Chap 342: Dùng băng vệ sinh nhiễm bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi việc kinh doanh của nhà máy giấy mở rộng, Mục Kinh Trập không nhàn rỗi, cô đã thuê ngọn núi bên cạnh từ lâu, phần lớn ngọn núi được bao phủ bởi tre, với ngọn núi này, cô đã tìm được một khu trồng bông mới và có thể mở rộng sản xuất.

Mục Kinh Trập cảm thấy cứ cái đà này có thể phát động một làn sóng quảng cáo hợp tác.

Đã lâu rồi cô không đến nhà máy giấy, vì cần dùng tiền của nhà máy giấy và bàn việc quảng cáo nên Mục Kinh Trập đã lái xe thẳng đến đó.

Chính vì là nhà máy của mình nên Mục Kinh Trập đi thẳng vào mà không cần chào hỏi.

Xưa nay ra vào rất bình thường, nhưng lần này tới cổng lại thấy có người gây rối, nói băng vệ sinh không tốt.

Vốn dĩ Mục Kinh Trập đang vui mừng khi nhìn thấy nhà máy mới được xây dựng, nhưng bây giờ niềm vui của cô đã tuột dốc.

"Các người gạt chúng tôi nói đây là loại băng vệ sinh sạch sẽ nhất, nhưng tại sao sau khi sử dụng tôi vẫn bị bệnh?"

"Tôi cũng vậy, trước đây tôi không sao, nhưng từ khi dùng băng vệ sinh của các người lại mắc bệnh phụ khoa. Tôi mới từ bệnh viện về, hồ sơ bệnh án đều ở đây, các người muốn chịu trách nhiệm thế nào?"

Trước cửa nhà máy giấy có rất nhiều người tụ tập, cả nam lẫn nữ, người đang nói chuyện là một vài phụ nữ trung niên, trên tay cầm băng vệ sinh đang kêu gọi giải thích.

"Mọi người đừng kích động, có chuyện gì thì vào bên trong hẵng nói."

"Chúng tôi không vào, ở ngoài đây nói thì làm sao, ai biết vô trong đó các người sẽ làm gì."

Mục Kinh Trập nhìn đám người ồn ào, cau mày đỗ xe, vì bên kia quá ồn ào nên không ai để ý đến cô, bên cạnh có hai người mặc quần áo nhân viên bán hàng, thấp giọng nói chuyện.

"Mấy ngày nay không hiểu tại sao cứ có người tìm tới nói sản phẩm của chúng ta có vấn đề, nhưng mà chính tôi cũng dùng, không có vấn đề gì cả."

"Tôi nghi ngờ là do Lan Phương giở trò, lúc trước tôi cũng từng thấy bọn họ."

Lan Phương là một nhà sản xuất băng vệ sinh khác, là chuỗi sản xuất đặt trong thành phố.

"Cũng không hẳn, trước đó thì không sao nhưng dạo này cứ có người tìm tới quả thật là có chút vấn đề, tôi cũng không biết tại sao."

"Mặc kệ nguyên nhân là gì, phải mau chóng xử lý chuyện này, nếu cứ để lời ra tiếng vào mãi thì mọi người sẽ nghi ngờ sản phẩm của chúng ta có vấn đề thật, hơn nữa nó mà đến tai của các báo đài sẽ thành ra chuyện lớn."

Bọn họ lo lắng, Mục Kinh Trập ở bên cạnh hai người lại không phản ứng.

"Trước đây đã có người tới tìm rồi sao? Bao nhiêu lần? Vấn đề như thế nào?" Mục Kinh Trập trực tiếp hỏi bọn họ.

Hai người quay lại, giật mình khi nhìn thấy Mục Kinh Trập: "Bà chủ!"

"Bà chủ, cô đến khi nào vậy?"

Hai người này đều là những người bán hàng lão làng, đương nhiên biết Mục Kinh Trập, dù sao chính tay Mục Kinh Trập đã huấn luyện bọn họ.

"Tôi mới tới, có chuyện gì thế?" Mục Kinh Trập hỏi.

"Trước đó có người tìm tới quầy bán hàng gây chuyện ầm ĩ, hai ngày trước lại tìm sang nhà máy làm ồn ào, đều nói có vấn đề." Nhân viên bán hàng nhìn Mục Kinh Trập, cũng không có giấu diếm: "Quản lý Lôi nói chắc chắn có người đứng phía sau giật dây, nhưng vẫn chưa có bằng chứng."

Mục Kinh Trập hỏi đến đây, phía bên kia cũng đã thuyết phục được đám người vào bên trong.

Quản lý Lôi thở phào nhẹ nhõm, đang định dẫn mọi người vào trong, chợt quay người lại nhìn thấy Mục Kinh Trập, hắn kinh ngạc hét lên: "Bà chủ!"

Ánh mắt hắn hiện lên chút mừng rỡ xen lẫn lo lắng: "Sao ngài lại ở đây? Không thông báo trước một tiếng."

Khi Mục Kinh Trập không có mặt ở nhà máy giấy, quản lý Lôi là người xử lý mọi công việc, các phương diện tính cách và năng của hắn rất tốt.

Mục Kinh Trập vừa định trả lời, người phụ nữ mặc áo khoác kẻ sọc bên cạnh lập tức nhìn sang: "Cô là ông chủ à? Nếu thật là bà chủ thì hôm nay nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích."

Quản lý Lôi lo lắng nhìn tình huống trước mắt, Mục Kinh Trập vẫn gật đầu: "Được rồi, đi thôi." Vấn đề này phải được làm rõ và giải quyết dứt điểm.

Trên đường đi, quản lý Lôi giải thích cặn kẽ sự việc cho Mục Kinh Trập, sở dĩ lần đó không thông báo cho Mục Kinh Trập là vì đã xử lý xong, hắn cho rằng sẽ không có vấn đề gì nên cũng không nói gì.

Mục Kinh Trập gật đầu, sau khi đến phòng họp, Mục Kinh Trập cẩn thận nhìn băng vệ sinh mà đám người Áo khoác kẻ sọc mang tới, xác nhận là do nhà máy của cô sản xuất, sau đó yêu cầu nam giới đi ra ngoài, chỉ để lại các nhân viên nữ, cô kiên nhẫn lắng nghe những lời phàn nàn của họ, đọc hồ sơ bệnh án và kết luận của bác sĩ.

Nói chung, bọn họ đều mắc một số bệnh viêm phụ khoa, hơn nữa tất cả đều xác nhận nguyên nhân là do sử dụng băng vệ sinh bên cô.

"... Ngứa, thường xuyên sử dụng lại có mùi khó chịu, trước đây có rất ít."

Mục Kinh Trập nắm được mấu chốt, trước đây có rất ít, chứng tỏ trước đó cũng có một số bệnh vặt.

Cái này vừa đối mặt không thể biết được có phải là âm mưu hay không, nhưng hồ sơ bệnh án không phải là giả, Mục Kinh Trập nghe một lúc rồi hỏi bất chợt: "Xin hỏi một chút, lúc mọi người dùng băng vệ sinh thì thay bao nhiêu lần một ngày?"

"Sao lại hỏi đến chuyện nhiều hay ít, có chuyện gì vậy?"

"Không có gì, tôi chỉ muốn hiểu rõ ràng hơn thôi, mọi người có thể nói cho tôi biết được không?"

Thái độ của Mục Kinh Trập rất tốt nên bọn họ cũng sẵn sàng nói: "Khi nào nhiều sẽ thay, ít thì nửa ngày thay một lần, cụ thể thế nào tôi cũng không nhớ rõ."

Mục Kinh Trập gật đầu và nhìn sang người đối diện, người này nói: "Tôi cũng vậy, khi ra ít thì tôi sẽ để dùng, hơn nửa ngày hay một ngày đều có, vốn dĩ tôi cảm thấy nó sử dụng rất tốt, không ngờ đến sẽ xảy ra vấn đề, tiền bỏ ra mua cũng rất đắt."

Mục Kinh Trập thở ra một hơi, có vẻ như cô đã đoán đúng, vừa rồi nghe bọn họ nói ra vấn đề của bản thân, cô cứ cảm giác vấn đề thật sự không nằm trong sản phẩm của bên mình. Suy cho cùng cô vẫn luôn chú trọng vấn đề vệ sinh, cùng là phụ nữ, chính bản thân cô cũng sử dụng, ai mà lại muốn cơ thể mình có vấn đề chứ.

Bản thân cô đã sử dụng nó trong một thời gian dài mà không gặp vấn đề gì, việc kiểm tra diễn ra liên tục và mọi thứ đều tuân thủ điều lệ, vậy chỉ có thể là do sử dụng không đúng cách, không ngờ nó lại là vậy.

"Dùng băng vệ sinh tốt nhất nên thay băng vệ sinh hai hoặc ba giờ một lần, khi lưu lượng ít cũng không nên dùng quá bốn đến năm giờ, vì nếu thời gian quá dài vi khuẩn có thể sinh sôi và gây ra các triệu chứng như ngứa và nhiễm trùng. Ngoài bao bì của mỗi sản phẩm băn vệ sinh đều có in rõ, tôi cũng luôn dặn dò nhân viên bán hàng nhấn mạnh cho khách hàng những điều này khi mua và dùng băng vệ sinh, trước đây mọi người chưa nghe qua sao?"

Đây là lẽ thường tình ở thời hiện đại, nhưng bây giờ mọi người đều mới sử dụng, cũng có thể không hiểu rõ cho nên Mục Kinh Trập đã giải thích cụ thể trên bao bì và yêu cầu nhân viên bán hàng giải thích cho các khách hàng.

Nhưng bây giờ hình như mọi người vẫn chưa nghe nó.

Lời nói của Mục Kinh Trập khiến mấy người nhìn nhau khó hiểu: "Ý của cô là chúng tôi bị bệnh vì đã sử dụng trong thời gian quá dài? Tại sao tôi chưa từng nghe nói đến?

"Đó là lý do chúng tôi không công khai nó là tốt nhất, bởi vì sử dụng lâu như vậy, tiếp xúc với không khí sẽ sản sinh vi khuẩn, cho nên tôi mới nói hãy thường xuyên thay đổi." Mục Kinh Trập kiên nhẫn giải thích.

"Nếu thay thường xuyên, một tháng sẽ dùng rất nhiều, nào có đủ số lượng để dùng, những băng vệ sinh này cũng không hề rẻ." Người từng nói dùng một ngày lên tiếng.

"Đúng vậy, dựa theo những gì các người nói là không thể, tôi một tháng kéo dài tận năm sáu ngày, ba gói cũng không đủ dùng, vốn dĩ nó cũng đắt nữa, không thay cũng là vì tiết kiệm tiền băng vệ sinh."

Mục Kinh Trập đoán lý do có thể là tiết kiệm, nhưng khi thật sự nghe thấy vẫn cảm giác hơi khó chịu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net