Chương 1: Từ Tịnh Dao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Từ Tịnh Dao

Tiếng chuông vào học vang lên, Diệp Dương đi theo giáo viên chủ nhiệm của nàng - Hà Giai Ý vào lớp học. Học sinh trong lớp đang cười đùa vui vẻ, thấy Hà Giai Ý đi vào liền trở về chỗ ngồi, ngoan ngoãn lấy ra sách vở ôn bài.

Hà Giai Ý vừa lòng biểu hiện của bọn hắn, nàng mặt mang ý cười giới thiệu thành viên mới của lớp - Diệp Dương.

"Các bạn học chú ý, năm học này lớp chúng ta có thêm một thành viên mới là Diệp Dương, các bạn vỗ tay hoan nghênh thành viên mới của lớp chúng ta nào."

Hà Giai Ý vừa dứt lời, học sinh dưới lớp ngoan ngoãn vỗ tay. Có người thấy Diệp Dương là một nữ sinh tóc ngắn cá tính còn không quên huýt sáo trêu chọc, khiến Hà Giai Ý liếc hắn một cái, nam sinh đó liền sợ hãi cúi gầm mặt, sợ đầu năm học liền phải kiểm điểm.

(Diệp Dương)

Hà Giai Ý nhìn quanh một vòng, thấy chỉ có chỗ bên cạnh lớp trưởng Lâm Hân Nghiên là còn chỗ trống nên bảo Diệp Dương ngồi kế Lâm Hân Nghiên.

Diệp Dương nhìn theo hướng Hà Giai Ý chỉ, thấy một nữ sinh tóc ngắn ngang vai, khuông mặt thanh thuần nhưng lạnh nhạt đang vùi đầu đọc sách. Nghe Hà Giai Ý nhắc đến tên nàng liền ngước mặt lên, ánh mắt hờ hững nhìn Diệp Dương, sau đó lại cúi đầu tiếp tục đọc sách.

Diệp Dương cũng không quá để ý, tiến đến bên cạnh nàng ngồi xuống, hữu hảo chào hỏi.

"Xin chào, ta gọi Diệp Dương, hi vọng chỉ giáo nhiều hơn."

"Lâm Hân Nghiên."

Lâm Hân Nghiên đầu cũng không nâng, giới thiệu tên mình xong liền im lặng đọc sách.

Lúc này nữ sinh bàn phía trước nàng quay xuống vui vẻ chào hỏi Diệp Dương.

"Chào thành viên mới, ta gọi Hồ Mộng Khiết. Lớp trưởng của chúng ta là cái học thần, nàng khá ít lời, chỉ thích yên lặng đọc sách, ngươi đừng để ý, nếu có chuyện gì không biết có thể hỏi ta."

Thấy Hồ Mộng Khiết như vậy nhiệt tình, Diệp Dương hướng nàng cười nói thanh tạ, sau đó lấy tập sách ra học. Chỉ là nàng không biết nụ cười của mình quá có tính sát thương, Diệp Dương lại cắt tóc ngắn, đôi mắt sắc bén, mài kiếm anh khí, cười lên liền có chút tà khí lại có chút liêu nhân khiến Hồ Mộng Khiết đỏ mặt.

Tiết học đầu tiên là toán học, cũng là môn học của Hà Giai Ý. Nàng đứng trên bục nghiêm túc giản bài, sợ Diệp Dương không theo kịp nên rất hay đặt câu hỏi cho Diệp Dương, nào ngờ Diệp Dương kiến thức vững chắc còn thường xuyên chỉ ra các giải khác đơn giản hơn để giải bài toán đó, điều này khiến Hà Giai Ý rất có thiện cảm với Diệp Dương.

Khi tiết học đã gần kết thúc, lúc này một nữ sinh mới thong thả bước vào. Hà Giai Ý thấy nàng đi trễ cũng không mở miệng chỉ thoáng chau chân mày một chút sau đó thở dài bất lực tiếp tục giảng bài, xem như nàng không tồn tại.

Nữ sinh tự nhiên đi vào lớp như bản thân không hề đi trễ, lúc đi ngang qua Diệp Dương, nàng ngừng lại một lát, ánh mắt đáng giá xen lẫn xem thường nhìn Diệp Dương.

Diệp Dương cũng không quá bất ngờ với phản ứng của nữ sinh đó bởi vì hôm nay nàng vừa mới nhập học, đồng phục mới vẫn chưa có nên vẫn mặc lại đồng phục cũ. Trường này cũng là trường thuộc lớp quý tộc tại thành phố H này. Học sinh trong trường đa phần là nhà có tiền, có quyền hoặc giống như Diệp Dương, thành tích xuất sắc nên được tuyển thẳng.

Tiếng chuông tan học lại lần nữa vang lên, Hà Giai Ý thu dọn đồ đạc sau đó rời khỏi lớp, nhường vị trí cho giáo viên dạy môn khác. Trước khi đi nàng còn không quên dặn Diệp Dương sau giờ học đến văn phòng nàng để nhận đồng phục mới.

Giờ giải lao, Hồ Mộng Khiết rủ Diệp Dương đi căn tin với mình, vì muốn nhanh chóng hòa nhập vào môi trường mới, Diệp Dương vui vẻ đồng ý, nào ngờ bị nữ sinh đi trễ khi nãy đứng chặn đường, khinh bỉ nhìn nàng một cái, sau đó hất mặt bỏ đi, theo sau lưng nàng còn có thêm bốn nữ sinh khác, giống như tùy tùng vậy, vừa đi vừa xum xoe.

Hồ Mộng Khiết sợ Diệp Dương đôi co với nàng ấy nên đứng ra giảng hòa sau đó kéo Diệp Dương ra khỏi lớp hướng về phía căn tin đi.

"Người khi nãy là ai, tại sao nàng vào trễ Hà lão sư cũng không nói gì?"

Biết Hồ Mộng Khiết muốn giúp mình nên Diệp Dương không khó xử nàng mà đi theo đến căn tin rồi mới mở miệng hỏi.

Hồ Mộng Khiết biết Diệp Dương thế nào cũng hỏi nên nhanh chóng mua nước rồi tìm một băng ghế bảo Diệp Dương ngồi xuống.

"Nàng ấy gọi Từ Tịnh Dao, là nữ nhi duy nhất của Từ Hành - người giàu nhất thành phố H. Mẹ nàng là Dụ Tư Duệ - thị trưởng thành phố H. Gia đình vừa có tiền vừa có quyền nên trong trường học không ai dám đụng đến nàng, ngay cả hiệu trưởng cũng phải nể mặt nàng.

Từ Tịnh Dao thích nhất chính là khi dễ người khác, năm trước có một nữ sinh bị nàng khi dễ đến mức nhảy lầu tự sát, rất may là cứu kịp, sau đó nữ sinh đó đã chuyển trường, không biết bây giờ ra sao. Dương Dương, ngươi nhất định phải tránh xa nàng ra, nếu nàng có làm gì quá đáng, cũng phải giống như Hà lão sư, xem nàng như không tồn tại là được."
Trong mắt Diệp Dương, mấy trò vặt đó của Từ Tịnh Dao giống như trẻ con bướng bỉnh, nàng cũng không quá để tâm nên gật đầu đồng ý.

Nào ngờ nàng không tìm rắc rối, rắc rối lại tìm đến nàng.

Sau giờ học, Diệp Dương đến đến phòng giáo viên của Hà Giai Ý lãnh đồng phục sau đó đi bộ ra cổng trường rồi về nhà. Nào ngờ vừa ra khỏi phòng giáo viên không bao xa liền bắt gặp bốn nữ sinh sáng nay đi theo Từ Tịnh Dao, các nàng vênh váo hất mặt đối Diệp Dương nói.

"Mau theo ta, Từ tỷ muốn gặp ngươi. Ta cảnh cáo ngươi, ngoan ngoãn đi theo bọn ta, trong trường học này không ai dám chống lại Từ tỷ đâu, dù ngươi có nói cho Hà lão sư đi chăng nữa, nàng cũng không dám làm gì Từ tỷ."

Nói rồi liền móc ra sợi dây quơ quơ trước mặt Diệp Dương ý bảo nếu Diệp Dương không đi, các nàng liền sẽ trói nàng đi.

Diệp Dương trong lòng buồn cười đám nhóc này xem phim nhiều quá nên lậm rồi. Tuy nàng không sợ lời hăm dọa của nhóm nữ sinh này, nhưng nàng cũng muốn biết Từ Tịnh Dao kêu nàng đến làm gì nên đi theo bọn họ.

Quẹo trái quẹo phải một lúc, cuối cùng bốn nữ sinh đó dẫn Diệp Dương đến một nhà kho bỏ hoang. Bên trong để đầy bàn ghế cũ, nhưng không quá nhiều bụi, xem ra được thường xuyên quét dọn. Nhìn một đám nam có nữ có đứng xếp hàng hai bên nhìn nàng bước vào, chính giữa bên trong là Từ Tịnh Dao đang ngồi trên ghế, rung đùi hất mặt nhìn nàng.

Sách, mới xem phim xã hội đen sao, tổ chức ban hội à, bọn nhóc này thật là...

Diệp Dương mặt mang ý cười đứng trước mặt Từ Tịnh Dao.

(Từ Tịnh Dao)

Từ Tịnh Dao nhìn thấy nữ sinh mày kiếm mắt sáng, gương mặt anh khí miệng ngậm ý cười mang theo ba phần tà khí nhìn nàng có chút tim đập nhanh lại có chút bất ngờ. Những người khác thấy nàng liền né như ôn thần hoặc là run rẩy sợ hãi hoặc là giống như những người ở đây đi theo nịnh bợ nàng.

Nhưng Diệp Dương từ đầu đến cuối đều không giống bọn họ, nàng trấn tĩnh tự nhiên mà nhìn nàng, là giả vờ vẫn là nghé mới sinh không sợ hổ.

"Hừ, đứng trước mặt ta còn dám cười, quả nhiên không dạy dỗ liền không biết lớn nhỏ, mau lột hết đồ nàng ấy ra, sau đó trói lại, ta muốn chụp vài tấm hình làm kỷ niệm."

Từ Tịnh Dao tức giận nói, chỉ là tiếng nói nàng rơi xuống, vẫn không nghe thấy ai trả lời. Lúc này Từ Tịnh Dao mới nhìn chung quanh, thấy người của nàng tất cả giống như trúng thuốc mê đồng loạt ngất xỉu, nằm dài dưới đất.

Từ Tịnh Dao hốt hoảng nhìn Diệp Dương thì thấy nàng ấy đã tiến sát lại người nàng, gương mặt chỉ cách nàng một gang tay.

"Ngươi...ngươi định làm gì, không được làm bậy, ta la lên đó."

Thấy Diệp Dương tay cầm dây thừng, ánh mắt tìm tòi nhìn vào ngực nàng, Từ Tịnh Dao sợ hãi dùng hai tay che ngực lại, lưng dựa sát vào lưng ghế như muốn kéo dài khoản cách với Diệp Dương, nào ngờ nàng càng né, Diệp Dương càng tiến gần.

"Làm gì a, thì làm theo lời ngươi vừa nói, lột sạch quần áo ngươi, sau đó chụp vài tấm hình a."

Diệp Dương tay cầm dây thừng, ánh mắt tà khí nhìn vào ngực Từ Tinh Dao, giọng nói ngả ngớn nói.

Từ Tịnh Dao nghe xong liền sợ xanh mặt, nàng định chạy khỏi nơi này nào ngờ bị Diệp Dương nắm lại, lột sạch nàng quần áo, sau đó đặt nàng nằm lên bàn, hai tay cùng hai chân bị trói chặt vào bốn chân bàn.

Diệp Dương lấy ra di động ấn nút quay phim sau đó nói.

"Hôm nay chúng ta chơi kích thích một chút, ngươi không phải rất thích chụp ảnh khỏa thân của người khác sao, hôm nay ta không những quay cảnh khỏa thân của ngươi, còn quay phim sex dùm cho ngươi, thế nào, thích không.?"

"Ngươi...ngươi biết ba mẹ ta là ai không? ngươi dám động vào ta một ngón tay, ta ....ta nhất định không tha cho ngươi."

Từ Tịnh Dao thấy Diệp Dương đặt di động vào một góc, sau đó canh chỉnh góc quay, giống như thật sự muốn quay phim sex của nàng liền sợ hãi lắp bắp nói.

Chỉ là Diệp Dương không quan tâm, nàng lúc này một tay bắt lấy một bên vú của Từ Tịnh Dao xoa nắn, một tay dời xuống phía dưới tách ra hai mép lồn xoa nắn hột le của Từ Tịnh Dao, miệng cũng không rảnh mà ngậm lấy một bên vú còn lại ra sức liếm mút.

Từ Tịnh Dao lần đầu tiên bị người sờ vào nơi tư mật. Một bên vú bị người nắn bóp đau đớn, một bên lại bị đầu lưỡi mềm mại liếm mút khiến cho nàng tê tê dại dại. Bên dưới ngón tay của Diệp Dương trượt dọc khe lồn tìm vào hang sâu, nhưng không vào trong mà ở trước cửa động ra ra vào vào làm Từ Tịnh Dao như có ngàn con kiến cắn phá, vừa ngứa vừa nứng, dâm thủy ào ào chảy ra.

Nàng muốn kẹp chặt đùi cọ sát để giảm bớt cảm giác khó chịu nhưng hai chân bị cột chặt vào chân ghế không thể cử động. Từ Tịnh Dao sắc mặt đỏ ửng, hơi thở gấp gáp mở miệng cầu xin.

"Cầu xin ngươi...a...ân.....tha cho ta.....ưm...... ta không dám động ngươi nữa, mau thả ta ra."

Diệp Dương phì cười kéo quần xuống móc ra bảo bối nói.

"Chỉ mới là mở màn, làm sao mau kết thúc như vậy, ngươi xem nhân vật chính vừa mới xuất hiện."

Diệp Dương lúc trước bị hệ thống 419 mang vào thế giới mạt thế bắt nàng hoàn thành nhiệm vụ mới thả nàng về thế giới hiện tại. Sau khi Diệp Dương hoàn thành xong nhiệm vụ, 419 quả nhiên trả nàng về thế giới cũ, còn không quên tặng kèm cho nàng dị năng cùng nam căn.

Từ Tịnh Dao thấy Diệp Dương móc ra dương vật của nam nhân thì hai mắt trừng lớn, nàng như thế nào lại có nó, thấy Diệp Dương đúc cặc vào lồn nàng liền la lên.

"Dừng lại, xin ngươi.....ưm......A.a...a......đau quá....."

Diệp Dương dùng đầu cặc rê dọc khe lồn ướt đẫm dâm thủy của Từ Tịnh Dao, khiến nàng tê dại rên rỉ, sau khi đầu cùng thân cặc đã đủ ướt, liền tách ra hai mép lồn rồi đâm vào. Màn trinh bị phá vỡ khiến Từ Tịnh Dao đau đớn la lên.

Diệp Dương dùng mộc hệ dị năng xoa xoa bụng dưới giúp nàng giảm bớt đau đớn. Rất nhanh cảm nhận được lỗ lồn đã không còn căng chặt nữa, Diệp Dương bắt đầu nhấp nhẹ vòng eo. Dương vật được dâm thủy bôi trơn nên thuận lợi ra vào liên tục.

Cảm nhận được dương vật to lớn nóng hổi của Diệp Dương không ngừng đâm thọc lỗ lồn mình, Từ Tịnh Dao vừa muốn ngăn cản lại vừa muốn nàng tiếp tục, thậm chí đụ mạnh hơn. Lỗ lồn lần đầu tiên cảm nhận được khoái cảm của việc làm tình nên không ngừng co bóp, ngậm lấy dương vật to lớn.

Từ Tịnh Dao hai mắt khép hờn, hơi thở hỗn loạn, theo khoái cảm ngày càng tăng lên, nàng đã buông bỏ rụt rè mà lớn tiếng rên rỉ.

"A..a.....ưm.....sướng quá....lại nhanh...a..a....nhanh một chút....ưm.....sướng quá....sướng lồn quá.....hơ hơ......ưm.m..m.....a......"

Diệp Dương cởi bỏ dây thừng trói chân Từ Tịnh Dao, sau đó gác hai chân nàng lên vai rồi tăng mạnh tốc độ. Dương vật liên tục phang phành phạch vào lồn Từ Tịnh Dao khiến nàng thân thể không ngừng nhún nhảy, cặp vú to tròn không ngừng run lắc khiến Diệp Dương ngứa tay.

Nàng đưa tay nắm lấy cặp vú không ngừng xoa bóp, bên dưới dương vật vẫn phang phành phạch vào lồn Từ Tịnh Dao, dâm thủy văng tung tóe ướt đẫm cả mặt bàn.

"Mạnh...a...ưm....mạnh quá.....nát lồn mất....a.....ưm ....sướng.......ta..sắp chịu ..a...a......chịu không nổi rồi.....a...a.......ta ra...ưm......."

Từ Tịnh Dao lỗ lồn bóp chặt sau đó cong mình đón nhận lần cao trào đầu tiên trong đời. Lỗ lồn bóp chặt lấy dương vật khiến Diệp Dương rất nhanh xuất khí, nàng chạy nước rút những cú nắc cuối cùng sau đó đầu cặc nở ra, tịnh dịch nóng hổi từ bên trong bắn thẳng vào miệng tử cung khiến Từ Tịnh Dao sướng tê người.

Sau khi tình triều qua đi, Diệp Dương nằm đè lên người Từ Tịnh Dao, cả hai thở phì phò nghỉ ngơi. Từ Tịnh Dao lần đầu nếm trải tình dục, muốn làm thêm một trận nữa, nhưng Diệp Dương nói nàng vừa phá thân không nên làm quá nhiều liền hẹn lần sau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net