2. Cưỡng ép 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___Sáng hôm sau ___

--điện thoại ---

Pete: Nop, tôi yêu cầu anh làm giấy xuất viện cho Vegas ngay trong hôm nay.

Nop: khapp

---------kết thúc----------

Pete: nhìn anh ngủ dễ thương thật đấy *chụt*

Vegas: ưm...

Từ lúc Vegas bị tai nạn mất trí nhớ đến giờ, anh dường như ốm hơn trước rất nhiều.

Thậm chí cơ thể hiện tại của anh bây giờ nhỏ con hơn cả Pete.

~~©ố© ©ố©~~

Nop: thưa cậu Pete giấy tờ xuất viện của cậu Vegas tôi đã làm xong hết rồi ạ.

Pete: được rồi cậu đi chuẩn bị xe đi chúng ta về nhà.

Nop: khapp

Nop nhận lệnh lập tức chạy đi ngay. Pete quay qua con người đang nằm ngủ ngon lành kế bên cậu mà gọi thức dậy.

Pete: dậy đi Vegas, chúng ta về nhà thôi

Vegas: hưm.... không muốn về... không muốn về...

Pete: nếu anh không nghe lời em, em lập tức "làm" anh ngay tại đây.

Vegas: "làm" là làm... cái... gì vậy...??

Pete: thì là thế này này

Pete đưa tay ra sau gáy ép anh hôn mình, tay còn lại không yên phận luồn vào phía trong quần tụt quần anh xuống.

Một ngón tay đâm vào lỗ nhỏ xinh kia khiến anh giật nảy.

Vegas: aahhh...đừng mà... rút... rút nó ra đi... hức... hức...

Pete: em sẽ cho anh cái cảm giác mà em đã từng trải qua

Sau đó Pete cho thêm hai ngón vào nữa thành công khiến anh khóc lóc run rẩy xin tha.

Vegas: ư...ah...xin...xin Pete...mau...mau dừng lại đi mà.... hức...

--©ố© ©ố©--

Nghe tiếng gõ cửa Vegas liền mím chặt miệng để không rên thành tiếng. Còn Pete nhếch mép cười và càng lúc càng đâm chọt mạnh hơn.

Nop: thưa cậu Pete xe đã chuẩn bị xong

Pete: 30p nữa

Nop: khapp *haizz chắc lại làm gì đó với cậu Vegas rồi*

Vegas: .. hức...ư...đừng...đừng mà.. chỗ đó...ahhh

Pete: ha.. cuối cùng cũng tìm thấy

Thế là Vegas đã bắn ra trên quần áo của cả hai. Hai tay nắm chặt lấy áo của Pete mà thở hồng hộc.

Pete: và tiếp theo là...

Vegas: ư...ah...hức...

Pete quay người Vegas lại áp ngực của cậu vào lưng anh. Cậu cúi xuống hít hà mùi hương nhẹ nhàng mà chỉ có mình cậu thích.

Cậu liếm gáy, vành tai của anh khiến nó ửng đỏ lên và cắn mạnh vào gáy của Vegas.

Vegas: ah... hức...đừng cắn...nữa mà...ư...hưm...

Pete: giờ mới là phần quan trọng nhất này, anh iu của em~

Vừa dứt lời thì Pete đâm lút cán vào lỗ nhỏ đã nới lỏng từ lúc nãy. Dù đã nới lỏng trước đó nhưng bên dưới Vegas vẫn chảy máu vì đây là lần đầu anh bị đâm.

Vegas: aahh... hức... hức...xin...xin...Pete..ah... dừng lại... đi mà...Gát chịu... không... hức...nổi...ư..

Pete: ha... bên trong anh vừa ấm lại còn sướng nữa thì làm sao em dám rút ra chứ.

Pete liên tục thúc mạnh đến điểm G của Vegas khiến anh vừa đau vừa rên rỉ không ngừng.

___30p sau___

Vegas: hức... muốn... muốn..ra...ah.. hức...aaaahhh....

Pete: vậy chúng ta cùng ra...ư..ha...

Vừa ra hết thì Vegas ngất đi, Pete mặc lại đồ cho anh sau đó bế anh ra xe rồi về nhà tắm rửa cho anh.

-cạch-

Pete: dọn dẹp phòng bệnh đó sạch sẽ

Nop: khapp tôi sẽ cho người đến dọn thưa cậu Pete

Pete: được rồi chúng ta đi thôi

Nop: khapp

Pete đặt Vegas ngồi lên đùi cậu, hai cánh tay ôm lấy cơ thể anh, đầu của anh thì gục xuống vai cậu làm gối để ngủ.

Pete: *anh ốm đi nhiều rồi đó, Vegas...*

Nop: dạ thưa cậu Pete, tôi cho thông báo với mọi người về tình trạng của cậu Vegas nên tạm thời Venice sẽ ở Chính gia một thời gian ạ.

Pete:...

Nop: cậu Pete ơi

Pete: à ừm tôi biết rồi

___20p sau___

Build: a Pete về rồi nè

Pete: sao em lại ở đây?

Một tay bế Vegas một tay nói chuyện với Build làm Build ganh tị.

Build: anh sướng thế rồi còn gì, còn em nè Bible giận em mất tiêu rồi huhu, hỏng chịu đâu ~~

Pete: em làm gì sai thì Bible giận là đúng thôi mà, thôi nói chuyện với em sau anh đưa Vegas lên phòng đã.

Build: khapp

Build: ui trời thừa cơ hội p'Vegas mất trí nhớ lật kèo nè

Bible: này nói gì đó?

Build : hả...aaaahhh

Build giật mình khi Bible vỗ vai cậu làm cậu giật nảy lên.

Build: hết hồn à

Bible:...

Build: à thôi mà đừng giận tao nữa, tao không cố ý rồi mà

Bible: hứ

Bible đi vào nhà bỏ mặc Build khóc lóc năn nỉ Bible hết giận.

Build: Bé Bơ ơi đợi Biu Biu với ~

Nop: * haizz riết cái nhà này loạn hết cả lên*

____còn tiếp ___


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net