Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến nhà, Anh Thư không chịu nổi nữa mà gục xuống khóc nức nở. 7 năm qua, từ lúc gặp được anh ta, cô đã yêu anh ta say đắm. Cô cãi lại gia đình tiến vài giới giải trí cũng vì anh ta, cô gắng không ăn không ngủ để nâng cao diễn xuất chỉ vì muốn được đóng chung phim với anh ta, cô đem tất cả tài nguyên tốt nhất dâng tặng anh ta, vậy mà suốt cả thời gian qua anh ta chỉ lợi dụng cô. Anh Thư thực sự đau đến không thể khóc nổi, uất nghẹn khổ sở thu mình vào một góc nức nở từng tiếng.

Thời gian qua đi, đồng hồ điểm 6h chiều, nàng đã ngồi đây khóc được ba tiếng đồng hồ, vì quá mệt mỏi nên ngủ quên lúc nào không hay, tiếng chuông điện thoại của Yến Vi, quản lý của nàng đã đánh thức nàng dậy

- Alo. Giọng của nàng có hơi khàn do khóc quá nhiều

Giọng điệu của chị Vi có chút lo lắng hỏi:

- Alo, Thư, em đã biết chuyện trên mạng chưa

- Sao vậy chị, từ sáng đến giờ em không lên mạng

Giọng điệu chị Vi lại càng lo lắng

- Em.. Em bình tĩnh nghe chị nói nha

Nghe chị Vi nói vậy, Anh Thư biết không phải chuyện tốt lành gì. Hít một hơi thực sâu, nàng lên tiếng:

- Chị nói đi

Chị Vi có chút ngập ngừng:

- Chỉ là…. Chỉ là….. Aish… chiều nay các trang báo vừa công bố, Thành Dương đã cầu hôn Thùy Lam, hai người họ dự định sang năm sẽ kết hôn a

Nghe thấy điều này, trái tim Anh Thư vốn đã đau đớn, giờ đây lại còn cảm giác như ngàn mũi tên xuyên qua, đau đến không thể thốt lên lời.

Nghe Anh Thư im lặng không trả lời, chị Vi suốt ruột. Dù gì cũng làm làm việc với nhau được 3 năm, chuyện Anh Thư thích Thành Dương chị đương nhiên biết. Chỉ là chị không hiểu vì sao Anh Thư thích Thành Dương mà lại kết hôn cùng người khác, nhưng dù sao cũng là chuyện riêng của người ta, lấy thân phận của Anh Thư, chị Vi cũng không dám hỏi nhiều

- Em bình tĩnh đã, đừng có mà suy nghĩ dại dột đó

- Em không sao. Ba chữ này Anh Thư dùng hết sức lực mới có thể thốt lên

- Thực sự không sao? Có cần chị qua đó với em không?

- Không cần, em muốn được yên tĩnh

- Vậy được, em mau nghỉ ngơi đi, tuần sau phải vào đoàn phim rồi, đừng suy nghĩ nhiều nữa

Chị Vi vốn muốn khuyên Anh Thư từ bỏ Thành Dương, chỉ là lời đến miệng lại nuốt xuống, chỉ có thể an ủi nàng vài câu, thở dài rồi cúp máy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net