Chap 1: Mơ....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người con trai ấy mặc áo blu trắng, trên sống mũi cao có đeo một cái kính gọng màu vàng, dáng người cao ráo cân đối và nụ cười rạng rỡ tỏa nắng như ánh nắng mai. Đó là những gì Saint nhìn thấy từ đằng xa xa đã đủ khiến Saint thất thần. Sau khi lại gần cậu lại thất thần đến điên đảo hơn nữa vì nhan sắc đỉnh cao của người này. Khuôn mặt góc cạnh ngũ quan sắc nét, với đôi mắt to đen láy, hàng lông mi dày cong vút, Saint tưởng tượng hàng lông mi này có thể che rợp cả khoảng mắt cũng nên. Sống nũi cao cao thẳng tắp, bờ môi mỏng cong cong quyến rũ tới cực đỉnh. Saint cứ nhìn, nhìn chằm chằm vào người ấy, kể cả lúc người cúi rạp người kề sát mặt cậu nở nụ cười câu dẫn, cậu vẫn chưa bừng tỉnh mà quay đi tránh nụ hôn của người.

Sau nụ cười câu dẫn, người đột ngột hôn Saint khiến Saint bất ngờ tới mức tứ chi dư thừa không biết đặt đâu cho đúng, đầu óc rối loạn mông lung và cả trái tim điên cuồng loạn nhịp. Cậu cứ thế ngây ngây ngốc ngốc đón nhận nụ hôn ngọt ngào của người đến quên cả thở. Mãi đến khi người buông cậu ra, đưa ngón tay quyệt sợi chỉ bạc vương trên khóe môi của cậu, rồi nhân cơ hội đùa bỡn với đôi môi non mềm vừa bị người dày vò tới ửng đỏ. Lúc ấy Saint mới bừng tỉnh thở hổn hển, tròn mắt kinh ngạc nhìn người. Người mới lên tiếng nhẹ nhàng nhắc nhở cậu.

- Lần sau hôn nhớ thở, không là có chuyện gì anh không chịu tránh nhiệm đâu.

Sau lời nhắc nhẹ nhàng mà ngọt ngào ấy, Saint vẫn chẳng kịp nói gì, thì người lại tiếp tục nói, cũng không quên dùng tay xoa xoa quả đầu nấm cực đáng yêu của cậu.

- Ngốc ngốc như này anh thích.

Sau câu nói ấy là cái cái nắm tay siết chặt, người kéo cậu vào phòng đặt cậu ngồi trên ghế. Xong đâu đấy người lấy tai nghe đeo vào tai mình rồi nhẹ đặt ống nghe ở tim của Saint. Còn Saint vẫn cứ ngây ngốc đến đờ đẫn nhìn người, mà con tim phản chủ lại điên cuồng đập loạn nhịp. Khiến người bật cười một cách thú vị, đắc ý lên tiếng trêu chọc cậu.

- Tim của em đập nhanh tới mức làm tai của anh lùng bùng theo luôn nè..

Người đừng có cười nữa, xin người đừng có cười nữa có được không? Người cứ cười thế này thì cậu biết phải làm sao với con tim bé bỏng bây giờ. Nó không nghe cậu nữa rồi, nó cứ muốn nhảy ra ngoài chạy đến bên người mà cầu yêu thương vỗ về. Nhưng cậu lại không biết phải mở miệng nói sao với cái tình cảnh này. Cậu là một thằng con trai, ai lại đi nói với một người con trai khác là "vì anh nên tim tôi mới đập nhanh như vậy á, anh bắt đền cho tôi đi" . Nhưng nếu không nói ra thì ai đền con tim này cho cậu đây, cứ như này chắc cậu đau tim mà chết mất....

Thấy Saint không phản ứng gì người con trai ấy lại tiếp tục lên tiếng.

- Tôi làm em sợ sao? Đừng sợ!

Người hỏi Saint, mà Saint chưa trả lời người đã trấn an Saimt vậy rồi thì sao cậu dám trả lời là sợ nữa chứ. Nên đành lắc lắc quả đầu nấm rồi tròn mắt nhìn người với vẻ mặt tám phần ấm ức, tủi thân. Saint chẳng hiểu sao mình lại làm ra vẻ mặt ấy với người. Trong khi mình cũng là một người con trai cơ mà..

Người nhìn dáng vẻ ấy của Saint bật cười vui vẻ, ngồi xuống cạnh cậu nhẹ nắm bàn tay thon gầy của cậu, tiếp tục nhẹ giọng nói.

- Anh thích em!

Đùng!

Một tiếng nổ ngân vang trong đầu Saint, lúc này tâm trí cậu còn chưa định thần được từ thích kia là theo kiểu gì. Thì người đã lần nữa chiếm cứ đôi môi non mềm của cậu. Lần này người không để mặc cậu ngây ngốc cứng đơ như một bức tượng nữa. Mà người vừa hôn vừa ra lệnh cho cậu làm như một con rô bốt nghe lời chủ nhân.

- Hé mở môi ra, có như vậy anh mới hôn em được..

Saint ngốc lăng vô thức hé mở đôi môi mình để đôi môi quyến rũ của người nhẹ nhàng nhấn nhá đôi môi của cậu. Người vừa dìu dắt Saint vào nụ hôn ngọt ngào vừa mỉm cười ôn nhu nói.

- Ngoan, giờ thì em nhớ thở đừng quên nhé.

Giờ đây Saint như lạc trong một thế giới khác, một thế giới thần tiên lạ kì và cậu dường như cũng trở thành một con người khác, khác hoàn toàn. Cậu sao có thể mềm mỏng, ngoan ngoãn nhu thuận tới vậy. Cậu nhớ mình mạnh mẽ, ngang ngược lắm cơ mà, sao giờ lại vì một người con trai xa lạ nghe lời thế này?

Cậu hít vào thở ra theo lời người nói, nhưng cũng chính điều đó mang theo những tiếng rên rỉ nhè nhẹ. Điều đó làm người hài lòng mỉm cười. Người say sưa dày vò đôi môi của cậu, người tham lam cuốn chiếc lưỡi ngọt ngào của cậu vào chiếc lưỡi của người. Cứ vậy quấn quấn quýt quýt không rời. Từng tiếng mút mát vang vọng, từng tiếng thở gấp đứt quãng, người cuồng nhiệt đam mê vô bờ bến. Người khiến Saint đê mê như lạc vào cõi thần tiên, toàn thân tê dại như có dòng điện chạy qua. Saint chưa bao giờ trải qua cảm giác này. Cái cảm giác toàn thân bứt dứt đến khó chịu, vừa khô nóng vừa bí bách cương cứng muồn bùng nổ mà không thể bùng nổ. Cái cảm giác ấy khiến Saint muốn được nhiều hơn là một cái hôn cuồng nhiệt. Saint muốn, muốn rất nhiều nhưng lại không biết phải nói làm sao, phải đề nghị thế nào và phải làm gì mới đủ để giải tỏa sự bí bách này.

Người vẫn cuồng nhiệt hôn cậu mà không hề đề ý tới những khát khao mong chờ trong cơ thể cậu lúc này. Người vẫn mặc nhiên để bàn tay hư hỏng của mình luồn vào trong lớp áo mỏng manh mà du ngoạn trên khắp cơ thể trắng ngần của cậu. Bàn tay ấy ấm áp xoa xoa nhè nhẹ lên vùng ngực phẳng lặng của cậu, rồi lại lần lần vân vê nụ hoa xinh khiến Saint càng khó chịu hơn. Cả thân hình cứ uốn éo theo từng nhịp xoa xoa. Từng động tác lúc nhanh lúc chậm cứ vậy dày vò thân thể Saint, khiến cậu không kiềm chế nổi những tiếng rên rỉ đầy mị tình, cả những tiếng nức nở mong cầu.

Môi người rời môi cậu, bàn tay người cũng thôi dày vò bờ ngực kia. Vậy mà tại sao Saint vẫn không hết khó chịu. Đã vậy còn thấy mất mát hụt hẫng tới cùng cực. Trong khoảnh khắc người buông cậu ra, cậu chỉ muốn kéo người lại, ôm người thật chặt và kéo người hòa với thân thể cậu để cậu được là của người. Cái mong muốn ấy quá lớn lao khiến cậu không làm chủ được suy nghĩ của chính mình. Thì đã vội đứng dậy ôm chầm lấy người, ngập ngừng lên tiếng.

- Em.. em.... muốn hôn anh ..

Saint cũng không thể ngờ được chính mình lại phát ngôn ra câu ngu suẩn tới mức như vậy. Đã mặt dày không biết xấu hổ ôm lấy người ta rồi, giờ còn dạn dĩ tới mức nói ra cái suy nghĩ điên rồ như thế.
Một Saint bao cô gái theo đuổi, một Saint luôn mộng tưởng sau này sẽ lấy một cô vợ thật xinh đẹp và có những đứa con đáng yêu. Saint ấy đâu rồi, sao giờ chỉ còn một Saint đi cầu cạnh nam nhân cho mình một nụ hôn, rồi lại còn có cái khát khao kì lạ kia nữa.

Không chỉ mặt đỏ, tai đỏ mà toàn thân Saint cũng đỏ nựng lên vì xấu hổ và cả vì cảm giác khó chịu bứt rứt trong người. Sau câu nói ấy, Saint không biết mình nên giấu mặt vào đâu, cũng chẳng biết có nên ôm lấy người nữa không. Cậu cứ vậy cứng ngắc cả người chẳng biết phải làm sao cho đúng. Thì người như hiểu được những nỗi niềm trong cậu. Nên người đã đáp lại cái ôm của cậu bằng một cái ôm cứng ngắc tới nghẹt thở. Đáp lại bằng nụ cười thật tươi, thật mãn nguyện và đáp lại bằng lời nói dịu dàng mà cưng chiều để vỗ về cậu.

- Anh cũng muốn hôn em, cũng muốn ôm em và cũng muốn....

Nói đến đây đột ngiên người lại ngập ngừng khẽ nuốt nước miếng một cái ực rồi mời trầm giọng khàn khàn nói tiếp.

- Em cứ vậy thì sao anh chịu nổi hả Saint?

Kể từ cái khoảnh khắc người đáp lại cái ôm của cậu, rồi nói muốn ôm cậu, muốn hôn cậu và muốn..... gì đó mà người không nói tiếp. Đã khiến tâm trí Saint vui mừng như hoa nở đón chào mùa xuân rồi. Ấy vậy mà giờ người còn biết tên cậu và còn gọi cái tên ấy bằng chất giọng nam tính trấm ấm nữa, thì hỏi sao cậu có thể chịu nổi đây?

Tromg phút giây tâm trí lẫn trái tim reo hoan lâng lâng lạc trên cõi mơ hồ. Saint chẳng còn nghĩ được điều gì ngoài người. Cũng chính vì thế cậu đã vô thức hòa theo người mà quên đi những ái ngại lo toan lúc đầu." Mình là một người con trai"

- Em... Em cũng muốn..

Chỉ một câu nói ngập ngừng chẳng rõ đầu đuôi của Saint, cũng đủ phá vỡ cái bức tường vô gình mong manh giữa người và cậu. Người chẳng còn ngần ngại hay e dè để ý nữa. Người mặc nhiên nửa ôm nửa kéo đẩy cậu lên chiếc giường đơn chật hẹp, hay đúng hơn là giường dành cho bệnh nhân. Toàn thân người áp lên thân cậu, hơi thở người gần sát khuôn mặt cậu, khiến cậu cảm nhận được mùi hương nam tính đầy quyến rũ và cả thân hình nóng bỏng săn chắc của người.

Người bắt đầu hôn Saint, hôn thật nhẹ nhàng tỉ mỉ, đôi môi mỏng ấy cứ nhấn nhá đôi môi non mềm của cậu. Đi kèm theo đó là từng cái vuốt me mơn trớn trên vùng eo, khiến cậu vừa nhột nhạt khó chịu vừa tê dại thinh thích, nửa muốn tránh né, nửa lại không. Giống như kiểu mèo vờn chuột muốn ăn mà lại không ăn luôn cứ vờn qua hờn lại khiến con chuột choáng váng, mệt mỏi rồi mới tấn công cắn xé. Buông buông thả thả, thả thả buông buông. Cứ vậy kéo dài khiến Saint thần hồn điên đảo, tâm trí mơ hồ mông lung. Đợi đến khi tỉnh táo lại một chút thì tấm áo mỏng manh, chẳng biết đã rời khỏi tấm thân ngọc ngà gần mười tám năm gìn giữ, từ lúc nào chẳng hay.

Lúc này đây người không hôn môi của cậu nữa mà là hôn... hôn.. Phải nói sao đây? Phải miêu tả thế nào đây? Bờ ngực của cậu thì có gì đâu mà người lại say mê tới vậy. Người hết đùa bỡn cắn mút bên này rồi lại qua bên kia. Rồi lại... còn... còn bàn tay người sao lại đặt vào chỗ kia..

Khoảnh khắc bàn tay to lớn của người ôm trọn khối dục vọng của mình. Saint như bừng tỉnh trong cơn đê mê. Có chút lo sợ, có chút hoang mang và đâu đó có chút mong chờ. Nhưng nỗi niềm mong chờ quá ít, không thể nào chiến thắng được nỗi lo sợ trong Saint. Cậu vội vàng đẩy tay người ra, hốt hoảng ngồi bật dậy, run run kéo quần lên rồi lắp bắp lên tiếng.

- Anh... Sao.. sao anh lại làm vậy... Tôi là con trai và anh cũng là con trai mà.

Người đang say mê trên thân thể cậu rồi bất ngờ bị cậu đẩy ra. Vậy mà người cũng không giận giữ hay bực tức gì cả. Người vẫn cười nụ cười thật ngọt ngào, vẫn nhìn cậu bằng ánh mắt trìu mến và giọng nói vẫn trầm ấm siết bao.

- Đều là con trai thì đã sao? Hay em không thích điều này. Nếu em không thích thì anh sẽ dừng lại.

Ánh mắt, giọng nói, cùng vẻ mặt của người sao mà thiết tha chân thành đến thế. Sao người lại ôn nhu với cậu như vậy, phải chăng cậu đã lo sợ dừ thừa rồi. Thời này con trai yêu nhau, ân ái cùng nhau, cũng đâu có gì là lạ nữa đâu. Chính trong lớp của cậu cũng có mà. Vậy tại sao cậu lại vậy cơ chứ. Hay phải chăng cậu không thích điều này. Không cậu thích mà, người khiến cậu tê dại điên đảo, cảm giác ấy thật lạ, thật khác, khác hoàn toàn với cảm giác khi mà cậu nắm tay cô bạn cùng bàn.

Saint ngẫm nghĩ một hồi, phân tích rồi lập luận rồi lại phân tích rồi đưa ra nhận xét. Đến cuối cùng cậu cũng chẳng hiểu mình phân tích được gì, nhận xét được gì và câu trả lời là gì. Vậy mà cậu lại có thể vô thức mặc định lắc đầu phủ định câu hỏi của người. Vậy có khác gì cậu ngầm nói với anh là cậu thích cơ chứ.

Cái lắc đầu của Saint đã đánh gục những rối loạn trong đầu cậu lúc này. Chẳng còn bất cứ một thứ gì chỉ còn khát khao mong chờ, chỉ còn những rạo rực cháy bỏng.

Người hòa vào cậu, cậu hòa vào người.

Người nâng niu, dìu dắt cậu đến bến bờ của khoái cảm, người đưa cậu đến đỉnh cao của dục vọng ái ân, người giúp cậu thăng hoa trong cảm xúc.

Còn cậu, mềm mại nuông chiều người.

Cậu trân trọng trao cho người không chỉ có thân thể này mà còn cả linh hồn và cả trái tim.

Cậu khiến người đê mê điên dại vì khoái cảm quá tuyệt vời.

Cậu vụng về, ngây ngô nhưng lại khiến người chẳng thể ngừng yêu, ngừng khát khao. Có lẽ chẳng có chữ đủ đối với người. Có lẽ cậu mãi là ẩn số bí mật khiến người phải khắc khoải tìm kiếm rồi say mê lạc lối không muốn thoát.

Cứ vậy trầm luân ân ân ái ái, cứ vậy đẩy đưa đưa đẩy, mạnh mẽ dứt khoát. Khiến cả hai cùng lạc lối, cùng điên dại say mê quấn quýt chẳng muốn rời....

Trong cơn đê mê Saint muốn được biết tên người, muốn biết người từ đâu đến và cũng có chút tham lam muốn giữ người bên mình. Cậu đưa tay vướt ve khuôn mặt góc cạnh của người, khàn giọng ngập ngừng hỏi người.

- Anh... em.. muốn biết tên anh.

Người nhìn Saint nở một nụ cười tươi sáng lạn như ánh dương rực rỡ kiêu sa. Làm ánh mắt Saint mờ dần rồi phai nhòa hòa vào thứ ánh dương sáng chói kia.
Trước khi khuôn mặt của người chầm chậm mờ dần rồi vụt tan trong ánh dương kia. Saint mơ hồ nghe được người nói với cậu một câu.

- Hẹn gặp em vào ngày nắng tháng tư..

.....................

Reng, reng, reng.....

Từng hồi chuông nặng nề ngân vang, từng tia nắng chan hòa len lỏi qua ô cửa sổ chiếu sáng cả căn phòng nhỏ và chiếu sáng cả khuôn mặt trắng ngần của Saint.

Saint bừng tỉnh thảng thốt gọi mãi một câu.

"Anh ơi, anh ơi, anh cho em biết tên được không?"

__________________🖤❤__________________

Xin chào các bạn!

Như đã hứa sinh nhật Saint nếu kịp mình sẽ đăng chap đầu tiên của hố mới. Mặc dù hố cũ vẫn chưa lấp xong nhưng mình vẫn muốn viết một ít về truyện mới. Đồng thời cũng nhân tiện đây để gửi gắm lời chúc sinh nhật tới Saint em trai cưng của mình. Còn Perth là em rể quốc dân nha😊😊😊

Đây là lần thứ hai chị được gửi lời chúc mừng sinh nhật đến em. Mặc dù lời chúc này chắc chẳng bao giờ em đọc được nhưng chị vẫn muốn chúc.
Chúc em trai của chị.
Điều đầu tiên là chúc em luôn luôn vui vẻ và giữ nụ cười tươi trên mỗi nhé vì em cười rất đẹp.
Thứ hai chúc em sức khỏe thật tốt.
Thứ ba chúc em luôn luôn hạnh phúc.
Cuối cùng chúc em sẽ thành công trên con đường sự nghiệp của em.
Năm nay em 23 tuổi và cậu nhóc kia đã 20 tuổi. Nhưng chị không vội đâu nên các em cũng không phải vội nhé. Cứ bình yên yêu thương nhau là đủ!

Hì! Sau màn chúc mừng này kia giờ đến màn giới thiệu về bộ truyện này nhé!
Thứ nhất bộ này của mình sẽ có liên quan đến đoản văn "PerthSaint Hẹn gặp anh vào ngày nắng tháng tư". Nếu được các bạn bãy đọc đoản ấy nhé. Còn không đọc cũng không sao đâu nak.
Thứ hai bộ này mình dự đinh là sẽ có đôi chút về game nha.
Thứ ba trong bộ này sẽ có lúc Saint giả gái, còn lý do vì sao giả gái. Thì đợi mình viết nhé các bạn ơi...

Nói sơ sơ vậy thôi nak, chứ nói nhiều sẽ hết mất😊😊😊😊😊

Còn giờ muộn rồi, chúc các bạn ngủ ngon nhé😘😘😘😘
Yêu thương thật nhiều😚😚😚😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net