Chap 27: Kẻ Lạ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Michio cũng đã chia tay Hiroshi trong dòng nước mắt của người bố già. Cậu hứa là sẽ quay lại đây thăm ông thường xuyên trước khi cất bước lên đường cùng 626 và Izanami. Họ rời khỏi ngôi làng, đến một nơi vắng vẻ để triệu hồi quái vật bước về trung tâm.

TN sói cũng đã đồng ý với nhiệm vụ canh gác cùng đồng bọn. 626 đã ưu ái cho cậu canh gác bên trong nhà nghỉ. TN sói sẽ không đứng phơi nắng bên ngoài trung tâm, còn ban đêm thì hoàn toàn tự do với thức ăn và nước uống đầy đủ. 626 hứa với TN sói rằng sẽ cho cậu ta trở về thăm bố mình liên tục mỗi tuần. Michio rất cảm kích về điều này, ông Hiroshi cũng sẵn sàng chỉ và chơi với 626 vài ván cờ để cậu thua trông thấy.

Đã hơn hai tháng trôi qua, 626 chẳng biết làm gì ngoài việc đi đi lại lại quanh vườn hoa hoặc đến làng Gokayama cùng TN sói, đến Toyama ở qua đêm sau khi công việc làm ăn đã hoàn tất. Cậu chán ngán việc về phòng, bỏ bê mấy cuốn sách để đến siêu thị coi cóp những cuốn không có gói. Chốc chốc lại nhận một vài tờ giấy mà các nhân ngư đã đưa.

Hôm nay Izanami không ở trung tâm, cô viện lí do công chuyện riêng và rời khỏi đây từ sáng sớm, có lẽ là tối cô sẽ về.

Sau khi chia tay Michio bằng bữa tối dưới nhà, 626 từ tốn di chuyển về phòng một cách chậm rãi vì no bụng. Cậu ngã người lên giường, cũng đã lâu rồi không được lăn lộn như thế này. 626 muốn ôm hôn mấy quyển truyện tranh và sách, cậu lật đật mở ngăn tủ cuối góc để lôi quyển album cũ kĩ ra nhìn ngắm, đôi khi lại trò chuyện với tấm ảnh, tiếp đó lại nhanh chóng đi viết nhật kí buổi tối.

Nói về chuyện hôm nay vui thế nào khi không gặp Izanami. Ước gì cô đừng về. 626 không thể nào tiếp tục chiều theo ước muốn của cô mãi. Izanami đôi khi hay cáu lên mỗi lúc cậu về trễ hoặc tỏ ra sự vui vẻ gượng gạo trong chuyện chăn gối. Cô đổ lỗi cho 626 đang cố tình trốn tránh trách nhiệm và lời hứa sẽ có con. Izanami đã tìm đến bà Giga, đó là bạn thân của Goro để giúp cô thực hiện cuộc phẫu thuật có tính thành công cao hơn mụ nào đó mà cô đang cất công chờ đợi.

Cô bắt 626 phải liên tục quan hệ với nhau. Izanami bảo rằng nếu 626 chẳng muốn chủ động làm tình, cô sẵn sàng giúp cậu bằng tay  của mình và không cho 626 viện lý do. Những lúc cậu tỏ ra khó chịu với việc đó và có ý định tránh né, Izanami lại bắt đầu tức giận với cậu.

Có đôi lúc cả hai đã gây nhau khi ngày hôm ấy 626 muốn đi ngủ sớm. Cậu không thích ngày nào cũng nằm trên giường một cách xấu hổ như thế, bất kể là khi cậu muốn quan hệ, hay là để Izanami dùng tay kích thích cơ thể mình. 

626 cũng cần phải có thời gian nghỉ ngơi. Họ có đôi chút giận hờn vì cãi vã do Izanami quá hấp tấp trong việc có con. Dạo gần đây, nét buồn rầu trên khuôn mặt Izanami đang dần dần xuất hiện nhiều hơn sự vui vẻ vì đối phương liên tục từ chối. Cô hay mệt mỏi và rụt rè lo lắng bởi một chuyện gì đó. Cậu đã từng hỏi lí do nhưng Izanami không chịu đáp. Cô lảng tránh đi bằng việc thoa vết thương trên tay.

Trong lúc bầu không khí đang yên lặng, khoảng một tiếng sau Izanami trở về với một bát cơm trứng trên tay. Cô muốn nôn ngay vì nhìn thấy chúng. Hơn hai tháng đã qua rồi. Việc đến gặp vị bác sĩ đều đặn để lấy lời khuyên cũng là một cái hay và chỉ mình Izanami biết. Cũng may Aneko tốt bụng chỉ cách để nuốt trôi bọn này, bịt mũi chính là cách phổ biến để không buồn nôn khi ngửi mùi trứng. Dù sao thì ăn đường vẫn là nhất, nhưng làm thế chỉ một mình Izanami khỏe mà thôi. Chúng không đủ chất dinh dưỡng để nuôi đứa trẻ con người.

- Em về rồi đây!

- Chào.

- Hôm nay anh không ra ngoài sao ?

- Không.

Câu trả lời khiến Izanami ấm lòng, cô đặt bát cơm xuống bàn và gỡ bỏ chiếc áo khoác lông thú dày của mình. Cô tranh thủ kiểm tra lại vật dụng trong túi xách, sau cùng là cất chúng vào tủ. Izanami nhanh chóng vào trong tắm rửa. Cô thay bộ đồ ngủ thoải mái hơn và buộc lại mái tóc của mình trước gương trong lúc 626 khó hiểu nhìn bữa tối kì lạ.

- Này.

- Sao thế ?

- TN không ăn được thứ này mà, chúng có vị rất tệ. Em định đổi món sao?

- Có lẽ vậy! Làm ơn đừng nhăn mày nhăn mặt như thế, anh làm khẩu vị của em hôm nay tệ lại càng thêm tệ đấy.

-   Em thật kì lạ. Em không cần phải làm giống như con người đâu.

Hương vị của cơm trứng chua như giấm. Izanami phải cố giấu vẻ mặt nhíu mày khi cô quay lưng lại với 626. Cô những muốn nôn ra hết khi vừa đưa vào miệng, nhưng vì cố gắng nên Izanami đã nuốt trôi hết tất cả. Cô nằm thở dài, thở dốc như một người vừa mới chạy bộ không ngừng nghỉ cách đây vài phút trước.

- Chúng không dành cho TN. Em nên tránh thay vì cố gắng ăn chúng.

- Em không sao.

- Này Izanami, tại sao em lại muốn ăn cơm đến như thế ? Anh thấy khi em nhìn vào chúng là em lại buồn nôn, là do cơ thể của TN, hay là em đã-

- Không có gì đâu, em thấy con người ăn chúng rất ngon lành nên muốn học theo ấy mà. Anh đừng hỏi vớ vẩn nữa.

Izanami lại suy nghĩ lung tung khi thấy 626 đang nhìn với ánh mắt chăm chú. Cô cũng tự biết dạo này vẻ tươi tắn trong mình đang mất dần. Đầu tóc thì có vẻ rối, dáng cũng lề mề, ăn uống lại còn khó khăn hơn. Hay cũng có thể vì hai tháng qua để mong muốn có được đứa trẻ cô lại bắt cậu làm tình mỗi đêm đến kiệt sức. Có lẽ vì thế mà Izanami cảm nhận được rằng 626 đang trở nên chán chường. Cô nghĩ mình không thể chịu đựng chuyện này lâu dài được nữa. Trong lúc cô suýt nôn miếng trứng gà, 626 lại tiếp tục trò chuyện than vãn về sự ăn uống. Cậu giúp Izanami uống một ngụm nước để qua đi cơn buồn nôn.

- Hôm nay em lại đi, hầu như là nhiều hơn lúc trước. Có kết quả gì chứ? Hay vẫn như mọi ngày?

- Vẫn chưa đâu anh, không phải TN nào cũng gặp may mắn trong một lần phẫu thuật. Có người mất cả đời để làm việc này chỉ vì sức đề kháng yếu và có dấu hiệu vô sinh.

- Vậy à... tiếc thật... hơn hai tháng qua rồi...

- Sao trông anh có vẻ lo lắng nhỉ ?

- Chắc tại anh hơi thất vọng vì không có kết quả tốt.

- Thật sao ? Em rất vui vì anh biết lo lắng như vậy. Em sẽ cố gắng vì ước mơ đó.

626 gượng gật gù, cậu sợ sự cố gắng của Izanami. Mỗi khi cô bảo rằng thất bại và tin chắc lần sau sẽ thành công, Izanami lại kéo 626 vào cố gắng cùng, đem dấu tích của cuộc vui đi làm công việc rồi lại trở về với nét mặt buồn, thế là lại tiếp tục. Izanami không để cậu còn cơ hội đứng dậy đi lại sau mỗi lần yêu. Cô cho rằng nếu có thể nói chuyện và đi được, thì có nghĩa là vẫn còn sức, vì thế nên dù có mệt mỏi hay không, 626 vẫn cứ ngậm miệng lại mỗi khi xong việc. Thế này thì chẳng ổn chút nào. Bọn TN lỡ như cần ngay một cuộc chiến, cậu lại chẳng thể làm gì ngoài việc lăn ra ngủ. Cậu chán nản nhưng không muốn nói, sợ sẽ lại gây nhau thế nên 626 đã quyết định trốn tránh đi chuyện đó được ngày nào tốt ngày ấy.

- Anh thật sự muốn chúng ta có con ?

- Đ...Đúng.

- Em ghi nhận điều này. 

- Ý anh là...từ từ cũng được. Izanami, chúng ta phải chờ đợi. Đôi khi cố gắng quá cũng chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn thôi. Em đã bắt anh làm mỗi đêm kể từ khi trở về trong chuyến trăng mật. Em phải thông cảm cho anh, anh thật sự cần một giấc ngủ bình thường, không phải là giấc ngủ đến từ sự kiệt sức.

- Nhưng em thật lòng muốn có con, em muốn được làm mẹ như bao người khác.

- Rồi mọi thứ sẽ theo ý em bằng quy luật của tự nhiên. Anh thấy hôm nay em không được ổn cho lắm. Đi nghỉ sớm đi Izanami, đừng cố gắng quá kẻo bệnh. Có gì ngày mai hãy tính nhé.

- Em không sao đâu, em vẫn còn khỏe mà. Em có thể làm được mọi thứ.

- Không, em ốm rồi! Tin anh đi.

- Chỉ là em khó chịu bởi mùi vị thức ăn thôi. Em không bị ốm, em chưa buồn ngủ đâu. Em muốn tối nay anh-

- Em đi đường xa chắc mệt rồi. Đi ngủ đi kẻo ốm. Làm ơn nghe anh, hãy ngủ đi.

Trông Izanami như bị lừa ngày cá tháng tư. Cô khó chịu sờ trán 626 và nhẹ nhàng đáp lại.

- Anh mới là người bị sốt ấy. Mỗi khi cuộc tình kết thúc, anh đều lăn ra ngủ theo kiểu kém duyên nhất. 

- Em thật có tâm khi khiến anh te tua như thế.

Cô bật cười khi thấy khuôn mặt xấu hổ của cậu. Izanami vuốt ve gương mặt đang lảng tránh đi sự trêu chọc của mình. Cô trườn người đến để hôn cậu. Izanami đã cố tình giấu kết quả để tạo cho 626 bất ngờ. Sau bao nhiêu cố gắng, họ cũng đã thành công mà còn hơn thế nữa, niềm vui đã nhân lên hai. Cô còn có tận hai đứa trẻ. Bây giờ cậu đang ở đây, Izanami đã quyết định nói ra ngay sau đó. Cô mỉm cười, bàn tay ân cần nắm lấy tay 626, Izanami dịu dàng hạ giọng.

Em đùa thôi. Từ bây giờ, anh sẽ vui hơn nhiều. Sự cố gắng của chúng ta đã được đền đáp. Age, em có chuyện muốn nói.

- Sao em?

- Thật ra thì...em đã có-

- Thưa ngài 626, có ngài Kakashi vừa ghé qua và muốn được gặp như lịch hẹn, ngài ta đang ở ngoài chờ đợi để giao bọn TN sói.

- Ta cứ tưởng ngày mai cơ, lão già này được việc đấy. Được rồi, ta sẽ đến ngay!

626 vội vàng nhắn vài câu với Izanami về chuyện lúc nãy, cậu nhờ cô có chuyện gì muốn nói hãy nói sau cũng được. Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Cô chưa kịp lên tiếng lần nữa thì bóng 626 đã khuất sau tiếng cửa đóng.

Izanami lại trở về với căn phòng buồn tẻ y hệt như mọi ngày, khoảng năm phút sau lại có tiếng cửa gõ. Cô mừng huýnh lên vì nghĩ 626 đã trở về. Thay vào đó là Aneko. Cô ta nhẹ nhàng uyển chuyển, lê đôi chân vào trong khi đã được sự cho phép của Izanami. Cô vẫn ưu ái Aneko, dường như trong mắt Izanami, Aneko luôn là một đối tượng bị 626 xa lánh nhiều nhất. Từ lúc nhìn thấy cô ta bị 626 vô tình đẩy ngã xuống sàn thì Izanami đã có ấn tượng xấu về mối quan hệ giữa họ. Cô thường xuyên trò chuyện với Aneko, nói cả việc mình đã có thai cho cô ta nghe vì hiện tại chỉ có Aneko là thân thiết và quan tâm cô nhất. Chính cô ta cũng là người chỉ cho Izanami cách dưỡng thai trong những ngày đầu thật tận tụy và chân thành. Aneko dần dần trở thành một người em không thể thiếu với Izanami.

- Ông anh em lại bỏ bê chị nữa.

- Không phải đâu, Age vẫn quan tâm chị mỗi khi trở về. Anh ấy bận cũng vì công việc mà.

- Công việc hơn cả vợ mình cơ đấy. Dạo gần đây em hay nghe hai người thường xuyên cãi nhau. Chỉ ở bên ngoài thôi cũng đủ khiến em cảm thấy gay gắt. Sao chị không giữ 626 ở lại ? Cứ đi như thế mãi có ngày chị sẽ mất chồng đấy. Vả lại chị đang có thai, chị lại không nói nữa.

-         Age không muốn có con bây giờ. Ánh mắt và thái độ của anh ấy đã khiến cho chị hiểu được điều đó. Vì vậy những mâu thuẫn không đáng có lại xảy ra khi Age luôn muốn trốn tránh chuyện này.

-         Anh ta là vậy đó, 626 không bao giờ chịu trách nhiệm sau những cuộc vui của mình.

-         Là sao thế Aneko ?

-          Thôi bỏ qua đi chị, nhắc lại em đau lòng lắm. Chị đã từng khuyên 626 đừng đi đêm quá chưa ?

- Chị luôn luôn khuyên ấy chứ, nhưng chỉ xây dựng thêm rào cản.

Izanami chán nản lật đi lật lại quyển album ngày cưới, rõ là vui biết mấy còn bây giờ thì không. Cô hiểu 626 đang muốn tránh mặt cô, bây giờ lại là thời điểm cô cần sự quan tâm chăm sóc của cậu nhất.

- Em nghĩ...anh ta giấu chị rất nhiều điều phải không ?

Câu hỏi đó hoàn toàn đánh vào tâm lí Izanami, chúng khiến cho cô khẽ đưa mắt nhìn chiếc hộc tủ cuối góc phòng. Không may là Aneko đã thấy điều đó, cô ta gật gù với Izanami vẻ thông cảm. Tay ả nhẹ nhàng trấn an cô bằng cái vỗ vai, cô ả cũng muốn biết Izanami sẽ nghĩ gì khi thấy thứ bí mật đó được cất giấu bao lâu nay. Aneko cũng đã chuẩn bị từ trước, cô ta đến đây không phải đơn thuần là tâm sự, cơ hội Izanami ở phòng một mình chính là điều tốt nhất. Cô ả muốn chứng kiến cảnh cãi nhau, căm ghét nhau.

- Có lần em cũng thấy tò mò về thứ nằm trong ngăn tủ đó, tuy nhiên lại bị anh trai đe dọa rất nhiều nếu còn đụng đến nữa sau lần lỡ lầm. Bây giờ thì em không dám, em tin đó là bí mật rất lớn. Chị Izanami à, em khác với chị, chị luôn được ưu ái hơn em rất nhiều. Và nhân lúc 626 không có ở đây, tại sao chị lại không khám phá ra bí mật đó ? Chị có thể giả vờ như mình chưa từng làm, biết đâu đó sẽ là thứ khiến chị nhận ra sự thật rằng tại sao bao lâu nay mối quan hệ giữa hai người ngày càng trở nên mờ nhạt.

- Nhưng nó phải có dấu vân tay của Age mới mở được, vả lại chị cũng-

- Không sao đâu, mọi chuyện cứ để em gái chị lo.

Aneko tiếp lời, cô ta lấy trong túi áo sơ mi mỏng màu xanh rêu của mình ra một tờ giấy nhỏ. Cô ta đặt lên tay Izanami, nở một nụ cười méo mó, như thể điều này là bất đắc dĩ.

- Đây là dấu vân tay của 626, được lấy từ một trong những đồ dùng mà anh ta chạm vào, chị sẽ cần nó lắm cho việc mở hệ thống nhận dạng vân tay trên hộc tủ.

- Sao chị thấy làm vậy là không nên chút nào.

- Chị Izanami tin em đi, rồi chúng ta sẽ cho mọi thứ trở lại như ban đầu mà.

Và sau một vài giây kế tiếp, Izanami đã đồng ý. Cô dùng tờ giấy nhỏ mà Aneko đã đưa để áp lên hệ thống cảm biến nhận dạng vân tay. May thay là nó đã tiếp nhận, chiếc chìa khóa màu vàng đồng tự động bật mở sau tiếng 'cách'. Giờ đây Izanami lại có thể sử dụng nó như một vật bình thường. Cô nhẹ nhàng mở chiếc hộc, lục lọi trong lớp giấy tranh vẽ đủ thứ phong cảnh ra một quyển album cũ đã phai màu. Bên ngoài chúng trông cũng chẳng có gì đặc sắc, vì Aneko cũng đã giúp mình nên Izanami cũng cho cô ta cùng xem bên trong có gì. Cô lật từng trang đầu tiên và thấy những tấm ảnh lạ. Bên cạnh đó còn có chiếc vòng cũ kĩ, một sợi dây có chai thủy tinh nhỏ chứa đầy cát lấp đầy một ngôi sao vàng.

Vẫn là hình ảnh về 626 và cũng là những điều thông thường trong cuộc sống. Phong cảnh Tokyo về đêm, căn nhà của Goro rồi đến vườn hoa kiểng của Mimi có hơn năm mươi bức ảnh khác nhau.

Izanami lẳng lặng xem từng trang một, đến trang thứ hai mươi lại đột ngột dừng. Ngoại trừ những trang đầu chụp về phong cảnh thì trang thứ hai mươi trở đi lại có người hoặc TN. Cô thắc mắc cô gái tóc đỏ và tóc nâu trong hình là ai, có vẻ như họ rất giống nhau ở đôi mắt nóng bỏng. Tại sao cô ta lại có tận ba mươi trang trở về sau cùng với 626? Nhìn họ rất vui vẻ. Từ việc lúc nhỏ nghịch đất để bắt giun, đến lúc sống cùng với biển lửa thì dường như cả hai chẳng bao giờ thiếu nhau trong hoàn cảnh nào.

Có lẽ một trong số những tấm hình này không bao giờ thực tế, bởi vì Izanami biết rằng họ chẳng thể nào lại chụp hình khi đang cận kề cái chết. Chắc chắn đó là do 626 tưởng tượng ra qua hệ thống tự vẽ. Điều đó không quan trọng. Mọi hình ảnh lúc nhỏ rất phong phú, đa dạng và đa màu, cứ như thể cậu còn có một cô bạn ngày bé như một tri kỉ. Hai đứa nhỏ ngồi ngắm trăng bên cửa sổ thật bình yên. Izanami sẽ bỏ qua nếu như cô không bắt gặp những tấm ảnh của họ lúc lớn.

Cô gái có mái tóc đỏ giờ đã chuyển sang màu nâu. Izanami vẫn nghĩ cả hai là một. Cô không hiểu, TN lớn rất chậm ngoại trừ TN lai người, tại sao cô gái đó lại có thể bằng tuổi 626 được ? Chắc chắn cả hai là một, sự thắc mắc đang ngày dâng cao hơn khi Izanami nhìn thấy những bức ảnh chụp họ bên nhau. Từ những cái hôn cho tới những nụ cười hoàn toàn không giả tạo như đối với cô. Còn có những hình ảnh 626 chăm sóc cô gái đó trên giường bệnh, cảnh họ nắm tay rồi đến những cái ôm nồng ấm. Chúng khiến cho Izanami phải ngớ người ra, Aneko bắt ngay cơ hội đó, cô ả gật gù chề môi và giải thích.

- Đây là Uzumaki Hikari, còn cô gái bên đây là Yamaguchi Kagami. Một người là bạn từ thuở nhỏ, một người là bạn gái của 626.

- Bạn gái sao ?

- Đúng vậy! Trước khi thành lập trung tâm này, Kanata đã có một cô bạn gái tựa như tri kỉ tên là Kagami. Nhưng chỉ tiếc là cô ta đã mất rồi, do A giết.

- A giết sao ? Thật là tội nghiệp, chả trách Age lại nhớ nhung đến thế.

- Anh ta đã phát điên và làm một quyển album như để nhớ tới Kagami. Chị đừng tiếc thương vội cho cô ta. Chị Izanami à, Kagami là gián điệp của A và cũng vì thất bại, kết quả là bị TN phát hiện nên A mới giết cô ta. Thật tình thì Kagami chẳng tốt gì đâu, cô ta lợi dụng 626 hết lần này tới lần khác, anh trai em suýt bị Không Chấn giết chết cũng vì cô ta gài bẫy đấy. Mimi, Tatsu và Yami cũng đều bị cô ta hại cho sống dở chết dở. Vì vậy khi cô ta chết rồi, mọi người ai nấy đều vui mừng. Thái độ của họ với Kagami và chị là hoàn toàn khác nhau. Chỉ có anh trai em là còn mù quáng, hết chuyện lại yêu một kẻ thù...mà lại suýt chết mấy lần vì cô ả...thiệt tình.

Aneko lên tiếng trách móc, không thể phủ nhận được rằng sự thật này đã khiến Izanami bị tổn thương. Cô lại nghĩ là do 626 lỡ lầm, tình yêu mà, mọi thứ có thể bị tan nát vì chúng. Cô thở một hơi mạnh như trút được gánh nặng rằng 626 sẽ không bị kẻ khác lợi dụng nữa. Izanami mừng vì cậu đã được an toàn, cô thầm hứa hẹn sẽ không dùng thủ đoạn như Kagami. Cô thoải mái lật từng trang trong vô thức khi lạc vào dòng suy nghĩ cái hại và cái lợi giữa Kagami và mình. Izanami chấp nhận thua ở khoảng gây cho 626 nhớ nhung về mối tình đầu, nhưng cô tự tin rằng mình thắng ở mức độ yêu thật lòng. Trang cuối cùng lại là thứ bí ẩn khác được mở ra, có dòng chữ nho nhỏ trên góc album như một thông tin ghi chú.

- 'Mục tiêu cuối cùng: Toyama'

- Thế này nghĩa là sao ?

- Hay là...anh ta cưới chị là vì muốn làm chủ Toyama ?

Rồi cô ả tự vỗ vào miệng mình như trách móc, Aneko nở nụ cười trừ cho qua khi bắt gặp ánh mắt của Izanami với tình trạng tồi tệ.

- Em xin lỗi vì đã nói bậy, tại vì em nghĩ 626 luôn quan trọng công việc, mà tất nhiên là trong đó có cả chuyện chiếm hữu lãnh thổ của người khác. Vậy nên suy ra em nghĩ anh ta cưới chị là vì muốn làm chủ Toyama thôi, yêu thương hay không thì em chưa biết. Em lại nói bậy nữa rồi, không yêu sao cưới nhỉ? Chị đừng buồn...626 luôn thích gây tổn thương cho người khác mà, em là nhân chứng đây. Chị không thể tưởng tượng nỗi anh ta đã gây ra điều gì cho em đâu. Nó khiến em như muốn chết đi ấy.

Chờ đợi ánh mắt lo lắng pha lẫn sự thắc mắc của Izanami, Aneko nhanh chóng đứng dậy. Cô ta tự chửi mình lại đi nói không đâu vào đâu như thế này. Sau cùng cô ta xin phép trở về phòng, nhiệm vụ gây hoang mang và xung đột đã hoàn tất, giờ chỉ còn việc ngồi hóng những trận cãi nhau qua ngày nữa thôi. Aneko chắc chắn rằng Izanami sẽ phải khóc thét khi nhìn thấy chiêu trò tiếp theo mà ả đã bày, biết đâu sẽ lại khủng khiếp hơn những gì ả tưởng tượng được.

Khi Aneko rời khỏi phòng được vài phút, Izanami lật đật đi cất quyển album. Cô nán lại đôi chút khi nhìn vào các bức tranh vẽ phong cảnh từ nét non nớt cho tới trưởng thành, chúng dày đặc những chi tiết tỉ mỉ duyên dáng. Cô vội vàng cất chúng trở lại tủ, ngước nhìn đồng hồ đã trôi qua hơn nửa tiếng. Có lẽ 626 cũng sắp về rồi.

          Izanami không muốn cậu nhìn thấy điều này, cô đồng ý là xen vào đời tư của người khác là bất lịch sự. Nếu hôm nay không nhận ra sự thật đằng sau những bí mật đang được cất giấu, thì Izanami không biết gì thêm về quá khứ của chồng mình. Cô cứ tưởng từ nhỏ đến lớn Goro luôn là người chăm sóc cậu, sau này thì lại có thêm vài thành viên mới như Tatsu, Aneko, Mimi và Yami. Đến khi lớn lên, 626 tự mình lật đổ Kisame. Cô đâu hay rằng giữa cuộc sống của họ còn có sự hiện diện của một người khác, một người đem đến bao buồn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net