Chương 643: Sát thủ không lãnh (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cùng lắm thì trước lúc cái người tên Hoắc Dật Cảnh kia chết, cô nói cho hắn biết là ai muốn giết hắn, giúp hắn chết đi thì cũng thành quỷ minh bạch, sau đó thì tự đi tìm chú của hắn báo thù là được rồi.

Nhưng mà nhìn thấy mối quan hệ của người Hoắc gia thật sự......

Lăng Vu Đề cảm thấy nhà của Lãnh Ý đã đủ phức tạp, hóa ra còn có gia đình còn phức tạp hơn.

Bên trong tư liệu có kẹp một tấm ảnh chụp, trong ảnh là một nam nhân trẻ tuổi đang ngồi ở trong hoa viên, trên tôiy hắn có cầm một ly trà.

Đôi mắt nhắm, khóe miệng nâng lên một góc độ rất kín đáo.

Mặc áo sơ mi cotton màu trắng, dưới là quần âu màu xám nhạt.

Mái tóc màu đen có hơi dài , che khuất lông mày.

Ngũ quan của hắn cũng không tinh xảo nhưng kết hợp lại phá lệ nhìn rất thuận mắt.

Đây là một nam nhân thực tuấn dật.

Hắn giống như một công tử bước ra cổ trang vậy, ôn nhuận như ngọc.

Haizz ~ phải giết chết một người như vậy, thật đúng là luyến tiếc!

Thả ảnh chụp xuống, Lăng Vu Đề lại nhìn kỹ càng tỉ mỉ tư liệu của Hoắc Dật Cảnh.

Lăng Vu Đề phát hiện Cảnh sinh hoạt của Hoắc Dật cực kỳ quy luật và đơn giản.

Mỗi ngày đúng10 giờ rưới tối đi ngủ, 7 giờ rưỡi thức dậy......

Thật là khó tin ~ mười năm nay đều như vậy đấy!

Vì sao cô lại cảm thấy cái này có chút không thích hợp chứ?

Không, không phải có chút không thích hợp, là thực không thích hợp!

Tư liệu của nam nhân này cũng quá đơn giản rồi, chẳng lẽ hắn không có riêng tư sao?

Là không tra được hay là hắn thật sự không có?

Lăng Vu Đề cầm lấy di động, gọi điện thoại cho Lãnh Tiếu.

"Cho nên tôi mới nói cô không được xem thường Hoắc Dật Cảnh, ngay cả người Hồng Quang chúng tôi đều tra không được thì có thể thấy được hắn bất thường như thế nào! Nhiệm vụ này đúng thật có hơi khó, không bằng tôi đổi cho Lãnh Ý tiếp nhận......"

"Không! Nhiệm vụ này nhất định phải do tôi nhận!" Lăng Vu Đề trực tiếp cắt ngang Lãnh Tiếu.

"Được rồi, tôi không nói chuyện với anh nữa, anh giúp tôi đặt vé máy bay, tôi muốn đến M thị ngay trong hôm nay!"

"Nhanh như vậy sao? Cô không cần quá sốt ruột, dù sao kỳ hạn khách hang cho là một tháng, rất dư dả."

"Anh không phải nói Hoắc Dật Cảnh không bình thường sao, tôi đương nhiên muốn gần gũi quan sát hắn."

"Được rồi, tôi đặt vé cho cô ngay đây."

......

Ngắt điện thoại, đôi mắt của Lăng Vu Đề so với ngôi sao còn sáng hơn.

Nhìn ảnh chụp Hoắc Dật Cảnh, Lăng Vu Đề thập phần gấp không chờ nổi!

Trong lòng Lăng Vu Đề, có một loại linh cảm!

Cô tin, tin tưởng linh cảm của mình thực chuẩn. Cho nên cô gấp không chờ nổi, muốn đi chứng thực!

——M thị ——

M thị là một thành phố bốn mùa đều như mùa xuân vậy, người ở đây nhiều, khung cảnh lại đẹp.

Rất nhiều người bên ngoài khi được lựa chọn đều nói giống nhau sẽ lựa chọn đến M thị.

Chỉ là M thị giá thành cao, giá nhà lại càng cao.

Rất nhiều người liều mạng cả đời, cũng không đủ mua một cái toilet ở M thị——

7 giờ tối, Lăng Vu Đề đến M thị, bởi vì cô nói muốn lại bên này một tháng, cho nên Lãnh Tiếu đã sắp xếp cho cô một chỗ ở.

Chỗ cô ở cách nhà Hoắc gia chắc chắn rất xa, vì xung quanh Hoắc gia kiểu gì cũng đều là một ít nhân vật lớn có quyền thế.

Lăng Vu Đề hiện tại ở cấp độ như vậy, Lãnh Tiếu cũng không có biện pháp cho sắp xếp cho cô ở bên cạnh Hoắc gia, cho nên chỉ có thể xếp cho cô ở cạnh tập đoàn Hoắc thị.

Hoắc Dật Cảnh tuy rằng không thường đến công ty nhưng mỗi tháng đều sẽ đến công ty một lần.

Bởi vì hắn là một người thuộc hội đồng quản trị, hội đồng quản trị mỗi tháng đều phải mở họp.

Căn cứ vào tư liệu thì một tuần nữa, Hoắc Dật Cảnh sẽ đến công ty để tham gia hội nghị.

Đi vào chung cư Lãnh Tiếu sắp xếp cho, Lăng Vu Đề trước gọi cho Lãnh Ý một cuộc điện thoại, nói cho cô ấy biết bản thân đã tới M thị rồi.

Lãnh Ý ngay ngày hôm sau Lăng Vu Đề trở về đô thành liền lại đi làm nhiệm vụ!

Quấn lấy Lãnh Ý hàn huyên vài câu, Lăng Vu Đề mới cắt đứt điện thoại.

Chỗ Lãnh Tiếu sắp xếp cho cô là căn phòng một người ở chung cư, các loại gia cụ đồ dùng đều đầy đủ cả.

Lăng Vu Đề không bởi vì ngồi máy bay mệt mỏi mà nghỉ ngơi sớm, cô lấy bản đồ của Hoắc gia ra kỹ càng tỉ mỉ nghiên cứu.

Bởi vì người muốn Hoắc Dật Cảnh chết chính là ông chú Hoắc, ông ta cũng chính là gia chủ Hoắc gia, cho nên sát thủ như Lăng Vu Đề muốn ẩn vào Hoắc gia, là một chuyện thật dễ dàng!

Ông chú Hoắc đã sớm dặn dò bảo tiêu trong nhà, nếu nhìn thấy bóng người không bình thường đi vào phòng Hoắc Dật Cảnh thì không cần lo lắng, chỉ cần làm bộ không có nhìn thấy là được.

Lăng Vu Đề gấp không chờ nổi, hoàn toàn không có ý muốn ngủ!

Lăng Vu Đề chờ đến 1 giờ sáng, liền thay một bộ trang phục chuyên khi làm nhiệm vụ, đi xuống gara lái chiếc xe thể thao màu đen do Lãnh Tiếu chuẩn bị sẵn xuất phát đi đến Hoắc gia.

Nhà chính Hoắc gia là ở ngoại ô, lộ trình có chút xa.

Lăng Vu Đề một đường đều nhấn ga mất nửa giờ đã đến được khu nhà Hoắc gia.

Ở trên xe ngồi một hồi lâu, Lăng Vu Đề mới từ trên xe xuống dưới.

Một đường tránh cameras cùng đèn đường, Lăng Vu Đề bằng tốc độ nhanh chóng đến bên ngoài tường Hoắc gia.

Cô nhớ rõ phân bố trong bản đồ, cho nên biết mặt sau tường, chính là vườn hoa của Hoắc gia.

Diện tích của Hoắc gia rất rộng hơn nữa kiến trúc thật sự cổ.

Nó được xây dựng theo kiểu kiến trúc cổ xưa, mà không phải nhà Tây.

Hoắc Dật Cảnh ở tại một nơi cách vườn hoa không xa gọi là An Nhàn các, tiểu viện tử độc lập có một tầng.

Lăng Vu Đề ngẩng đầu nhìn bức tường vây, bức tường vây này cao hai mét rưỡi, thiết trí có cảnh báo cảm ứng, một khi chạm vào đỉnh chop của tường thì sẽ phát ra cảnh báo.

Lăng Vu Đề nghiêng đầu nghĩ ngơi một lúc sau đó cô vươn tay, một sợi chỉ bạc cực mảnh từ bao tay đen da bay ra, mục tiêu của đầu sợi là ở một cái cây sát tường vây.

Vừa chạm tới chỉ bạc tuyến liền quấn quanh trụ thân cây.

Lăng Vu Đề liền chạy lấy đà mượn lực nhảy lên, nếu có người nhìn thấy thì cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng người thoảng qua mà thôi.

Chỉ với một vài động tác, Lăng Vu không có chạm cảnh báo ở tường vây đã có thể vào tới vườn hoa của Hoắc gia.

Đem chỉ bạc thu hồi vào bao tay, Lăng Vu Đề ngồi xổm trên cây quan sát.

Tuy rằng ông chú Hoắc đã nói trước với bảo tiêu trong nhà

Nhưng Lăng Vu Đề cũng không muốn bị ông chú Hoắc kia biết được cô đã tới , rốt cuộc......

Cũng may vì tiện hoàn thành nhiệm vụ, ông chú Hoắc kia ngây ngốc đem bản đồ toàn bộ Hoắc gia đều giao cho Hồng Quang.

Lăng Vu Đề chỉ cần cẩn thận tránh thoát cameras và bảo tiêu đi tuần thì liền rất thuận lợi đi vào An Nhàn các.

Đứng ở hoa viên nhỏ bên ngoài An Nhàn các, nếu không phải ở sát đường đá cuội có đèn thì Lăng Vu Đề nói đang lạc vào cổ đại cô cũng tin!

An Nhàn các tựa hồ là suy xét đến việc Hoắc Dật Cảnh là người mù cho nên chỉ xây hai tầng.

Hoắc gia có quy định, người trong nhà đều phải ở tại nhà chính Hoắc, chỉ ngoại trừ nữ nhi đã xuất giá.

May mà phòng ở Hoắc gia đều tách biệt và mỗi chỗ đều có phòng bếp riêng biệt. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net