Chương 3:Lần thử thứ hai-Macau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu trở thành bạn đời của Kimhan là điều Chay chưa bao giờ tưởng tượng trước đây, thì việc trở thành bạn đời của Macau lại càng vô nghĩa hơn. Họ đã là bạn bè - ít nhất là theo Chay - trong gần ba năm kể từ khi họ cùng nhau bước vào trường trung học. Hai người quen nhau vì cùng một nhóm trong thời gian đầu nhận học sinh mới, sau đó hai người học cùng lớp trong ba năm liên tiếp.

Nhưng ngay cả như vậy, họ cũng không thân thiết đến thế. Được rồi, họ khá thân thiết vì dù sao họ cũng là bạn cùng lớp mà. Nhưng đồng thời, họ cũng không quá thân vì cả hai đều có bạn bè riêng.

Việc vận mệnh chỉ lối trở thành ứng cử viên cho vị trí bạn đời với Macau là điều mà Chay thấy hơi nực cười. Bạn có thể tưởng tượng không? Đột nhiên rơi vào mối quan hệ lãng mạn với bạn của mình không?

Nhưng cậu cũng không nên quá phán xét ngay từ đầu. Omega tối cao Pete đã nói rằng mọi vận mệnh đều có lý do, Anh ấy tin rằng chắc chắn phải có lý do mà Macau trở thành một trong những ứng cử viên bạn đời của cậu. Vì vậy, cậu cũng không được thiên vị và phải tự nguyện thực hiện số phận của mình.

Bao gồm cả việc thử bắt đầu hẹn hò với Macau.

"Mình đã đợi cậu rất lâu đấy" Chay vừa ra khỏi nhà nhưng Alpha đã lảm nhảm. Lông mày rậm của cậu ta cong lên, đôi môi tròn đầy đặn cũng nhích về phía trước vài inch. Điều đó không khỏi khiến Chay bật cười vì Macau với biểu cảm như vậy trông thật dễ thương. Trái ngược với vẻ ngoài hiện tại, anh chàng hầm hố trong bộ áo khoác da màu đen và chiếc Ducati màu đỏ.

"Ừ, mình đã bảo hãy vào nhà đợi rồi mà."

"Cậu nói ở nhà không có người? Tránh đàm tếu thì tốt hơn là mình nên đợi cậu ở bên ngoài."

Chay giáng một đòn vào đầu Macau. Thằng nhóc này sao có thể trưng vẻ thánh thiện khi nói về việc người khác sẽ vu khống hai người họ thế chứ.

Cùng với tiếng rên ngắn phát ra từ Macau, Chay chộp lấy chiếc mũ bảo hiểm đằng sau chiếc xe máy lớn rồi đội lên đầu. Macau cũng đã đội chiếc mũ bảo hiểm trùm cả mặt của riêng cậu. Cậu chần chừ đợi khi Chay đã lên xe và ngay lập tức nhấn ga khi cảm thấy Porschay đã sẵn sàng.

.

.

.

Porschay không biết Macau sẽ đưa cậu đi đâu. Tuy nhiên, ngay từ đầu cậu đã đoán được rằng đích đến của họ không thể là một nơi bình thường. Ít nhất, điều đó không có gì lạ đối với cậu ấy.

Và chắc chắn rằng, khi chiếc Ducati màu đỏ đưa cậu đến một quãng trường lớn có nhiều người đang chơi với ván trượt hoặc ván trượt một bánh, Chay đã hiểu. Macau thực sự thích những điều khác thường. Và việc họ có buổi hẹn hò đầu tiên ở quãng trường như thế này...không phải là điều bất thường phải không?

"Xuống nào." Macau lẩm bẩm khi dừng chiếc Ducati của mình đã được vài phút nhưng Chay không hề cử động. Khi cậu quay đầu lại, Macau thấy Porshay đang nhìn chằm chằm về phía trước với vẻ mặt bối rối.

"Cậu xuống trước đi nào." Cậu lặp lại câu nói đó. Và omega vâng lời bước xuống từ chiếc xe mô tô lớn và cởi mũ bảo hiểm. Khi họ bắt đầu tiến vào quãng trường, Macau đã tiếp cận một người nào đó ở đó. Trò chuyện một lúc và thỉnh thoảng quay lại chỉ vào cậu.

"Ai vậy?" Cậu hỏi khi Macau đã quay về nơi cậu đứng và dẫn cậu đi một hướng khác.

Đến một nơi có bóng râm mát mẻ có vài chiếc ghế dài.

"Bạn mình. Mình đã mượn một cái ván trượt cho cậu dùng."

"Mình?!" Chay há hốc mồm. Tuy nhiên, Macau phớt lờ biểu cảm của cậu, thay vào đó cởi áo khoác da, chỉ để lại chiếc áo phông ngắn tay màu trắng.

"Đúng vậy. Cậu nghĩ chúng ta đến đây để làm gì?" Macau vừa trả lời vừa hỏi. "Cố lên."

Một lực kéo nhẹ từ Macau khiến Chay chấp nhận việc cậu không thể kháng cự hay từ chối. Sau khi cởi áo khoác và chiếc túi nhỏ mang theo, Porshay lập tức đi theo bước chân của Macau. Đến gần người bạn đã mang theo một chiếc xe một bánh màu đen và trông có vẻ sẵn sàng để sử dụng.

"Mình không thể chơi cái này được." Chay lẩm bẩm. Cậu cắn nhẹ môi, cảm thấy lo lắng khi nhìn thấy "món đồ chơi" kỳ lạ trước mặt.

"Ừ, mình cũng đâu bảo cậu sẽ tự chơi nó một mình, mình sẽ giúp cậu." Macau trả lời "Nào." cậu tiếp tục. Bàn tay vươn về phía Porschay, chờ omega nắm lấy bàn tay đang dang rộng của mình để giúp cậu leo lên.

Và với sự lưỡng lự, cuối cùng Chay cũng chấp nhận đưa bàn tay ra rồi cố gắng leo lên chiếc ván trượt một cách khó khăn.

"Cơ thể cậu không thể giữ thăng bằng?" Câu hỏi từ Macau được đáp lại bằng cái nhìn sắc bén của Chay và tiếng càu nhàu khó chịu.

"Mình đã nói là mình không biết chơi rồi!"

"Ừ, thư giãn đi nào." Ánh mắt sắc bén cuối cùng cũng nhận được ánh mắt trừng trừng từ Macau, "Giữ vai mình!" Cậu cũng tiến lên đứng cạnh Porschay, vỗ vai cậu để omega có thể bám chặt vào đó. Trong khi đó, tay cậu ôm lấy eo Chay để giúp cơ thể cậu thăng bằng.

"Đừng ôm eo mình, mình có máu buồn!" Những lời trách móc lại đến, không khỏi khiến Macau khó chịu.

"Vậy thì mình nên giữ cái gì? Mông cậu à?!"

"Nói bậy!" Chay gần như hét lên nếu như cậu không nhớ rằng họ đang ở nơi công cộng: "Cứ giữ lưng của mình!"

Macau đã đầu hàng, cậu đưa tay giữ lưng Chay, lúc này Chay đang đứng trên ván trượt nên cao hơn cậu một khoảng. Thỉnh thoảng cậu vẫn khịt mũi khó chịu, vì Nữ thần Mặt trăng, Porschay là một omega rất hung dữ. Cậu thậm chí còn dám mắng cậu - một Alpha.

Mặc dù, Macau không tuân theo khuôn mẫu omega phải nghe lời và Alpha phải thống trị. Từ lâu cậu đã được Vegas dạy rằng mọi người ở đất nước này đều bình đẳng. Hơn nữa, giờ đây anh trai của cậu đã trở thành đại đế, đồng nghĩa với việc mọi suy nghĩ và hành động của anh trước đây đều có thể được Macau thấu hiểu. Về bản chất, Macau không có quan niệm cổ hủ rằng Alpha phải ở trên Omega. Nhưng nhìn thấy một omega như Porshay đôi khi cũng khiến cậu ngạc nhiên. Porschay là một Omega hung dữ và dũng cảm. Cậu cũng rất thông minh, Macau tin rằng Porschay có thể trở thành một trong những Omega nổi tiếng nhất đất nước nếu cậu muốn, điều đó sẽ dễ dàng như lật lòng bàn tay.

"Hãy nghiêng người về phía trước nếu cậu muốn tiến tới và về sau nếu cậu muốn dừng lại." Macau hướng dẫn Chay, sau khi thành công kiểm soát bản thân khỏi những suy nghĩ ngẫu nhiên vừa rồi. Tay cậu vẫn đỡ Porschay từ sau lưng và một tay của Omega cũng đặt lên vai cậu. Cậu bước đi chậm rãi, theo tốc độ của ván trượt một bánh mà Porschay đang đứng, thỉnh thoảng cố gắng đỡ lấy Chay nếu trông cậu ấy hơi loạng choạng.

"Đừng dồn trọng lượng vào bàn chân mà hãy tập trung trọng lượng lên toàn bộ cơ thể để có thể giữ thăng bằng".Cậu hướng dẫn thêm. Phải một lúc sau, Chay mới thấy Chay bắt đầu làm chủ được món đồ chơi.

"Nếu muốn đi chậm thì cậu ngồi xổm một chút còn muốn nhanh hơn thì chỉ cần đứng thẳng. Nhưng đối với người mới bắt đầu thì hơi nguy hiểm- Này?" Macau trầm ngâm khi cảm thấy điểm tựa trên vai mình không còn nữa, cùng với đó là vòng tay đỡ lưng Chay dần bị tách ra. Hơn nữa, khi nhìn thấy Omega vừa được dạy tiến về phía trước và vẫy tay chào. Kèm với tiếng cười khúc khích đặc trưng của Porschay mà giờ đây nghe như thể đang trêu chọc cậu.

"Mình làm được rồi này. Byebye~" Cậu càng vẫy tay nhiệt tình hơn, Chay - người tiếp tục tăng tốc, thậm chí bây giờ còn bắt đầu dám tiến vào những nơi không bằng phẳng.

Macau thở dài, rồi nhún vai và cam chịu khi nhìn thấy Porshay, người có vẻ thích thú với hành động của riêng mình. Cuối cùng, Macau chọn cách bước sang một bên, ngồi ở rìa sân thi đấu và quan sát Chay có vẻ đang rất vui vẻ.

Khóe môi cậu hơi nhếch lên khi thấy Porshay đôi khi phải lạng lách, thậm chí phải nhảy xuống khỏi ván trượt một bánh, hoặc khi Omega suýt tông vào người khác và càu nhàu. Macau lắc đầu, cậu hiểu rằng Porshay thực sự là định nghĩa của một Omega hung dữ và lập dị.

"Hehehe." Sau gần một giờ Porschay vui đùa, Omega cuối cùng cũng quay trở lại với Macau ở rìa quãng trường. Với khuôn mặt đỏ bừng vì nắng, ướt đẫm mồ hôi nhưng trên môi lại nở một nụ cười thật tươi.

"Hehehe." Macau bắt chước giọng cười của Chay nhưng lần này với giọng điệu chế nhạo. Cậu nhích sang phía bên trái để Porschay thả mình xuống, ngồi bên phải cậu

Macau nín thở một lúc. Sau đó cậu cử động ít nhất có thể, Macau cố gắng dụi mũi vì đột nhiên một mùi thơm ngọt ngào của Vani và Quế nổi lên kích thích khứu giác của cậu.

Cậu liếc nhìn Porschay. Cậu ấy đổ mồ hôi rất nhiều, khó trách pheromone của cậu ấy lại phát ra rõ như thế này.

"Thật là vui!" Chay kêu lên, vẫn nở nụ cười rạng rỡ không để ý đến Macau, người vẫn đang cố gắng hết sức để bịt mũi bằng cử động nhỏ nhất có thể.

"Nhưng mình mệt." Và biểu hiện đó tiếp tục với lời phàn nàn của Chay. Omega lau mồ hôi trên trán.

"Đương nhiên là mệt." Macau trả lời: "Cậu không ngừng chạy vòng vòng quãng trường, dù lúc đầu cậu bảo không thể".

"Mình là người học hỏi nhanh mà, giờ luôn biết điều đấy!" Chay lè lưỡi chế nhạo Macau. Hai người ngồi im lặng cạnh nhau, đưa mắt nhìn về phía quãng trường nơi nhiều người vẫn đang chơi với ván trượt ở phía xa. Bỏ mặc cái nắng chiều đang bắt đầu gay gắt, thực ra gió cũng đang thổi lạnh để xua tan cái nóng.

"Cậu thích chơi ở đây, phải không?" Porschay là người phá vỡ sự im lặng. Cậu hỏi dù đã biết trước câu trả lời. Tất nhiên Macau thường chơi ở đây, nếu không thì sao lại mời Porschay đến đây?

"Chuẩn rồi." Macau trả lời: "Vì ở nhà mình không có ai cả, kể cả anh trai mình cũng rời khỏi nhà từ khi còn nhỏ. Lúc đầu mình cũng không biết tại sao, gần đây mới thật sự có được câu trả lời cho việc đó." Cậu nói, " Anh ấy là ứng cử viên cho vị trí Alpha đại đế tiếp theo nên phải chuẩn bị ngay từ nhỏ."

Porschay gật đầu. Cậu biết rất rõ vì Alpha đại đế tương lai sẽ được giấu kín cho đến một khoảng thời gian nhất định trước lễ đăng quang. Nhưng cậu không biết rằng, ngay cả thành viên của gia đình - anh em ruột như Macau cũng không được biết về điều này.

"Cảm giác làm em trai của Alpha đại đế thế nào?"

"Thế nào? Ừm, bình thường thôi. Là anh trai mình, anh ấy vẫn cư xử như một người anh trai, không có gì khác biệt. Anh ấy là anh trai tốt nhất đối với mình." Macau trả lời. Porschay lại gật đầu mặc dù cậu mong đợi một câu trả lời khác.

"Anh ấy đã làm rất nhiều điều cho mình. Gần như gánh chịu mọi gánh nặng và trách nhiệm nên mình chỉ việc tận hưởng thôi". Porschay quay đầu lại nhìn cậu bạn mình khi nghe câu trả lời tiếp tục của Macau. Lần này cậu thực sự đồng ý, mặc dù bối cảnh mà cậu đang nghĩ đến có khác. Cậu nghĩ đến Porsche - người anh trai của cậu, anh ấy cũng làm điều tương tự mặc dù có thể không xuất sắc bằng Alpha đại đế. Porsche đã làm rất nhiều điều cho cậu, cho cậu rất nhiều sự bảo bọc và hy sinh. Là một cặp anh em không còn cha mẹ, Porschay cảm thấy Porsche thực sự đóng vai trò là người anh trai tốt nhất mà cậu có. Bởi nếu Porsche thực hiện một bước sai lầm dù là nhỏ nhất trong việc định hướng cho em mình thì Chay sẽ được nuôi dạy sai cách.

Chay cảm thấy cậu có thể đồng cảm với Macau về mặt này. Cả hai đều ở trong tình trạng giống nhau. Có một người anh trai tuyệt vời và làm nhiều điều cho em của họ.

"Cậu không cảm thấy mình bị đặt nhiều kỳ vọng vì mọi người coi cậu như em trai của đại đế à?"

"KHÔNG." Macau lắc đầu "Ý mình là mình không quan tâm. Nhưng nếu nói không có người như thế với mình thì chắc chắn là không rồi. Chỉ là, mình không quan tâm. Mình không cần điều đó trong cuộc đời mình. Có thể làm những gì mình muốn là xác định những phẩm chất thực sự của mình. Mình tôn trọng anh mình như một người có thể học hỏi và noi theo, nhưng không phải lúc nào tôi cũng phải giống anh ấy, phải không?"

"Mình..." Porschay muốn nói điều gì đó nhưng lại dừng lại. Sau đó lại gật đầu. Những gì Macau khá đúng. Ồ không- thậm chí rất, rất đúng. Việc một người có thể làm được chỉ cần làm theo ý muốn và khả năng của mình. Điều đó không yêu cầu sự xác nhận từ người khác, đặc biệt là so sánh như thế. Với tư cách là những đứa em, họ có thể tôn trọng người anh cả mà họ cho là tuyệt vời, nhưng không cần thiết phải làm được mọi thứ như họ.

"Bố mẹ cậu chắc hẳn rất tự hào khi có hai đứa con tuyệt vời". Chay lẩm bẩm. Tuy nhiên, lời lẩm bẩm vừa rồi của cậu đã nhận được một tràng cười lớn từ Macau. Chay ngạc nhiên và chỉ nhìn Macau với ánh mắt dò hỏi.

"Rồi rồi, xin lỗi xin lỗi." Macau vừa nói vừa nhịn cười: "Mình sẽ không trả lời điều đó, nhưng mình muốn nói trên đời này không có gia đình nào hoàn hảo đâu Chay. Gia đình nào cũng có vết thương riêng, trong đó có cả của mình ."

Chay không hiểu Macau nói điều gì. Cậu cũng không hiểu tại sao họ lại thảo luận vấn đề này ở nơi như này. Nhưng dù muốn hay không thì Chay cũng đồng tình với những gì Macau vừa nói. Không có gia đình nào là hoàn hảo. Ngay cả gia đình của cậu cũng không hoàn hảo vì hai thành viên. Một mảnh ghép bị mất của gia đình.

Tại sao mình lại đồng ý với những gì Macau nói trước đó? Vì sao đột nhiên cậu ấy lại trở nên thông thái như vậy?

Ánh mắt cậu chậm rãi nhìn về phía Macau, nhẹ nhàng thở dài. Cậu vẫn không hiểu tại sao Macau lại đột nhiên cư xử như vậy. Vì sao cậu ấy đột nhiên sáng suốt, vì sao đột nhiên tất cả câu nói của Macau đều có thể đánh sâu vào tâm trí cậu.

"Nhưng nhân tiện, thật kỳ lạ khi cậu lại chọn nơi này làm buổi hẹn hò đầu tiên của chúng ta." Chay thích thú nói và cố gắng thay đổi cuộc trò chuyện. Kèm với một nụ cười nhẹ vẫn không biến mất trên khuôn mặt cậu. Nghe thế, Macau chợt cau mày.

"Hẹn hò?" Macau hỏi. Chay quay đầu lại và nhìn thấy vẻ mặt khó chịu đó khiến cậu muốn đánh vào đầu thằng nhóc mang họ Teerapanyakul. "Cậu coi đây là một cuộc hẹn hò à?" Macau hỏi.

"Vậy thì sao?" Chay trả lời một cách mỉa mai. "Rõ ràng là Omega tối cao bảo chúng ta quyết định, mình phải lần lượt thử hẹn hò với cả hai người cho đến khi mình có thể đưa ra lựa chọn. Hẹn hò-"

"Mình không muốn như vậy." Macau cắt ngang câu nói của Porshay. Điều này khiến Omega ngay lập tức dừng lại lời chỉ trích của mình và sau đó quay sang nhìn Macau với ánh mắt khó chịu. Tuy nhiên, khi nhận ra Alpha bên cạnh mình có vẻ mặt nghiêm túc, Chay nuốt lại chuỗi lời mắng mỏ vừa định nói.

Macau nhìn chằm chằm vào cậu trong vài giây, Chay nhận ra ánh mắt đó đang nhắm thẳng vào mắt cậu. Trước khi em trai của đại đế lại hướng ánh mắt về phía trước. Ngắm nhìn bầu trời buổi chiều Synnefo trong trẻo với những đám mây thưa thớt.

"Mình không muốn cậu nghĩ rằng việc chúng ta đang làm chỉ là để thực hiện mệnh lệnh của Omega tối cao."

Từ góc độ này, Chay có thể thấy khung cảnh xung quanh Macau thật thơ mộng. Hàng mi dài và thẳng của cậu ấy dường như đang chuyển động chậm rãi. Mũi của Macau cao, đôi môi đầy đặn và gò má cao đã dần hiện rõ dù vẫn còn mang nét bầu bĩnh trẻ con trên gương mặt cậu. Macau rất giống với Vegas đại đế nếu nhìn kỹ. Cả hai đều đẹp trai như nhau, đều có đường nét khuôn mặt góc cạnh sắc bén dù Macau không thể hiện rõ điều đó như Vegas đại đế.

Và từ phía bên này, Chay có thể thừa nhận rằng khuôn mặt của Macau được tạo hình hoàn hảo, cho thấy Alpha này đẹp trai đến mức nào.

"Mình chỉ muốn cậu vui vẻ, chúng ta có thể vui vẻ đi chơi với nhau." Cậu quay đầu lại. Và Chay dường như mất cảnh giác khi cậu không có thời gian để nhìn đi chỗ khác. Một lần nữa, cậu phải đối mắt với con mắt nâu sáng đó. Sau đó, đôi mắt híp lại, kèm theo nụ cười nhếch mép của Macau.

'Một nụ cười đặc trưng như Vegas đại đế'.

Và Porschay đã choáng váng. Có một cú đánh vô hình nào đó vào ngực Chay, dường như đang đè lên tim cậu, khiến tim cậu đập mạnh hơn bình thường, khít chặt nó đến nỗi Chay cảm nhận được sự căng cứng và cả tiếng huýt sáo kỳ lạ. Nhưng ... sự lạ lùng này thật thú vị. Ngay cả khi cậu cảm thấy nhiệt độ cơ thể ngày càng tăng cùng với hơi nóng xung quanh mặt và tai cậu, Chay vẫn cảm thấy dễ chịu.

Bỗng nhiên mùi thơm của bạc hà và gỗ tuyết tùng mềm mại được Chay hít vào theo làn gió thổi nhẹ vào chiều hôm đó. Bao bọc lấy hai người và thổi bay những lọn tóc của cả hai mà cho đến bây giờ vẫn còn khóa chặt trong ánh mắt của nhau.

Chay chậm rãi nuốt nước bọt. Đột nhiên, ý tưởng cậu trở thành bạn đời của Macau trở nên... có vẻ hợp lý và bỗng nhiên cậu có thể tưởng tượng ra điều đó một cách dễ dàng.

Cậu... muốn được vui vẻ.

------

Thôi rồi, mùi NOTP nó đậm vcl luôn rồi. T ko làm được cô dâu của Vegas mà còn mất luôn chức em dâu Vegas :< Còn 5 chap nữa thôi, cầu trời cho KimChay.

Bà tác giả bảo bả fan JeffTa :)))) Ai bắt bà đu cái thuyền ma vô vọng này thế

Ván trượt

Ván trượt điện/ ván trượt 1 bánh


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net