Quyển 09 - Chương 438- 439

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 438: Tập thể sụp đổ.

"Kiếm Nam Du, mau đi ra đây cho ông! !" Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh tiếp tục vừa hô vừa bước nhanh trong làn sương mù, bọn họ chưa từng lộ ra một bóng người, chỉ là quấy nhiễu lòng người bằng âm thanh. Toạ độ đã có Kiếm Quỷ chỉ dẫn, mà hắn vẫn đang Tiềm Hành ở bên cạnh nhóm bảy người Kiếm Nam Du.

Điều ấy Kiếm Nam Du đúng là chưa quên, vì vậy nói với Hỏa Nhiên Y tiến hành oanh tạc trải thàm lửa xung quanh mình.

Lúc này mục tiêu nhóm bảy người Kiếm Nam Du đã không giống với ban đầu nữa, cho nên thủ đoạn đối phó Kiếm Quỷ cũng khác đi. Trước đó hy vọng có thể tìm ra chỗ của hắn, sau đó trực tiếp đánh gục, nhưng bây giờ chỉ mong có thể bức lui người ta thôi, đừng ở lại trong chu vi gần soi mấy người họ là được.

Nhưng mà Kiếm Quỷ dũng cảm hơn tưởng tượng của bọn họ nhiều lắm. Vừa nhìn thấy đối phương bắt đầu ném pháp thuật tầng tầng lớp lớp đến, muốn tiếp tục giữ Tiềm Hành chỉ có thể rút lui khỏi đây trước, kết quả là, hắn dứt khoát trực tiếp thoát khỏi trạng thái Tiềm Hành, xuất hiện hoa lệ trước mặt bảy người.

Giao Thủy và Hỏa Nhiên Y lập tức nhìn chuẩn mục tiêu phát động công kích, lại bị Kiếm Quỷ ung dung lảng tránh hết.

Tính tốc độ di chuyển ư, hắn còn mạnh hơn Cố Phi; bàn đến phán đoán đối phương sẽ ra tay thế nào, hắn cũng sở hữu sức phán đoán về game online mà Cố Phi không có. Ví dụ như Hỏa Nhiên Y nhấc tay lên, dùng pháp thuật gì, pháp thuật này có phạm vi lớn bao nhiêu, khi nào thì bắt đầu chạy vị thì có thể khiến nó sượt qua người không trúng, chuyên gia pháp sư như Ngự Thiên Thần Minh hay Phiêu Lưu có thể liếc mắt liền nhìn ra được, Kiếm Quỷ cũng có thể đấy.

Chiến Vô Thương nói mình là chiến sĩ đứng đầu game online, Ngự Thiên Thần Minh nói mình là pháp sư đứng đầu giới game, chỉ do Kiếm Quỷ không chọn chơi hai chức nghiệp pháp sư và chiến sĩ này nên bọn họ mới có thể nở mày nở mặt xưng mình thế thôi. Kiếm Quỷ mạnh mẽ trong giới game online đã vượt qua giới hạn các chức nghiệp, chơi cái gì đều đứng số một. Cho dù hiện tại hắn là đạo tặc đi nữa, hắn cũng sẽ không quên nghiên cứu các chức nghiệp khác, về phương diện học tập này Cố Phi chưa từng làm cho tới bây giờ đấy. Tên kia chắc có khi nghề pháp sư mình chơi còn chẳng hiểu thấu trăm phần trăm đâu.

Đối mặt đối thủ như thế, Giao Thủy và Hỏa Nhiên Y đừng mơ có thể bắn trúng hắn dễ dàng. So với Cố Phi, hắn chỉ không biết cường thế ra tay trực tiếp đánh đoạn mọi công kích của đối phương thôi, nhưng cũng làm cho hai người kia không biết làm sao mới được.

Vả lại Kiếm Quỷ còn học giống boss nữa. Thỉnh thoảng sẽ rời đi nghỉ ngơi trong sương mù, sau đó mau chóng chui ra lần hai, tiếp tục bồi hồi xung quanh bảy người.

Bảy người gặp phải giám thị trắng trợn chẳng kiêng nể như thế, đều hơi phát điên lên.

"Giờ cừu hận của boss đều do Thiên Lý Nhất Túy kia dẫn đấy, chúng ta còn cần giữ vững trận hình này ư?" Hắc Thuỷ nhìn thích khách nhà người ta phóng khoáng đùa mình như thế kia, lồng ngực nghèn nghẹn khó chịu. Trước đó bị Cố Phi đẩy vào tường lửa, giờ hắn đã rơi xuống cấp 39 rồi, không còn là thích khách nữa, về tới cuộc sống đạo tặc thấp kém.

Cấp 38 và cấp 39, hoặc cấp 40 và cấp 41, đều là khoảng cách một cấp , ảnh hưởng không quá lớn đến thực lực. Nhưng cấp 39 và cấp 40 tuyệt đối là một đường ranh giới. Bởi vì sau khi lên cấp 40 sẽ chuyển chức, có sự thay đổi từ chức nghiệp mới, sẽ tăng mạnh vài thuộc tính là đặc sắc riêng của chức nghiệp mới lên, số điểm được thêm sẽ giúp mình mạnh mẽ hơn. Vì vậy mới nói, trừ phi ai cấp 40 hết thuốc chữa đưa đầu cho người ta chém, không thì sẽ không có tí khả năng bại bởi người mới cấp 39.

Từ cấp 40 rơi xuống 39, loại tâm trạng này giống như hồi xưa ra ngoài đều lái xe hơi đi, giờ lại phải đạp xe đạp, y chang chênh lệch mức nước của lòng sông với mặt biển đấy.

"Bĩnh tĩnh đi!" Kiếm Nam Du hiểu được tâm trạng của Hắc Thuỷ, nhưng bây giờ thứ cần nhất không phải xúc động làm bậy: "Cẩn thận bị hắn dẫn vào bẫy."

Kiếm Nam Du quả thật nghĩ nhiều rồi. Kiếm Quỷ chỉ giỡn chơi chút mà thôi. Lúc này Công Tử tinh anh đoàn bố trí bẫy ở đâu ra được? Đứa sát thủ mạnh nhất còn đang chơi với boss kìa, Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương đổi thành kẻ hát rong bơi chung quanh phô trương thanh thế, người sở hữu lực công kích còn lại là Kiếm Quỷ đang tiến lùi tiến lùi trước mặt bọn họ. Một mục sư và một kỵ sĩ như Hàn Gia Công Tử và Hữu Ca thì có thể bày bẫy gì cho được?

Mà gã xuất hiện tâm lý sợ bóng sợ gió ấy, đó mới thật sự vào tròng. Tầng tầng lớp sương mù cũng đã che mờ tâm trí gã rồi. Kiếm Nam Du bắt đầu trở nên hết nghi này rồi nghi nọ. Hơn nữa sự nghi ngờ của gã còn ảnh hưởng đến những người khác bên người nữa.

Kỳ thực vào thời điểm thế này thì bọn họ chẳng cần bình tĩnh làm gì, ngược lại còn cần chút xúc động, một ít nhiệt huyết. Trực tiếp phóng khoáng mau xông ra từ một phương hướng nào đó, bỏ qua tiếng kêu la quấy nhiễu và Kiếm Quỷ đi tới đi lui, Công Tử tinh anh đoàn cũng không có đại chiêu nào chặn bọn họ được.

Kết quả hiện tại là do bị Hàn Gia Công Tử nắm chắc tâm lý của họ rồi, lợi dụng thời tiết đầy sương khiến đám bọn họ thần hồn điên đảo. Trong lòng họ hiện cảm thấy sau lớp sương mù kia là ngàn quân bao vây, chờ bọn họ như dê vào miệng cọp.

Dưới tình huống tâm trạng căng thẳng kéo dài, bảy người họ bắt đầu nôn nóng không chịu nổi. Bởi tố chất tâm lý của mỗi người khác nhau, biểu hiện sẽ có ít có nhiều. Kiếm Nam Du có thể cắn răng tiếp tục bình tĩnh suy nghĩ cách ứng phó, nhưng Hắc Thuỷ lại triệt để sụp đổ. Khi nhìn thấy công kích của Giao Thủy và Hỏa Nhiên Y lại lần như không có tác dụng gì, gã bất thình lình hét lớn một tiếng "Tao liều mạng với mày!" rồi rời đội chạy vù ra thẳng tới hướng Kiếm Quỷ.

"Hắc Thuỷ! !" Kiếm Nam Du quát lớn can ngăn, hai người bên cạnh gã cũng không đề phòng có người chợt phản ứng như thế, không kịp kéo lại, Hắc Thuỷ mắt điếc tay ngơ nhào thằng về phía Kiếm Quỷ rồi.

Lúc này cần xúc động cần nhiệt huyết, nhưng không phải cần một người một ngựa nóng máu đâu. Hậu quả việc này còn không bằng bảy người họ tiếp tục kiên trì nghi thần nghi quỷ.

Kiếm Quỷ nhìn thấy Hắc Thuỷ vọt tới thì ung dung lùi về. Hắc Thuỷ hoàn toàn không để ý đồng bạn phía sau la lên và theo sát mình. Thi triển Tật Hành khiến lòng bàn chân nổi gió, đảo mắt đã đuổi theo Kiếm Quỷ biến mất trong làn sương mù.

"Mẹ kiếp! !" Kiếm Nam Du mắng to một câu. Sáu người vội vàng di chuyển về phương hướng ấy. Trong sương mù truyền đến tiếng gào thét lớn tiếng của Hắc Thuỷ, cũng không giống tiếng va chạm vũ khí giữa Cố Phi và thích khách ẩn trong sương mù. Sáu người còn lại gấp rút tới gần đó, thì tiếng hô của Hắc Thuỷ chợt ngừng, người trong sương mù chỉ còn một, theo đám Kiếm Nam Du từng bước tới gần, Kiếm Quỷ đứng tại đó như chưa có chuyện gì xảy ra, không biểu cảm mở miệng: "Hắn cấp 38 rồi."

Đạo tặc cấp 40 trở lên không thể nào là đối thủ của thích khách sau khi chuyển chức được, huống chi Hắc Thuỷ đối mặt với cao thủ số một giới game online, bản thân đã mất đi sự bình tĩnh, chỉ bằng một lòng nhiệt huyết. Nhiệt huyết nếu như có tác dụng, vậy thì chỉ có tác dụng ở trong manga. Đáng tiếc đây là game online, cho nên Hắc Thuỷ hiển nhiên liền cứ thất bại như thế, Kiếm Quỷ giải quyết gã chỉ trong vòng năm giây.

"Vẫn quá chậm!" Kiếm Quỷ nghĩ, "Nếu như để Thiên Ly giải quyết gã, một giây đồng hồ là đủ rồi." Đây chính là cao thủ, vĩnh viễn không thoả mãn về bản thân mình, vĩnh viễn đuổi theo cảnh giới cao hơn, có điều Kiếm Quỷ theo đuổi trình độ quá cao chút.

"Đừng tha cho gã ta! ! !" Hỏa Nhiên Y cũng nổi giận. Lúc trước gã đã cảm thấy áy náy vì Hắc Thủy chết, lần nay tuy không do trách nhiệm của gã, nhưng cũng ảnh hưởng tâm trạng của gã, trong tiếng kêu cũng tồn tại chút điên cuồng, gào thét rồi giơ lên pháp trượng.

Vạn vật lại về cõi yên lặng.

Mọi người vốn cũng đang chờ Hỏa Nhiên Y ngâm xướng, ai nghĩ người này giơ pháp trượng lên xong lại chậm chạp không nói ra từ nào, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Hỏa Nhiên Y hoảng sợ phát hiện: Mình thế mà không nhớ ra câu lệnh ngâm xướng là gì!

Trải qua khoa học nghiên cứu.Thường xuyên ở trong tâm trạng căng thẳng hồi hộp sẽ tổn hại trí nhớ của họ. Ví dụ dễ thấy nhất là trong lúc vào thi cử do căng thẳng quá mà không nhớ nổi dạng bài mình đã ôn tập biết bao nhiêu lần, lúc phỏng vấn bởi vì hồi hộp mà không biết giới thiệu mình làm sao, khoa trương hơn thì có thể không nhớ cả tên của mình trong lúc ấy. Hoả Nhiên Y ấy à, bây giờ đã quên câu lệnh ngâm xướng mình đã nói vô số lần. Nhóm người họ chịu áp lực quá lớn rồi. Không muốn chết chỉ là một phần nhỏ lý do, phần lới là do bị vây khốn ở đây, tay chân luống cuống dẫn tới cảm giác thất bại, vân vân, loại cảm xúc tiêu cực như thế cứ một cái xuất hiện thì theo đà chiếm cứ hết cả đầu óc. Ai có thể không bị ảnh hưởng chút nào được chứ?

Hắc Thuỷ dẫn đầu mất thăng bằng tâm lý, Hoả Nhiên Y muốn phát động thế tiến công lại chợt ngậm miệng không nói nên lời, Kiếm Nam Du cũng nhìn ra không ổn rồi, nên vội vàng lên tiếng nhắc nhở người khác: "Mọi người khoan hãy hoảng!"

"Vậy rốt cuộc phải làm sao?" Kiếm Nam Du nửa ngày không đưa ra được một chủ ý rõ ràng, đó chính là một trong những nguyên nhân bọn họ càng không thể bình tĩnh.

"Liều mạng! Xông lên! ! !" Kiếm Nam Du cuối cùng cắn răng nói. Lúc này không làm thế cũng không được. Mọi người đã hoàn toàn không khống chế được cảm xúc. Tâm lý rất quan trọng, xem các hạng mục thi đấu thể thao là biết, vận động viên thường chia ra ba phương diện cần có: sức khoẻ, tâm lý, kỹ thuật. Chỉ cần một thứ không đủ, thì đều khó thành công.

Bấy giờ, nếu cứ để mọi người hoảng loạn, không bằng vọt thẳng lên. Nói thẳng thì, Kiếm Nam Du cũng vì mất thăng bằng tâm lý quá, nên gã nói với mọi người xông lên, không phải nghĩ đến ra sức đánh một trận mà là kiểu vò đã mẻ lại sứt.

"Bọn họ muốn xông tới rồi! ! !" Kiếm Quỷ thấy rõ ràng, lập tức lùi mình né mũi nhọn, hắn là cao thủ tới đâu, vẫn tự biết chưa nghịch thiên như Cố Phi mà, có thể một mình đánh sáu bảy cao thủ hàng đầu như thế.

"Sớm hơn so với dự đoán đấy!" Hàn Gia Công Tử nói, hắn hy vọng đối phương dần dần lục đục không khống chế được, sau đó đánh bại từng người, kết quả sau khi phe người ta ngủm một đứa, biến thành tập thể mất khống chế, rồi cùng nhau chen chúc đến.

Đánh chính diện, bây giờ là sáu đánh sáu. Gã tay mơ Tay Nhũn Ra không tính có thể hỗ trợ hay không, có cũng thuộc về loại không đáng kể. Song phương đều là cao thủ hàng đầu, Công Tử tinh anh đoàn đánh trực diện cũng không nắm chắc thắng lợi hoàn toàn, nếu không phải vậy đã sớm tranh nhau xông lên rồi, còn làm chi khiến tinh thần người ta sụp đổ chứ?

Biến hoá này có hơi đột ngột, Hàn Gia Công Tử cũng có chút trở tay không kịp. Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh nghe theo hắn sai sử còn đang hát rong xung quanh kia kìa! Trong lúc vội vàng hiện tại thì với tốc độ của Chiến Vô Thương chẳng thể nào chặn nổi, về phần Ngự Thiên Thần Minh... tốc độ của Chiến Vô Thương chính là tốc độ của cậu ta rồi, rời khỏi Chiến Vô Thương, đối mặt hoàn cảnh trước mặt tốc độ của cậu ta là số âm.

Kết quả là lấy ba địch sáu, hơn nữa chỉ có Kiếm Quỷ mới có lực sát thương, tình thế tương đối bất lợi.

"Cố gắng kéo dài khoảng cách! Hai người kia mau qua đây đi." Một câu nói của Hàn Gia Công Tử chỉ thị cả song phương. Có thể sử dụng chiến thuật, kế sách, lừa gạt đến đây đã chấm dứt, kế tiếp chính là trận chiến đánh giáp lá cà, chính là so xem lòng can đảm và hung ác của hai bên rồi.

Hàn Gia Công Tử mơ hồ cảm thấy có vẻ toi rồi, so ai can đảm hung ác hơn á? Rõ ràng đối thủ hơn hẳn.

Đoàn người Kiếm Nam Du đã thay đổi trận thế, gã cầm khiên giơ ở trước đội, Giao Thủy và Hỏa Nhiên Y ở hai bên trái phải, hai mục sư và một chiến sĩ ở giữa và áp hậu, nhanh bước vọt tới hướng Kiếm Quỷ.

Hữu Ca buff thêm trạng thái cho Kiếm Quỷ, Hàn Gia Công Tử xem khí thế của đối phương, than thở: "Nếu không được thì thả họ đi, không gì phải buộc ở thời điểm này."

Kiếm Quỷ không nói câu nào, chỉ nắm chuỷ thủ càng chặt thêm.

Chương 439: Cảm giác vô cùng thất bại.

Cho dù không cản họ lại được hết, chí ít mình cũng có thể giải quyết một người trong số đó. Kiếm Quỷ có lòng tin ấy, cũng có tự tin làm được. Hắn nhìn ra được tâm trạng đối phương không ổn định, vào thời điểm này tuy có thể rất dũng mãnh, thế nhưng, nhất định sẽ đánh mất sự phối hợp ăn ý quen thuộc ngày thường.

Về phe mình, Kiếm Quỷ nhìn Hàn Gia Công Tử đã kề vai chiến đấu với mình vô số lần. Làm bên phe có tình thế bất lợi, bọn họ cũng có chút căng thẳng. Nhưng mà, nếu có ai không bị ảnh hưởng tâm lý từ bất kì tình thế nào, thì Hàn Gia Công Tử hiển nhiên là một người như vậy. Cái loại tự luyến maximum kia, dù có chút biến thái, nhưng không thể phủ nhận rằng đó là sự tự tin mãnh liệt nhất. Kiếm Quỷ tin tưởng người này dù bị người ta giẫm ở dưới chân gặm bùn, vẫn treo lên bộ mặt ông đây đứng số một thiên hạ.

Kiếm Quỷ có khi đã nghĩ rằng, đây chẳng phải yêu bản thân nữa, mà người này đang tự thôi miên ám thị đấy...

Dù cho thế cục bất lợi, nhưng Hàn Gia Công Tử chắc chắn sẽ không lơ là hay sơ sót gì, hai người họ phối hợp với nhau vẫn không hề có chút tì vết nào, nghĩ đến đó, Kiếm Quỷ cảm giác mình có thể xử hai đến ba người phe đối thủ mới đúng.

Nhóm của Kiếm Nam Du đã xẻ đôi làn sương mù lao ra.

Khi nhìn thấy trước mặt không có thiên quân vạn mã trong tưởng tượng của bọn họ, mà chỉ có mỗi ba người, thì tâm trạng của họ càng trở nên tệ đi. Cho tới nay làm quấy nhiễu tâm trí họ chính là "kẻ địch chưa xác định" ẩn trong sương mù. Bây giờ nếu như khi phá tan bóng ma trong lòng nhìn thấy thiên quân vạn mã trong tưởng tượng, bọn họ ít nhất còn có thể chấp nhận, sẽ cảm thấy mọi thứ chân thật.

Kết quả, ba người! Chỉ có ba người, đây chẳng giống bẫy gì cả. Nếu thực sự có bẫy, thì mai phục đến cùng đang ở đâu? Sáu người sắp điên đầu rồi, nhưng bọn họ đã không thể dừng lại. Lao ra, đã là ý chí chiến đấu cuối cùng do hết thảy cảm xúc tích tụ rồi bộc phát, dừng lại liền có nghĩa đáy lòng họ thoả hiệp, từ bỏ.

Bọn họ đương nhiên không chịu từ bỏ. Nếu vẫn không thấy thiên quân vạn mã, thì xử ba người kia trước cho hả giận!

Hỏa Nhiên Y dẫn đầu dừng bước, hắn muốn ngâm xướng. Ngâm xướng không phải pháp thuật phát động nhanh thì không thể di chuyển, lần này cuối cùng gã không có quên quy tắc của hệ thống.

"Phong Hoả Liên Thành, khởi!" Hỏa Nhiên Y lớn tiếng ngâm xướng, ngọn lửa xông thẳng tận trời phun lên từ sau lưng Hữu Ca và Hàn Gia Công Tử, nhưng hai người nghe gã ngâm xướng, thế mà không nhúc nhích tí nào.

Vị trí phóng pháp thuật, Kiếm Quỷ nhìn thấu, chiến hữu từ trước tới nay của mình là Hàn Gia Công Tử đương nhiên cũng nắm được. Hàn Gia Công Tử định vị toạ độ, cảm giác khoảng cách bao xa có thể tính là thiên phú dị bẩm. Hắn nhìn rõ và tính chuẩn hơn so với nhiều người khác đấy. Huống hồ chuyện này vốn không phải việc khó nhằn gì, quá nhiều cao thủ đều có thể làm được điểm ấy, nhiều lắm thì khi chạy vị trong lúc chiến đấu nhất thời không quan sát kịp thôi, nhưng hiệp đầu mới thổi còi đã bị pháp thuật đánh trúng, khẳng định không thể.

Hỏa Nhiên Y vốn nên hiểu đạo lý này, gã cũng phải biết phe đối địch không phải tay mơ tầm thường.

Tiếc rằng hôm nay Hỏa Nhiên Y đã trải qua quá nhiều thất bại, rất nhiều!

Pháp thuật của gã lần lượt bị người ta khám phá ra, không có tí tác dụng gì.

Gã cho rằng Phong Hoả Liên Thành có thể chặn đối thủ lại không chút sơ hở, bị Bách Thế Kinh Luân đạp chân lên tường bay qua, Cố Phi dùng Dịch Chuyển Tức Thời, chẳng có chuyện gì vẫn xuyên qua tới bên mình.

Thành Lâm Thuỷ, gã chết cháy trong Phong Hoả Liên Thành của bản thân mình, có người tò mò hỏi gã có bị tính điểm PK hay không.

Về sau thì, gã dẫn thành viên Thanh Hiệp hội hợp với đám anh em mình, suýt nữa khiến toàn đội bị tiêu diệt ở bờ biển thành Lâm Thuỷ.

Sau khi đến thành Hà Vụ, mọi người chọn khách hàng, gã lại chọn ra một người sao hoả không có ai nhận được tên.

Lại sau đó, gã vì muốn mình thoát được, liên luỵ Hắc Thuỷ bị thiêu chết trong Phong Hoả Liên Thành của mình, lần này không ai hỏi giá trị PK với gã nữa. Nếu như có người hỏi, hắn sẽ càng sụp đổ – cũng bởi vì điểm PK ấy, dẫn tới cục diện bây giờ họ phải đối mặt.

Hỏa Nhiên Y đã bị quá đủ nhiều cảm xúc thất bại bao phủ, giờ nhìn thấy kỵ sĩ và mục sư kia không sợ tí nào đối mặt với pháp thuật của mình, đứng bình thản ung dung tại chỗ không nhúc nhích, Phong Hoả Liên Thành cmn giống như bối cảnh tô đẹp cho hai người họ. Tự tin còn sót lại của Hỏa Nhiên Y cứ theo đó biến mất.

Phong Hoả Liên Thành của gã, vốn cũng không muốn đánh tới hai người kia, gã chỉ muốn lập một bước tường, chặn đường lui của ba người họ, để những "thiên quân vạn mã" khác không dễ sang đây. Kết quả, hai người nọ chẳng hề làm gì cả, nhưng cũng chính vì không làm gì hết đã đánh bại gã rồi.

Bước thứ hai trong kế hoạch của Hỏa Nhiên Y, sau khi Phong Hoả Liên Thành chặn đường lui sẽ lập tức dùng Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm biến một mảnh đất thành biển lửa, giờ gã lại không ra tay. Bởi vì gã đã quên. Gã lại mất trí nhớ tạm thời... gã đã không biết mình rốt cuộc nên làm gì nữa. Gã chỉ biết vọt tới trước cùng đội ngũ của bọn họ như một kẻ ngu si, như một chiến sĩ.

Chiến sĩ thực thụ mới là Kiếm Nam Du. Gã dẫn đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net