CHƯƠNG 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ sau khi quy thuận, Đế Thích Thiên nhanh chóng thăng tiến trong hàng ngũ cấp cao của Thập Thiên Chúng, trở thành Thống soái quân chính quy Thiên Nhân. Ngược lại, A Tu La dẫn theo Dực chi Đoàn trở thành phản quân với mục đích lật đổ Thập Thiên Chúng.

Trước mặt kẻ thù chung là quỷ tộc, hai người không thể không hợp tác nhưng chỉ duy trì ở mức tối thiểu, giống như nước ngầm chảy xiết dưới lớp băng.

Sự hòa hảo giả dối này bị xé rách bởi những lời đồn từ trên trời rơi xuống rồi được truyền đi, rằng sức mạnh và cơn cuồng bạo của A Tu La đến từ dòng máu lai giữa Thiên Nhân và Quỷ tộc trong người y, rằng y chính là nội gián, là phản đồ của Thiên Nhân.

A Tu La hay tin thì lập tức dẫn quân xông đến Thần Điện. Không có Đế Thích Thiên trấn an, Linh Thần Thể của y nổi điên khiến binh linh cũng rơi vào cơn mê loạn mà chém giết lẫn nhau, máu chảy thành sông trước Thần Điện. Thập Thiên Chúng run như cầy sấy, sợ rằng A Tu La đã biết bọn chúng chính là thủ phạm tung ra những tin đồn này hòng nhiễu loạn lòng quân mà đến đây giết sạch.

Giữa lúc thương nghị đối sách, Đế Thích Thiên đích thân đến. "Chuyện của A Tu La không có gì đáng ngại, ta tình nguyện xuất chinh, tuyệt đối sẽ không để lại hậu hoạn."

Trước Thần Điện, A Tu La cả người tắm máu như con thú hoang chỉ biết tàn sát, quanh y là những mẩu chân tay cụt của đồng đội cũng như kẻ thù, nhưng y vẫn không biết thỏa mãn.

Quái vật trước mắt đó giờ không hề là anh hùng của Thiên Nhân, A Tu La lại trở thành quỷ thần bạo ngược như trước.

"Chỉ có ngươi biết được quá khứ của ta!" A Tu La chất vấn. "Vì sao ngươi lại nói cho chúng?"

Đế Thích Thiên nhìn y hồi lâu, ánh mắt chuyển từ khiếp sợ sang đau buồn. Hắn như muốn vươn tay ra nhưng cuối cùng lại không làm gì cả, toàn bộ cảm xúc hóa thành một lớp mặt nạ lạnh lùng.

Hắn nói. "Có người muốn gặp ngươi."

Đằng sau hắn, một người phụ nữ vừa quen thuộc lại xa lạ xuất hiện.

A Tu La có nghĩ thế nào cũng không ngờ y sẽ gặp lại mẹ mình tại nơi này. Người phụ nữ y gần như đã không còn nhớ mặt, người phụ nữ yếu đuối lại kiên cường kia từng bước đi về phía y.

Gương mặt bà khi nhìn thấy y không che giấu được nỗi vui mừng, không màng đến những binh lính đang chém giết gần đó, chỉ bước về phía người đang ở trung tâm của tất cả chém giết: A Tu La.

Cảnh tượng trước mắt và cảnh tượng thôn làng trước kia hòa vào làm một, A Tu La không màng tất cả mà xông lên, dùng thân thể che chắn các binh lính đang nổi loạn, nhưng xúc tu của y vẫn lao tới, hệt như đêm ấy.

Vào một khắc xúc tu sắp đâm vào người mẹ mà y vất vả lắm mới gặp lại, A Tu La vọt đến, dùng toàn thân chặn lại toàn bộ sức mạnh. Thân thể và Linh Thần Thể của y cùng nhau vỡ nát.

A Tu La ôm chầm lấy mẹ mình, vội vã muốn kiểm tra xem bà có an toàn hay không, nhưng người phụ nữ kia lại không phản ứng, chỉ cho y một cái ôm dịu dàng như vào những giây phút cuối cùng trong ký ức.

Hoài nghi và vui sướng đan xen trong lòng, y nhắm mắt lại trong vòng tay nửa quen thuộc nửa xa lạ của mẹ. Toàn bộ những giết chóc và tranh đoạt miệt mài trong đời y đều biến mất. Tất cả những gì y cần cho đến giờ chính là cái ôm của người trong lòng mà thôi.

Giữa mùi máu tươi nồng nặc, y ngửi thấy mùi hoa sen quen thuộc. A Tu La mở mắt, ngẩng đầu lên khỏi vòng tay đã mong đợi thật lâu, chỉ thấy gương mặt của mẹ y và Đế Thích Thiên chồng chéo lên nhau.

"Tạm biệt, A Tu La của ta." Bọn họ dịu dàng nói.

Hoa sen trắng bừng nở, Đế Thích Thiên dùng một chiêu cuối cùng đâm xuyên qua Linh Thần Thể của A Tu La, hút đi những tội nghiệt y để lại giữa ao máu, trở thành một đóa sen đỏ thẫm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#onmyoji