Chương 3: Cảm thấy cứ có cái gì đó cấn cấn ở đây?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Nhất Châu liên tục tự trấn an bản thân, cái kia chỉ là trùng hợp thôi, thật ra cái tên Dư Cảnh Thiên cũng đâu nhất thiết là dành cho một người.

Có điều khi hắn bật điện thoại lên, nhìn thấy tin nhắn mới, ấn đường khẽ nhíu chặt.

La Nhất Châu không ngu, không mù, không điếc, lúc nãy khi hắn đang làm việc với quản lý trụ sở, xung quanh chỉ có thiếu niên tiên khí ngời ngời đi kèm theo một tên nhóc tay dài chân dài.

Đúng vậy, chỉ có hai người.

La Nhất Châu cạn lời rồi, thì ra Dư Thiếu 2m99 lại là tiên tử ẩn mình, một khi lộ mặt sẽ bức chết người ta.

Bên phía Dư Cảnh Thiên bây giờ lại vang lên một tiếng "Ting" bắt tai.

La Tiểu Miêu: [ Cậu là đẹp nhất, yêu yêu ~]

Dư Cảnh Thiên đệch mặt ra, sao cảm thấy có gì đó cấn cấn. La tỷ tỷ vốn là người kiệm lời lại nghiêm túc mà, vừa rồi nhắn cái gì mà "yêu yêu~"...?

Cậu chưa kịp trả lời đã thấy hiện lên một tin nhắn khác.

La Tiểu Miêu: [ Không cần nghĩ nữa, chúng ta hẹn hò đi. ]

...

La tỷ tỷ thì ra là người thuộc phường nhan khống, mới gửi một tấm ảnh tham khảo, thậm chí còn không phải của mình mà đã khiến chị ấy ngả mũ đầu hàng rồi?

Từ Tân Trì từ đầu đến cuối đều thấy hết. Cậu ta đẩy gọng kính đen, hết sức cao siêu triết lý mà rằng:

"Phụ nữ nhan khống thường không đáng tin."

Dư Cảnh Thiên rõ ràng ba hoa khoác lác âu chỉ để chiếm hảo cảm của mỹ nhân, nhưng khi thấy mỹ nhân thế mà lại đồng ý rồi, cậu lại cảm giác càng lúc càng cấn cấn...

Dư Thiếu 2m99: [ Chị La, chị bị hack phải không? Oa oa, thật đáng sợ TvT ]

La Tiểu Miêu: [ Tôi là đàn ông. ]

Dư Cảnh Thiên: "..."

Chắc chắn là bị hack rồi, nếu không đang yên đang lành tự nhiên lại lòi ra một tên đàn ông đòi hẹn hò với cậu.

Dư Thiếu 2m99: [ Hacker thúi mau tránh xa tài khoản của La tỷ tỷ, tôi còn chưa tán tỉnh chị ấy thành công, tài khoản của chị ấy cư nhiên lại bị hack rồi! ]

La Tiểu Miêu: [ Ngay từ đầu tôi đã là đàn ông rồi. Giới tính nữ là do bạn bè nghịch phá thôi. ]

Dư Cảnh Thiên đọc xong tin nhắn, á khẩu. Cậu đau khổ đến nỗi lao đến ôm chặt Từ Tân Trì, mà khuôn mặt của cậu Từ biến hoá càng lúc càng vi diệu.

"Chắc chắn là chị ấy thấy tôi phiền nên mới chơi chiêu bài đàn ông đúng không? Thật sự quá đau lòng, tôi không nghĩ bản thân bị ghét bỏ như vậy!!!"

"Thật ra, Thiên Thiên này...Tôi cảm thấy là đàn ông thật đấy. Có cô gái nào chơi app hẹn hò mà ảnh mặt không đăng, trang cá nhân cũng trắng tinh khôi thế kia không?"

Dư Cảnh Thiên đang sụt sùi: "..."

Dư Thiếu 2m99: [ Thật xin lỗi. ]

La Nhất Châu nhìn thấy tin nhắn này, đáy lòng có hơi nhói, liền nhanh tay gõ thêm một câu nữa. Vừa bấm nút gửi, màn hình đã hiện lên thông báo.

[ Dư Thiếu 2m99 đã chặn bạn. Vui lòng tìm đối tượng hẹn hò khác. ]

La-tan vỡ-Nhất Châu: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net