l

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phan Quân tỉnh, gã phải ở lại bệnh viện vài ngày. Trần Giang gọi Diễm My đến để ý vị bố chồng cũ.

Ngày thứ ba Phan Quân nằm viện, Trần Giang đến thăm. Hắn đứng sượng trân trong phòng bệnh, Phan Quân cười nói với Diễm My nhưng không nhìn hắn lấy một lần.

"Tôi về đây. Có cần gì thì anh cứ báo tôi."

Phan Quân đột nhiên quay đầu lại.

"Tôi cần Lương Bổng, đại tá có không?"

Trần Giang không có. Phan Quân ném miếng giấy vừa lau tay vào thùng rác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net