Chương 037 soái ca , ngươi thuộc phái diễn xuất sao ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe ngựa bị Nạp Lan Duệ Tích chưởng vỡ tan, lúc này chỉ còn lại bản xe, hồng y nam tử đứng phía trên, giống như Vương giả giá lâm.

 Lâm Cẩn Du nghe xong lời này, khóe mắt hơi hơi run rẩy.

 Nữ nhân của hắn?

 Nói cũng thật giống a!

Lâm Cẩn Du theo khe hở nhìn đi ra ngoài, chỉ thấy nam tử dáng người cao ngất phía trước, hồng y lay động, khí thế thật đậm.

Nàng không nghĩ tới, yêu nghiệt soái ca này hoá ra người thuộc phái diễn xuất trăm phần trăm a.

Nạp Lan Duệ Tích thấy binh lính bị hồng y nam tử này đánh bay ngã xuống đất kêu rên, khẽ nói  một tiếng:

"Thật sự là vô dụng."

Không thể tưởng được hắn tân tân khổ khổ huấn luyện binh lính nhiều năm như vậy mà lại không chịu nổi một kích.

Bất quá, hồng y nam tử này nội lực cũng thực cường đại, hắn đến cùng là ai?

Trong trốn võ lâm hiện tại, có ba cung thần bí, một là Lăng Tiêu cung, tiếp theo là Thương Thứu cung, cuối cùng là Ẩn Nguyệt cung.

Lăng Tiêu cung đã có trăm năm lịch sử, nghe nói Cung chủ Lăng Tiêu cung hiện nay vận bạch y, thường đeo mặt nạ nửa mặt bằng ngọc màu trắng, nghe đồn hắn vũ khí của hắn là ống tiêu danh chấn thiên hạ.

Thương Thứu cung cũng có bốn mươi dư năm lịch sử, nghe đồn Cung chủ Thương Thứu cung vận hắc y như mực, cũng là mang mặt nạ, võ công xuất thần nhập hóa.

Trong ba cung thì thời gian ngắn nhất đó là Ẩn Nguyệt cung, nó thành lập từ mười năm trước, nổi danh từ bốn năm trước, chủ đề được người ta bàn tới nhiều nhất chính là Cung chủ Ẩn Nguyệt cung, nghe sư phụ nói hắn vận hồng y, tóc tùy ý rối tung, dung mạo tuấn mỹ, nhưng là có tâm ngoan thủ lạt thích máu thành cuồng, dung mạo hắn cho tới nay chỉ là một cái truyền thuyết, bởi vì người biết danh hào của hắn lại còn thấy qua thực nhan của hắn đều bị hắn tàn nhẫn giết chết .

 Hay là, người này là Cung chủ Ẩn Nguyệt cung kia sao?

Mắt ưng Nạp Lan Duệ Tích nghía hồng y nam tử, hắn mặc dù bị vây bên trong, dáng người lại oai hùng, đều có khí thế như núi sông  .

"Ngươi đến tột cùng là ai? Lại vô sỉ đến mức khi nhục một thiếu nữ tử?"

Mặc kệ hắn ta có phải là Cung chủ Ẩn Nguyệt cung hay không, vũ nhục một nữ tử tay không tấc sắt như thế, liền làm cho hắn khinh thường.

Để cho hắn tức giận là hắn ta lại còn dám khiêu khích hắn nói Lâm Cẩn Du là nữ nhân của hắn ta !

Hồng y nam tử tà mị chớp đôi mắt nhìn Nạp Lan Duệ Tích, buồn bã nói:

"Ngươi không có tư cách biết ta là ai."

Nạp Lan Duệ Tích từ nhỏ cẩm y ngọc thực, người bên cạnh hắn đều tạo cho hắn cảm giác hắn làm chủ, sai đâu đánh đó, há có thể chịu được vũ nhục như vậy?

" To gan lớn mật!"

Cẩm bào Nạp Lan Duệ Tích theo hắn phi thân mà bay lên, bàn tay to vươn bay thẳng đến nắm lấy Lâm Cẩn Du đang cuộn mình thành đoàn.

Hồng y nam tử thấy thế tay áo bào vừa nhấc chưởng phong đánh tới, ngăn cản Nạp Lan Duệ Tích đi bắt Lâm Cẩn Du:

"Nàng đã là nữ nhân của ta, hay là Vương gia đối tàn hoa bại liễu cảm thấy hứng thú?"

"Câm miệng! Hôm nay có bổn Vương tại đây, ngươi đừng có mà mơ tưởng rời đi!"

Nạp Lan Duệ Tích chưởng phong tiếp tục đánh tới, chưởng lực của hắn mạnh mẽ, tạo thành cuồng phong khiến cát bay đá chạy.

Hồng y nam tử lông mi buông xuống, làm như tán thưởng:

"Không thể tưởng được thân Vương một quốc gia thế nhưng cũng có nội lực thâm hậu như thế, Vương gia có thể nói là thâm tàng bất lộ."

Trước đây nghe Vân Tư Thần nói qua việc này, hôm nay vừa thấy quả thực như thế, Nạp Lan Duệ Tích này nhưng là che giấu thật kỹ a, nhiều năm qua ở võ lâm vẫn chưa có danh hào của hắn, ẩn nhẫn lâu như vậy rồi, hôm nay lại là vì Lâm Cẩn Du ra tay bộc phát sao, xem ra, hắn thật đúng là có chút để ý Lâm Cẩn Du .

Lúc này, giương cung bạt kiếm ở ngoài sân , một bóng người lén lút tránh ở nơi đó nhìn lén, lúc hắn hiểu được chuyện gì từ đầu đến cuối sau vội vàng quay lại hướng Lâm phủ chạy đi.

"Ít nói nhảm!"

Nạp Lan Duệ Tích giờ phút này hận không thể đánh ngã trước mắt người, cứ nghĩ tới nam nhân này vừa mới vũ nhục nữ nhân của hắn, chân khí toàn thân hắn đều bồng bột mà ra, tiếng gọi ầm ĩ giết hắn ta trong cơ thể hắn đã mài nhỏ ý chí của hắn.

Hồng y nam tử thấy chưởng phong Nạp Lan Duệ Tích đánh úp lại, liền né tránh, khi đứng thẳng lại thì trong tay xuất hiện hồng lăng dài mấy trượng, hồng lăng kia giống như một con rắn, mạnh mẽ thành thạo mà đến, nó tinh chuẩn bay đến dưới thân Lâm Cẩn Du, hồng y nam tử thu hồi nội lực một cái, hồng lăng kia liền đem Lâm Cẩn Du cuốn lên.

"Buông nàng!"

Nạp Lan Duệ Tích chưởng đến hồng lăng, cảm giác như có trăm ngàn lưỡi đao vút bay đến hồng lăng, tiếng động như binh khí chạm vào nhau vang lên đinh đang, hồng lăng bị chặt đứt, Lâm Cẩn Du bị quấn bởi hồng lăng liền có xu hướng về với đất mẹ.

Lâm Cẩn Du nhắm mắt lại mắng một tiếng hỗn đản, buộc chặt nàng như thế, nếu rơi xuống đất còn không phải thành quả dưa chuột bị bẹp sao?

Hồng y nam tử cùng Nạp Lan Duệ Tích đều là cả kinh, toàn thân hướng Lâm Cẩn Du mà bay đi.

Hồng y nam tử cách Lâm Cẩn Du gần hơn, tới bên người Lâm Cẩn Du trước một bước, hắn đưa cánh tay ra, gắt gao đem Lâm Cẩn Du lao vào trong lòng.

Nạp Lan Duệ Tích thấy thế nâng tay hướng vai Lâm Cẩn Du kéo lại, hồng y nam tử không có ham chiến, tay tùy ý giương lên, ném ra một cái đạn khói màu trắng.

"Khụ khụ......"

Bột phấn màu trắng tức thì bùng lên, trước mắt Nạp Lan Duệ Tích một mảnh màu trắng mờ mịt cái gì đều nhìn không thấy.

Lát sau, sương phấn màu trắng dần dần tản ra, Nạp Lan Duệ Tích vung tay áo bào, phía trước làm sao còn có thân ảnh hai người?

" Nhanh chóng đuổi theo cho bổn Vương! Những người chứng kiến việc hôm nay nếu truyền ra, giết không tha!"

Nạp Lan Duệ Tích rít một tiếng dẫn tới mọi người sợ hãi không thôi, tuân lệnh rồi nhanh chóng hướng bốn phía mà chạy đi.

 Hồng y nam tử ôm Lâm Cẩn Du bay vút qua cửa thành, đạp ngọn cây cấp tốc bay đi, ước chừng bay vút hai khắc chung, hồng y nam tử cuối cùng mang theo Lâm Cẩn Du hạ xuống đất.

Chân chạm đất, Lâm Cẩn Du bóp thắt lưng thở hổn hển, tình hình vừa rồi thật sự là mạo hiểm vô cùng, chưa bao giờ nghĩ tới, cái tên Nạp Lan Duệ Tích lạnh lùng kia võ công lại cao cường như thế.

Hồng y nam tử buông Lâm Cẩn Du xong, hai tay khoanh trước ngực, nhìn chằm chằm Lâm Cẩn Du bị quấn thành bánh chưng mà cười.

Lâm Cẩn Du nghe thấy tiếng cười xong khóe mắt run rẩy, ồn ào la lên:

"Ngươi còn cười? Mau giúp ta cởi cái này ra!"

"Vì sao phải cởi ra? Cởi ra xong, cơ thể của ngươi không phải là liền bị nam nhân khác thấy sao? Như thế, ngươi hiện tại đã là nữ nhân của ta."

Lâm Cẩn Du cong cong khóe miệng:

"Soái ca, ta biết ngươi là thuộc phái diễn xuất, lúc này, màn trình diễn đã kết thúc, không cần lại diễn , ngươi nói với ta phương thức liên hệ, ta trở về sẽ sai người đem tiền đưa cho ngươi."

 Hồng y nam tử nghe vậy, hai tay giương lên, trong khoảnh khắc hồng lăng quấn quanh trên người Lâm Cẩn Du được thu hồi, Lâm Cẩn Du phản xạ có điều kiện tính nâng hai tay giao nhau che kín phía trước. Nào ngờ, khóe mắt truyền đến một chút ánh sáng hồng, ngẩng đầu là lúc thấy một mảnh vải màu đỏ rơi xuống, Lâm Cẩn Du nâng tay tiếp nhận mảnh vải rồi quấn lên cơ thể.

"Tiền ta không cần ."

Hồng y nam tử để lại lời nói này rồi xoay người mà đi.

"Ngươi tên là gì a? Chỗ ở ở đâu? Nếu như Dự Thành Vương tìm đến ngươi gây phiền toái, ta cũng muốn giúp ngươi a."

Người này giúp nàng lớn như vậy , tiền cũng không cần, trong lòng Lâm Cẩn Du cảm thấy áy náy tiến lên đuổi theo hai bước, hỏi một câu.

Hồng y nam tử nghe vậy đột nhiên xoay người, trong nháy mắt lại về tới trước mặt Lâm Cẩn Du, Lâm Cẩn Du nhịn không được chớp chớp mắt, hắn là ma sao?

Ngón tay thon dài nâng cằm Lâm Cẩn Du lên, mắt hồng y nam tử chợt thâm thúy, môi mỏng hé mở chậm rãi nói:

"Đông Phương Lưu Cảnh, nhớ kỹ rồi chứ?"

 Đông Phương Lưu Cảnh......

 Đông Phương Lưu Cảnh......

 Lâm Cẩn Du yên lặng nhớ kỹ tên này, cảm thấy tên này có chút quen thuộc.

 Lúc ngước mắt lên, bốn phía làm sao còn có thân ảnh hồng sắc kia?

Lâm Cẩn Du thở dài xoay người hướng Thành Tử Nghiêu bước vào, đi được một đoạn đường , nàng dừng bước, vỗ đầu một chút:

"Đông Phương Lưu Cảnh không phải chính là tục danh của Cung chủ Ẩn Nguyệt cung sao?"

( Ụt : Ca lên sàn ít có đặc biệt quá hén >.< nhưng mà ta là ta thích :3 ~ )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net