Chương 38. Chúng tôi là người yêu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

15 phút sau, Perth mở cửa phòng tắm bước ra.
Hắn mặc quần short ngắn, áo thun sát nách, lộ ra 2 cánh tay cơ bắp rắn chắc, khỏe khoắn.
Chiếc khăn vắt ngang cần cổ Perth, mái tóc còn hơi nước rủ xuống 2 bên mặt hắn.
Cả người thoang thoảng mùi sữa tắm.

Saint nhìn chằm chằm Perth, cổ họng nuốt khan mấy cái.
Mẹ nó, nóng bỏng quá đi.
Saint tự nhéo mình 1 cái.
Sao anh cứ ở gần Perth là lại nghĩ đâu đâu ấy nhỉ?

Perth đến bàn nhỏ, kéo hộc tủ lấy ra 1 cái máy sấy.
Saint đứng nhanh dậy, với tay lấy cái máy, tay kia kéo cái ghế trước bàn nhỏ ra.
Perth hiểu ý thả tay, phối hợp ngồi xuống ghế.

Saint cắm điện, bậtcông tắc 1 lúc mới sấy tóc cho Perth.
Hơi ấm phả vào đầu, Perth có chút nhột.
Hắn nhắm mắt lại, yên lặng cảm nhận bàn tay Saint lướt trên tóc mình, cơn nhức đầu cũng dần tan đi.

Perth chợt hỏi:
"Làm sao anh đưa tôi ra khỏi quán đó được vậy?"
Perth chỉ nhớ là hắn đã gọi cho Saint, còn sau đó thì hắn đã say mất tiêu.
Saint vẫn đều đều sấy tóc.
"Cậu hỏi P'Plan ấy. Anh ấy giải quyết. Hình như anh ấy có đưa thẻ cho quản lý quán."

Perth "ừm" 1 tiếng lại hỏi.
"P'Mean có đến cùng anh ko?"
Saint gật gật.
"Có."
Saint lướt tay, cảm thấy tóc Perth đã khô liền tắt máy, rút phích cắm ra, để máy lên bàn, nói tiếp:
"Xong rồi đó, dễ chịu hơn chưa ?"

Perth tháo chiếc khăn ra, lắc lắc tóc, khoan khoái gật đầu.
Sau đó, hắn đứng dậy kéo tay Saint, để anh ngồi lên giường.
Perth đứng trước mặt Saint, 1 tay hắn vòng ra sau đầu anh sờ sờ.
Mùi sữa tắm sục vào mũi, làm Saint có chút ngợp.
1 lúc anh mới hỏi:
"Cậu làm gì vậy ?"

Perth sờ sờ, cảm giác có 1 cục u to sau đầu Saint, xót xa xoa nhẹ.
"Anh còn đau ko?"
Saint hiểu ra, Perth là đang tìm xem vết thương vì cú té hôm qua của anh.
Saint nắm tay Perth kéo ra.
"Còn chút chút, nhưng mà ko sao."

Perth ngồi xuống cạnh anh, tay nắm chặt tay anh, nói nhỏ:
"Xin lỗi."
Saint miết miết bàn tay hắn.
"Được rồi, cậu đã xin lỗi rồi mà. Biết lỗi thì sau này đối xử với tôi tốt hơn là được."

Perth bặm môi, gật gật.
Hắn thả tay Saint ra, đứng dậy lại kéo hộc tủ, lần này lấy ra 1 cái hộp.
Perth đi tới trước mặt Saint, quỳ xuống.
2 mắt Saint cứ nhìn đăm đăm hắn.

Perth mở hộp, là một cặp nhẫn bạc.
Hắn vừa quỳ, vừa thành khẩn nói:
"Anh Saint, tôi biết tôi chưa phải là người tốt nhất với anh. Nhưng mà nếu anh ko chê, thì anh làm người yêu của tôi có được ko?"

Cặp nhẫn bạc này Perth đã mua khi ở Trung Quốc.
Hắn đặc biệt kêu thợ khắc thêm bên trong nhẫn, 1 chiếc có chữ P, chiếc kia có chữ S, tượng trưng cho tên của hắn và Saint.

Chiếc nhẫn nhìn ngang khá đơn giản.
Vì Saint là người của giới giải trí, nếu như thường xuyên mang theo trang sức gì đó quá nổi bật, sẽ gây chú ý.
Perth ko muốn mang đến phiền phức cho anh, nên đã cố ý lựa chọn cặp nhẫn bình dân nhất.
Nếu như vậy, anh mọi lúc đều có thể mang theo.

Saint ngồi trên giường, nhìn cặp nhẫn  giản dị đang bày ra trước mặt mình, lại nhớ tới cặp vòng tay anh đã mua khi dự định tỏ tình với Perth.
Perth cũng giống như anh, lựa chọn trang sức thật đơn giản.
Có lẽ đây là điểm chung của anh và hắn.
Dù gì quan trọng nhất chính là ở tấm lòng của người kia.

Saint nhìn bộ dạng khẩn trương của Perth, mỉm cười ấm áp.
"Được."
Perth đứng thẳng dậy, để hộp lên bàn.
Hắn nhẹ nhàng cầm 1 tay Saint lên, lồng chiếc nhẫn có chữ P vào ngón tay áp út của anh.
Chiếc có chữ S hắn lại tự đeo vào tay của mình.

Đeo xong, Perth xiết 2 bàn tay của mình vào 2 bàn tay Saint, mỉm cười hạnh phúc.
2 mắt Saint lấp lánh, ngước nhìn Perth, anh nói.
"Vậy là từ nay tôi chính thức có quyền ghen tuông rồi phải ko?"

Perth cứng người, thả 1 tay Saint ra, vươn lên vuốt nhẹ tóc anh, ôn nhu nói.
"Anh lúc nào cũng có quyền mà."
Saint híp mắt, mãn nguyện cười.

Bàn tay đang vuốt tóc của Perth từ từ di chuyển xuống cằm Saint.
Hắn nâng cằm anh lên, môi chạm nhẹ môi Saint, nối tiếp nụ hôn lúc nãy hắn đã bỏ dở.
Saint nhắm mắt lại tận hưởng.
Từ sau buổi tối thả đèn, anh đã luôn bị ám ảnh bởi nụ hôn ngày đó.
.......
Saint thở gấp, mở mắt ra lần nữa, anh đã bị Perth đè xuống giường.
Saint đang nằm thẳng, 2 mắt phủ 1 tầng hơi nước.
Perth nằm sát bên anh, 1 tay chống lên giường, tay kia đang giữ cằm anh.
Hơi thở hắn có chút dồn dập.

Perth nghiêng người, nhắm mắt lại, tiếp tục nụ hôn.
Hắn còn đang mút môi Saint, bụng anh đột nhiên "ọt ọt".
Perth mở mắt ra, dừng lại 1 lúc, bật cười nhìn Saint.

Mặt Saint đỏ lựng, thật muốn đá mình 1 cái.
Trời ơi sao bụng anh lại kêu ngay lúc này chứ.
Thật là.

Perth ngồi thẳng dậy, nắm tay Saint, tủm tỉm cười.
"Đi, chúng ta đi ăn sáng. Anh đói rồi kìa."
Saint xấu hổ, gật gật, ngồi dậy.
Perth nắm chặt 1 tay anh, đi ra cửa.
Họ sẽ xuống lầu ăn sáng.

Cánh cửa vừa mở ra, cả 2 thấy Mean và Plan mỗi người đứng 1 bên cửa, đang giả vờ ngó vu vơ.
Saint nhíu mày.
"2 người lại rình tụi này nữa hả?"

Mean nhìn qua Saint, định chối, lại thấy tay cả hai đang nắm chặt lấy nhau, tay Saint còn đeo 1 cái nhẫn mới.
Mắt Mean sáng rỡ, quên luôn phản bác, nhảy ra trước mặt Saint.
"Woa, woa, gì đây trời."

Plan bên kia cửa nghe Mean cảm thán, cũng quay qua nhìn.
Anh thấy tay Perth có 1 chiếc nhẫn mới.
Perth trước giờ chỉ đeo đồng hồ, chưa khi nào đeo thêm thứ khác.
Lại nhìn tay Saint cũng có 1 chiếc giống y.
Plan mỉm cười, đưa ngón tay cái lên, nhướn mắt với Perth.

Perth giơ 2 bàn tay đang nắm chặt của hắn và Saint lên trước, rạng rỡ nói:
"Chúng tôi giờ là người yêu."
Saint nghe Perth nói đảo đảo mắt cũng mỉm cười.
Plan vỗ mạnh vai Perth.
"Chúc mừng nha."

Nói xong, anh trực tiếp nắm áo Mean lôi xuống cầu thang.
Mean chỉ kịp ú ớ:
"Đợi, đợi. Em còn chưa hỏi được tụi nó mà."
Plan quát.
"Im miệng."
Thực ra cả Mean và Plan cũng vừa tới phòng Perth, là lúc 2 người đang hôn nhau, nên cả hai đều ko nghe được gì cả.

Khi cả 4 người ngồi vào bàn, đồ ăn đã được dọn sẵn, còn đang bốc khói nghi ngút.
2 mắt Saint lấp lánh, anh đã đói quá rồi.
Perth ngồi kế anh, bất đắc dĩ đẩy đồ ăn lại gần Saint hơn 1 chút.

Ăn xong 1 lát sau, Mean và Saint thay lại đồ hôm qua họ đã mặc, đồ đã được dì Jew giặt ủi sạch sẽ.
Cả 2 đi ra cửa, chuẩn bị về.
Mean buổi chiều có lịch, còn Saint tuy được nghỉ nhưng anh đã hứa với mẹ sáng nay sẽ về.
Plan đã gọi sẵn taxi cho 2 người.

Ra tới cửa, Perth rất tự nhiên kéo tay Saint, hôn lên má anh 1 cái.
"Về cẩn thận."
Saint mỉm cười, cũng hôn lại má hắn 1 cái.
"Ừ."

Mean nhìn màn này, mắt muốn trợn ra ngoài.
Cả Perth và Saint đều là người ko thích thể hiện, sao giờ có anh và Plan ở đây, tụi nó lại tự nhiên quá vậy trời.

Thấy mắt Mean trợn ngược, Saint nhịp nhịp chân nhìn anh.
"Cậu bị gì vậy, chưa thấy người ta yêu nhau bao giờ hả?"

Mean lắp bắp:
"Cậu, cậu.."
Anh liếc qua Plan đang ngó lơ 1 bên.
Mean bước nhanh tới, ôm chặt lấy Plan, giả vờ khóc lóc:
''P'Plan, em cô đơn độc thân, tội nghiệp quá đi."

Plan cứng nhắc trong tay Mean, anh nghiến răng:
"Buông ra."
Mean chúi đầu vào vai anh, dụi dụi.
"Ko buông, hay là anh làm người yêu của em đi."

Vừa nói hết câu, Plan đã 1 phát thụi vào bụng Mean.
Mean đau quá, thả anh ra, ôm bụng la toáng lên.
"Ai da, ai da, đau quá."
Plan mặt đỏ ửng, giậm chân đùng đùng bỏ đi vào.

Mean nhìn 1 bên mặt đỏ hồng của Plan, mỉm cười thỏa mãn.
Sau đó lại xoa xoa bụng, rên khẽ.
"Đau quá."

Giờ đến lượt Saint bật cười.
"Cậu đáng thương quá đi, Mean à."
Perth cũng nhịn cười, vỗ vai anh.
"Cố lên."

Mean liếc 2 người, sau đó chui vào xe, 1 tay vẫn xoa xoa bụng.
Anh ấy đánh mình đau quá.
Lại nhớ khuôn mặt đỏ hồng của Plan, Mean lại mỉm cười.
Cũng đáng mà, vì Plan cuối cùng cũng để ý tới anh rồi.

P/S: 1 chút đường nha. thật thì Perth ko phải là giỏi kìm chế, nhẫn nhịn gì đâu, tại m ko biết viết xôi thịt nên mình né hết mấy khúc xôi thịt ra đó mờ.mấy chế đừng buồn nha😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net