[Ảnh đế x Idol]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Ảnh của tiền bối đẹp thật đấy!

Baekhyun là thành viên của một nhóm nhạc mới nổi, cũng đảm nhận vai trò hút fan của nhóm, bình thường chụp ảnh tạp chí đều là ảnh cả nhóm, hôm nay cuối cùng cũng được quản lí tranh thủ cơ hội giành lấy một suất chụp hình riêng trong một cuốn tạp chí nổi tiếng.

Dù ảnh của cậu chỉ chiếm hai trang nhỏ, dù phải đứng cả tiếng đồng hồ trong studio chỉ để chờ người khác chụp trước, nhưng cậu vẫn rất hạnh phúc.

Vì người chụp cho bìa tạp chí chính là Park Chanyeol, đại thần tượng của cậu.

Park Chanyeol chính là nguyên do lớn nhất khiến cậu bước chân vào giới giải trí. Nhưng dù hai người đều cùng một công ty, nhưng cậu chưa bao giờ có cơ hội được gặp anh cả.

Trong thời gian nghỉ ngơi, cậu vội chạy ra quầy nước tự động, mua hai chai nước cầm lại chỗ anh đang nghỉ ngơi.

Baekhyun dè dặt đứng bên ghế anh:

-Tiền bối Park.

Chanyeol mở mắt ra, nhìn cậu nhóc mặt mũi đỏ bừng đưa nước cho anh.

-Cảm ơn.

Đứng bên cạnh thần tượng trong lòng, cây hút fan hay nói bỗng dưng biến thành kẻ cà lăm, nói không tròn chữ.

-Tiền bối, em vốn là fan của anh... ừm... tất cả phim của anh em đã xem hết rồi, em còn sưu tập đủ DVD phim của anh, tạp chí anh lên bìa còn có goods của công ty nữa. Lần này được làm việc cùng anh... là một vinh hạnh lớn của em.

Chanyeol im lặng nhìn cậu nói, không có vẻ mất kiên nhẫn, ngược lại đuôi mắt hoa đào còn khẽ cong lên lộ ra nét cười, càng cổ vũ Baekhyun nói tiếp.

-Em đã xem qua ảnh của tiền bối rồi, ảnh nào cũng đẹp lắm, cái nào lên bìa chắc cũng sẽ bán chạy hết, em đã đặt mua trước rồi.

Cảm xúc kích động mãi vẫn chưa vơi, Baekhyun có chút luống cuống, không biết phải bày tỏ tình cảm của mình ra như thế nào cho hết.

Loáng thoáng nghe thấy tiếng thợ chụp gọi quay lại làm việc, cậu thấy anh vốn không đáp lời mình tí nào lúc này lại đứng dậy, có hơi nuối tiếc trong lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn ôm chai nước dịch sao một bên nhường đường.

Không ngờ người kia đứng lên lại mãi không bước đi, mà quay người vây lấy cậu giữa lồng ngực anh và bức tường, mái tóc vàng được vuốt ngược lên lúc này lại loà xoà vài sợi xuống trước trán, cùng với cái nhếch mày của anh, khiến anh trở nên hư hỏng không chịu được.

-Tạp chí lần này, tôi ở ngoài, em ở trong.

-Vâng...

-Nhưng giờ tôi muốn vào trong em, có được không?

Baekhyun mãi một lúc sau mới hiểu ý anh nói là gì, mặt thoáng cái đỏ phừng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net