Chap 3: Kiều Na, anh yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiều Na còn chưa kịp tiêu hóa sự việc vừa mới xảy ra kia thì đã thấy xe dừng lại trước cửa nhà của Phương Thiệu Hoa.

Không chờ cô lên tiếng hắn mạnh mẽ áp chế cô, bế cô đi thẳng một đường lên tầng hai rồi đá phăng cửa ra đặt cô xuống.

Sau khi cánh cửa khép lại, cả không gian chỉ còn tiếng hít thở gấp gáp của hai người.

Bây giờ, Phương Thiệu Hoa mới có dịp nhìn kĩ người phụ nữ trước mặt hắn. Cô vẫn xinh đẹp kiều mị, dù đã qua 30 nhưng dường như thời gian không hề lưu lại bất kì dấu vết nào trên khuôn mặt mịn màng trắng nõn kia. Nửa năm không gặp cô càng thêm xinh đẹp như yêu tinh, phong tình vạn chủng.

Kiều Na vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần để gặp hắn nhưng lúc này đầu óc cô lại quay mòng mòng, có lẽ khi đứng trước tình yêu và hạnh phúc, ai cũng cảm thấy có đôi chút rối loạn.

Người đàn ông này dễ dàng khiến cô thay đổi cảm xúc, cô âm thầm đánh giá người trước mặt: Đúng là ông trời thực không công bằng, đã 34 tuổi rồi, thế mà vẫn làm cho người ta phải cảm thấy ganh tị.  Nếu không phải đã nhìn ngắm thường xuyên một phiên bản thu nhỏ khác ở nhà, Kiều Na cô cũng không bình tĩnh được đến vậy.

“Phương thiếu, lâu ngày không gặp”

Hai từ Phương thiếu của cô khiến Phương Thiệu Hoa cau mày, thế nhưng hắn lại không vội, bọn họ còn cả đời để sữa chữa cách xưng hô này.

Nghĩ rồi, Phương Thiệu Hoa nâng gáy cô, in một nụ hôn thật sâu vào đôi môi anh đào ấy. Hôm nay, cô không trang điểm lại khiến hắn càng thêm điên cuồng, đây là lần đầu tiên cô gỡ bỏ lớp mặt nạ kiêu ngạo của mình trước mặt hắn.

Nụ hôn từ gấp gáp lại biến thành triền miên dây dưa, dường như mang theo tất cả những nỗi nhớ trong thời gian qua. Chiếc lưỡi hắn nhẹ nhàng len lõi vào từng ngóc ngách trong miệng cô, quấn quít như muốn hút hết sự ngọt ngào trong cơ thể người đối diện. Hắn thực sự nghĩ mình đã nằm mơ rồi, hắn càng dùng sức hơn như muốn chứng mình người trước mặt là thật.

Kiều Na sau vài giây kinh ngạc, cũng không yếu thế mà đáp trả lại khiến Phương Thiệu Hoa run rẩy. Hắn rời khỏi môi cô, đặt nhẹ một hôn lên trán, lên mắt rồi lại theo gò má cô trượt dài xuống chiếc cổ thiên nga xinh xắn. Một dòng nước mắt lăn dài trên mặt Kiều Na cũng bị Phương Thiệu Hoa nhẹ nhàng liếm sạch. Sự dịu dàng này khiến đáy lòng Kiều Na không khỏi nhộn nhạo còn có đôi chút hư vô.

Phương Thiệu Hoa bặm nhẹ đôi môi mê người của cô, không khó nhận ra, hắn đang kìm chế những ham muốn nổi dậy trong người mình. Hắn chỉ hận không thể hòa tan vào cơ thể để cô không chạy đi đâu được nữa.

Nhưng hắn biết, bọn họ mới chỉ gặp lại, hắn sợ sẽ làm những điều cô không thích nên đành đè chặt yết hầu.
“Kiều Na, anh cuối cùng cũng đợi được em rồi”.

Kiều Na biết hắn đang nhẫn nhịn, cả người bỗng mềm mại hẵn, vậy mà có những lúc người đàn ông này cũng cẩn thận và nhu tình với cô đến vậy. Tất cả đều không phải là mơ:

“Lời nói ở giáo đường năm ấy, em muốn nghe một lần nữa”

Phương Thiệu Hoa mỉm cười, đôi mắt đầu hoa đào hơi đỏ lên, hắn kích động:

“Kiều Na, anh yêu em”

Không đợi hắn nói xong, Kiều Na đã choàng cả hai tay lên cổ, kiễng chân đặt lên môi hắn một nụ hôn ngọt ngào.

“Em cho anh thử việc trước, nếu thử việc không được thì mau chóng cút đi”

“Được, thử việc 50 năm em thấy thế nào?”

Kiều Na nở một nụ cười sáng lạn, Phương Thiệu Hoa ôm chặt cô vào trong ngực, giờ phút này cô đã là của hắn. Hơn ba mươi năm sống trên đời, đây là lần đầu hắn cảm thấy mình thực sự hạnh phúc.

“Cho anh được không?”

Có lẽ vì đã từng mất đi nên bây giờ càng trân trọng hơn, từng lời nói và hành động của Phương  Thiệu Hoa cũng không dám càng quấy.

Không biết từ lúc nào hai tay hắn đã nhanh chóng tạo nhiệt trên người cô, cơ thể cả hai người dính sát vào nhau, hơi thở cũng ngày một rối loạn. Tay hắn không an phận, luồn vào trong áo cô, chậm rãi vuốt ve lưng tấm lưng trơn mịn của Kiều Na.

Hắn tham lam hít hết sự ngọt ngào nơi cô, nhẹ nhàng mân mê vành tai mẫn cảm, rồi từng bước đến trước ngực, cách một lớp bra không ngừng vuốt ve đôi bồng đào cao vút. Bàn tay khiêu khích dụ dỗ, vội vàng tháo dỡ những ngăn cản giữa hai người cho đến khi cả người Kiều Na mềm mại ưỡn thành hình cung dán sát vào người hắn.

Ánh mắt của hắn nóng bỏng nhìn thằng vào thân hình trắng noãn trước mắt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy Phàm Phàm, hắn sẽ không thể tin đây là thân hình của  một người phụ nữ đã từng sinh con. Cô so với hai năm trước, càng dễ dàng thành công khơi dậy dục vọng trong hắn.

Đôi mắt Phương Thiệu Hoa đỏ rực, nhìn thân hình ửng hồng mê người, gầm nhẹ một tiếng sau đó hung hắn cắn mút.

Kiều Na phun ra một tiếng rên rỉ nhỏ, càng thêm kích động con sói trên người mình.

Hắn nâng người cô lên, hôn lên từng tấc da thịt, lưu luyến không rời…Bầu ngực căng tròn no nê khiến dục vọng trong hắn càng lúc càng mãnh liệt.

Nụ hoa bị hắn cắn mút càng thêm đứng thẳng, chảy ra một dòng sữa nhỏ sóng sánh mê người. Dục vọng đã sớm thức tỉnh giữa hai chân cô nhưng vẫn cố gắng kiềm nén, khiến nhiệt độ càng thêm nóng bỏng.

Hai chân Kiều Na không thể đứng vững, một tầng ánh hồng phủ trên gương mặt xinh đẹp vô cùng quyến rũ.

Đôi tay Phương Thiệu Hoa di chuyển đến khu vực cấm địa, nhẹ nhàng vuốt ve vài cái đã trở nên ẩm ướt… “Rất thành thực, anh thích em như vậy”
Ngón giữa mạnh mẽ xuyên qua khu rừng, tùy ý vuốt ve, kỹ xảo điêu luyện xoa nắn trái phái, ngón tay không ngừng chuyển động vòng quanh, chạm đến điểm mẫn cảm.

Kiều Na cảm giác mình rơi vào vực thằm, cỗ nhiệt theo ngón tay hắn vào ra mỗi lúc một tăng cao.

Rốt cuộc cũng không chịu đựng được nữa, Phương Thiệu Hoa nhanh chóng xâm nhập. Vật nóng bỏng tràn ngập trong cô khiến cô có một chút đau đớn mà nhíu mày. Có lẽ vì quá lâu không làm những chuyện thân mật, nên sự chặt chẽ của cô khiến hắn càng thêm điên cuồng. Hắn hôn nhẹ lên hàng chân mày của cô, khẽ nói:

“Thả lỏng đi em”

Còn có: ''Kiều Na, anh yêu em''

Lời nói của anh kèm theo cự vật trừu đưa khiến cả hai rên rỉ nhanh chóng đạt tới cao trào. Kiều Na liên tục vặn vẹo thân mình phối hợp với động tác của hắn, khiến hắn kinh hỉ không ngớt,…

Bên trong phòng tràn ngập cảnh sắc khiến người ta đỏ mặt…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net