Chương 032 buộc hắn phải từ hôn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hai mươi lăm tháng ba, đêm này vốn nên là tuyển phi thịnh yến của Nam Lâm Vương triều lại nhất thời vì Thái Hậu bệnh nặng mà thất bại, Nam Lâm lấy hiếu trị quốc, Thái Hậu bệnh nặng sao có thể lại ca múa mừng cảnh thái bình tuyển phi nạp thiếp?

Các Phiên Vương tuy rằng mất hứng nhưng cũng cảm thấy việc này có ẩn tình , liền rủ nhau trở về đất phong , chờ Thái Hậu lành bệnh lại tiến hành yến hội.

Trong Tiêu Phòng điện của Hoàng Hậu, Lâm Cẩn Trân bị người thả ở trên nhuyễn tháp.

Hai má Lâm Cẩn Trân xanh xanh hồng hồng , mà tóc của nàng cũng là loạn như chuồng gà, giờ phút này nàng nằm ở trên nhuyễn tháp mới thấy thân thể đau đớn.

Một bên, thái y giúp nàng xem vết thương, Lâm Cẩn Trân la lên :

“Đau quá a……”

“Đau?”

Phong Nhã Như đứng ở bên cạnh, hai tay hoàn ngực có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:

“Ngươi còn ở đó kêu đau ? Hôm nay là cái ngày gì?

Cử quốc thịnh yến!

Ngươi khen ngược, lại cùng Khúc Niệm Tương kia đánh nhau, quả nhiên là mất mặt bản cung .”

Lâm Cẩn Trân một mặt ủy khuất:

“Nàng nói chuyện thật là khó nghe……”

“Khó nghe? Nàng nói chuyện khó nghe, thì ngươi liền cũng nói lời khó nghe sao ?”

Phong Nhã Như đôi mi thanh tú cau lại :

“ Chuyện Dự Chương Vương vuông tôn công tử quý tộc Tử Nghiêu thành đều biết , nhưng là ….

Biết là một chuyện , chuyện này lại có thể nói ra trước mặt nhiều người như vậy sao ? Bản cung bình thường dạy ngươi như thế nào hả ? ”

Hoàng thượng độc sủng Khúc Quý phi, tự nhiên liền yêu thích Nạp Lan Duệ Trinh, đối với chuyện hắn nuôi nam sủng cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt .

Chuyện đã như vậy Trân nhi sao lại có thể không có đầu óc , lại vạch áo cho người xem lưng ?

“Nàng ta nói Vương gia thích Lâm Cẩn Du, nói ta từ đây liền sống cô độc , còn ra tay đánh ta!”

Tuy rằng Khúc Niệm Tương vốn là muốn đánh Thính Vũ , nhưng là bàn tay kia chung quy là dừng ở trên mặt Lâm Cẩn Trân nàng , điều này làm cho nàng như thế nào nuốt trôi được ?

Còn có tiện nha đầu Thính Vũ kia, nàng sớm muộn gì cũng xử lý nàng ta !

“Có bản cung ở đây , Tích Nhi hắn dám làm để ngươi cô độc cả đời sao ? Lâm Cẩn Du kia lại có thể tuỳ ý làm càng sao ?

Lại nói , cho dù Tích Nhi thật sự muốn nàng, ngươi cũng phải chịu đựng cho bản cung, Tích Nhi là Vương gia, tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường .

Bất quá , hay là ngươi về sau còn muốn thành một nữ tử ghen tuông làm càng ? ”

Trên mặt Lâm Cẩn Trân tuy rằng không có tỏ vẻ gì, nhưng là dục vọng độc chiếm trong lòng rất mạnh .

Ở trong mắt nàng, Nạp Lan Duệ Tích chỉ có thể là của một mình nàng , về những nữ tử sau này cưới vào cửa nàng sẽ từ từ mà chỉnh .

Lúc đang nói chuyện, Tạ Ngọc Phương muốn rớt nước mắt đi vào Tiêu Phòng điện:

“Trân nhi, con làm sao vậy?”

Phong Nhã Như xoay người nhìn về phía Tạ Ngọc Phương vội vàng mà đến, nói:

“Như thế nào? Chuyện tốt nữ nhi của ngươi làm là cùng nữ nhi Khúc tước đanh nhau trước mặt mọi người ! ”

“Cái gì?”

Tạ Ngọc Phương có chút không thể tin được, liền nhanh chân chạy tới gần như muốn đâm vào Lâm Cẩn Trân khi, đau lòng nói:

“Ôi, đứa nhỏ đáng thương của ta , nàng ta thế nào đem con đánh thành như vậy ?”

“Ngươi cho là nữ nhi của ngươi hiền lành lắm sao ? Khúc Niệm Tương kia cũng bị đánh cho hoàn toàn biến dạng !”

Lúc đó ở Quần Phương điện, nàng nhìn đến hai người hai má sưng đỏ tím mà sợ tới mức muốn ngừng thở .

Tạ Ngọc Phương nghe vậy, cuối cùng lạnh mặt, lớn tiếng quát lớn nói Lâm Cẩn Trân:

“Chuyện này là như thế nào? Mẫu thân bình thường là dạy ngươi thế nào? Ngươi là thiên kim khuê tú, làm sao có thể như vậy?”

“Mẫu thân ……”

Lâm Cẩn Trân ủy khuất lại lần nữa khóc .

Phong Nhã Như thấy thế, thu ánh mắt , nói:

“ Được rồi , Ngọc Phương, chẳng qua chỉ là thiếp mà thôi , bản cung muốn thỏa mãn ý nguyện Tích Nhi.”

Cái gì?

Đồng ý cho nạp thiếp?

Tạ Ngọc Phương chuyển mắt nhìn về phía Phong Nhã Như, vừa định mở miệng phản bác thì lại nghe ngoài điện có người báo lại.

Phong Nhã Như cho người tiến điện, người tới chính là cung nữ Phi Phượng điện , cung nữ kia nhìn thấy Phong Nhã Như liền quỳ xuống đất thỉnh an, rồi nói:

“Khởi bẩm Hoàng Hậu nương nương, Thái Hậu nương nương vừa mới hạ ý chỉ, ban thưởng Trắc phi cho Dự Thành Vương , nạp tứ tiểu thư Lâm phủ .

Thái Hậu nương nương nói ngày hai mươi tháng tư là ngày hoàng đạo, thỉnh Hoàng Hậu nương nương mau chóng an bày hôn lễ .”

“Cái gì?”

Vốn là khí huyết không lưu thông lại còn nghe được tin tức này Lâm Cẩn Trân vận khí muốn đứng lên liền bị choáng váng mặt mày hôn mê bất tỉnh .

Tạ Ngọc Phương đỡ lấy Lâm Cẩn Trân ngất đi sốt ruột nói:

“Trân nhi…… con làm sao vậy? Cũng không nên hù dọa mẫu thân  a……”

Phong Nhã Như thấy Thái Hậu đã hạ ý chỉ, lại còn chọn ngày tốt , rõ ràng là ván đã đóng thuyền, đã như thế, nàng cũng không cần thiết vì một thứ nữ Trắc phi mà trở mặt với hái Hậu, lại đối Tạ Ngọc Phương nói:

“Ngọc Phương, việc này đã thành chuyện không thể thay đổi được , ngươi trước mang Trân nhi trở về hảo hảo an dưỡng đi.”

Tạ Ngọc Phương cũng đã giận sẵn, cuối cùng không nói được lời nào .

Vừa mới nãy sát thủ nàng thuê lại đến nói cho nàng, vốn muốn ám sát Lâm Cẩn Du, kết quả nửa đường lại nhảy ra một cái Tông Chính Nhan.

Đáng giận hơn là, Tông Chính Nhan kia thế nhưng một đường hộ tống Lâm Cẩn Du vào Hoàng cung.

Ngay Tông Chính Nhan cũng giúp đỡ nha đầu kia như vậy , quả nhiên là muốn chọc chết nàng mà ? Nha đầu kia hay là thật có ba đầu sáu tay?

Tạ Ngọc Phương nhìn Phong Nhã Như, áp chế cơn tức trong lòng , vuốt cằm nói:

“Tạ Hoàng Hậu nương nương quan tâm, nô tì trước mang theo Trân nhi hồi phủ .”

Dứt lời liền mang theo Lâm Cẩn Trân trở về Tướng phủ.

Ở nơi khác , Lâm Cẩn Du cùng Thính Vũ ra Hoàng cung liền lên xe ngựa Tướng phủ , tới Tướng phủ xong, chủ tớ hai người xuống xe ngựa hướng hậu viện mà đi .

Vừa mới lướt qua cửa phủ , Thính Vũ tìm kiếm xung quanh , thấy được không người liền nhỏ giọng hỏi:

“Tiểu thư, nô tì đoán người không muốn gả cho Dự Thành Vương, lúc này phải làm sao bây giờ đây?”

Lâm Cẩn Du dừng bước chân khoanh tay , nhìn thanh tùng thúy trúc bên đường , ẩn ẩn nói:

“Chỉ ở bên người Dự Thành Vương mà động tay, buộc hắn từ hôn!”

Đây là con đường duy nhất , trừ bỏ khiến Dự Thành Vương từ hôn, khác cách đều không thể được, cách ngày thành hôn chỉ có hai mươi lăm ngày , nàng nhất định phải mau chóng tiến hành việc này.

Nghe vậy, Thính Vũ cả kinh nói:

“Từ hôn? Vậy danh dự tiểu thư người phải làm sao bây giờ?”

Lâm Cẩn Du khinh thường nói:

“Danh dự chỉ là vật ngoài thân, ta không cần.”

Danh dự làm sao có thể so với hạnh phúc chung thân của nàng ?

Đời này , nàng nhất định phải gả cho nam nhân nàng yêu , bằng không, nàng tình nguyện cô độc một đời !

Thính Vũ mím môi mà cười, tiểu thư của nàng quả thật là độc nhất vô nhị , hôm nay tiểu thư xả thân cứu nàng, vì tiểu thư , muốn nàng máu chảy đầu rơi cũng tuyệt không hai lời.

Lâm Cẩn Du đôi mắt híp lại nhìn Thính Vũ nói:

“Ngày mai, chúng ta ra phủ đi tìm Thính Phong, tụ họp thương lượng một chút việc này, nhất định phải mau!”

“Hảo!”

Lâm Cẩn Du cùng Thính Vũ lại lần nữa hướng phía trước bước vào, lúc đi qua tiền viện mới biết ý chỉ Thái Hậu đã tuyên đọc xong, lúc này, trong Tướng phủ mọi người đều nhường đường cho nàng .

Mẹ con Tạ Ngọc Phương còn ở trong cung, mọi người trong phủ , trừ bỏ mẹ con Úc Hương Cầm, những người khác thấy Lâm Cẩn Du đều là quỳ xuống đất thỉnh an:

“Nô tài / nô tì tham kiến Dự Thành Vương Trắc phi!”

Ở trong mắt mọi người Tướng phủ Lâm Cẩn Du đã không còn là tiện nha đầu phiền phức ở hậu viện Tướng phủ nữa , mà là Dự Thành Vương Trắc phi cao quý.

Lâm Cẩn Du híp lại đôi mắt, nhìn đám người quỳ , tâm tình nửa điểm vui sướng đều không có, nàng không nói gì, chính là thân mình lướt qua mọi người hướng hậu viện bước vào.

Nàng nhất định sẽ không thật sự biến thành Dự Thành Vương Trắc phi này !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net