tình nhưng tâm trạng tốt của anh đã giảm sút sau khi họ dùng bữa xong.

"Anh nghiêm túc chứ?" Yoohan quắc mắt nhìn màn hình. Tâm trạng tốt của anh đã bị giảm sút khi anh ấy nhìn thấy tiêu đề của bộ phim. Đó là một số ngoại ngữ và thời gian chạy là 160 phút. Anh dùng cùi chỏ thúc nhẹ vào xương sườn Jay, họ lại ngồi trên ghế dài.

"Em là người muốn sử dụng ngày nghỉ quý giá của chúng ta với những thứ bổ ích."

Yoohan cắn lưỡi, phớt lờ giọng điệu hờn dỗi. Hắn ta bị đánh một lần nữa, chết tiệt nếu anh còn làm vậy, chết tiệt anh còn chọc tôi. Anh ngồi lại và cố gắng thư giãn. Anh quyết tâm để bản thân đắm chìm vào bộ phim. Dù sao thì anh ấy cũng thích vị trí ngồi này. Jay tựa cằm vào vai Yoohan. Vòng tay anh ôm lấy Yoohan. Cảm nhận thân hình của Jay không áo sơ mi, ngực rộng ấm áp trên lưng của mình.

"Tôi sẽ chọn phim cho lần sau."

"Lần sau em cũng nấu cho tôi ăn nhé?" 

Yoohan nghiền ngẫm câu hỏi rồi trả lời. 

"Được thôi, nếu chúng ta làm điều đó ít hơn ba lần vào những ngày nghỉ của chúng ta thì tôi sẽ có đủ sức để nấu ăn. Tôi cũng có thể làm một số việc nhà."

"Đừng bận tâm." Jay nhanh chóng trả lời. "Sẽ tốt hơn nếu sau đó tôi nấu ăn."

"Không, nó đã được quyết định. Bây giờ hãy im lặng, tôi đang cố gắng xem phim." Yoohan phớt lờ vết cắn nhẹ trên cổ và tập trung vào màn hình. Giữa phim, chuông cửa reo liên tục, Jay miễn cưỡng ra mở cửa. Quay lại một phút sau đó với một chiếc hộp lớn. Tò mò, Yoohan nhìn vào khi Jay kiểm tra bên trong chiếc hộp. Cái gì- 

" Kem bôi trơn, bao cao su! Đống đó xài cả đời rồi còn gì!" 

Jay ngây thơ chớp mắt với anh. "Em đang nói gì vậy? Cái này thậm chí sẽ không kéo dài cả tháng, Lee Yoohan."

Chỉ một tháng? Yoohan sững sờ. Gã điên này định dùng cái hộp bao cao su và cái hộp khổng lồ đó trong một tháng sao? Anh xoa bóp thái dương và suy nghĩ về việc cầu nguyện ông bà độ mình. Người đàn ông chết tiệt này, anh ta quá vô tư và quá nuông chiều bản thân. Jae tiếp tục vị trí của mình trên chiếc ghế dài, kéo Yoohan vào một cái ôm chặt. 

"Hãy cho tôi biết em sử dụng dầu gội, xà phòng, nước giặc quần áo gì. Tôi muốn mùi của em khắp nhà."

Yoohan thở dài cam chịu. Làm sao anh có thể tiếp tục khó chịu khi tên điên này lại nói ra những điều vô lý như thế? Anh lầm bầm tên thương hiệu của các sản phẩm trong hơi thở của mình. 

"Dù sao thì anh đã đặt những thứ đó từ khi nào?"

"Trong khi nấu ăn, chỉ một lúc trước." 

Yoohan cố gắng ném một số cảm biến, đề phòng. 

"Nhanh quá. Làm thế nào anh biết nơi để đặt hàng? Anh còn gọi món gì nữa không?"

Tiếng cười ầm ầm khiến tai Yoohan đỏ bừng. Anh đã bị phát hiện ra ngay lập tức. Chết tiệt, điều này thật đáng xấu hổ.

"Em lo lắng rằng tôi đã mua một thứ gì đó lạ mắt hơn hay em có hào hứng rằng tôi có thể sử dụng thứ gì đó mà em sẽ thích không? Có thể thứ gì đó trên người em hoặc có thể bên trong em, cái gì ...?"

"..."

"Cái gì vậy? Em đang hy vọng nhiều hơn hay không có gì cả?"

"..."

"Cái gì?" Câu hỏi được thì thầm vào tai Yoohan, kèm theo một vài cái liếm và nhấm nháp.

"Suỵt, tôi đang cố gắng tập trung vào bộ phim."

Sự liếm láp chuyển sang hôn, rồi đến mút rồi lan ra khắp cổ. 

"Tôi sẽ cho em ra thoát khỏi cái này nếu em hôn tôi."

"Chụt chụt! Anh hôn nhiều rồi."

"..."

"..." 

Yoohan cảm thấy khó chịu với sự im lặng ngày càng tăng. Urghhh, nghiêm túc ... con người này. Sau khi đấu tranh với chính mình với những ưu và khuyết điểm của việc thừa nhận suy nghĩ của mình, Yoohan đã nhượng bộ. Anh ấy có cảm giác rằng dù sao thì anh ấy cũng sẽ sớm bị phát hiện ra. "Tôi không biết ..." Anh có thể cảm nhận được sức nóng ngày càng gia tăng trên má mình. "nhưng nếu là anh ..." Chết tiệt, điều này thật đáng xấu hổ. "vậy thì có lẽ ..." Anh không thể tiếp tục.

"Aaah, Lee Yoohan." Jay vùi mặt vào cổ anh. "Tôi muốn nhốt em lại và giữ em cho riêng mình."

Vẫn khuôn mặt đỏ bừng và giờ còn xấu hổ hơn, Yoohan buột miệng trả lời. "Cái- cái- thì ... ngay cả khi tôi gả cho anh, điều đó vẫn là bất hợp pháp mà anh biết đấy. Và ngoài ra, chúng ta vẫn phải xem xong bộ phim này."

"Vì vậy, em sẽ gả cho tôi?"

"..."

"Lee Yoohan."

"Anh sờ ở đâu vậy hả? Này!" Mẹ kiếp, có vẻ như hôm nay họ sẽ thực sự sử dụng một phần lớn kem bôi trơn và bao cao su. Anh không thể bỏ qua hơi thở ấm áp phả vào cổ anh và đôi bàn tay to lớn đang xoa bụng dưới và ngực anh.

"Dâu tây hay chuối?" 

Yoohan lướt qua nội dung của chiếc hộp. "Vanilla."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net