Chap 286: Lời hứa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả Thiệu Đông và Thiệu Tây đều nhớ lời hứa ban đầu, nếu mẹ thích ai đó, chúng phải tìm cách giành được người đó về cho mẹ, đương nhiên sẽ không vi phạm pháp luật, nhưng thông qua chút mưu mẹo vẫn có thể.

Mặc dù ý tưởng ban đầu dựa trên sự vắng mặt của Thiệu Kỳ Hải, nhưng việc Thiệu Kỳ Hải trở về cũng không làm ảnh hưởng gì, chỉ cần mẹ thích là được.

Thiệu Đông hứng thú khi thấy Mục Kinh Trập rất thích Thẩm Hàn, ngày đó cậu đã đến làm quen và thậm chí còn giúp đỡ hắn nghĩ cách, tất cả cũng chỉ vì mục đích này.

Hiệu quả khá tốt và Thiệu Đông rất hài lòng.

Thiệu Đông đích thân chọn quần áo cho Mục Kinh Trập: "Mẹ ơi, mẹ làm quần áo đẹp như thế, sau này mẹ cứ may cho mình hoặc mua cho mình nhiều thêm mấy bộ, hôm nay mặc... cái này đi, đúng lúc thời tiết không có oi bức như mấy ngày trước."

Thiệu Đông chọn cho cô một chiếc váy màu đỏ và nói: "Mẹ mặc nó chắc chắn rất đẹp."

Trước đó Thiệu Đông đã phát hiện ra Mục Kinh Trập không chọn màu quần áo cho mình, nhưng khi cô mặc những màu đỏ hoặc đen sẽ rất kinh diễm, váy đỏ này mặc vào chắc chắn sẽ rất xinh đẹp.

Mục Kinh Trập lùi lại một bước, nói: "Bộ váy này quá hoành tráng, không cần thiết..." Đỏ rực và long trọng như vậy.

"Cần thiết. Mẹ, mẹ không muốn có diện mạo đẹp nhất đến gặp anh Thẩm sao?"

"Tất nhiên là có." Mục Kinh Trập cuối cùng cũng cầm lấy chiếc váy và mặc vào, Thiệu Đông sau khi nhìn một vòng thì gật đầu hài lòng, quả nhiên rất xinh đẹp và lộng lẫy.

"Đi thôi." Trước nhà hàng, Thiệu Đông đơn giản nói với Mục Kinh Trập: "Mẹ, mẹ muốn làm gì thì làm, anh Thẩm sẽ không để ý."

Cho dù có làm sao thì cậu cũng sẽ tìm cách giải quyết.

Mục Kinh Trập được động viên, cùng Thẩm Hàn ăn cơm xong liền lấy sổ tay ra yêu cầu Thẩm Hàn ký tên, đồng thời lấy máy ảnh ra cùng Thẩm Hàn chụp ảnh chung.

Có chữ ký và ảnh chụp chung, thậm chí còn cùng ăn một bữa cơm, đó là phần thưởng quá mức dành cho một người hâm mộ, Mục Kinh Trập rất hào hứng trên đường trở về.

Thiệu Đông cảm thấy rất vui khi thấy Mục Kinh Trập vui vẻ như vậy.

Trong suốt quá trình chỉ có Thẩm Hàn và trợ lý của hắn là bối rối, Thẩm Hàn trước đó rất thích Thiệu Bắc, không tiếp xúc nhiều với Mục Kinh Trập, nhưng hắn cũng biết cô là một người có chút đặc biệt, có năng lực tốt, cũng là mẹ của Thiệu Bắc, nhưng xét về mặt thực tế thì hiểu rằng cái kia thật sự không phải.

Lúc trước Mục Kinh Trập nhìn thấy hắn, hai mắt sáng lên, nhưng về phía Thẩm Hàn đây là chuyện bình thường, không khoa trương mà nói hơn một nửa số người hắn đều hai mắt sáng rực, không có biểu hiện mới gọi là kỳ quái.

Sau đó vô tình tiếp xúc với Thiệu Đông, Thẩm Hàn phát hiện thiếu niên này rất có thực lực, vô cùng ngưỡng mộ cậu, sau đó Thiệu Đông nói muốn đãi hắn một bữa, hắn cũng đồng ý mà không cần suy nghĩ nhiều, không nghĩ tới cậu còn nói em gái và mẹ cậu là Mục Kinh Trập cũng sẽ đến với nhau.

Trợ lý của Thẩm Hàn nhạy cảm cảm thấy có gì đó không bình thường, thậm chí còn lẩm bẩm với Thẩm Hàn cảm giác không ổn, bọn họ đã nhìn thấy rất nhiều thủ đoạn như vậy, thậm chí còn uy hiếp và đủ mọi chuyện có thể xảy ra.

Một số người có tiền và quyền lực muốn dính líu đến những ngôi sao điện ảnh tỏa sáng trên màn ảnh này, tuy nhiên, trợ lý không ngờ rằng một đứa trẻ còn nhỏ như Thiệu Đông lại làm ra chuyện như vậy, anh ta nghi ngờ Thiệu Đông đã bị Mục Kinh trập thao túng, nhất định là Mục Kinh Trập muốn làm gì đó với Thẩm Hàn, nhưng lại e ngại sự đề phòng của họ nên đã cử Thiệu Đông đến thăm dò.

Nhưng Thiệu Đông là một đứa trẻ tốt bụng, cho nên cậu đã đặc biệt nhắc nhở bọn họ rằng ngày hôm đó Mục Kinh Trập cũng sẽ về.

Trợ lý không muốn Thẩm Hàn tới để tránh thêm phiền toái, cuối cùng Thẩm Hàn do dự một chút, kiên quyết muốn tới, nói rằng chỉ là hiểu lầm, không cần quá căng thẳng, Thẩm Hàn cảm thấy Mục Kinh Trập và Thiệu Bắc không phải là loại người như vậy.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy Mục Kinh Trập ăn mặc đặc biệt như đi dự đám cưới.

Tóc của Mục Kinh Trập vẫn ngắn gọn gàng, đặc biệt mặc quần áo, so với trên trường quay còn nổi bật hơn gấp mấy lần, nhìn chung thì trông không thua kém gì những ngôi sao nữ, nhưng chỉ vì điều này mà Thẩm Hàn và trợ lý cảm thấy trong lòng lạnh đi mấy phần, hắn cảm thấy rốt cuộc mình bị lừa, nhìn Mục Kinh Trập, hắn biết cô thật sự có âm mưu gì đó.

Thẩm Hàn thất vọng, hắn vốn đã nghĩ nếu như xảy ra chuyện gì hoặc Mục Kinh Trập thổ lộ tình cảm thì sẽ lập tức rời đi, từ nay trở đi hắn sẽ giữ khoảng cách với Thiệu Bắc, không liên lạc với Thiệu Đông nữa.

Trong khi Thẩm Hàn và trợ lý đang suy nghĩ và cảnh giác thì Mục Kinh Trập càng trở nên trắng trợn, ăn một miếng nhìn hắn một lần, giống như đang xem hắn là một món ăn, trong khi Thiệu Đông bên cạnh lại rất vui vẻ, gương mặt lộ ra vẻ cưng chiều, vẻ mặt của đứa trẻ trông rất kỳ lạ.

Trợ lý biết Thiệu Đông không bị Mục Kinh Trập uy hiếp, là cậu chủ động.

Không những vậy, Thiệu Đông còn nhìn Mục Kinh Trập bằng ánh mắt khích lệ, như đang động viên cô làm điều gì đó.

Một giây tiếp theo, Mục Kinh Trập nhìn hắn, trong lúc Thẩm Hàn cảnh giác, Mục Kinh Trập xấu hổ đẩy cuốn sổ ra xin chữ ký của hắn.

Thẩm Hàn: "???"

Không phải, động viên nửa ngày chỉ để xin một cái chữ ký thôi sao? Ở đoàn phim chờ đợi nhiều ngày như thế cũng chỉ cần một cái chữ ký? Thẩm Hàn nghi hoặc ký tên, sau đó lại nhìn thấy ánh mắt khích lệ của Thiệu Đông.

Trong lúc Thẩm Hàn cạn lời, Mục Kinh Trập đã lịch sự hỏi cô có thể chụp ảnh cùng hắn không.

Thẩm Hàn nhất thời không biết nên diễn tả thế nào, nhưng sự chuyên nghiệp của hắn đã khiến hắn mỉm cười đồng ý trước, sau đó nhìn thấy Mục Kinh Trập lấy ra máy ảnh với vẻ mặt đầy kinh ngạc, Thiệu Đông cũng cầm lấy chụp ảnh giúp hai người.

Mục Kinh Trập đứng bên cạnh cười như hoa, hắn không đến gần lắm, cười một cái rồi chụp ảnh.

Tuy nhiên, Thẩm Hàn bởi vì quá kinh ngạc nên ở bức ảnh đầu vẫn nhìn Mục Kinh Trập, sau đó mới nhìn vào camera ở bức ảnh sau.

Sau khi chụp ảnh, Mục Kinh Trập và Thiệu Đông cùng Thiệu Bắc mỉm cười tạm biệt, Thẩm Hàn và trợ lý cảm thấy nhất định phải có một chiêu trò khác, nhưng bọn họ thật sự đã rời đi, cũng không quay lại nữa.

Thẩm Hàn và trợ lý nhìn nhau, sau đó, trợ lý không khỏi hỏi: "Anh Thẩm, thế này là xong à?" Anh ta cảnh giác đến mức trong túi còn có sẵn những dụng cụ cần thiết, chuẩn bị sẵn sàng cho một trận chiến cam go, kết quả là không làm gì hết?

"Nếu không còn muốn gì xảy ra? Tôi đã nói cậu không cần lo lắng rồi." Thẩm Hàn không muốn thừa nhận mình cũng căng thẳng, nói xong thản nhiên đứng dậy: "Được rồi, từ nay trở đi, chúng ta không cần cảnh giác quá mức nữa, người ta đơn giản là người hâm mộ thôi."

Trợ lý muốn phản bác, trong lòng tự nhủ ánh mắt của Mục Kinh Trập rõ ràng rất thèm người, lại ăn mặc như vậy, nhìn thoáng qua sẽ bị hiểu lầm.

Nhưng mà Mục Kinh Trập cứ như vậy rời đi, cuối cùng chỉ có thể cúi đầu cùng Thẩm Hàn rời đi, nghĩ rằng sau này không nên suy nghĩ quá nhiều.

Nhưng anh ta không biết rằng Mục Kinh Trập không hề có ý đồ ấy, nếu không, dựa trên việc Thiệu Đông và những người khác đối với Mục Kinh Trập tốt như thế nào, nếu Mục Kinh Trập thật sự muốn làm điều gì đó, bọn chúng thật sự sẽ giúp Mục Kinh Trập đạt được điều mình muốn, suy cho cùng việc được mẹ yêu quý là một điều may mắn.

Không đề cập đến tâm tình phức tạp của Thẩm Hàn và trợ lý, Mục Kinh Trập sau khi quay lại đọc đi đọc lại chữ ký: "Từ giờ trở đi mẹ sẽ theo Tiểu Bắc đi khắp nơi, nhất định sẽ gặp được nhiều người nổi tiếng hơn, mẹ sẽ cố gắng xin chữ ký của hết bọn họ, rồi đóng thành một tập, rất có giá trị sưu tầm."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net