three

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Hmm, Park Jimin à, cưng chết chắc rồi'
.
.
.
Cuối cùng giờ học nhàm chán đã kết thúc. Park Jimin lặng lẽ đeo ba lô ra về bỗng thấy trước cửa lớp là Lee Sungmin với nụ cười khó hiểu.
Cất giọng ngọt như mật, Sungmin nói:
"Jimin-ssi cậu có thể ở lại chỉ tớ bài này được không."
Vốn mang tính cách tốt bụng, hiền lành Jimin không ngần ngại đồng ý.
"Được rồi, cậu cần giúp chỗ nào."
'Thằng ngu, mày chết chắc rồi' Trong đầu đầy suy nghĩ nham hiểm, Sungmin nở một nụ cười ngọt ngào.
"Điếm nhỏ à, Jeon Jungkook là của tao. Cút đi" Nói rồi không nhanh không chậm nắm lấy tóc  mềm của cậu, kéo ra đằng sau.

"Aa, cậu làm gì thế mau buông tớ ra" Jimin đau đớn hét lên, đầu như tách làm đôi.
"Mày còn giả làm thiên thần à!! Bỏ cái lớp mặt nạ dơ     bẩn ấy xuống. Chính mày, mày đã quyến rũ JungKook của tao..." Càng đánh càng hăng Sungmin nghiến răng nghiến lợi nói.
"Jungkook, tớ không làm gì Jungkook cả"  Khóc thét lên, Jimin từ từ lịm đi, đầu chỉ còn một mảng trắng xoá... Mà không hay biết mình được người nào đó nâng lên, yếu chiều hôn lên trán.
.
.
.
|Flashback|
Jeon JungKook lại trễ hẹn với em khoa khôi của khối. Nếu nàng không là con gái của thị trưởng thì hắn có lẽ đã bỏ nàng lâu rồi.
Đi qua dãy hành lang tầng hai, Jungkook nghe thấy tiếng cười ha hả của Sungmin. Tò mò định ngó vào xem.
Đập vào mắt hắn là hình ảnh Sungmin đang đánh Jimin tới tấp. Điên cuồng, hắn không ngần ngại mà đẩy Sungmin khốn khiếp ấy ra, không nghĩ nhiều mà ẵm Park Jimin lên, chạy thật nhanh đến phòng y tế trường.
'Jimin, thành thật xin lỗi, làm cậu đau rồi'
----------
Dài rồi nhé 🌚


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net