14-15/07/2018

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[14/07/2018]

[Lầu 6]

Ngày mai gặp, ngủ ngon......

[22:05:19]

=================

[15/07/2018]

Chào buổi sáng! Trong khoảng thời gian này quen dậy sớm, ngón chân của người nào đó đang nhúc nhích, nhưng lại ngủ say.

Hôm nay nghỉ ngơi, một ngày tốt đẹp. yen

[09:31:49] [Lầu 6]

  ___________________  

Chia sẻ bài hát Hàn Quốc băng gốc《따뜻한 식탁》https://www.xiami.com/song/1774894124?_uxid=F5849D0B183A014D78D90AB3237ED3AD ( chia sẻ tự @ Hà Mễ âm nhạc )

[09:32:34] [Lầu 6]

  ___________________  

@ phiêu mạt cc 2018-07-15 09:25:55

Bây giờ ta cũng nghỉ, Mạt Mạt cùng tiểu Bảo đều đang bận rộn chuyện sao? Đều không xuất hiện

-----------------------------

Nghỉ hè còn có rất nhiều lớp, việc sửa sang chỉ còn bài trí ra nữa thôi, bất quá mỗi ngày đều sẽ tới. yen

[09:39:11]

 ___________________  

@ Linh Nhi trị trị 2018-07-15 09:05:31

Báo cáo Chủ nhật ngày 15 tháng 7 năm 2018 09.05pm

Đánh dấu: 276 người

Fan Mạt mạt: 10131 tiểu đồng bọn

Hôm nay là ngày chủ nhật, ta ngủ không muốn tỉnh... Ở trong mơ tìm xe ô tô của ta.....

Mạt Mạt, tiểu Bảo, các vị bằng hữu, buổi sáng tốt lành

Ta hôm nay phải ra ngoài, bận rộn..

-----------------------------

bằng hữu có tâm, cảm ơn! yen

[09:41:37]

  ___________________  

Phiên ngoại yen

| Chia sẻ | Singer Chung Hưng Dân  《Phòng bếp vui vẻ》http://music.163.com/song/26608297/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Người nhà tặng một con cá sống, để ở trong bồn rửa tay, hai người đều nhìn nhau, không dám xuống tay.

"Cậu tới!" Nàng cười nói.

"Không khách khí, cậu tới đi!" Hít sâu một hơi, cười lại với nàng.

"Nó thật dữ, hình như đang cảnh cáo tớ nếu như dám đụng vào nó, tớ nhất định phải chết." Người nào đó nhát gan lui về sau hai bước.

"Thật đúng lúc, nó cũng cảnh cáo tớ như vậy." Cá càng ngày càng nhảy dữ hơn nữa, ta phải lùi lại vài bước.

"Lý tiểu Bảo, cậu bịt tai lại để làm gì vậy? Nó cũng không có lớn tiếng hù dọa cậu."

"Tớ khẩn trương cho nên liền bịt tai lại, hay là cậu tới làm đi?"

"Làm như thế nào? Nó còn sống kìa."

"Cậu đánh ngất nó trước đi."

"Nắm đấm của tớ không cứng bằng đầu của nó."

"Heo! Dùng dao!"

"Dùng cái này!"

"Doãn tiểu muội!!! Cậu, điên rồi, bỏ xuống cho tớ."

"A! Nó nhảy ra ngoài kìa, làm sao bây giờ?"

Luống cuống tay chân, hai người lại không bằng một con cá, bị đùa giỡn đến chóng mặt.

Lúc bắt được nó thì hai người liền không dám nhúc nhích.

Ngây ngốc chờ tiểu Khiết qua xử lý.

Mới ăn cơm.

[14:49:05]

[:))) Tui cũng thích nấu ăn nhưng lại sợ giết mấy vật sống nhất]

  ___________________  

Tối nay gặp ở bộ lạc. yen

[14:54:58] [Lầu 6]

  ___________________  

Phiên ngoại

| Chia sẻ | Singer Jewel 《Summer Home In Your Arms》http://music.163.com/song/34614710/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Đã bao lâu rồi không có một ngày rãnh rỗi như vậy?

Sáng sớm tỉnh lại, gió nhẹ lay động rèm cửa lụa trắng, ánh sáng mặt trời nhu hòa chiếu vào, trong thoáng chốc ta cảm giác như mùa thu tới.....

Ngồi dậy, nàng trước tiên theo thói quen nâng chân lên vuốt lưng cho ta, mặc kệ có buồn ngủ tới cỡ nào đi nữa, lúc ta đứng lên, nàng cũng sẽ làm như vậy, mỗi lần như vậy, ta cảm thấy nàng vô cùng đáng yêu lại làm cho người khác phải cảm động, còn nói giỡn với nàng là chân của nàng còn linh hoạt hơn cả tay, nàng nhắm hai mắt ôn nhu mỉm cười.

So, ta cũng thói quen là khi tỉnh dậy sẽ vuốt lưng cho nàng, cảm giác đãi ngộ cao nhất này, cảm thấy thân thể còn không có bị đánh thức.....

Ra đi ban công, đã lâu không có hưởng thụ tiếng chim hót, lười biếng duỗi người, hít sâu, tâm trạng tốt đẹp ngắm nhìn cảnh vật của thành phố này.

 "Cậu mặc ít như vậy mà còn đi ra nữa, có ổn không?" Nàng ôm ta từ phía sau, hôn lên vai ta.

"Tớ cảm thấy OK." Xoay người, hai tay ôm cổ nàng, nhịn không được hôn nàng.

"Hư! Cậu càng ngày càng thoáng mà." Nàng ngượng ngùng trán tựa trán ta, nhưng vẫn tiếp nhận thân mật của ta, nhìn nàng mặc áo ba lỗ rộng thùng thình với quần ngắn giống ta, thuận lợi kéo khăn tắm đang treo xuống, bọc nàng lại......

"Làm sao bây giờ?" Đỏ mặt

"Hử?" Nàng nhắm mắt an tĩnh dựa vào trong lòng ta.

"Muốn......"

"......" Nàng ngẩng đầu nhìn ta, không tiếng động hé miệng cười.

"Muốn.... Ăn sáng." Cảm thấy thật mất mặt, đổi lời lại......

"Khẩu thị tâm phi." Nàng cười quyến rũ buông lỏng ra ta, xoay người, trở về phòng, đưa lưng về phía ta, cởi áo ra......

"......"

Lặng lẽ kéo màn lại.....

[15:46:46]

  ___________________  

Phiên ngoại

| Chia sẻ | Singer Jason Mraz 《93 Million Miles》https://www.xiami.com/song/1770893025?_uxid=F5849D0B183A014D78D90AB3237ED3AD ( chia sẻ tự @ Hà Mễ âm nhạc )

Thứ sáu, trường học bắt đầu kiểm tra......

Thời tiết, giống như mấy đứa trẻ trở mặt, âm tình bất định,

Không khí khẩn trương của các học sinh ta có thể đồng cảm.

Ngồi ở dưới đài phòng âm nhạc, nghiêm túc nghe mỗi học sinh biểu diễn rồi chấm điểm......

Di động rung lên, ba gọi tới, nhìn thời, còn chừng mười phút nữa mới có thể nghỉ ngơi.

Cho rằng ông chỉ thăm hỏi như bình thường, không nghĩ nhiều.

Giữa giờ nghỉ ngơi, gọi lại cho ông.

"Muội đầu, hết giờ học chưa?"

"Hôm nay có kiểm tra, bây giờ đang nghỉ mười lăm phút, nhớ con sao?"

"Ba đang ở dưới tòa nhà cao tầng của trường con nè, con có tiện đi ra không?"

"A???? Ba... Ba không có nói đùa chứ?" Kích động đứng dậy.

"Ở đây có phải viết quảng cáo xxxx....."

"Chờ con! Con lập tức tới!"

Không để ý mới người ở xung quanh, nhanh chóng chạy ra ngoài....

Sau khi nhìn thấy thân ảnh của ông, ta hưng phấn chạy lại ôm ông làm cho ông trở tay không kịp, sau đó thì bế ta lên nở nụ cười vui vẻ.

"Lão Doãn....... Lão Doãn...... Sao ba lại tới đây?" Vẫn dính ông giống như đứa trẻ, nhịn không được đỏ cả vành mắt, giọng nói không ức chế được nghẹn ngào, tình cảnh giống như hồi đại học năm ấy ông tới thăm ta, vô thanh vô tức đi vào.

"Nhớ con! Ba mới vừa gặp tiểu Bảo, con bé nói hôm nay con phải về trường kiểm tra, ba kêu tài xế đưa ba lại đây, chút nữa ba còn phải chạy đến Hongkong họp nữa." Ông sợ người khác hiểu lầm chúng ta thân mật như vậy, liền buông lỏng tay ra.

"Con rất nhớ ba, một tháng không gặp, sao ba lại đẹp trai tới như vậy?" Ôm cánh tay của ông ra sức khen ngợi.

"Ha ha! Đây là bộ âu phục mẹ con mới may cho ba, trời nóng này làm ba ngột ngạt muốn chết." Ông sang sảng cười, ông thích ta khen ông, mỗi lần nghe tiếng cười của ông ta sẽ rất vui vẻ.

"Không sợ, cao ốc ở HongKong cũng có điều hòa, ba đi mấy ngày? Ba có qua lại đây ở vài ngày không?" Bộ dáng của ông tin thần sáng láng, nhưng nhìn kỹ, khóe mắt lại có mấy nếp nhăn, đau lòng, ôm chặt ông hơn nữa.

"Ba bốn ngày, nhưng còn phải đi Singapore, đến lúc đó để ba xem lại, ba nhớ con với tiểu Bảo, thừa dịp có chút thời gian, tới thăm hai đứa, ba có mang dưa muối mẹ con làm, ba đưa cho tiểu Bảo rồi, hai đứa phải chú ý tới sức khỏe, dạ dày của tiểu Bảo dễ mẫn cảm, mẹ con có phối cho tiểu Bảo thực phẩm bảo vệ sức khỏe, nhớ phải làm cho con bé ăn." Ông ôm bả vai ta đi lên phía trước, lúc này trời bắt đầu mưa.

"Ba cũng phải giữ gìn sức khỏe nữa, gần đây ba đi công tác, ba không thể về hưu hưởng thụ cuộc sống sao?" Ảo não nhìn ông.

"Ba rất hưởng thụ cuộc sống bây giờ a, cùng mẹ con, làm đại thần của bà ấy, nam nhân tốt như vậy biết đi đâu mà tìm?" Ông nâng tay lên che mưa cho ta.

"Phốc... Đại gia bán dưa, mèo khen mèo dài đuôi! Mưa càng lúc càng lớn, chúng ta đi vào trong trốn đi ba."

"Ba không làm trễ kiểm tra của con nữa, gặp lại con là được rồi, đồng sự với tài xế đang đợi ba. Muội đầu, con với tiểu Bảo phải giữ gìn sức khỏe, có chuyện phải nói với ba mẹ, nếu hai đứa mệt mỏi, phải nhớ kỹ còn có ba mẹ ở đây."

"Ôi trời! Ba thật đáng ghét, lặng lẽ tới cho con kinh hỉ, bây giờ lại làm cho con muốn khóc rồi."

Ông vui vẻ cười, nhưng ta thấy ông xấu hổ, duỗi tay sờ sờ đầu ta, chúng ta cứ như vậy không nói chuyện nhìn nhau vài giây......

"Lão Doãn, con luyến tiếc b......" Nước mắt cũng chảy xuống, tiến lên ôm chặt ông. Ta thật hâm mộ những người mỗi ngày sống chung với ba mẹ, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy bọn họ, mà ta, phải đợi một thời gian rất dài mới có thể về nhà một lần, bọn họ cũng bận rộn, mà ta lại rất muốn bọn họ nhanh chóng về hưu rồi ở bên chúng ta......

"......" Ông không nói lời nào, dùng sức ôm chặt ta.

Ta rất yêu ông, từ nhỏ ta liền thích dính ông, ôm ông, sau khi thành niên mẹ bảo ta không thể thân mật như vậy với ba, nhưng chúng ta vẫn như vậy. 

Nhìn bóng dáng ông rời đi, cảm giác chua xót tràn đầy lòng ta......

"Khóc nhè rồi?" Tiểu Bảo gọi tới.

"Ừm......"

"Cuối tháng, tớ với cậu về nha!"

"Thật sao?"

"Ừ! Đừng thương tâm, tớ yêu cậu!"

"Tớ cũng yêu cậu......"

[19:07:23]

  ___________________  

Ngay cả các ngươi cũng nói không phân biệt ta với Bảo nhi ngốc ngốc được......

Mẹ ta với biểu muội còn có bằng hữu bây giờ cũng nói giọng nói của ta với Bảo nhi giống nhau, khi các nàng nghe điện thoại của chúng ta câu đầu tiên hỏi chính là: "Ngươi là Bảo nào?"

Giống ở chỗ nào? Giọng nói của ta từ tính như vậy......

[19:25:22]

___________________

Ngủ ngon ^_^

[22:14:06]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net