Chương 639: Sát thủ không lãnh (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ai phái tôi tới ư? Có một ngành nghề là sát thủ, Smith tiên sinh hẳn là biết chứ?"

Lăng Vu Đề vẫn dựa vào cửa, không nhanh không chậm trả lời câu hỏi của lão.

Cô không nhanh không chậm như vậy cũng không phải là vì chủ quan, coi thường bảo tiêu bên ngoài.

Mà cô biết phòng này thật sự như lão Smith nói, trừ phi nổ mạnh, nếu không thì không ai có thể nghe được tiếng trong phòng.

Bình thường mỗi ngày lão Smith đều sẽ nghỉ ngơi ở đây tận vài tiếng đồng hồ.

Cái lão đại thúc này hại chết nhiều cô bé đáng thương như vậy, cô liền thuận tiện cũng để hắn hưởng thụ một chút cảm giác bị ngược chết......

Sát thủ?!

Lão Smith thực kinh ngạc nhìn Lăng Vu Đề, một cô gái nhỏ nhắn như vậy mà lại là sát thủ!

Hắn muốn kêu cứu nhưng căn phòng này cách âm quá tốt, bên trong cũng không có bất cứ thiết bị gì để liên lạc ra bên ngoài.

Vì phòng ngừa các cô bé chạy trốn, phòng này thậm chí còn không có cửa sổ.

Cửa phòng là lối ra duy nhất!

Mà hiện tại trước cửa phòng lại có Lăng Vu Đề đang đứng chắn ngang......

Lão Smith bắt đầu suy nghĩ, lực sát thương của Lăng Vu Đề rốt cuộc có lớn hay không?

Hiện tại mặc kệ thế nào, ông nhất định phải nghĩ biện pháp đi ra ngoài mới được!

Lão Smith vừa nghĩ xong liền quất roi về phía Lăng Vu Đề——

Lăng Vu Đề liền nghiêng người tránh đi, roi đánh vào trên mặt cửa liền phát ra tiếng kêu rất lớn.

Ngẫm nghĩ thì tiếng kêu kia còn rất dễ nghe......

Hạ Luân: 【 mặt hoảng sợ 】 tiểu Ngũ Ngũ cô cũng là biến thái sao?!

Lăng Vu Đề: 【 mặt lãnh khốc 】......

Không đợi lão Smith phản ứng lại, Lăng Vu Đề nhanh nhẹn đá một cú vào cổ tay cầm roi của lão.

Lão bị ăn đau liền theo phản xạ buông tay, roi liền rơi xuống đất.

Mũi chân của Lăng Vu Đề chỉ điểm một chút roi ở trên đất liền đã nằm trên tay của cô ——

"Bang ——"

"A ——"

"Cảm giác bị quất thế nào?" Lăng Vu Đề nhìn lão Smith bị đánh đến té lăn trên đất.

"Mày......"

Lăng Vu Đề không cho lão Smith cơ hội nói chuyện, trực tiếp quất roi lên liên tục ——

"Bang ——"

"A ——"

"Bang ——"

"A...... Đừng...... Đừng đánh nữa......"

"Bang ——"

......

Khoảng 10 phút sau, lão bị đánh đến cuộn tròn trên mặt đất, ngay cả sức để rên rỉ cũng không có.

Lực Lăng Vu Đề đánh tuyệt đối không thu liễm, xuống tay càng không chút lưu tình.

Toàn bộ quá trình, lão Smith cũng đã từng cầu xin tha thứ, cũng đã nói ra những lời thô bạo, cũng đã hứa hẹn sẽ cho Lăng Vu Đề thật nhiều tiền bạc, chỉ cần cô tha cho lão mà thôi.

Nhưng Lăng Vu Đề đều không hề trả lời.

Nhìn lão Smith cuộn tròn trên mặt đất, trên người lão áo sơ mi cùng quần tây đều bị roi làm cho rách rưới, trên đó nhiễm màu đỏ vết máu, thoạt nhìn hơi thở thoi thóp.

"Tôi...... Tôi cho cô tiền......" Lão Smith đến bây giờ vẫn còn nghĩ đến chuyện dùng tiền mua chuộc Lăng Vu Đề mà thời điểm nói ra câu này, hắn đã thở không ra hơi rồi.

Lăng Vu Đề nghe vậy, đem roi ném sang một bên, hơi khom lưng, dùng chân đá vào cằm của lão Smith.

"Tha ông, là chuyện không thể nào. Muốn dùng tiền để mua chuộc thì càng không. Bây giờ ông hẳn là nên ngẫm lại làm sao để tôi có thể cho ông một cái chết thống khoái sẽ có ích hơn đó."

Lăng Vu Đề cười tủm tỉm, gương mặt tinh xảo đứng dưới ánh nắng mặt trời, cùng với thân xác đẫm máu ở dưới chân tạo nên hình ảnh đối lập lạ thường.

"Không...... Cầu xin cô......"

Không để ý tới lời cầu xin của lão Smith, Lăng Vu Đề đi thẳng tới ngăn kéo tủ chọn lựa công cụ.

Thừa dịp Lăng Vu Đề không chú ý, ánh mắt lão Smith bỗng trở nên hung ác, giãy giụa từ trên mặt đất đứng lên, sau đó nhặt roi da mà Lăng Vu Đề vừa ném xuống đất lên.

Một tay hắn cầm ở đầu roi, tay kia đem phần đuôi roi quấn lại.

Lảo đảo đi về phía Lăng Vu Đề, muốn dùng roi da siết cổ cô.

Một bước...... Hai bước...... Ba bước......

Khi chỉ còn cách Lăng Vu Đề nửa thước, lão nâng tay lên——

Ngay trong khoảnh khắc lão cảm thấy bản thân đã sắp thành công, Lăng Vu Đề xoay người, tung ra một cú đá vào cằm lão mà cú đá này trực tiếp làm lão văng ra xa 2 mét.

Lăng Vu Đề bất đắc dĩ cười, lắc đầu: "Tôi nói ông sao lại tìm đường chết sớm như vậy chứ? Ngoan ~ không nóng nảy, tôi nhất định sẽ làm ông...... chậm rãi đổ máu quá nhiều mà chết!"

Thân là sát thủ, thính lực tất nhiên là thứ quan trọng nhất.

Lão Smith là một người bình thường không được đào tạo, chỉ có bản tính hay làm chuyện xấu, hơn nữa hắn còn đang bị thương.

Nếu Lăng Vu Đề ngay cả một người như vậy cũng không phát hiện ra được thì sao cô còn xứng làm một sát thủ chứ?

Thật sự mà nói thì Lăng Vu Đề cũng rất may mắn, mỗi lần cô tiến vào thân thể của ký thể, cô chẳng những có thể có được ký ức của ký thể mà còn được kế thừa các năng lực của ký thể nữa.

Nếu không gặp được những loại thân phận thế này, thật đúng là làm khó cô!

Trong tay Lăng Vu Đề cầm hai cây roi có chứa gai móc ngược, cô cũng không biết cái này dùng để làm gì liền dứt khoát lấy tới quất vào người lão Smith——

Một giờ đồng hồ, Lăng Vu Đề lại dùng một cây chủy thủ đâm xuyên qua yết hầu của lão, đem bộ dạng đã sớm bị biến dạng vì tra tấn của lão tiễn lên Tây Thiên.

Xong việc cô vặn vẹo thân mình một cái, lại ngáp một cái.

"Ôi ~ hóa ra tra tấn người khác cũng là một loại hình vận động đó nha ~"

Cô cúi đầu nhìn lão Smith đã không còn hơi thở liền không khỏi lắc đầu.

Xời ~ cũng không chơi được quá lâu!

Lăng Vu Đề vừa thưởng thức thành quả của mình, vừa gỡ hai đuôi ngựa trên đầu mình xuống.

Lại xoa loạn đầu một cái, sau đó lại xé rách tà váy của mình.

Lại lấy một ít máu của lão Smith bôi lên váy.

Cảm thấy khá ổn rồi, Lăng Vu Đề bước ra: "Smith tiên sinh, tạm biệt nhé!"

Lăng Vu Đề điều chỉnh trạng thái một chút sau đó liền dùng vẻ mặt hoảng loạn mở ra cửa phòng chạy đi ra ngoài.

Chỉ chốc lát sau, tất cả bảo tiêu của trang viên đều vây lại đây.

Thân thể Lăng Vu Đề run rẩy, nói : "Smith tiên sinh ông ấy...... ông ấy......"

Cô nói mơ hồ không rõ, bảo tiêu nghe vậy sốt sắng liền bất chấp bỏ qua Lăng Vu Đề, tất cả đều chạy đến phòng lão Smith đang ở.

Lăng Vu Đề thấy vậy liền cong môi, bước nhanh đi ra bãi đỗ xe.

Ở bên cạnh xe vẫn còn mấy bảo tiêu mặc tây trang đang đứng, nhìn thấy Lăng Vu Đề bước tới, còn chưa kịp làm ra động tác gì thì đều bị Lăng Vu Đề đánh cho hôn mê.

Nhìn thấy tài xế ngã trên mặt đất, Lăng Vu Đề cong lưng đi lấy chìa khóa xe, trong miệng lẩm bẩm một câu: "Hừ ~ vậy mà cũng được làm bảo tiêu bảo vệ quan chức quốc gia sao? thật là vô dụng ~"

Cô bước lên xe cũng không chậm trễ thời gian nữa, nhanh chóng khởi động xe sau đó lái xe đi với tốc độ nhanh nhất, rời khỏi tòa trang viên này.

Chờ đến lúc những bảo tiêu đó nhìn lão Smith nằm trong vũng máu thì mới phản ứng lại được cần phải bắt giữ hung thủ giết người.

Đáng tiếc chờ đến lúc bọn họ đi ra thì nơi nào còn có bóng dáng Lăng Vu Đề nữa!

Beta:Su


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net